“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,…
Chương 1172
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Chương 1172: Đường Hạo kích động suýt nhảy câng lên, anh ta nhìn vê phía bà cụ Đường: “Bà nội, bà nghe này, nhà họ Đường chúng ta được cứu rôi!” “Đúng đúng đúng, nhà họ Đường chúng ta được cứu rồi!” Bà cụ Đường kích động thân thê già nua run rây. Trong lòng Đường Dĩnh mừng thầm vô cùng, trên mặt mang theo ý cười không che giấu nổi, vừa rồi bị nhẫn tâm cúp mảy, thật sự khiến Đường Dĩnh bị doạ sợ không nhẹtI Đường Dĩnh hưng phân nói: “Đúng vậy, cậu. chủ lớn nhà họ Dương các người yêu Đường Dĩnh tôi. Nhà họ Đường tôi đang gặp khó khăn, hiện tại chúng tôi chỉ có thê dựa vào nhà họ Dương ở Đề Đô giúp đỡ!” “Hả? Cậu chủ lớn nhà tôi yêu Đường Dĩnh cô?” Người nhà họ Dương ở Đê Đô kinh ngạc nói. Ngay sau đó, một giọng nói cực kỳ khinh thường vang lên: “Đường Dĩnh? Đây là ai? Chưa từng nghe qual” “Nhà họ Đường các người có một người tên là Đường Mộc Tuyết đúng không? Người đó mới là người mà cậu chủ nhỏ nhà tôi yêu!” “Trước mặt mợ chủ nhỏ nhà tôi, Đường Dĩnh là cái thá gì, còn không đủ tư cách xách giày cho mợ chủ nhỏ nhà tôi nữa! Cút!” Nói xong, người của nhà họ Dương ở Đề Đô lại lạnh lùng tàn nhẫn cúp điện thoại, như thể trong mắt anh ta Đường Dĩnh là một đồng phân chó, thối không ngửi nôi. ÀmI!I Đường Mộc Tuyết mới là người cậu chủ nhỏ yêu? Đường Dĩnh chẳng là cái thá gì? Còn không đủ tư cách xách giày cho Đường Mộc Tuyết? “Oài” Đột nhiên, trong hiện trường to lớn đám người nhà họ Đường đều sử ng sốt, không ai ngờ đôi phương lại nói ra lời này. “Đường Mộc Tuyết là người mà cậu chủ nhỏ nhà họ Dương yêu? Làm Sao có thể?” Vẻ mặt Đường Dĩnh thay đổi kinh ngạc kêu lên. Đường Hạo trọn to hai mắt giống như chuông đông, cả người anh ta ngây ra như phông, đâu óc trông rỗng. Bà cụ Đường loạng choạng suýt ngã quy xuông. Đám con cháu dòng chính nhà họ Đường không kìm được hoảng sợ, lân lượt kêu lên. “Vừa nãy tôi không nghe nhâm chứ? Đường Mộc Tuyết mới là người cậu chủ nhỏ nhà họ Dương ở Đề Đô yêu? Có nhằm không đây?” “Đúng vậy! Không phải nhà họ Dương ở Đề Đô chỉ có cậu chủ lớn Dương Bân Hàn thôi à2 Sao lại lọt ra một cậu chủ nhỏ vậy? Đã thế còn thích Đường Mộc Tuyết?” “Sao lại như thế này? Không phải cậu chủ nhà họ Dương ở Đê Đô thích Đường Dĩnh hả?” “À đúng rồi, cậu chủ nhỏ nhà họ Dương ở Đề Đô yêu Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu cũng họ Dương. Chăng lẽ cậu chủ nhỏ nhà họ Dương ở Đề Đô là Dương Tiêu hả?”
Chương 1172:
Đường Hạo kích động suýt nhảy câng lên, anh ta nhìn vê phía bà cụ Đường: “Bà nội, bà nghe này, nhà họ Đường chúng ta được cứu rôi!”
“Đúng đúng đúng, nhà họ Đường chúng ta được cứu rồi!” Bà cụ Đường kích động thân thê già nua run rây.
Trong lòng Đường Dĩnh mừng thầm vô cùng, trên mặt mang theo ý cười không che giấu nổi, vừa rồi bị nhẫn tâm cúp mảy, thật sự khiến Đường Dĩnh bị doạ sợ không nhẹtI Đường Dĩnh hưng phân nói: “Đúng vậy, cậu. chủ lớn nhà họ Dương các người yêu Đường Dĩnh tôi. Nhà họ Đường tôi đang gặp khó khăn, hiện tại chúng tôi chỉ có thê dựa vào nhà họ Dương ở Đề Đô giúp đỡ!”
“Hả? Cậu chủ lớn nhà tôi yêu Đường Dĩnh cô?” Người nhà họ Dương ở Đê Đô kinh ngạc nói.
Ngay sau đó, một giọng nói cực kỳ khinh thường vang lên: “Đường Dĩnh? Đây là ai? Chưa từng nghe qual”
“Nhà họ Đường các người có một người tên là Đường Mộc Tuyết đúng không? Người đó mới là người mà cậu chủ nhỏ nhà tôi yêu!”
“Trước mặt mợ chủ nhỏ nhà tôi, Đường Dĩnh là cái thá gì, còn không đủ tư cách xách giày cho mợ chủ nhỏ nhà tôi nữa! Cút!”
Nói xong, người của nhà họ Dương ở Đề Đô lại lạnh lùng tàn nhẫn cúp điện thoại, như thể trong mắt anh ta Đường Dĩnh là một đồng phân chó, thối không ngửi nôi.
ÀmI!I Đường Mộc Tuyết mới là người cậu chủ nhỏ yêu?
Đường Dĩnh chẳng là cái thá gì? Còn không đủ tư cách xách giày cho Đường Mộc Tuyết?
“Oài”
Đột nhiên, trong hiện trường to lớn đám người nhà họ Đường đều sử ng sốt, không ai ngờ đôi phương lại nói ra lời này.
“Đường Mộc Tuyết là người mà cậu chủ nhỏ nhà họ Dương yêu? Làm Sao có thể?” Vẻ mặt Đường Dĩnh thay đổi kinh ngạc kêu lên.
Đường Hạo trọn to hai mắt giống như chuông đông, cả người anh ta ngây ra như phông, đâu óc trông rỗng.
Bà cụ Đường loạng choạng suýt ngã quy xuông.
Đám con cháu dòng chính nhà họ Đường không kìm được hoảng sợ, lân lượt kêu lên.
“Vừa nãy tôi không nghe nhâm chứ?
Đường Mộc Tuyết mới là người cậu chủ nhỏ nhà họ Dương ở Đề Đô yêu?
Có nhằm không đây?”
“Đúng vậy! Không phải nhà họ Dương ở Đề Đô chỉ có cậu chủ lớn Dương Bân Hàn thôi à2 Sao lại lọt ra một cậu chủ nhỏ vậy? Đã thế còn thích Đường Mộc Tuyết?”
“Sao lại như thế này? Không phải cậu chủ nhà họ Dương ở Đê Đô thích Đường Dĩnh hả?”
“À đúng rồi, cậu chủ nhỏ nhà họ Dương ở Đề Đô yêu Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu cũng họ Dương.
Chăng lẽ cậu chủ nhỏ nhà họ Dương ở Đề Đô là Dương Tiêu hả?”
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Chương 1172: Đường Hạo kích động suýt nhảy câng lên, anh ta nhìn vê phía bà cụ Đường: “Bà nội, bà nghe này, nhà họ Đường chúng ta được cứu rôi!” “Đúng đúng đúng, nhà họ Đường chúng ta được cứu rồi!” Bà cụ Đường kích động thân thê già nua run rây. Trong lòng Đường Dĩnh mừng thầm vô cùng, trên mặt mang theo ý cười không che giấu nổi, vừa rồi bị nhẫn tâm cúp mảy, thật sự khiến Đường Dĩnh bị doạ sợ không nhẹtI Đường Dĩnh hưng phân nói: “Đúng vậy, cậu. chủ lớn nhà họ Dương các người yêu Đường Dĩnh tôi. Nhà họ Đường tôi đang gặp khó khăn, hiện tại chúng tôi chỉ có thê dựa vào nhà họ Dương ở Đề Đô giúp đỡ!” “Hả? Cậu chủ lớn nhà tôi yêu Đường Dĩnh cô?” Người nhà họ Dương ở Đê Đô kinh ngạc nói. Ngay sau đó, một giọng nói cực kỳ khinh thường vang lên: “Đường Dĩnh? Đây là ai? Chưa từng nghe qual” “Nhà họ Đường các người có một người tên là Đường Mộc Tuyết đúng không? Người đó mới là người mà cậu chủ nhỏ nhà tôi yêu!” “Trước mặt mợ chủ nhỏ nhà tôi, Đường Dĩnh là cái thá gì, còn không đủ tư cách xách giày cho mợ chủ nhỏ nhà tôi nữa! Cút!” Nói xong, người của nhà họ Dương ở Đề Đô lại lạnh lùng tàn nhẫn cúp điện thoại, như thể trong mắt anh ta Đường Dĩnh là một đồng phân chó, thối không ngửi nôi. ÀmI!I Đường Mộc Tuyết mới là người cậu chủ nhỏ yêu? Đường Dĩnh chẳng là cái thá gì? Còn không đủ tư cách xách giày cho Đường Mộc Tuyết? “Oài” Đột nhiên, trong hiện trường to lớn đám người nhà họ Đường đều sử ng sốt, không ai ngờ đôi phương lại nói ra lời này. “Đường Mộc Tuyết là người mà cậu chủ nhỏ nhà họ Dương yêu? Làm Sao có thể?” Vẻ mặt Đường Dĩnh thay đổi kinh ngạc kêu lên. Đường Hạo trọn to hai mắt giống như chuông đông, cả người anh ta ngây ra như phông, đâu óc trông rỗng. Bà cụ Đường loạng choạng suýt ngã quy xuông. Đám con cháu dòng chính nhà họ Đường không kìm được hoảng sợ, lân lượt kêu lên. “Vừa nãy tôi không nghe nhâm chứ? Đường Mộc Tuyết mới là người cậu chủ nhỏ nhà họ Dương ở Đề Đô yêu? Có nhằm không đây?” “Đúng vậy! Không phải nhà họ Dương ở Đề Đô chỉ có cậu chủ lớn Dương Bân Hàn thôi à2 Sao lại lọt ra một cậu chủ nhỏ vậy? Đã thế còn thích Đường Mộc Tuyết?” “Sao lại như thế này? Không phải cậu chủ nhà họ Dương ở Đê Đô thích Đường Dĩnh hả?” “À đúng rồi, cậu chủ nhỏ nhà họ Dương ở Đề Đô yêu Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu cũng họ Dương. Chăng lẽ cậu chủ nhỏ nhà họ Dương ở Đề Đô là Dương Tiêu hả?”