“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,…
Chương 1247: 1247: Chương 1243
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… “Dám uy h**p tôi? Cô biết tôi là ai không? Bồn thiệu đến từ nhà họ Dương ở Đề Đô, bớt xen vào chuyện của người khác ***” Dương Bân Hàn tức giận măng.Anh ta không ngờ khi anh ta đang tiên hành xâm phạm Đường Mộc Tuyết, thế mà lại có người xen vào.Nhìn thấy người tới, Đường Mộc Tuyết sững sờ, ba người Đường Kiến Quốc, Triệu Cảm, Lý Thần Chiến đều sững sờ.Bởi vì họ không để ý người phụ nữ này đến như thế nào.Người phụ nữ này giống như một bóng ma, vừa đến đã khuất phục được Dương Bân Hàn.Người phụ nữ mặc đô đen này không phải ai khác mà chính là Lăng Ảnh – Huyên, cựu đội phó của đội đặc chiên Đông Phương Thân Ưng.Trong khoảng thời gian này, Lăng Ảnh Huyên vẫn ân náu ở Trung Nguyên bảo vệ Dương Tiêu, không hê xuâật hiện.Khi Dương Tiêu đên Giang Nam, cô giúp Dương Tiêu bảo vệ Đường.Mộc Tuyết, thây tình huống vừa rồi rất nguy cập, cô nhanh chóng ra tay.Lăng Ảnh Huyên mặc đồ đen, đeo mặt nạ đen không động đậy, nghe thấy Dương Bân Hàn vẫn còn đe dọa mình, con dao găm lạnh lẽo lập tức cắt qua da của Dương Bân Hàn.Tí táchI Tí táchl Con dao găm cực kỳ sắc bén, cổ họng của Dương Bần Hàn lập tức rỉ máu.Dương Bân Hàn sợ tới mức lập tức giơ tay lên: “Tôi đầu hàng, nữ hiệp, tôi đâu hàng, đừng… đừng manh động!”Đứng trước cái chết, Dương Bân Hàn kinh hãi ngay tại chô.Tuy Đường Mộc Tuyết xinh đẹp, nhưng anh ta không có mệnh hưởng.Lăng Ảnh Huyên đá vào bắp chân Dương Bân Hàn, Dương Bân Hàn loạng choạng quỳ xuông.Ánh mắt lạnh lùng của Lăng Ảnh Huyên lóe lên, cô lại đá mạnh vào ngực Dương Bân Hàn.Trong chốc lát, cơ thể của Dương Bân Hàn bị Lăng Ảnh Huyện đá bay như một quả bóng, ngã điên đảo.“Cậu chủ lớn!” Nhóm vệ sĩ chuyên nghiệp quốc tế vội vàng tiền lên.Dương Bân Hàn ôm ngực tái mặt măng: “Mẹ kiếp, một đứa ranh con lại dám ra tay với tôi, lên, đánh cô ta cho tôi!”“Xử lý con ranh con này!” Vệ sĩ cầm đầu hụng thần ác liệt lao về phía Lăng Ảnh Huyên.Đường Mộc Tuyết hét lên: “Chị gái, cân thận!”“Cô gái cẳn thận!” Lý Thần Chiến cũng hét lên.Tuy nhiên, nỗi kinh hoàng trước mắt hoàn toàn khiên mọi người choáng váng.“Hey yal” Vệ sĩ cầm đầu lập tức giáng một cú đấm sắt hung dữ về phía đầu Lăng Ảnh Huyên.VùI Năm đâm sát còn chưa kịp rơi xuông, bàn tay phải của Lăng Ảnh.Huyên đã nắm lây nắm đấm của vệ sĩ cầm đầu, đột nhiên dùng lực, cánh tay phải của người đó ngay lập tức bị phê.Aaal Cảm nhận được cánh tay phải của mình bị phé, vệ sĩ càm đâu thốt ra một tiếng r*n r* xuyên thấu..
“Dám uy h**p tôi? Cô biết tôi là ai không? Bồn thiệu đến từ nhà họ Dương ở Đề Đô, bớt xen vào chuyện của người khác ***” Dương Bân Hàn tức giận măng.
Anh ta không ngờ khi anh ta đang tiên hành xâm phạm Đường Mộc Tuyết, thế mà lại có người xen vào.
Nhìn thấy người tới, Đường Mộc Tuyết sững sờ, ba người Đường Kiến Quốc, Triệu Cảm, Lý Thần Chiến đều sững sờ.
Bởi vì họ không để ý người phụ nữ này đến như thế nào.
Người phụ nữ này giống như một bóng ma, vừa đến đã khuất phục được Dương Bân Hàn.
Người phụ nữ mặc đô đen này không phải ai khác mà chính là Lăng Ảnh – Huyên, cựu đội phó của đội đặc chiên Đông Phương Thân Ưng.
Trong khoảng thời gian này, Lăng Ảnh Huyên vẫn ân náu ở Trung Nguyên bảo vệ Dương Tiêu, không hê xuâật hiện.
Khi Dương Tiêu đên Giang Nam, cô giúp Dương Tiêu bảo vệ Đường.
Mộc Tuyết, thây tình huống vừa rồi rất nguy cập, cô nhanh chóng ra tay.
Lăng Ảnh Huyên mặc đồ đen, đeo mặt nạ đen không động đậy, nghe thấy Dương Bân Hàn vẫn còn đe dọa mình, con dao găm lạnh lẽo lập tức cắt qua da của Dương Bân Hàn.
Tí táchI Tí táchl Con dao găm cực kỳ sắc bén, cổ họng của Dương Bần Hàn lập tức rỉ máu.
Dương Bân Hàn sợ tới mức lập tức giơ tay lên: “Tôi đầu hàng, nữ hiệp, tôi đâu hàng, đừng… đừng manh động!”
Đứng trước cái chết, Dương Bân Hàn kinh hãi ngay tại chô.
Tuy Đường Mộc Tuyết xinh đẹp, nhưng anh ta không có mệnh hưởng.
Lăng Ảnh Huyên đá vào bắp chân Dương Bân Hàn, Dương Bân Hàn loạng choạng quỳ xuông.
Ánh mắt lạnh lùng của Lăng Ảnh Huyên lóe lên, cô lại đá mạnh vào ngực Dương Bân Hàn.
Trong chốc lát, cơ thể của Dương Bân Hàn bị Lăng Ảnh Huyện đá bay như một quả bóng, ngã điên đảo.
“Cậu chủ lớn!” Nhóm vệ sĩ chuyên nghiệp quốc tế vội vàng tiền lên.
Dương Bân Hàn ôm ngực tái mặt măng: “Mẹ kiếp, một đứa ranh con lại dám ra tay với tôi, lên, đánh cô ta cho tôi!”
“Xử lý con ranh con này!” Vệ sĩ cầm đầu hụng thần ác liệt lao về phía Lăng Ảnh Huyên.
Đường Mộc Tuyết hét lên: “Chị gái, cân thận!”
“Cô gái cẳn thận!” Lý Thần Chiến cũng hét lên.
Tuy nhiên, nỗi kinh hoàng trước mắt hoàn toàn khiên mọi người choáng váng.
“Hey yal” Vệ sĩ cầm đầu lập tức giáng một cú đấm sắt hung dữ về phía đầu Lăng Ảnh Huyên.
VùI Năm đâm sát còn chưa kịp rơi xuông, bàn tay phải của Lăng Ảnh.
Huyên đã nắm lây nắm đấm của vệ sĩ cầm đầu, đột nhiên dùng lực, cánh tay phải của người đó ngay lập tức bị phê.
Aaal Cảm nhận được cánh tay phải của mình bị phé, vệ sĩ càm đâu thốt ra một tiếng r*n r* xuyên thấu.
.
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… “Dám uy h**p tôi? Cô biết tôi là ai không? Bồn thiệu đến từ nhà họ Dương ở Đề Đô, bớt xen vào chuyện của người khác ***” Dương Bân Hàn tức giận măng.Anh ta không ngờ khi anh ta đang tiên hành xâm phạm Đường Mộc Tuyết, thế mà lại có người xen vào.Nhìn thấy người tới, Đường Mộc Tuyết sững sờ, ba người Đường Kiến Quốc, Triệu Cảm, Lý Thần Chiến đều sững sờ.Bởi vì họ không để ý người phụ nữ này đến như thế nào.Người phụ nữ này giống như một bóng ma, vừa đến đã khuất phục được Dương Bân Hàn.Người phụ nữ mặc đô đen này không phải ai khác mà chính là Lăng Ảnh – Huyên, cựu đội phó của đội đặc chiên Đông Phương Thân Ưng.Trong khoảng thời gian này, Lăng Ảnh Huyên vẫn ân náu ở Trung Nguyên bảo vệ Dương Tiêu, không hê xuâật hiện.Khi Dương Tiêu đên Giang Nam, cô giúp Dương Tiêu bảo vệ Đường.Mộc Tuyết, thây tình huống vừa rồi rất nguy cập, cô nhanh chóng ra tay.Lăng Ảnh Huyên mặc đồ đen, đeo mặt nạ đen không động đậy, nghe thấy Dương Bân Hàn vẫn còn đe dọa mình, con dao găm lạnh lẽo lập tức cắt qua da của Dương Bân Hàn.Tí táchI Tí táchl Con dao găm cực kỳ sắc bén, cổ họng của Dương Bần Hàn lập tức rỉ máu.Dương Bân Hàn sợ tới mức lập tức giơ tay lên: “Tôi đầu hàng, nữ hiệp, tôi đâu hàng, đừng… đừng manh động!”Đứng trước cái chết, Dương Bân Hàn kinh hãi ngay tại chô.Tuy Đường Mộc Tuyết xinh đẹp, nhưng anh ta không có mệnh hưởng.Lăng Ảnh Huyên đá vào bắp chân Dương Bân Hàn, Dương Bân Hàn loạng choạng quỳ xuông.Ánh mắt lạnh lùng của Lăng Ảnh Huyên lóe lên, cô lại đá mạnh vào ngực Dương Bân Hàn.Trong chốc lát, cơ thể của Dương Bân Hàn bị Lăng Ảnh Huyện đá bay như một quả bóng, ngã điên đảo.“Cậu chủ lớn!” Nhóm vệ sĩ chuyên nghiệp quốc tế vội vàng tiền lên.Dương Bân Hàn ôm ngực tái mặt măng: “Mẹ kiếp, một đứa ranh con lại dám ra tay với tôi, lên, đánh cô ta cho tôi!”“Xử lý con ranh con này!” Vệ sĩ cầm đầu hụng thần ác liệt lao về phía Lăng Ảnh Huyên.Đường Mộc Tuyết hét lên: “Chị gái, cân thận!”“Cô gái cẳn thận!” Lý Thần Chiến cũng hét lên.Tuy nhiên, nỗi kinh hoàng trước mắt hoàn toàn khiên mọi người choáng váng.“Hey yal” Vệ sĩ cầm đầu lập tức giáng một cú đấm sắt hung dữ về phía đầu Lăng Ảnh Huyên.VùI Năm đâm sát còn chưa kịp rơi xuông, bàn tay phải của Lăng Ảnh.Huyên đã nắm lây nắm đấm của vệ sĩ cầm đầu, đột nhiên dùng lực, cánh tay phải của người đó ngay lập tức bị phê.Aaal Cảm nhận được cánh tay phải của mình bị phé, vệ sĩ càm đâu thốt ra một tiếng r*n r* xuyên thấu..