Tôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì…
Chương 42
Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Giờ ra chơi kết thúc lại tiếp tục một tiết học dài đằng đẵng ở phía trước. Băng Băng vừa vào lớp đã ngay lập tức bị cậu bàn cùng bàn trêu trọc."Cậu thấy nhan sắc của tôi thế nào, đẹp hơn mấy tên nhãi ranh lớp này đúng không?" Minh Triết vẻ mặt không thể tự luyến hơn nữa, tự tin nhìn Băng Băng. Băng Băng thật sự lúc đấy không biết nói gì, cô và cậu bạn này vốn chẳng quen nhau chỉ là hôm nay chuyển lớp đến đây, lúc cả 3 người đứng bên ngoài thì cậu ta đã liên tục nói mấy cái thứ khó hiểu như vậy.Liên tục hỏi "Cậu tên gì vậy, cậu xinh ghê, mới chuyển từ đâu đến vậy, tôi tên Minh Triết, bắt tay cái nào" Rồi cậu ta chìa tay về phía cô. Băng Băng mặt cứng đờ nhìn cái tên trước mặt không biết phải làm gì nhưng theo phép lịch sự lên vẫn chào hỏi lại cậu ta "Tôi tên Lâm Băng Băng, chỉ chuyển lớp" Cô không bắt tay với cậu ta tại theo cô nam nữ thụ thụ bất thân. Minh Triết thấy cô không muốn bắt tay lên đành thôi, đúng lúc này cô giáo mời ba người vào giới thiệu.Vậy mà cô lại xếp chỗ cho Băng Băng và Minh Triết ngồi cùng nhau, cậu ta suốt tiết 1 cứ lải nhải liên tục, không biết nói bao nhiêu chuyện giời ơi đất hỡi, cậu ta kể chuyện trêи trời dưới biển thỉnh thoảng lại lồng ghép mấy câu thả thỉnh khiến Băng Băng dù không muốn nghe nhưng vẫn phải nghe nhưng nghe rồi thì lại muốn tụt huyết áp.Bây giờ cậu ta lại tiếp tục tự luyến như vậy, Băng Băng thật tình cũng không biết lên nói gì và làm gì tiếp theo, cũng nhây lại "Cậu là nhất". ngôn tình hài"Tốt lắm" tự dưng minh Triết nói xong thì xoa đầu Băng Băng khiến cô ú ớ không nói lên lời, sao mà lại tự tiện động vào đầu người khác vậy, đầu này cũng lâu rồi không...gội. Khóc thét được trai đẹp sờ đầu nhưng đầu lại bẩn là sao. Băng Băng thầm nghĩ tên này vừa đẹp trai lại dẻo mồm dẻo miệng chắc rất nhiều người yêu, cô nói đùa"Chắc cậu nhiều người thích lắm""Có ai đâu, 20 năm chưa biết yêu là gì" Cậu ta vừa ăn cái gói bim bim dưới ngăn bàn vừa trả lời cô. Băng Băng cực kì hoang mang 20 năm là sao?Nhìn thấy vẻ mặt hoang mang của cô Minh Triết trả lời luôn "Tôi đúp 2 năm giống tên kia kìa" Rồi cậu ta chỉ về hướng Đông Quân đang nhắn nhó ra ám hiệu chêt chóc với Cao Tuấn. Băng Băng gật đầu hiểu ra "Thảo ào lại là bạn thân""Sao biết hay vậy"- --------------------------Đôi bạn cùng lùi 2 năm:))Like và theo dõi truyện nha
Giờ ra chơi kết thúc lại tiếp tục một tiết học dài đằng đẵng ở phía trước. Băng Băng vừa vào lớp đã ngay lập tức bị cậu bàn cùng bàn trêu trọc.
"Cậu thấy nhan sắc của tôi thế nào, đẹp hơn mấy tên nhãi ranh lớp này đúng không?" Minh Triết vẻ mặt không thể tự luyến hơn nữa, tự tin nhìn Băng Băng. Băng Băng thật sự lúc đấy không biết nói gì, cô và cậu bạn này vốn chẳng quen nhau chỉ là hôm nay chuyển lớp đến đây, lúc cả 3 người đứng bên ngoài thì cậu ta đã liên tục nói mấy cái thứ khó hiểu như vậy.
Liên tục hỏi "Cậu tên gì vậy, cậu xinh ghê, mới chuyển từ đâu đến vậy, tôi tên Minh Triết, bắt tay cái nào" Rồi cậu ta chìa tay về phía cô. Băng Băng mặt cứng đờ nhìn cái tên trước mặt không biết phải làm gì nhưng theo phép lịch sự lên vẫn chào hỏi lại cậu ta "Tôi tên Lâm Băng Băng, chỉ chuyển lớp" Cô không bắt tay với cậu ta tại theo cô nam nữ thụ thụ bất thân. Minh Triết thấy cô không muốn bắt tay lên đành thôi, đúng lúc này cô giáo mời ba người vào giới thiệu.
Vậy mà cô lại xếp chỗ cho Băng Băng và Minh Triết ngồi cùng nhau, cậu ta suốt tiết 1 cứ lải nhải liên tục, không biết nói bao nhiêu chuyện giời ơi đất hỡi, cậu ta kể chuyện trêи trời dưới biển thỉnh thoảng lại lồng ghép mấy câu thả thỉnh khiến Băng Băng dù không muốn nghe nhưng vẫn phải nghe nhưng nghe rồi thì lại muốn tụt huyết áp.
Bây giờ cậu ta lại tiếp tục tự luyến như vậy, Băng Băng thật tình cũng không biết lên nói gì và làm gì tiếp theo, cũng nhây lại "Cậu là nhất". ngôn tình hài
"Tốt lắm" tự dưng minh Triết nói xong thì xoa đầu Băng Băng khiến cô ú ớ không nói lên lời, sao mà lại tự tiện động vào đầu người khác vậy, đầu này cũng lâu rồi không...gội. Khóc thét được trai đẹp sờ đầu nhưng đầu lại bẩn là sao. Băng Băng thầm nghĩ tên này vừa đẹp trai lại dẻo mồm dẻo miệng chắc rất nhiều người yêu, cô nói đùa
"Chắc cậu nhiều người thích lắm"
"Có ai đâu, 20 năm chưa biết yêu là gì" Cậu ta vừa ăn cái gói bim bim dưới ngăn bàn vừa trả lời cô. Băng Băng cực kì hoang mang 20 năm là sao?
Nhìn thấy vẻ mặt hoang mang của cô Minh Triết trả lời luôn "Tôi đúp 2 năm giống tên kia kìa" Rồi cậu ta chỉ về hướng Đông Quân đang nhắn nhó ra ám hiệu chêt chóc với Cao Tuấn. Băng Băng gật đầu hiểu ra "Thảo ào lại là bạn thân"
"Sao biết hay vậy"
- --------------------------
Đôi bạn cùng lùi 2 năm:))
Like và theo dõi truyện nha
Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… Giờ ra chơi kết thúc lại tiếp tục một tiết học dài đằng đẵng ở phía trước. Băng Băng vừa vào lớp đã ngay lập tức bị cậu bàn cùng bàn trêu trọc."Cậu thấy nhan sắc của tôi thế nào, đẹp hơn mấy tên nhãi ranh lớp này đúng không?" Minh Triết vẻ mặt không thể tự luyến hơn nữa, tự tin nhìn Băng Băng. Băng Băng thật sự lúc đấy không biết nói gì, cô và cậu bạn này vốn chẳng quen nhau chỉ là hôm nay chuyển lớp đến đây, lúc cả 3 người đứng bên ngoài thì cậu ta đã liên tục nói mấy cái thứ khó hiểu như vậy.Liên tục hỏi "Cậu tên gì vậy, cậu xinh ghê, mới chuyển từ đâu đến vậy, tôi tên Minh Triết, bắt tay cái nào" Rồi cậu ta chìa tay về phía cô. Băng Băng mặt cứng đờ nhìn cái tên trước mặt không biết phải làm gì nhưng theo phép lịch sự lên vẫn chào hỏi lại cậu ta "Tôi tên Lâm Băng Băng, chỉ chuyển lớp" Cô không bắt tay với cậu ta tại theo cô nam nữ thụ thụ bất thân. Minh Triết thấy cô không muốn bắt tay lên đành thôi, đúng lúc này cô giáo mời ba người vào giới thiệu.Vậy mà cô lại xếp chỗ cho Băng Băng và Minh Triết ngồi cùng nhau, cậu ta suốt tiết 1 cứ lải nhải liên tục, không biết nói bao nhiêu chuyện giời ơi đất hỡi, cậu ta kể chuyện trêи trời dưới biển thỉnh thoảng lại lồng ghép mấy câu thả thỉnh khiến Băng Băng dù không muốn nghe nhưng vẫn phải nghe nhưng nghe rồi thì lại muốn tụt huyết áp.Bây giờ cậu ta lại tiếp tục tự luyến như vậy, Băng Băng thật tình cũng không biết lên nói gì và làm gì tiếp theo, cũng nhây lại "Cậu là nhất". ngôn tình hài"Tốt lắm" tự dưng minh Triết nói xong thì xoa đầu Băng Băng khiến cô ú ớ không nói lên lời, sao mà lại tự tiện động vào đầu người khác vậy, đầu này cũng lâu rồi không...gội. Khóc thét được trai đẹp sờ đầu nhưng đầu lại bẩn là sao. Băng Băng thầm nghĩ tên này vừa đẹp trai lại dẻo mồm dẻo miệng chắc rất nhiều người yêu, cô nói đùa"Chắc cậu nhiều người thích lắm""Có ai đâu, 20 năm chưa biết yêu là gì" Cậu ta vừa ăn cái gói bim bim dưới ngăn bàn vừa trả lời cô. Băng Băng cực kì hoang mang 20 năm là sao?Nhìn thấy vẻ mặt hoang mang của cô Minh Triết trả lời luôn "Tôi đúp 2 năm giống tên kia kìa" Rồi cậu ta chỉ về hướng Đông Quân đang nhắn nhó ra ám hiệu chêt chóc với Cao Tuấn. Băng Băng gật đầu hiểu ra "Thảo ào lại là bạn thân""Sao biết hay vậy"- --------------------------Đôi bạn cùng lùi 2 năm:))Like và theo dõi truyện nha