Tôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì…
Chương 11
Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Trả lời như không trả lời vậy, tôi không thèm quan tâm đến cậu ta nữa. Vậy là nhoáng một cái hết giờ ra chơi. Tôi cứ học bài chăm chỉ như vậy còn cậu ta thì chỉ "ngủ" chắc tối làm việc gì xấu xa lắm lên buổi sáng mới như thế này. Cái lần thứ 2 tôi gặp cậu ta cũng là trong hoàn cảnh cậu ta đang đánh nhau thành ra ấn tượng của tôi đối với cậu ta cũng chẳng mấy tốt đẹp. Tôi thề là tôi ghét mấy con người hư hỏng, tệ hại này lắm, bấm khuyên, xăm trổ dù chỉ là hàng chữ nhỏ tôi cũng ghét nên những loại người như cậu ta có cho tôi cũng chả thèm lấy.Kết thúc tất cả các tiết học, bọn tôi tan trường. May thay hôm nay cậu ta có việc lên không bắt tôi lên xe đi với cậu ta chứ không tôi cũng muối mặt lắm, da mặt tôi mỏng mà. Vì cậu ta không bắt tôi đi chung lên tôi đã quen được hẳn hai người bạn mới trêи đường về. Thực ra thì tôi chỉ thích một người trong hai người đấy thôi, người còn lại có hơi...chảnh chọe.Lúc trêи đường về thì tôi có làm rơi đồ và một bạn kia đã mang tới trả lại cho tôi. Bạn ấy tên Lâm Băng Băng."Cậu gì ơi, cậu rơi tập này" Băng Băng mang tập lại cho tôi khi tôi vừa mới quay lại. Tôi mỉm cười cầm lấy tập rồi cảm ơn bạn ấy trong khi có một bạn đi ngay đằng sau bước tới giọng nói có chút mỉa mai "Có quyển tập cũng làm rơi""Tôi không biết lên nói gì chỉ biết gượng cười còn trong người tôi thì khỏi phải nói máu nóng đã sôi sùng sục lên rồi. Băng Băng thấy mặt tôi có chút biến sắc liền vỗ vai cô bạn kia "Tiểu Vy đừng nói thế chứ, xin lỗi nhé, bạn ấy có chút thẳng tính""Không sao đâu" Hóa ra tên là Tiểu Vy, một mùi trà xanh nồng nặc ập lên, trước giờ tôi nhìn người không có sai đâu. Tiểu Vy do nhà ở gần lên đã về nhà còn tôi và Băng Băng đi trêи đường tán gẫu chúng tôi rất hợp tính đó. Hóa ra Băng Băng học khác lớp tôi, gia đình thuộc dạng khá giả còn cô bạn Tiểu Vy "thẳng tính" vừa rồi là con nhà tài phiệt lên mới có chút chảnh chọe như vậy."Tính cô ấy là vậy, mình chơi chung cũng có khi phải nhường mà""Có người này người nọ, bai bai tới nhà mình rồi""Cậu...ở chung cư này à?" Băng Băng hỏi có chút gượng gượng, tại theo cô thấy những người vào được ngôi trường danh giá này hầu như toàn nhờ vào gia đình nhưng hình như cô gái này thì khác.
Trả lời như không trả lời vậy, tôi không thèm quan tâm đến cậu ta nữa. Vậy là nhoáng một cái hết giờ ra chơi. Tôi cứ học bài chăm chỉ như vậy còn cậu ta thì chỉ "ngủ" chắc tối làm việc gì xấu xa lắm lên buổi sáng mới như thế này. Cái lần thứ 2 tôi gặp cậu ta cũng là trong hoàn cảnh cậu ta đang đánh nhau thành ra ấn tượng của tôi đối với cậu ta cũng chẳng mấy tốt đẹp. Tôi thề là tôi ghét mấy con người hư hỏng, tệ hại này lắm, bấm khuyên, xăm trổ dù chỉ là hàng chữ nhỏ tôi cũng ghét nên những loại người như cậu ta có cho tôi cũng chả thèm lấy.
Kết thúc tất cả các tiết học, bọn tôi tan trường. May thay hôm nay cậu ta có việc lên không bắt tôi lên xe đi với cậu ta chứ không tôi cũng muối mặt lắm, da mặt tôi mỏng mà. Vì cậu ta không bắt tôi đi chung lên tôi đã quen được hẳn hai người bạn mới trêи đường về. Thực ra thì tôi chỉ thích một người trong hai người đấy thôi, người còn lại có hơi...chảnh chọe.
Lúc trêи đường về thì tôi có làm rơi đồ và một bạn kia đã mang tới trả lại cho tôi. Bạn ấy tên Lâm Băng Băng.
"Cậu gì ơi, cậu rơi tập này" Băng Băng mang tập lại cho tôi khi tôi vừa mới quay lại. Tôi mỉm cười cầm lấy tập rồi cảm ơn bạn ấy trong khi có một bạn đi ngay đằng sau bước tới giọng nói có chút mỉa mai "Có quyển tập cũng làm rơi""
Tôi không biết lên nói gì chỉ biết gượng cười còn trong người tôi thì khỏi phải nói máu nóng đã sôi sùng sục lên rồi. Băng Băng thấy mặt tôi có chút biến sắc liền vỗ vai cô bạn kia "Tiểu Vy đừng nói thế chứ, xin lỗi nhé, bạn ấy có chút thẳng tính"
"Không sao đâu" Hóa ra tên là Tiểu Vy, một mùi trà xanh nồng nặc ập lên, trước giờ tôi nhìn người không có sai đâu. Tiểu Vy do nhà ở gần lên đã về nhà còn tôi và Băng Băng đi trêи đường tán gẫu chúng tôi rất hợp tính đó. Hóa ra Băng Băng học khác lớp tôi, gia đình thuộc dạng khá giả còn cô bạn Tiểu Vy "thẳng tính" vừa rồi là con nhà tài phiệt lên mới có chút chảnh chọe như vậy.
"Tính cô ấy là vậy, mình chơi chung cũng có khi phải nhường mà"
"Có người này người nọ, bai bai tới nhà mình rồi"
"Cậu...ở chung cư này à?" Băng Băng hỏi có chút gượng gượng, tại theo cô thấy những người vào được ngôi trường danh giá này hầu như toàn nhờ vào gia đình nhưng hình như cô gái này thì khác.
Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Trả lời như không trả lời vậy, tôi không thèm quan tâm đến cậu ta nữa. Vậy là nhoáng một cái hết giờ ra chơi. Tôi cứ học bài chăm chỉ như vậy còn cậu ta thì chỉ "ngủ" chắc tối làm việc gì xấu xa lắm lên buổi sáng mới như thế này. Cái lần thứ 2 tôi gặp cậu ta cũng là trong hoàn cảnh cậu ta đang đánh nhau thành ra ấn tượng của tôi đối với cậu ta cũng chẳng mấy tốt đẹp. Tôi thề là tôi ghét mấy con người hư hỏng, tệ hại này lắm, bấm khuyên, xăm trổ dù chỉ là hàng chữ nhỏ tôi cũng ghét nên những loại người như cậu ta có cho tôi cũng chả thèm lấy.Kết thúc tất cả các tiết học, bọn tôi tan trường. May thay hôm nay cậu ta có việc lên không bắt tôi lên xe đi với cậu ta chứ không tôi cũng muối mặt lắm, da mặt tôi mỏng mà. Vì cậu ta không bắt tôi đi chung lên tôi đã quen được hẳn hai người bạn mới trêи đường về. Thực ra thì tôi chỉ thích một người trong hai người đấy thôi, người còn lại có hơi...chảnh chọe.Lúc trêи đường về thì tôi có làm rơi đồ và một bạn kia đã mang tới trả lại cho tôi. Bạn ấy tên Lâm Băng Băng."Cậu gì ơi, cậu rơi tập này" Băng Băng mang tập lại cho tôi khi tôi vừa mới quay lại. Tôi mỉm cười cầm lấy tập rồi cảm ơn bạn ấy trong khi có một bạn đi ngay đằng sau bước tới giọng nói có chút mỉa mai "Có quyển tập cũng làm rơi""Tôi không biết lên nói gì chỉ biết gượng cười còn trong người tôi thì khỏi phải nói máu nóng đã sôi sùng sục lên rồi. Băng Băng thấy mặt tôi có chút biến sắc liền vỗ vai cô bạn kia "Tiểu Vy đừng nói thế chứ, xin lỗi nhé, bạn ấy có chút thẳng tính""Không sao đâu" Hóa ra tên là Tiểu Vy, một mùi trà xanh nồng nặc ập lên, trước giờ tôi nhìn người không có sai đâu. Tiểu Vy do nhà ở gần lên đã về nhà còn tôi và Băng Băng đi trêи đường tán gẫu chúng tôi rất hợp tính đó. Hóa ra Băng Băng học khác lớp tôi, gia đình thuộc dạng khá giả còn cô bạn Tiểu Vy "thẳng tính" vừa rồi là con nhà tài phiệt lên mới có chút chảnh chọe như vậy."Tính cô ấy là vậy, mình chơi chung cũng có khi phải nhường mà""Có người này người nọ, bai bai tới nhà mình rồi""Cậu...ở chung cư này à?" Băng Băng hỏi có chút gượng gượng, tại theo cô thấy những người vào được ngôi trường danh giá này hầu như toàn nhờ vào gia đình nhưng hình như cô gái này thì khác.