“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,…
Chương 877
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Chương 877: Trương Tử Hào khinh thường nói: “Du Tĩnh, em yêu kiều như vậy, sao có thể ngồi xe đạp công cộng chứ?” Vứt bỏ Dương Tiêu, trong lòng Trương Tử Hào cười nhạo không thôi, anh ta không tin Dương Tiêu có thể đuỏi kịp. “Anh bạn! Chẳng phải muốn pk kỹ thuật lái xe với tôi sao?” Đột nhiên, giọng nói của Dương Tiêu lại vang lên. “Con mẹ nó!” Nhìn thấy Dương Tiêu lại thật sự đuổi tới, Trương Tử Hào suýt chút nữa đã tró mắt ra ngoài. Bạch Du Tĩnh sửng sốt, lập tức che đôi môi đỏ mọng gợi cảm: “Trời ạ!” Qua kính chiếu hậu, Bạch Du Tĩnh có thể nhìn thấy rõ ràng Dương Tiêu đang cười, hai chân biến thành ảo ảnh bắt đầu di chuyển. “Mẹ kiếp, tôi không tin tà, có gan thì anh đuổi tiếp đi!” Trương Tử Hào tức giận, như thể bị chịu nhục nhã. Anh ta lại đạp ga, cứ như vậy tốc độ đi trên đường chính trong thành phố lên tới hàng trăm mã lực. Khóe miệng Dương Tiêu hơi nhếch lên: “Vứt bỏ tôi? Có thể sao? Hôm nay tôi sẽ cho anh một bài học!” Trong mắt Dương Tiêu lóe lên một tia sắc bén, tốc độ xe đạp công cộng lại lần nữa tăng lên gấp đôi. Àm! Trương Tử Hào thẹn quá thành giận, tốc độ hơn một trăm. “Này này này, chiếc BMW phía trước anh chạy quá tốc độ!” Cảnh sát giao thông đang làm nhiệm vụ thay đổi sắc mặt, hét lên. Vèol Ngay sau đó, Dương Tiêu đi xe đạp công cộng đuỏi kịp. “Này này này, chiếc xe đạp công cộng phía trước anh cũng đang phóng nhanh! Chờ đã, xe đạp công cộng?” Nhìn rõ tốc độ của chiếc xe đạp công cộng, cảnh sát giao thông đang làm nhiệm vụ cũng chết lặng. Bíp bíp! Bíp bíp! Đây là thời gian làm việc cao điểm, Trương Tử Hào điều khiển chiếc BMW nhanh chóng bị xe phía trước chặn lại. Trương Tử Hào đắc thắng nói: “Với tốc độ nhanh như vậy, tôi không tin anh có thể đuổi kịp!” “Này, anh bạn, sao lại bị chặn rồi? Nào, tiếp tục đua chứ!” Một giây tiếp theo, Dương Tiêu gõ cửa kính xe không hề thở hồn hễn. “Con mẹ nói” Nhìn thấy Dương Tiêu vô hại bên ngoài cửa kính xe, Trương Tử Hào kêu lên như bị sét đánh, kêu la như thể vừa nhìn thấy ma. Nhìn thấy Dương Tiêu trông vô hại, Trương Tử Hào như nhìn thấy một con quái vật. Xe đạp so với BMW? Lại còn đấu thắng? Trong ấn tượng của Trương Tử Hào, có những người ở trong nước thách thức tốc độ tối đa của xe đạp công cộng, hình như lên tới 45km/giờ. Anh chàng này phải đạt vận tốc bao nhiêu để đuổi kịp chiếc BMW NASCAR C2 của mình với tốc độ như vậy?
Chương 877:
Trương Tử Hào khinh thường nói: “Du Tĩnh, em yêu kiều như vậy, sao có thể ngồi xe đạp công cộng chứ?”
Vứt bỏ Dương Tiêu, trong lòng Trương Tử Hào cười nhạo không thôi, anh ta không tin Dương Tiêu có thể đuỏi kịp.
“Anh bạn! Chẳng phải muốn pk kỹ thuật lái xe với tôi sao?”
Đột nhiên, giọng nói của Dương Tiêu lại vang lên.
“Con mẹ nó!” Nhìn thấy Dương Tiêu lại thật sự đuổi tới, Trương Tử Hào suýt chút nữa đã tró mắt ra ngoài.
Bạch Du Tĩnh sửng sốt, lập tức che đôi môi đỏ mọng gợi cảm: “Trời ạ!”
Qua kính chiếu hậu, Bạch Du Tĩnh có thể nhìn thấy rõ ràng Dương Tiêu đang cười, hai chân biến thành ảo ảnh bắt đầu di chuyển.
“Mẹ kiếp, tôi không tin tà, có gan thì anh đuổi tiếp đi!”
Trương Tử Hào tức giận, như thể bị chịu nhục nhã.
Anh ta lại đạp ga, cứ như vậy tốc độ đi trên đường chính trong thành phố lên tới hàng trăm mã lực.
Khóe miệng Dương Tiêu hơi nhếch lên: “Vứt bỏ tôi? Có thể sao? Hôm nay tôi sẽ cho anh một bài học!”
Trong mắt Dương Tiêu lóe lên một tia sắc bén, tốc độ xe đạp công cộng lại lần nữa tăng lên gấp đôi.
Àm!
Trương Tử Hào thẹn quá thành giận, tốc độ hơn một trăm.
“Này này này, chiếc BMW phía trước anh chạy quá tốc độ!” Cảnh sát giao thông đang làm nhiệm vụ thay đổi sắc mặt, hét lên.
Vèol Ngay sau đó, Dương Tiêu đi xe đạp công cộng đuỏi kịp.
“Này này này, chiếc xe đạp công cộng phía trước anh cũng đang phóng nhanh! Chờ đã, xe đạp công cộng?”
Nhìn rõ tốc độ của chiếc xe đạp công cộng, cảnh sát giao thông đang làm nhiệm vụ cũng chết lặng.
Bíp bíp! Bíp bíp!
Đây là thời gian làm việc cao điểm, Trương Tử Hào điều khiển chiếc BMW nhanh chóng bị xe phía trước chặn lại.
Trương Tử Hào đắc thắng nói: “Với tốc độ nhanh như vậy, tôi không tin anh có thể đuổi kịp!”
“Này, anh bạn, sao lại bị chặn rồi? Nào, tiếp tục đua chứ!”
Một giây tiếp theo, Dương Tiêu gõ cửa kính xe không hề thở hồn hễn.
“Con mẹ nói”
Nhìn thấy Dương Tiêu vô hại bên ngoài cửa kính xe, Trương Tử Hào kêu lên như bị sét đánh, kêu la như thể vừa nhìn thấy ma.
Nhìn thấy Dương Tiêu trông vô hại, Trương Tử Hào như nhìn thấy một con quái vật.
Xe đạp so với BMW? Lại còn đấu thắng?
Trong ấn tượng của Trương Tử Hào, có những người ở trong nước thách thức tốc độ tối đa của xe đạp công cộng, hình như lên tới 45km/giờ.
Anh chàng này phải đạt vận tốc bao nhiêu để đuổi kịp chiếc BMW NASCAR C2 của mình với tốc độ như vậy?
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Chương 877: Trương Tử Hào khinh thường nói: “Du Tĩnh, em yêu kiều như vậy, sao có thể ngồi xe đạp công cộng chứ?” Vứt bỏ Dương Tiêu, trong lòng Trương Tử Hào cười nhạo không thôi, anh ta không tin Dương Tiêu có thể đuỏi kịp. “Anh bạn! Chẳng phải muốn pk kỹ thuật lái xe với tôi sao?” Đột nhiên, giọng nói của Dương Tiêu lại vang lên. “Con mẹ nó!” Nhìn thấy Dương Tiêu lại thật sự đuổi tới, Trương Tử Hào suýt chút nữa đã tró mắt ra ngoài. Bạch Du Tĩnh sửng sốt, lập tức che đôi môi đỏ mọng gợi cảm: “Trời ạ!” Qua kính chiếu hậu, Bạch Du Tĩnh có thể nhìn thấy rõ ràng Dương Tiêu đang cười, hai chân biến thành ảo ảnh bắt đầu di chuyển. “Mẹ kiếp, tôi không tin tà, có gan thì anh đuổi tiếp đi!” Trương Tử Hào tức giận, như thể bị chịu nhục nhã. Anh ta lại đạp ga, cứ như vậy tốc độ đi trên đường chính trong thành phố lên tới hàng trăm mã lực. Khóe miệng Dương Tiêu hơi nhếch lên: “Vứt bỏ tôi? Có thể sao? Hôm nay tôi sẽ cho anh một bài học!” Trong mắt Dương Tiêu lóe lên một tia sắc bén, tốc độ xe đạp công cộng lại lần nữa tăng lên gấp đôi. Àm! Trương Tử Hào thẹn quá thành giận, tốc độ hơn một trăm. “Này này này, chiếc BMW phía trước anh chạy quá tốc độ!” Cảnh sát giao thông đang làm nhiệm vụ thay đổi sắc mặt, hét lên. Vèol Ngay sau đó, Dương Tiêu đi xe đạp công cộng đuỏi kịp. “Này này này, chiếc xe đạp công cộng phía trước anh cũng đang phóng nhanh! Chờ đã, xe đạp công cộng?” Nhìn rõ tốc độ của chiếc xe đạp công cộng, cảnh sát giao thông đang làm nhiệm vụ cũng chết lặng. Bíp bíp! Bíp bíp! Đây là thời gian làm việc cao điểm, Trương Tử Hào điều khiển chiếc BMW nhanh chóng bị xe phía trước chặn lại. Trương Tử Hào đắc thắng nói: “Với tốc độ nhanh như vậy, tôi không tin anh có thể đuổi kịp!” “Này, anh bạn, sao lại bị chặn rồi? Nào, tiếp tục đua chứ!” Một giây tiếp theo, Dương Tiêu gõ cửa kính xe không hề thở hồn hễn. “Con mẹ nói” Nhìn thấy Dương Tiêu vô hại bên ngoài cửa kính xe, Trương Tử Hào kêu lên như bị sét đánh, kêu la như thể vừa nhìn thấy ma. Nhìn thấy Dương Tiêu trông vô hại, Trương Tử Hào như nhìn thấy một con quái vật. Xe đạp so với BMW? Lại còn đấu thắng? Trong ấn tượng của Trương Tử Hào, có những người ở trong nước thách thức tốc độ tối đa của xe đạp công cộng, hình như lên tới 45km/giờ. Anh chàng này phải đạt vận tốc bao nhiêu để đuổi kịp chiếc BMW NASCAR C2 của mình với tốc độ như vậy?