Tôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì…
Chương 21
Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Tôi vứt điện thoại sang một bên, tên này nghĩ tôi dễ dãi thế cơ à, cái tên khốn nụ hôn đầu của tôi chỉ đổi lại mấy cái câu đó thô sao, tôi sẽ hành hạ cậu đến chết, tên đáng ghét!!!!Tối nay tôi quyết định sẽ không đến dạy cậu ta nữa đâu, nhìn mặt nhau giờ hơi bị khó đấy, tất cả đều là lỗi của cậu ta, ngày mai không biết đi học như thế nào nữa, nghe nói cậu ta có nhiều người thích lắm, sẽ không đánh giết tôi đến tận cùng đấy chứ, làm ơn.Tôi ngồi vào học để có thể tập trung hết sức luôn tự nhủ, học là hàng đầu, thi được cấp 3 xong muốn làm gì thì làm, đây là khoảng thời gian quan trọng nhất không thể để mình phân tâm được.Tua nhanh ~~Rất nhanh đã đến chiều tối, tôi làm xong công việc nhà thì nhanh chóng nấu cơm ăn cơm, tôi đói lắm, một con người ăn rất nhiều nhưng không béo được không ai khác chính là tôi đây. Bữa tối diễn ra rất suôn sẻ chỉ là vừa ăn xong thì có tiếng chuông cửa, vì tôi đang rửa bát lên mẹ tôi mở cửa nhưng không ngờ được lại là Đông Quân.Mẹ tôi niềm nở mời cậu ta ngồi còn lấy nước phục vụ cậu ta nữa, tôi tức giận, vì đang rửa bát lên cái găng tay đầy bọt nhưng tôi không tháo ra cũng không rủa đi, trực tiếp tay vừa ướt vừa đầy bọt vậy túm áo cậu ta lôi ra ngoài, chỉ nghe thấy tiếng mẹ tôi "Mày làm gì vậy, để cho bạn ấy..."Không nghe mẹ tôi nói tiếp, tôi lôi cậu ta ra ngoài, mặc dù cái áo đắt đỏ của cậu ta dính ướt vậy mà cậu ta lại chẳng nổi giận với tôi, ngược lại còn như con cún con xin tôi tha thứ "Tôi sai rồi" Cậu ta nắm hai tay vào nhau, cúi đầu nhận sai với tôi còn tôi thì khoanh tay đầy đắc ý. ngôn tình sủng"Thì sao, liên quan đến tôi à? Cậu có biết..." Tôi vừa định nói thì mặt lại đỏ bừng lên rồi im bặt lại, không thể nói ra cái chuyện xấu hổ như vậy được. Cậu ta vừa nghe xong thì nhìn tôi ánh mắt tròn xoe không hề ngượng mồm mà hỏi lại "Nụ hôn đầu của cậu? Thật?""Cái đồ hâm! Không phải!" Tôi tức đến xanh đỏ cả mặt mũi lên, đôi co với cậu ta làm gì dù sao người thua vẫn luôn là tôi, đi vào vấn đề chính tôi hỏi cậu ta "Cậu đến đây là làm gì?""Không định đi dạy học cho tôi sao?""Hôm nay tôi bận để hôm khác" Nói rồi tôi quay lưng đi liền bị cậu ta túm vai xoay lại "Cậu baanjvaayj tôi phải làm sao?"Tôi nổi đóa quát cậu ta "Ai bảo trêи lớp cậu không chịu học, cũng vừa cậu lắm""Vậy nếu tôi học tôi được gì, có được làm người yêu cậu không?" Cậu ta cúi xuống nhìn thẳng vào mặt tôi. Cậu ta vừa nói xong khiến tôi giật mình thon thót, cái gì mà thẳng thừng vậy, người yêu, trời đựu."Đừng có nói mấy cái điều phi lí ấy đi"
Tôi vứt điện thoại sang một bên, tên này nghĩ tôi dễ dãi thế cơ à, cái tên khốn nụ hôn đầu của tôi chỉ đổi lại mấy cái câu đó thô sao, tôi sẽ hành hạ cậu đến chết, tên đáng ghét!!!!
Tối nay tôi quyết định sẽ không đến dạy cậu ta nữa đâu, nhìn mặt nhau giờ hơi bị khó đấy, tất cả đều là lỗi của cậu ta, ngày mai không biết đi học như thế nào nữa, nghe nói cậu ta có nhiều người thích lắm, sẽ không đánh giết tôi đến tận cùng đấy chứ, làm ơn.
Tôi ngồi vào học để có thể tập trung hết sức luôn tự nhủ, học là hàng đầu, thi được cấp 3 xong muốn làm gì thì làm, đây là khoảng thời gian quan trọng nhất không thể để mình phân tâm được.
Tua nhanh ~~
Rất nhanh đã đến chiều tối, tôi làm xong công việc nhà thì nhanh chóng nấu cơm ăn cơm, tôi đói lắm, một con người ăn rất nhiều nhưng không béo được không ai khác chính là tôi đây. Bữa tối diễn ra rất suôn sẻ chỉ là vừa ăn xong thì có tiếng chuông cửa, vì tôi đang rửa bát lên mẹ tôi mở cửa nhưng không ngờ được lại là Đông Quân.
Mẹ tôi niềm nở mời cậu ta ngồi còn lấy nước phục vụ cậu ta nữa, tôi tức giận, vì đang rửa bát lên cái găng tay đầy bọt nhưng tôi không tháo ra cũng không rủa đi, trực tiếp tay vừa ướt vừa đầy bọt vậy túm áo cậu ta lôi ra ngoài, chỉ nghe thấy tiếng mẹ tôi "Mày làm gì vậy, để cho bạn ấy..."
Không nghe mẹ tôi nói tiếp, tôi lôi cậu ta ra ngoài, mặc dù cái áo đắt đỏ của cậu ta dính ướt vậy mà cậu ta lại chẳng nổi giận với tôi, ngược lại còn như con cún con xin tôi tha thứ "Tôi sai rồi" Cậu ta nắm hai tay vào nhau, cúi đầu nhận sai với tôi còn tôi thì khoanh tay đầy đắc ý. ngôn tình sủng
"Thì sao, liên quan đến tôi à? Cậu có biết..." Tôi vừa định nói thì mặt lại đỏ bừng lên rồi im bặt lại, không thể nói ra cái chuyện xấu hổ như vậy được. Cậu ta vừa nghe xong thì nhìn tôi ánh mắt tròn xoe không hề ngượng mồm mà hỏi lại "Nụ hôn đầu của cậu? Thật?"
"Cái đồ hâm! Không phải!" Tôi tức đến xanh đỏ cả mặt mũi lên, đôi co với cậu ta làm gì dù sao người thua vẫn luôn là tôi, đi vào vấn đề chính tôi hỏi cậu ta "Cậu đến đây là làm gì?"
"Không định đi dạy học cho tôi sao?"
"Hôm nay tôi bận để hôm khác" Nói rồi tôi quay lưng đi liền bị cậu ta túm vai xoay lại "Cậu baanjvaayj tôi phải làm sao?"
Tôi nổi đóa quát cậu ta "Ai bảo trêи lớp cậu không chịu học, cũng vừa cậu lắm"
"Vậy nếu tôi học tôi được gì, có được làm người yêu cậu không?" Cậu ta cúi xuống nhìn thẳng vào mặt tôi. Cậu ta vừa nói xong khiến tôi giật mình thon thót, cái gì mà thẳng thừng vậy, người yêu, trời đựu.
"Đừng có nói mấy cái điều phi lí ấy đi"
Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Tôi vứt điện thoại sang một bên, tên này nghĩ tôi dễ dãi thế cơ à, cái tên khốn nụ hôn đầu của tôi chỉ đổi lại mấy cái câu đó thô sao, tôi sẽ hành hạ cậu đến chết, tên đáng ghét!!!!Tối nay tôi quyết định sẽ không đến dạy cậu ta nữa đâu, nhìn mặt nhau giờ hơi bị khó đấy, tất cả đều là lỗi của cậu ta, ngày mai không biết đi học như thế nào nữa, nghe nói cậu ta có nhiều người thích lắm, sẽ không đánh giết tôi đến tận cùng đấy chứ, làm ơn.Tôi ngồi vào học để có thể tập trung hết sức luôn tự nhủ, học là hàng đầu, thi được cấp 3 xong muốn làm gì thì làm, đây là khoảng thời gian quan trọng nhất không thể để mình phân tâm được.Tua nhanh ~~Rất nhanh đã đến chiều tối, tôi làm xong công việc nhà thì nhanh chóng nấu cơm ăn cơm, tôi đói lắm, một con người ăn rất nhiều nhưng không béo được không ai khác chính là tôi đây. Bữa tối diễn ra rất suôn sẻ chỉ là vừa ăn xong thì có tiếng chuông cửa, vì tôi đang rửa bát lên mẹ tôi mở cửa nhưng không ngờ được lại là Đông Quân.Mẹ tôi niềm nở mời cậu ta ngồi còn lấy nước phục vụ cậu ta nữa, tôi tức giận, vì đang rửa bát lên cái găng tay đầy bọt nhưng tôi không tháo ra cũng không rủa đi, trực tiếp tay vừa ướt vừa đầy bọt vậy túm áo cậu ta lôi ra ngoài, chỉ nghe thấy tiếng mẹ tôi "Mày làm gì vậy, để cho bạn ấy..."Không nghe mẹ tôi nói tiếp, tôi lôi cậu ta ra ngoài, mặc dù cái áo đắt đỏ của cậu ta dính ướt vậy mà cậu ta lại chẳng nổi giận với tôi, ngược lại còn như con cún con xin tôi tha thứ "Tôi sai rồi" Cậu ta nắm hai tay vào nhau, cúi đầu nhận sai với tôi còn tôi thì khoanh tay đầy đắc ý. ngôn tình sủng"Thì sao, liên quan đến tôi à? Cậu có biết..." Tôi vừa định nói thì mặt lại đỏ bừng lên rồi im bặt lại, không thể nói ra cái chuyện xấu hổ như vậy được. Cậu ta vừa nghe xong thì nhìn tôi ánh mắt tròn xoe không hề ngượng mồm mà hỏi lại "Nụ hôn đầu của cậu? Thật?""Cái đồ hâm! Không phải!" Tôi tức đến xanh đỏ cả mặt mũi lên, đôi co với cậu ta làm gì dù sao người thua vẫn luôn là tôi, đi vào vấn đề chính tôi hỏi cậu ta "Cậu đến đây là làm gì?""Không định đi dạy học cho tôi sao?""Hôm nay tôi bận để hôm khác" Nói rồi tôi quay lưng đi liền bị cậu ta túm vai xoay lại "Cậu baanjvaayj tôi phải làm sao?"Tôi nổi đóa quát cậu ta "Ai bảo trêи lớp cậu không chịu học, cũng vừa cậu lắm""Vậy nếu tôi học tôi được gì, có được làm người yêu cậu không?" Cậu ta cúi xuống nhìn thẳng vào mặt tôi. Cậu ta vừa nói xong khiến tôi giật mình thon thót, cái gì mà thẳng thừng vậy, người yêu, trời đựu."Đừng có nói mấy cái điều phi lí ấy đi"