“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,…
Chương 1170
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1170: Bà cụ Đường run rây nhìn Đường Dĩnh: “Dĩnh Dĩnh, cháu gái ngoan của bà nội, lần này nhà họ Đường thật sự trông cậy cả vào cháu đây!” “Vâng, bà nội đừng lo lắng, anh cũng yên tâm, mọi người yên tâm. Nhà họ Đường gặp khó, Đường Dĩnh tôi tuyệt đồi sẽ không làm ngơ không quan tâm đâu!” Đường Dĩnh trịnh trọng nói. Nói xong, Đường Dĩnh lầy điện thoại ra tìm một dãy sô, cô ta hít một hơi thật sâu rôi bầm gọi. Mấy ngày nay, Đường Dĩnh đã dò hỏi thông tin liên lạc của nhà họ Dương ở Đề Đô, sau những nỗ lực không ngừng cuỗi cùng cũng tìm được sô điện thoại nội bộ của nhà họ Dương ở Đề Đô. Nhìn thây Đường Dĩnh bầm sô, Đường Hạo tràn đây vui mừng: “Bà nội, nhà họ Đường chúng ta được cứu rồi!” “Được cứu rồi, nhà họ Đường chúng ta được cứu rồi!” Bà cụ Đường hào hứng nói. Như thể chỉ cần Đường Dĩnh ra mặt, khủng hoảng của nhà họ Đường có thề giải quyễt dễ dàng. Trong lòng Đường Dĩnh lo lắng không yên, nhà họ Dương ở Đề Đô là nhà tài phiệt hàng đầu trong nước, cô ta sợ nhà họ Dương ở Đê Đô không nghe điện thoại. Đường Dĩnh cũng năm chặt thắng lợi trong tay, chỉ cần cô ta ra mặt thì chắc chắn nhà họ Dương ở Đề Đô sẽ giúp đỡ. Người của nhà họ Dương ở Đề Đô nghe xong, tràn đầy kinh ngạc. “Cái gì? Đường Dĩnh người nhà họ Đường ở Trung Nguyên? Đường Dĩnh là cái thá gì? Cậu chủ lớn nhà chúng tôi thích cô? Đầu cô có bệnh gì à? CútI” Người của nhà họ Dương ở Đề Đô tức giận hét lên, trực tiêp cúp điện thoại. Đầu có bệnh? Cút? AmIl! Trong giây lát, nhự có một tiếng sét từ trên cao giáng xuông, Đường Dĩnh sững sờ tại chỗ. Nghe vậy, sắc mặt của bà cụ Đường lập tức cứng lại, nụ cười của Đường Hạo và những con cháu dòng chính nhà họ Đường khác cũng lập tức cứng lại. Giờ phút này, tất cả mọi người trong nhà Đường đêu vô cùng hoang mang, vô cùng hỗn loạn!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 1170:
Bà cụ Đường run rây nhìn Đường Dĩnh: “Dĩnh Dĩnh, cháu gái ngoan của bà nội, lần này nhà họ Đường thật sự trông cậy cả vào cháu đây!”
“Vâng, bà nội đừng lo lắng, anh cũng yên tâm, mọi người yên tâm. Nhà họ Đường gặp khó, Đường Dĩnh tôi tuyệt đồi sẽ không làm ngơ không quan tâm đâu!” Đường Dĩnh trịnh trọng nói.
Nói xong, Đường Dĩnh lầy điện thoại ra tìm một dãy sô, cô ta hít một hơi thật sâu rôi bầm gọi.
Mấy ngày nay, Đường Dĩnh đã dò hỏi thông tin liên lạc của nhà họ Dương ở Đề Đô, sau những nỗ lực không ngừng cuỗi cùng cũng tìm được sô điện thoại nội bộ của nhà họ Dương ở Đề Đô.
Nhìn thây Đường Dĩnh bầm sô, Đường Hạo tràn đây vui mừng: “Bà nội, nhà họ Đường chúng ta được cứu rồi!”
“Được cứu rồi, nhà họ Đường chúng ta được cứu rồi!” Bà cụ Đường hào hứng nói.
Như thể chỉ cần Đường Dĩnh ra mặt, khủng hoảng của nhà họ Đường có thề giải quyễt dễ dàng.
Trong lòng Đường Dĩnh lo lắng không yên, nhà họ Dương ở Đề Đô là nhà tài phiệt hàng đầu trong nước, cô ta sợ nhà họ Dương ở Đê Đô không nghe điện thoại.
Đường Dĩnh cũng năm chặt thắng lợi trong tay, chỉ cần cô ta ra mặt thì chắc chắn nhà họ Dương ở Đề Đô sẽ giúp đỡ.
Người của nhà họ Dương ở Đề Đô nghe xong, tràn đầy kinh ngạc.
“Cái gì? Đường Dĩnh người nhà họ Đường ở Trung Nguyên? Đường Dĩnh là cái thá gì? Cậu chủ lớn nhà chúng tôi thích cô? Đầu cô có bệnh gì à? CútI”
Người của nhà họ Dương ở Đề Đô tức giận hét lên, trực tiêp cúp điện thoại.
Đầu có bệnh? Cút?
AmIl!
Trong giây lát, nhự có một tiếng sét từ trên cao giáng xuông, Đường Dĩnh sững sờ tại chỗ.
Nghe vậy, sắc mặt của bà cụ Đường lập tức cứng lại, nụ cười của Đường Hạo và những con cháu dòng chính nhà họ Đường khác cũng lập tức cứng lại.
Giờ phút này, tất cả mọi người trong nhà Đường đêu vô cùng hoang mang, vô cùng hỗn loạn!
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1170: Bà cụ Đường run rây nhìn Đường Dĩnh: “Dĩnh Dĩnh, cháu gái ngoan của bà nội, lần này nhà họ Đường thật sự trông cậy cả vào cháu đây!” “Vâng, bà nội đừng lo lắng, anh cũng yên tâm, mọi người yên tâm. Nhà họ Đường gặp khó, Đường Dĩnh tôi tuyệt đồi sẽ không làm ngơ không quan tâm đâu!” Đường Dĩnh trịnh trọng nói. Nói xong, Đường Dĩnh lầy điện thoại ra tìm một dãy sô, cô ta hít một hơi thật sâu rôi bầm gọi. Mấy ngày nay, Đường Dĩnh đã dò hỏi thông tin liên lạc của nhà họ Dương ở Đề Đô, sau những nỗ lực không ngừng cuỗi cùng cũng tìm được sô điện thoại nội bộ của nhà họ Dương ở Đề Đô. Nhìn thây Đường Dĩnh bầm sô, Đường Hạo tràn đây vui mừng: “Bà nội, nhà họ Đường chúng ta được cứu rồi!” “Được cứu rồi, nhà họ Đường chúng ta được cứu rồi!” Bà cụ Đường hào hứng nói. Như thể chỉ cần Đường Dĩnh ra mặt, khủng hoảng của nhà họ Đường có thề giải quyễt dễ dàng. Trong lòng Đường Dĩnh lo lắng không yên, nhà họ Dương ở Đề Đô là nhà tài phiệt hàng đầu trong nước, cô ta sợ nhà họ Dương ở Đê Đô không nghe điện thoại. Đường Dĩnh cũng năm chặt thắng lợi trong tay, chỉ cần cô ta ra mặt thì chắc chắn nhà họ Dương ở Đề Đô sẽ giúp đỡ. Người của nhà họ Dương ở Đề Đô nghe xong, tràn đầy kinh ngạc. “Cái gì? Đường Dĩnh người nhà họ Đường ở Trung Nguyên? Đường Dĩnh là cái thá gì? Cậu chủ lớn nhà chúng tôi thích cô? Đầu cô có bệnh gì à? CútI” Người của nhà họ Dương ở Đề Đô tức giận hét lên, trực tiêp cúp điện thoại. Đầu có bệnh? Cút? AmIl! Trong giây lát, nhự có một tiếng sét từ trên cao giáng xuông, Đường Dĩnh sững sờ tại chỗ. Nghe vậy, sắc mặt của bà cụ Đường lập tức cứng lại, nụ cười của Đường Hạo và những con cháu dòng chính nhà họ Đường khác cũng lập tức cứng lại. Giờ phút này, tất cả mọi người trong nhà Đường đêu vô cùng hoang mang, vô cùng hỗn loạn!