Trong cơn đau, cô từ từ mở mắt ra. "Bệnh nhân giường số 3 đã tỉnh rồi." Cô gái đó vừa dứt lời, thì 1 "tập đoàn" bác sĩ nhanh chóng tiến lại. "Không ngờ cô ấy nặng như vậy vẫn có thể tỉnh lại." "Nhanh chóng làm kiểm tra toàn diện cho cô ấy." "Vâng." Trong lúc cô vẫn còn đang mơ mơ màng màng thì các bác sĩ đã xong. "Tất cả cơ quan đang hồi phục rất nhanh." "Thần kì quá đi mất." Một y tá tiến lại, mỉm cười với cô. "Giản Ngân nè, em thật là may mắn lắm đấy. Ai cũng tưởng em không qua khỏi." Giản Ngân? Cô đâu có tên là Giản Ngân đâu. Cô yếu ớt mở miệng: "Chị ơi, chắc chị nhầm em với ai rồi, em tên Hải Đường, Lâm Hải Đường." "Trêи chứng minh thư ghi là Giản Ngân mà." Y tá nghĩ chắc cô vừa tỉnh lại, đầu óc chưa tỉnh táo hẳn. "Thôi chị tiếp tục công việc đây, em cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi." Nằm trêи giường, cô cảm thấy có gì đó là lạ. Rõ ràng lúc ấy cô chết rồi, tên đó chắc chắn sẽ không đưa cô tới bệnh viện, chị y tá đó khi nãy gọi cô ta là Giản Ngân... "Ơ, không lẽ mình trọng sinh à?" Cô thử…

Chương 63: Thăm cháu dâu

Ảnh Hậu Là Hacker Đại NhânTác giả: Trần Thị Hoàng YếnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTrong cơn đau, cô từ từ mở mắt ra. "Bệnh nhân giường số 3 đã tỉnh rồi." Cô gái đó vừa dứt lời, thì 1 "tập đoàn" bác sĩ nhanh chóng tiến lại. "Không ngờ cô ấy nặng như vậy vẫn có thể tỉnh lại." "Nhanh chóng làm kiểm tra toàn diện cho cô ấy." "Vâng." Trong lúc cô vẫn còn đang mơ mơ màng màng thì các bác sĩ đã xong. "Tất cả cơ quan đang hồi phục rất nhanh." "Thần kì quá đi mất." Một y tá tiến lại, mỉm cười với cô. "Giản Ngân nè, em thật là may mắn lắm đấy. Ai cũng tưởng em không qua khỏi." Giản Ngân? Cô đâu có tên là Giản Ngân đâu. Cô yếu ớt mở miệng: "Chị ơi, chắc chị nhầm em với ai rồi, em tên Hải Đường, Lâm Hải Đường." "Trêи chứng minh thư ghi là Giản Ngân mà." Y tá nghĩ chắc cô vừa tỉnh lại, đầu óc chưa tỉnh táo hẳn. "Thôi chị tiếp tục công việc đây, em cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi." Nằm trêи giường, cô cảm thấy có gì đó là lạ. Rõ ràng lúc ấy cô chết rồi, tên đó chắc chắn sẽ không đưa cô tới bệnh viện, chị y tá đó khi nãy gọi cô ta là Giản Ngân... "Ơ, không lẽ mình trọng sinh à?" Cô thử… Đường Tấn lái xe đến 1 căn biệt thự do Giản Ngân đứng tên, sau đó vội chạy đi mất. Đừng hỏi sao anh ta lại đến đây, bà chủ không có việc gì làm nên đã mua 1 căn biệt thự mới, cộng thêm hai hôm trước Satan chọc tức Lãnh gia chủ khiến ông ấy không cho vào trong Lãnh tộc ở nữa.Khi hỏi tại sao không về biệt thự riêng của mình, anh chỉ trả lời: "Chỗ của bạn gái tôi đẹp hơn."Lãnh Thiên Hàn bế cô thẳng lên phòng ngủ, đặt cô lên chiếc giường mềm mại. Anh nhìn cô gái nằm dưới thân mình, miệng hơi nhếch lên.Giản Ngân ho khẽ: "Khụ, đợi em thay đồ rồi cất cái cúp đã."Lãnh Thiên Hàn đứng lên, cầm đồ đặt lên bàn. Sau đó anh 1 lần nữa đè lên cô."Không cần thay làm gì, đợi lâu."Nghe câu nói này, cô chỉ cười rồi choàng tay lên cổ anh. "Bảo bối định lực không tốt nha."Anh áp xuống đôi môi cô, bắt đầu nụ hôn sâu. Âm thanh ám muội vang lên.Ngay khi định cởi bộ đầm ra thì Lãnh Thiên Hàn có chút lúng túng. Khóa kéo chỗ nào?Thấy động tác của anh, Giản Ngân có chút buồn cười. Cô cầm tay anh đặt lên eo mình. "Ở đây."Nhưng lại một lần nữa..."Reng" tiếng chuông điện thoại vang lên. Là Lãnh gia chủ gọi đến.Lãnh Thiên Hàn định từ chối, nhưng Giản Ngân đã nhanh tay hơn, cô cầm điện thoại. "Alo ông?""Alo Giản Ngân, ông mới xem chương trình đây. Chúc mừng cháu được giải Ảnh Hậu.""Dạ vâng cháu cảm ơn ạ.""Thằng nhóc thối nhà ta có ở đó không? Bảo nó ra mở cửa cho ông."Cô có chút ngạc nhiên. "Ông đang ở ngoài ạ? Để cháu kêu anh ấy."Cúp máy, cô cùng Lãnh Thiên Hàn xuống dưới mở. Đợi khi cô vào trong pha trà, bầu không khí trong phòng khách tràn ngập mùi thuốc súng."Lãnh gia chủ, đây là lần thứ 6." Cmn, mong mau có chắt là liên tục phá hoại chuyện tốt của anh là như thế nào? Đây là ông nội ruột của anh đấy à?"Mày trừng cái gì? Ta đến thăm cháu dâu ta, mày cút sang một bên.""Ông..."Lãnh gia chủ "hừ" một cái. "Mày không cho tao chắt cũng như tiền tiêu vặt, coi như có qua có lại.""..." Anh thề, anh chỉ quỵt của ông 1 ngày, nhưng hôm sau anh đã đưa gấp ba lần mà đến bây giờ vẫn còn nhắc!"Ông nội, ông cứ như vậy làm sao cháu rước cháu dâu ông về?""Mày không có bản lĩnh thì trách ai."Chỉ đến khi Giản Ngân đem trà ra thì mùi thuốc súng mới biến mất. Lãnh gia chủ càng nhìn cô càng thấy hài lòng, quả nhiên dâu Lãnh gia phải như vậy."Cha mẹ của Lãnh Thiên Hàn về nước, ta định đưa cháu đi gặp họ nhưng thằng nhóc thối này lại không đồng ý, bảo là ta xía vào chuyện hai đứa nhiều quá."Giản Ngân liếc về phía Lãnh Thiên Hàn, ai đời lại nói ông mình như vậy.."..." Anh thề x2, anh không hề biết việc hai người kia về nước, cũng chưa từng nói với ông nội như vậy.Bị đổ vỏ, anh định phản bác thì ánh mắt lạnh như dao của Lãnh gia chủ lập tức bắn tới. Mày mà nói một tiếng ông lập tức xử trảm mày!Lãnh gia chủ sau khi "yêu thương" cháu mình, ông nói tiếp: "Bây giờ cũng còn khá sớm, tụi nó lại đang ở nhà, cháu thấy không phiền chứ?""Phiền, Lãnh gia chủ về đi. Ngày mai cháu sẽ đưa cô ấy đến.""Mày có tin ông đập chết mày không?"Thấy hai người sắp đánh nhau đến nơi, Giản Ngân vội giảng hòa. "Không sao ạ, ông đợi cháu thay trang phục rồi cháu xuống ngay."Lãnh Thiên Hàn định lên cùng nhưng Lãnh gia chủ ngăn lại. "Con gái người ta thay đồ, mày đi theo làm gì?"Đó là bạn gái cháu đấy! Anh ngồi xuống lại, lấy điện thoại ra chơi game.Khoảng 5 phút sau, cô đã thay 1 bộ váy màu hồng phấn, trang điểm cũng rất đơn giản. Ba người bắt đầu đi đến Lãnh gia.

Đường Tấn lái xe đến 1 căn biệt thự do Giản Ngân đứng tên, sau đó vội chạy đi mất. Đừng hỏi sao anh ta lại đến đây, bà chủ không có việc gì làm nên đã mua 1 căn biệt thự mới, cộng thêm hai hôm trước Satan chọc tức Lãnh gia chủ khiến ông ấy không cho vào trong Lãnh tộc ở nữa.

Khi hỏi tại sao không về biệt thự riêng của mình, anh chỉ trả lời: "Chỗ của bạn gái tôi đẹp hơn."

Lãnh Thiên Hàn bế cô thẳng lên phòng ngủ, đặt cô lên chiếc giường mềm mại. Anh nhìn cô gái nằm dưới thân mình, miệng hơi nhếch lên.

Giản Ngân ho khẽ: "Khụ, đợi em thay đồ rồi cất cái cúp đã."

Lãnh Thiên Hàn đứng lên, cầm đồ đặt lên bàn. Sau đó anh 1 lần nữa đè lên cô.

"Không cần thay làm gì, đợi lâu."

Nghe câu nói này, cô chỉ cười rồi choàng tay lên cổ anh. "Bảo bối định lực không tốt nha."

Anh áp xuống đôi môi cô, bắt đầu nụ hôn sâu. Âm thanh ám muội vang lên.

Ngay khi định cởi bộ đầm ra thì Lãnh Thiên Hàn có chút lúng túng. Khóa kéo chỗ nào?

Thấy động tác của anh, Giản Ngân có chút buồn cười. Cô cầm tay anh đặt lên eo mình. "Ở đây."

Nhưng lại một lần nữa...

"Reng" tiếng chuông điện thoại vang lên. Là Lãnh gia chủ gọi đến.

Lãnh Thiên Hàn định từ chối, nhưng Giản Ngân đã nhanh tay hơn, cô cầm điện thoại. "Alo ông?"

"Alo Giản Ngân, ông mới xem chương trình đây. Chúc mừng cháu được giải Ảnh Hậu."

"Dạ vâng cháu cảm ơn ạ."

"Thằng nhóc thối nhà ta có ở đó không? Bảo nó ra mở cửa cho ông."

Cô có chút ngạc nhiên. "Ông đang ở ngoài ạ? Để cháu kêu anh ấy."

Cúp máy, cô cùng Lãnh Thiên Hàn xuống dưới mở. Đợi khi cô vào trong pha trà, bầu không khí trong phòng khách tràn ngập mùi thuốc súng.

"Lãnh gia chủ, đây là lần thứ 6." Cmn, mong mau có chắt là liên tục phá hoại chuyện tốt của anh là như thế nào? Đây là ông nội ruột của anh đấy à?

"Mày trừng cái gì? Ta đến thăm cháu dâu ta, mày cút sang một bên."

"Ông..."

Lãnh gia chủ "hừ" một cái. "Mày không cho tao chắt cũng như tiền tiêu vặt, coi như có qua có lại."

"..." Anh thề, anh chỉ quỵt của ông 1 ngày, nhưng hôm sau anh đã đưa gấp ba lần mà đến bây giờ vẫn còn nhắc!

"Ông nội, ông cứ như vậy làm sao cháu rước cháu dâu ông về?"

"Mày không có bản lĩnh thì trách ai."

Chỉ đến khi Giản Ngân đem trà ra thì mùi thuốc súng mới biến mất. Lãnh gia chủ càng nhìn cô càng thấy hài lòng, quả nhiên dâu Lãnh gia phải như vậy.

"Cha mẹ của Lãnh Thiên Hàn về nước, ta định đưa cháu đi gặp họ nhưng thằng nhóc thối này lại không đồng ý, bảo là ta xía vào chuyện hai đứa nhiều quá."

Giản Ngân liếc về phía Lãnh Thiên Hàn, ai đời lại nói ông mình như vậy..

"..." Anh thề x2, anh không hề biết việc hai người kia về nước, cũng chưa từng nói với ông nội như vậy.

Bị đổ vỏ, anh định phản bác thì ánh mắt lạnh như dao của Lãnh gia chủ lập tức bắn tới. Mày mà nói một tiếng ông lập tức xử trảm mày!

Lãnh gia chủ sau khi "yêu thương" cháu mình, ông nói tiếp: "Bây giờ cũng còn khá sớm, tụi nó lại đang ở nhà, cháu thấy không phiền chứ?"

"Phiền, Lãnh gia chủ về đi. Ngày mai cháu sẽ đưa cô ấy đến."

"Mày có tin ông đập chết mày không?"

Thấy hai người sắp đánh nhau đến nơi, Giản Ngân vội giảng hòa. "Không sao ạ, ông đợi cháu thay trang phục rồi cháu xuống ngay."

Lãnh Thiên Hàn định lên cùng nhưng Lãnh gia chủ ngăn lại. "Con gái người ta thay đồ, mày đi theo làm gì?"

Đó là bạn gái cháu đấy! Anh ngồi xuống lại, lấy điện thoại ra chơi game.

Khoảng 5 phút sau, cô đã thay 1 bộ váy màu hồng phấn, trang điểm cũng rất đơn giản. Ba người bắt đầu đi đến Lãnh gia.

Ảnh Hậu Là Hacker Đại NhânTác giả: Trần Thị Hoàng YếnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTrong cơn đau, cô từ từ mở mắt ra. "Bệnh nhân giường số 3 đã tỉnh rồi." Cô gái đó vừa dứt lời, thì 1 "tập đoàn" bác sĩ nhanh chóng tiến lại. "Không ngờ cô ấy nặng như vậy vẫn có thể tỉnh lại." "Nhanh chóng làm kiểm tra toàn diện cho cô ấy." "Vâng." Trong lúc cô vẫn còn đang mơ mơ màng màng thì các bác sĩ đã xong. "Tất cả cơ quan đang hồi phục rất nhanh." "Thần kì quá đi mất." Một y tá tiến lại, mỉm cười với cô. "Giản Ngân nè, em thật là may mắn lắm đấy. Ai cũng tưởng em không qua khỏi." Giản Ngân? Cô đâu có tên là Giản Ngân đâu. Cô yếu ớt mở miệng: "Chị ơi, chắc chị nhầm em với ai rồi, em tên Hải Đường, Lâm Hải Đường." "Trêи chứng minh thư ghi là Giản Ngân mà." Y tá nghĩ chắc cô vừa tỉnh lại, đầu óc chưa tỉnh táo hẳn. "Thôi chị tiếp tục công việc đây, em cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi." Nằm trêи giường, cô cảm thấy có gì đó là lạ. Rõ ràng lúc ấy cô chết rồi, tên đó chắc chắn sẽ không đưa cô tới bệnh viện, chị y tá đó khi nãy gọi cô ta là Giản Ngân... "Ơ, không lẽ mình trọng sinh à?" Cô thử… Đường Tấn lái xe đến 1 căn biệt thự do Giản Ngân đứng tên, sau đó vội chạy đi mất. Đừng hỏi sao anh ta lại đến đây, bà chủ không có việc gì làm nên đã mua 1 căn biệt thự mới, cộng thêm hai hôm trước Satan chọc tức Lãnh gia chủ khiến ông ấy không cho vào trong Lãnh tộc ở nữa.Khi hỏi tại sao không về biệt thự riêng của mình, anh chỉ trả lời: "Chỗ của bạn gái tôi đẹp hơn."Lãnh Thiên Hàn bế cô thẳng lên phòng ngủ, đặt cô lên chiếc giường mềm mại. Anh nhìn cô gái nằm dưới thân mình, miệng hơi nhếch lên.Giản Ngân ho khẽ: "Khụ, đợi em thay đồ rồi cất cái cúp đã."Lãnh Thiên Hàn đứng lên, cầm đồ đặt lên bàn. Sau đó anh 1 lần nữa đè lên cô."Không cần thay làm gì, đợi lâu."Nghe câu nói này, cô chỉ cười rồi choàng tay lên cổ anh. "Bảo bối định lực không tốt nha."Anh áp xuống đôi môi cô, bắt đầu nụ hôn sâu. Âm thanh ám muội vang lên.Ngay khi định cởi bộ đầm ra thì Lãnh Thiên Hàn có chút lúng túng. Khóa kéo chỗ nào?Thấy động tác của anh, Giản Ngân có chút buồn cười. Cô cầm tay anh đặt lên eo mình. "Ở đây."Nhưng lại một lần nữa..."Reng" tiếng chuông điện thoại vang lên. Là Lãnh gia chủ gọi đến.Lãnh Thiên Hàn định từ chối, nhưng Giản Ngân đã nhanh tay hơn, cô cầm điện thoại. "Alo ông?""Alo Giản Ngân, ông mới xem chương trình đây. Chúc mừng cháu được giải Ảnh Hậu.""Dạ vâng cháu cảm ơn ạ.""Thằng nhóc thối nhà ta có ở đó không? Bảo nó ra mở cửa cho ông."Cô có chút ngạc nhiên. "Ông đang ở ngoài ạ? Để cháu kêu anh ấy."Cúp máy, cô cùng Lãnh Thiên Hàn xuống dưới mở. Đợi khi cô vào trong pha trà, bầu không khí trong phòng khách tràn ngập mùi thuốc súng."Lãnh gia chủ, đây là lần thứ 6." Cmn, mong mau có chắt là liên tục phá hoại chuyện tốt của anh là như thế nào? Đây là ông nội ruột của anh đấy à?"Mày trừng cái gì? Ta đến thăm cháu dâu ta, mày cút sang một bên.""Ông..."Lãnh gia chủ "hừ" một cái. "Mày không cho tao chắt cũng như tiền tiêu vặt, coi như có qua có lại.""..." Anh thề, anh chỉ quỵt của ông 1 ngày, nhưng hôm sau anh đã đưa gấp ba lần mà đến bây giờ vẫn còn nhắc!"Ông nội, ông cứ như vậy làm sao cháu rước cháu dâu ông về?""Mày không có bản lĩnh thì trách ai."Chỉ đến khi Giản Ngân đem trà ra thì mùi thuốc súng mới biến mất. Lãnh gia chủ càng nhìn cô càng thấy hài lòng, quả nhiên dâu Lãnh gia phải như vậy."Cha mẹ của Lãnh Thiên Hàn về nước, ta định đưa cháu đi gặp họ nhưng thằng nhóc thối này lại không đồng ý, bảo là ta xía vào chuyện hai đứa nhiều quá."Giản Ngân liếc về phía Lãnh Thiên Hàn, ai đời lại nói ông mình như vậy.."..." Anh thề x2, anh không hề biết việc hai người kia về nước, cũng chưa từng nói với ông nội như vậy.Bị đổ vỏ, anh định phản bác thì ánh mắt lạnh như dao của Lãnh gia chủ lập tức bắn tới. Mày mà nói một tiếng ông lập tức xử trảm mày!Lãnh gia chủ sau khi "yêu thương" cháu mình, ông nói tiếp: "Bây giờ cũng còn khá sớm, tụi nó lại đang ở nhà, cháu thấy không phiền chứ?""Phiền, Lãnh gia chủ về đi. Ngày mai cháu sẽ đưa cô ấy đến.""Mày có tin ông đập chết mày không?"Thấy hai người sắp đánh nhau đến nơi, Giản Ngân vội giảng hòa. "Không sao ạ, ông đợi cháu thay trang phục rồi cháu xuống ngay."Lãnh Thiên Hàn định lên cùng nhưng Lãnh gia chủ ngăn lại. "Con gái người ta thay đồ, mày đi theo làm gì?"Đó là bạn gái cháu đấy! Anh ngồi xuống lại, lấy điện thoại ra chơi game.Khoảng 5 phút sau, cô đã thay 1 bộ váy màu hồng phấn, trang điểm cũng rất đơn giản. Ba người bắt đầu đi đến Lãnh gia.

Chương 63: Thăm cháu dâu