Tôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì…
Chương 53
Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… "Xong chưa vậy? Nhanh lên hôm nay cậu bao tôi mau mua cho tôi đi" Nói rồi ánh mắt Băng Băng long lanh lấp lánh nhìn về phía quan gà rán, vốn dĩ Băng Băng chẳng quan tâm cũng chẳng ghen tuông với mấy người con gái đó. Minh Triết mỉm cười thân thiện với mấy cô gái kia sau đó kéo Băng Băng ra chỗ khác, cô còn cứ tưởng được ăn, cả người cứ tưng tưng lên nhưng tên đó đi đến chỗ khuất khuất người liền bóp mỏ cô khiến nó chu lên chắc xấu xí lắm."Thái độ của cậu vậy đó hả?" Bỗng dưng Băng Băng thấy lạnh sống lưng, vốn bình thường Minh Triết rất tự luyến nhây nhây mà bây giờ cậu ta lại nghiêm túc đến đáng sợ.Băng Băng có hơi run run vì miệng không nói được lên đầu gật gật, cuối cùng Minh Triết thả cô ra chửi thề một tiếng "Mẹ kiếp...cái đồ ngốc"Băng Băng miệng nở một nụ cười từ thiện, mặt ngây ngây tự hỏi nhỏ "Cậu ta nói mình đúng không?""Đúng rồi, nói cậu đó" Minh Triết đột nhiên quát vào mặt cô khiến người xung quanh bắt đầu nhìn hai người bằng ánh mắt kì lạ. Mặc dù quát Băng Băng như vậy nhưng thực chất cậu lại không nổi giận được khi nhìn cái vẻ đẹp đáng yêu đầy ngây ngô không chút son phấn này. Người cô nhỏ nhỏ, mặc bộ quần áo có chút rộn, bị quát mặt liền xụ xuống, lại có cái tai mèo kia nhìn cứ như con mèo nhỏ vậy, tóm lại là cũng không thể nổi giận được với người con gái này.Minh Triết chống tay, giả vờ ho vài cái "Khụ...muốn ăn gì...ừm vào gọi đi"Lập tức con mèo nhỏ nào đó cong đuôi nhìn cậu mỉm cười chạy nhanh vào quán gà, còn cậu hai tay đút túi quần chậm rãi đi theo, nhưng vì thân hình nhỏ bé lên đi vào quán cô có bị người khác xô đẩy, có một thằng còn chửi cô nữa.Thằng đó "Làm cái gì đấy, có biết đây chỗ người khác không?""Rõ ràng cậu chen chỗ, tôi đứng trước" Thằng thanh niên đó đi cùng với đám bạn có cả con trai cả con gái, do hôm nay cô ăn mặc trẻ con lên chắc họ nghĩ cô nhỏ hơn họ nhưng Băng Băng chắc chắn đám nhãi ranh này cũng chỉ lớp 11 là cùng.Mấy đứa con gái đứng trước cậu thanh niên kia thì che miệng cười khinh cô, nhìn bọn con gái mới lớn đó kìa, ăn mặc hở trêи hở dưới, được sự hưởng ứng của hội bạn cậu thanh niên kia càng hăng bắt nạt cô "Sao? Dám ý kiến à?" Cậu ta còn dơ nắm đấm với cô."Mẹ thằng ranh con này, mày làm gì người yêu tao" Minh Triết đi đến kéo áo thằng thanh niên kia về phía sau khiến cậu ta chưa kịp chuẩn bị gì liền té ngửa về phía sau. Minh Triết nhanh chóng ôm Băng Băng vào lòng.- ---------------------------------Mấy chương sau sẵn sàng hết rồi chỉ chờ mấy bà bão cmt hay like gòi au đăng hết lun. Luôn luôn uy tín nha!!!Like và theo dõi truyện nha
"Xong chưa vậy? Nhanh lên hôm nay cậu bao tôi mau mua cho tôi đi" Nói rồi ánh mắt Băng Băng long lanh lấp lánh nhìn về phía quan gà rán, vốn dĩ Băng Băng chẳng quan tâm cũng chẳng ghen tuông với mấy người con gái đó. Minh Triết mỉm cười thân thiện với mấy cô gái kia sau đó kéo Băng Băng ra chỗ khác, cô còn cứ tưởng được ăn, cả người cứ tưng tưng lên nhưng tên đó đi đến chỗ khuất khuất người liền bóp mỏ cô khiến nó chu lên chắc xấu xí lắm.
"Thái độ của cậu vậy đó hả?" Bỗng dưng Băng Băng thấy lạnh sống lưng, vốn bình thường Minh Triết rất tự luyến nhây nhây mà bây giờ cậu ta lại nghiêm túc đến đáng sợ.
Băng Băng có hơi run run vì miệng không nói được lên đầu gật gật, cuối cùng Minh Triết thả cô ra chửi thề một tiếng "Mẹ kiếp...cái đồ ngốc"
Băng Băng miệng nở một nụ cười từ thiện, mặt ngây ngây tự hỏi nhỏ "Cậu ta nói mình đúng không?"
"Đúng rồi, nói cậu đó" Minh Triết đột nhiên quát vào mặt cô khiến người xung quanh bắt đầu nhìn hai người bằng ánh mắt kì lạ. Mặc dù quát Băng Băng như vậy nhưng thực chất cậu lại không nổi giận được khi nhìn cái vẻ đẹp đáng yêu đầy ngây ngô không chút son phấn này. Người cô nhỏ nhỏ, mặc bộ quần áo có chút rộn, bị quát mặt liền xụ xuống, lại có cái tai mèo kia nhìn cứ như con mèo nhỏ vậy, tóm lại là cũng không thể nổi giận được với người con gái này.
Minh Triết chống tay, giả vờ ho vài cái "Khụ...muốn ăn gì...ừm vào gọi đi"
Lập tức con mèo nhỏ nào đó cong đuôi nhìn cậu mỉm cười chạy nhanh vào quán gà, còn cậu hai tay đút túi quần chậm rãi đi theo, nhưng vì thân hình nhỏ bé lên đi vào quán cô có bị người khác xô đẩy, có một thằng còn chửi cô nữa.
Thằng đó "Làm cái gì đấy, có biết đây chỗ người khác không?"
"Rõ ràng cậu chen chỗ, tôi đứng trước" Thằng thanh niên đó đi cùng với đám bạn có cả con trai cả con gái, do hôm nay cô ăn mặc trẻ con lên chắc họ nghĩ cô nhỏ hơn họ nhưng Băng Băng chắc chắn đám nhãi ranh này cũng chỉ lớp 11 là cùng.
Mấy đứa con gái đứng trước cậu thanh niên kia thì che miệng cười khinh cô, nhìn bọn con gái mới lớn đó kìa, ăn mặc hở trêи hở dưới, được sự hưởng ứng của hội bạn cậu thanh niên kia càng hăng bắt nạt cô "Sao? Dám ý kiến à?" Cậu ta còn dơ nắm đấm với cô.
"Mẹ thằng ranh con này, mày làm gì người yêu tao" Minh Triết đi đến kéo áo thằng thanh niên kia về phía sau khiến cậu ta chưa kịp chuẩn bị gì liền té ngửa về phía sau. Minh Triết nhanh chóng ôm Băng Băng vào lòng.
- ---------------------------------
Mấy chương sau sẵn sàng hết rồi chỉ chờ mấy bà bão cmt hay like gòi au đăng hết lun. Luôn luôn uy tín nha!!!
Like và theo dõi truyện nha
Chàng Bad Boy Của TôiTác giả: Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTôi tên là Trần Thư Di mới chuyển đến một khu chung cư mới. Nhà tôi ở tầng thứ 15, thực ra tôi ghét ở chung cư lắm, khu chung cư này cũng chẳng phải sang trọng gì lên vốn đã ghét ở chung cư nay tôi càng ghét hơn nhưng dù ghét thế nào thì tôi vẫn phải ở thôi, điều kiện nhà tôi đâu cho phép tôi đòi hỏi. Bước chân tôi lặng nề kéo đồ vào nhà, nhìn sang khu bên cạnh lại thở dài. Tòa nhà khu chung cư tôi sống lại kế bên cái khu của mấy người nhà giàu ở, khu đó là một dãy nhà liền kề giống nhau, chắc mắc tiền lắm, cuộc đời tôi chắc chẳng bao giờ được bước chân vào đó một lần nào đâu. Đang trong suy nghĩ thì mẹ tôi hét lên "Thư Di, mày có vào giúp mẹ mày không hả? Cứ đứng đấy nhìn nhàn rỗi nhỉ?" Đây là mẹ tôi, mẹ tôi chính là nguyên nhân khiến chúng tôi phải chuyển nhà. Bố tôi mất sớm còn mỗi hai mẹ con mà bà ta cứ hằng ngày bài bạc, đay nghiên tôi suốt. Tôi thật sự chán cái cuộc đời này thật. Tôi chán nản tiếp tục nhấn thang máy xuống tầng 1 chuyển đồ lên. Tôi chạy gần đến chiếc xe tải thì… "Xong chưa vậy? Nhanh lên hôm nay cậu bao tôi mau mua cho tôi đi" Nói rồi ánh mắt Băng Băng long lanh lấp lánh nhìn về phía quan gà rán, vốn dĩ Băng Băng chẳng quan tâm cũng chẳng ghen tuông với mấy người con gái đó. Minh Triết mỉm cười thân thiện với mấy cô gái kia sau đó kéo Băng Băng ra chỗ khác, cô còn cứ tưởng được ăn, cả người cứ tưng tưng lên nhưng tên đó đi đến chỗ khuất khuất người liền bóp mỏ cô khiến nó chu lên chắc xấu xí lắm."Thái độ của cậu vậy đó hả?" Bỗng dưng Băng Băng thấy lạnh sống lưng, vốn bình thường Minh Triết rất tự luyến nhây nhây mà bây giờ cậu ta lại nghiêm túc đến đáng sợ.Băng Băng có hơi run run vì miệng không nói được lên đầu gật gật, cuối cùng Minh Triết thả cô ra chửi thề một tiếng "Mẹ kiếp...cái đồ ngốc"Băng Băng miệng nở một nụ cười từ thiện, mặt ngây ngây tự hỏi nhỏ "Cậu ta nói mình đúng không?""Đúng rồi, nói cậu đó" Minh Triết đột nhiên quát vào mặt cô khiến người xung quanh bắt đầu nhìn hai người bằng ánh mắt kì lạ. Mặc dù quát Băng Băng như vậy nhưng thực chất cậu lại không nổi giận được khi nhìn cái vẻ đẹp đáng yêu đầy ngây ngô không chút son phấn này. Người cô nhỏ nhỏ, mặc bộ quần áo có chút rộn, bị quát mặt liền xụ xuống, lại có cái tai mèo kia nhìn cứ như con mèo nhỏ vậy, tóm lại là cũng không thể nổi giận được với người con gái này.Minh Triết chống tay, giả vờ ho vài cái "Khụ...muốn ăn gì...ừm vào gọi đi"Lập tức con mèo nhỏ nào đó cong đuôi nhìn cậu mỉm cười chạy nhanh vào quán gà, còn cậu hai tay đút túi quần chậm rãi đi theo, nhưng vì thân hình nhỏ bé lên đi vào quán cô có bị người khác xô đẩy, có một thằng còn chửi cô nữa.Thằng đó "Làm cái gì đấy, có biết đây chỗ người khác không?""Rõ ràng cậu chen chỗ, tôi đứng trước" Thằng thanh niên đó đi cùng với đám bạn có cả con trai cả con gái, do hôm nay cô ăn mặc trẻ con lên chắc họ nghĩ cô nhỏ hơn họ nhưng Băng Băng chắc chắn đám nhãi ranh này cũng chỉ lớp 11 là cùng.Mấy đứa con gái đứng trước cậu thanh niên kia thì che miệng cười khinh cô, nhìn bọn con gái mới lớn đó kìa, ăn mặc hở trêи hở dưới, được sự hưởng ứng của hội bạn cậu thanh niên kia càng hăng bắt nạt cô "Sao? Dám ý kiến à?" Cậu ta còn dơ nắm đấm với cô."Mẹ thằng ranh con này, mày làm gì người yêu tao" Minh Triết đi đến kéo áo thằng thanh niên kia về phía sau khiến cậu ta chưa kịp chuẩn bị gì liền té ngửa về phía sau. Minh Triết nhanh chóng ôm Băng Băng vào lòng.- ---------------------------------Mấy chương sau sẵn sàng hết rồi chỉ chờ mấy bà bão cmt hay like gòi au đăng hết lun. Luôn luôn uy tín nha!!!Like và theo dõi truyện nha