Hạ Minh Khuê mở mắt ra thấy mình đang ở trong một không gian 3 chiều xung chỉ có 1 màu trắng xóa. Tiếp đó là những âm thanh máy móc vang lên: - Hạ Minh Khuê cô có muốn sống lại không ? Muốn báo thù không ? Cô gái đứng trong không gian với gương mặt đẹp đẽ tinh xảo nhưng để lại cho người ta cảm giác lạnh lẽo khi nhìn vào đôi mắt sâu không đáy của cô, giọng nói trong trẻo mang vẻ lạnh nhạt vang lên : - Làm sao có thể sống lại. Giọng nói máy móc lại 1 lần nữa vang lên : - Thân thể cô ở thế giới hiện thực đang trong tình trạng hôn mê sâu ta là hệ thống thực hiện nguyện vọng chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ của ta giao cho thì cô sẽ có thể trở về thế giới của cô. - Nói sơ qua nhiệm vụ tôi phải làm đi. - Ở mỗi một thế giới cô xuyên vào sẽ mượn cơ thể của người ở thế giới đó và nguyên thân thường là nhưng người có số phận bi thương không can tâm nên tình nguyện hiến tế linh hồn của mình để có thể hoàn thành tâm nguyện ngoài ra hệ thống cũng sẽ có thêm nhiệm vụ chính tuyến cho cô. - Ồ Trước mặt…
Chương 60: Chinh phục chiến thần vương gia (28)
Xuyên Nhanh Nữ Phụ Ta Muốn Phá Cp ChínhTác giả: Dương Gia Đại ĐạiTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ PhụHạ Minh Khuê mở mắt ra thấy mình đang ở trong một không gian 3 chiều xung chỉ có 1 màu trắng xóa. Tiếp đó là những âm thanh máy móc vang lên: - Hạ Minh Khuê cô có muốn sống lại không ? Muốn báo thù không ? Cô gái đứng trong không gian với gương mặt đẹp đẽ tinh xảo nhưng để lại cho người ta cảm giác lạnh lẽo khi nhìn vào đôi mắt sâu không đáy của cô, giọng nói trong trẻo mang vẻ lạnh nhạt vang lên : - Làm sao có thể sống lại. Giọng nói máy móc lại 1 lần nữa vang lên : - Thân thể cô ở thế giới hiện thực đang trong tình trạng hôn mê sâu ta là hệ thống thực hiện nguyện vọng chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ của ta giao cho thì cô sẽ có thể trở về thế giới của cô. - Nói sơ qua nhiệm vụ tôi phải làm đi. - Ở mỗi một thế giới cô xuyên vào sẽ mượn cơ thể của người ở thế giới đó và nguyên thân thường là nhưng người có số phận bi thương không can tâm nên tình nguyện hiến tế linh hồn của mình để có thể hoàn thành tâm nguyện ngoài ra hệ thống cũng sẽ có thêm nhiệm vụ chính tuyến cho cô. - Ồ Trước mặt… Cứ như vậy lại là 1 thời gian sóng yên biển lặng trôi qua.Không, nói là sóng yên biển lặng thì cũng không phải!Ngay tại lúc này mọi người dân trong hoàng thành nhà nhà đều tấp nấp.Mai chính là 1 ngày trọng đại, ngày đại hỉ của Chiến Vương Gia và An Lạc Công Chúa.Chỉ cần biết rằng vì cái ngày này mà Chiến Vương đã phải chuẩn bị kĩ càng gần 2 năm phải bỏ bao nhiêu công sức trang hoàng, mang về những kì trân dị bảo thì cũng có thể biết được rằng sự lộng lẫy xa hoa không thể tính bằng 1 con số!Ở mọi ngóc ngách trong Bắc Tề Quốc lúc này đều là tràn ngập không khí vui tươi tưng bừng thì ở 1 căn nhà tranh trong 1 hẻm nhỏ ở trong thành không khí lại trái ngược hoàn toàn.Người phụ nữ đã bị hủy nhan mặc trêи người là chiếc áo choàng đen có mũ, đang ngồi trước 1 chiếc đèn dầu.Trong ánh mắt cô ta là ngập tràn những sự ghen ghét, đố kị và vượt lên tất cả là cái cảm giác muốn hủy hoại cái người mang tên Tề Minh Khuê.Cô ta ngồi thẫn thờ nhìn lên phía bầu trời đã dần ngả tối.Nụ cười hăng hắc khó nghe của cô ta vang lên cùng 1 giọng điệu khàn khàn.- Tề Minh Khuê, mai chính là ngày tàn của cô! Những gì mà Bạch Nguyệt tôi phải trải qua thì tôi cũng sẽ cho cô nếm thử!!!--------Tề Minh Khuê lúc này đang đứng trong 1 con hẻm tăm tối ở cửa sau hoàng cung.Ở mặt đường lúc này đã có 1 loạt người mặc dạ hành đi đêm âm thầm sắp xếp vị trí để tràn vào trong hoàng cung.Tề Minh Khuê câu môi cười 1 nụ cười của sự thích thú.- Thời điểm thực thích hợp! Đã sốt ruột đến mức này rồi!?Vẫn luôn cho rằng bọn họ sẽ chọn vào đúng hôm tổ chức đại hỉ mà ra tay nhưng lại phát hiện ra 1 điều rằng chính vào cái đêm trước đại hỉ mới là cái lúc canh phòng lỏng lẻo nhất!Tề Minh Khuê vẫn nhìn từng tốp từng tốp 1 đột nhập vào trong cung.Đợi đến 1 lúc sau đã nhìn thấy được người đầu xỏ mà cô đang chờ đợi thì Tề Minh Khuê mới thong dong mà bước vào cung.Trong cung bây giờ mọi thứ đã loạn thành 1 đoàn, người của hoàng thất đương nhiên là được hộ tống đầu tiên.Cô cũng không lo cho bọn họ, cô gần như đã tính toán đầy đủ đường lui cho họ vào đêm nay còn họ có thoát được hay không thì không thuộc sự quản lý của cô!Tề Minh Khuê khoan thai bước đi trong hoàng cung, trêи tay cô là 1 thanh kiếm với 1 thân màu đen kèm theo những đường vân màu đỏ, xung quanh người nó như có như không tản ra hơi ám khí nặng nề, nói đến từ dùng máu người để tắm thì cũng không ngoa nhìn sơ qua đã có thể thấy cây kiếm này là có oán khí nặng đến nhường nào!?Cô đi đến đâu máu chảy đến đó!Đôi mắt của Tề Minh Khuê lúc này vẫn là 1 sự bình tĩnh vốn có, vẫn là cái phong thái ung dung nhàn tản như tất cả mọi thứ đề không liên can tới cô.Cô lúc này nhìn giống như đang đi tản bộ hóng mát chứ không phải là đang đi vào 1 trận đấu sinh tử.--------Mạc Khâm đứng ở phía đại điện vẫn luôn cho người lục soát để tìm kiếm Tề Minh Khuê.Hắn lo lắng sốt sắng cho người con gái này.Cho đến khi nhìn ra phía dưới sảnh đại điện hắn nhìn thấy 1 nữ tử bạch y đã nhuốm những vệt màu đỏ.Hắn mới thở phào nhẹ nhõm!Hắn vẫn luôn biết người con gái này không phải là 1 người tầm thường nhưng vẫn là không kìm lòng được mà lo lắng lên xuống cho cô.
Cứ như vậy lại là 1 thời gian sóng yên biển lặng trôi qua.
Không, nói là sóng yên biển lặng thì cũng không phải!
Ngay tại lúc này mọi người dân trong hoàng thành nhà nhà đều tấp nấp.
Mai chính là 1 ngày trọng đại, ngày đại hỉ của Chiến Vương Gia và An Lạc Công Chúa.
Chỉ cần biết rằng vì cái ngày này mà Chiến Vương đã phải chuẩn bị kĩ càng gần 2 năm phải bỏ bao nhiêu công sức trang hoàng, mang về những kì trân dị bảo thì cũng có thể biết được rằng sự lộng lẫy xa hoa không thể tính bằng 1 con số!
Ở mọi ngóc ngách trong Bắc Tề Quốc lúc này đều là tràn ngập không khí vui tươi tưng bừng thì ở 1 căn nhà tranh trong 1 hẻm nhỏ ở trong thành không khí lại trái ngược hoàn toàn.
Người phụ nữ đã bị hủy nhan mặc trêи người là chiếc áo choàng đen có mũ, đang ngồi trước 1 chiếc đèn dầu.
Trong ánh mắt cô ta là ngập tràn những sự ghen ghét, đố kị và vượt lên tất cả là cái cảm giác muốn hủy hoại cái người mang tên Tề Minh Khuê.
Cô ta ngồi thẫn thờ nhìn lên phía bầu trời đã dần ngả tối.
Nụ cười hăng hắc khó nghe của cô ta vang lên cùng 1 giọng điệu khàn khàn.
- Tề Minh Khuê, mai chính là ngày tàn của cô! Những gì mà Bạch Nguyệt tôi phải trải qua thì tôi cũng sẽ cho cô nếm thử!!!
--------
Tề Minh Khuê lúc này đang đứng trong 1 con hẻm tăm tối ở cửa sau hoàng cung.
Ở mặt đường lúc này đã có 1 loạt người mặc dạ hành đi đêm âm thầm sắp xếp vị trí để tràn vào trong hoàng cung.
Tề Minh Khuê câu môi cười 1 nụ cười của sự thích thú.
- Thời điểm thực thích hợp! Đã sốt ruột đến mức này rồi!?
Vẫn luôn cho rằng bọn họ sẽ chọn vào đúng hôm tổ chức đại hỉ mà ra tay nhưng lại phát hiện ra 1 điều rằng chính vào cái đêm trước đại hỉ mới là cái lúc canh phòng lỏng lẻo nhất!
Tề Minh Khuê vẫn nhìn từng tốp từng tốp 1 đột nhập vào trong cung.
Đợi đến 1 lúc sau đã nhìn thấy được người đầu xỏ mà cô đang chờ đợi thì Tề Minh Khuê mới thong dong mà bước vào cung.
Trong cung bây giờ mọi thứ đã loạn thành 1 đoàn, người của hoàng thất đương nhiên là được hộ tống đầu tiên.
Cô cũng không lo cho bọn họ, cô gần như đã tính toán đầy đủ đường lui cho họ vào đêm nay còn họ có thoát được hay không thì không thuộc sự quản lý của cô!
Tề Minh Khuê khoan thai bước đi trong hoàng cung, trêи tay cô là 1 thanh kiếm với 1 thân màu đen kèm theo những đường vân màu đỏ, xung quanh người nó như có như không tản ra hơi ám khí nặng nề, nói đến từ dùng máu người để tắm thì cũng không ngoa nhìn sơ qua đã có thể thấy cây kiếm này là có oán khí nặng đến nhường nào!?
Cô đi đến đâu máu chảy đến đó!
Đôi mắt của Tề Minh Khuê lúc này vẫn là 1 sự bình tĩnh vốn có, vẫn là cái phong thái ung dung nhàn tản như tất cả mọi thứ đề không liên can tới cô.
Cô lúc này nhìn giống như đang đi tản bộ hóng mát chứ không phải là đang đi vào 1 trận đấu sinh tử.
--------
Mạc Khâm đứng ở phía đại điện vẫn luôn cho người lục soát để tìm kiếm Tề Minh Khuê.
Hắn lo lắng sốt sắng cho người con gái này.
Cho đến khi nhìn ra phía dưới sảnh đại điện hắn nhìn thấy 1 nữ tử bạch y đã nhuốm những vệt màu đỏ.
Hắn mới thở phào nhẹ nhõm!
Hắn vẫn luôn biết người con gái này không phải là 1 người tầm thường nhưng vẫn là không kìm lòng được mà lo lắng lên xuống cho cô.
Xuyên Nhanh Nữ Phụ Ta Muốn Phá Cp ChínhTác giả: Dương Gia Đại ĐạiTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ PhụHạ Minh Khuê mở mắt ra thấy mình đang ở trong một không gian 3 chiều xung chỉ có 1 màu trắng xóa. Tiếp đó là những âm thanh máy móc vang lên: - Hạ Minh Khuê cô có muốn sống lại không ? Muốn báo thù không ? Cô gái đứng trong không gian với gương mặt đẹp đẽ tinh xảo nhưng để lại cho người ta cảm giác lạnh lẽo khi nhìn vào đôi mắt sâu không đáy của cô, giọng nói trong trẻo mang vẻ lạnh nhạt vang lên : - Làm sao có thể sống lại. Giọng nói máy móc lại 1 lần nữa vang lên : - Thân thể cô ở thế giới hiện thực đang trong tình trạng hôn mê sâu ta là hệ thống thực hiện nguyện vọng chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ của ta giao cho thì cô sẽ có thể trở về thế giới của cô. - Nói sơ qua nhiệm vụ tôi phải làm đi. - Ở mỗi một thế giới cô xuyên vào sẽ mượn cơ thể của người ở thế giới đó và nguyên thân thường là nhưng người có số phận bi thương không can tâm nên tình nguyện hiến tế linh hồn của mình để có thể hoàn thành tâm nguyện ngoài ra hệ thống cũng sẽ có thêm nhiệm vụ chính tuyến cho cô. - Ồ Trước mặt… Cứ như vậy lại là 1 thời gian sóng yên biển lặng trôi qua.Không, nói là sóng yên biển lặng thì cũng không phải!Ngay tại lúc này mọi người dân trong hoàng thành nhà nhà đều tấp nấp.Mai chính là 1 ngày trọng đại, ngày đại hỉ của Chiến Vương Gia và An Lạc Công Chúa.Chỉ cần biết rằng vì cái ngày này mà Chiến Vương đã phải chuẩn bị kĩ càng gần 2 năm phải bỏ bao nhiêu công sức trang hoàng, mang về những kì trân dị bảo thì cũng có thể biết được rằng sự lộng lẫy xa hoa không thể tính bằng 1 con số!Ở mọi ngóc ngách trong Bắc Tề Quốc lúc này đều là tràn ngập không khí vui tươi tưng bừng thì ở 1 căn nhà tranh trong 1 hẻm nhỏ ở trong thành không khí lại trái ngược hoàn toàn.Người phụ nữ đã bị hủy nhan mặc trêи người là chiếc áo choàng đen có mũ, đang ngồi trước 1 chiếc đèn dầu.Trong ánh mắt cô ta là ngập tràn những sự ghen ghét, đố kị và vượt lên tất cả là cái cảm giác muốn hủy hoại cái người mang tên Tề Minh Khuê.Cô ta ngồi thẫn thờ nhìn lên phía bầu trời đã dần ngả tối.Nụ cười hăng hắc khó nghe của cô ta vang lên cùng 1 giọng điệu khàn khàn.- Tề Minh Khuê, mai chính là ngày tàn của cô! Những gì mà Bạch Nguyệt tôi phải trải qua thì tôi cũng sẽ cho cô nếm thử!!!--------Tề Minh Khuê lúc này đang đứng trong 1 con hẻm tăm tối ở cửa sau hoàng cung.Ở mặt đường lúc này đã có 1 loạt người mặc dạ hành đi đêm âm thầm sắp xếp vị trí để tràn vào trong hoàng cung.Tề Minh Khuê câu môi cười 1 nụ cười của sự thích thú.- Thời điểm thực thích hợp! Đã sốt ruột đến mức này rồi!?Vẫn luôn cho rằng bọn họ sẽ chọn vào đúng hôm tổ chức đại hỉ mà ra tay nhưng lại phát hiện ra 1 điều rằng chính vào cái đêm trước đại hỉ mới là cái lúc canh phòng lỏng lẻo nhất!Tề Minh Khuê vẫn nhìn từng tốp từng tốp 1 đột nhập vào trong cung.Đợi đến 1 lúc sau đã nhìn thấy được người đầu xỏ mà cô đang chờ đợi thì Tề Minh Khuê mới thong dong mà bước vào cung.Trong cung bây giờ mọi thứ đã loạn thành 1 đoàn, người của hoàng thất đương nhiên là được hộ tống đầu tiên.Cô cũng không lo cho bọn họ, cô gần như đã tính toán đầy đủ đường lui cho họ vào đêm nay còn họ có thoát được hay không thì không thuộc sự quản lý của cô!Tề Minh Khuê khoan thai bước đi trong hoàng cung, trêи tay cô là 1 thanh kiếm với 1 thân màu đen kèm theo những đường vân màu đỏ, xung quanh người nó như có như không tản ra hơi ám khí nặng nề, nói đến từ dùng máu người để tắm thì cũng không ngoa nhìn sơ qua đã có thể thấy cây kiếm này là có oán khí nặng đến nhường nào!?Cô đi đến đâu máu chảy đến đó!Đôi mắt của Tề Minh Khuê lúc này vẫn là 1 sự bình tĩnh vốn có, vẫn là cái phong thái ung dung nhàn tản như tất cả mọi thứ đề không liên can tới cô.Cô lúc này nhìn giống như đang đi tản bộ hóng mát chứ không phải là đang đi vào 1 trận đấu sinh tử.--------Mạc Khâm đứng ở phía đại điện vẫn luôn cho người lục soát để tìm kiếm Tề Minh Khuê.Hắn lo lắng sốt sắng cho người con gái này.Cho đến khi nhìn ra phía dưới sảnh đại điện hắn nhìn thấy 1 nữ tử bạch y đã nhuốm những vệt màu đỏ.Hắn mới thở phào nhẹ nhõm!Hắn vẫn luôn biết người con gái này không phải là 1 người tầm thường nhưng vẫn là không kìm lòng được mà lo lắng lên xuống cho cô.