Tác giả:

“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,…

Chương 1277: 1277: Chương 1273

Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Sự nghiệp của con gái thành công, Đường Kiến Quốc thân là một người bố đương nhiên rất vui cho Đường Mộc Tuyết.Đường Kiến Quốc cũng biết nếu đến công ty của con gái, ông ta có thê tự chọn một vị trí.Chỉ là Đường Kiến Quốc thật sự không có sở trưởng gì, ông ta yêu thể diện, không muôn bị người trong công ty âm thầm nói mình bát tài, tất cả đều là bởi vì con gái của ông ta mới được vị trí đó.Đường Mộc Tuyết cười khổ nhìn Dương Tiêu, thật sự không có cách nào với bô cả.Triệu Cầm nằm trên giường bệnh truyền dịch, chế nhạo:.Dương Tiêu, không phải cậu là người nhà họ Dương ở Đề Đô hả? Không phải nhà họ Dương ở Đề Đô các cậu có quyền thế ngật trời hả? Được rồi! Cậu hãy giúp bố vợ lây được công việc ở trạm xe, nếu cậu làm được, tôi sẽ không so đo chuyện này với cậu!”“Chuyện này là thật?” Tinh thần Dượïg Tiêu phần chắn lên.Anh cùng cha khác mẹ đột kích mang lại ảnh hưởng rất lớn cho gia đình, trong lòng Dương Tiêu không hề có chút áy náy thì đương nhiên đó là giả dối.Nếu giúp Đường.Kiến Quốc có được công việc này, có thể xoa dịu cơn tức giận của hai người, thì tự nhiên hai bên sẽ êm đẹp.Đường Kiến Quốc lạnh lùng khit mũi: “Đừng ăn nói lớn lối, cậu cho rằng công việc ở trạm xe dễ lấy hả? Số lượng nhân viên hợp đồng rất có hạn, nhưng không phải ai cũng lấy được!”“Bó, một nhân viên hợp đồng đơn giản thì tính là gì? Nêu như bế thích, muôn làm trạm trưởng cũng không phải vẫn đề lớn!” Dương Tiêu cười nhẹ.Cái gì!!!Làm trạm trưởng?Vừa nói ra lời này, vốn Đường Kiến Quốc đang tức giận mắt lập tức mở to, cả người ngây ngốc tại chỗ.“Trạm trưởng?” Đường Mộc Tuyết cùng Triệu Câm đêu kinh ngạc Huh Dương Tiêu, ánh mắt lập tức thay đổi.Ngay sau đó, ánh mắt của Đường Kiên Quốc và Triệu Cầm đều trở nên rất nghỉ ngờ.Trưởng trạm trạm xe?Làm sao có thể?Như đã biết, trạm trưởng trạm xe có biên chê chính thức, là người của nhà nước.“Cậu đang lừa gạt ai hả? Coi tội là đứa trẻ ba tuổi hả?” Đường Kiến Quốc tỉnh táo lại càng khó chịu hơn.Thường đi lang thang quanh trung tâm vận tải hành khách, làm gì có chuyện Đường Kiến Quốc không biết trạm trưởng trạm xe có ý nghĩa gì.Đừng quên, thành phô Trung Nguyên là một thành phô mới cập một, tuy trạm xe mà ông ta nói không phải là trạm xe tông của thành phô Trung NHƯ YệN nó thuộc về một trạm xe nhỏ.Tuy nhiên, trạm trưởng trạm xe của một trạm nhỏ cũng là một người quyền cao chức trọng, dưới trướng cai quản rất nhiều người.Hơn nữa, Dương Tiêu chỉ là đứa con rơi của nhà họ Dương ở Đề Đô, sao có thê đề mình trở thành trạm trưởng chứ?Cho dù bây giờ Dương Tiêu có được sự công nhận của nhà họ Dương ở Đề Đô, chẳng lẽ tay của nhà họ Dương ở Đề Đô có thể với tới tận thành phố Trung Nguyên?.

Sự nghiệp của con gái thành công, Đường Kiến Quốc thân là một người bố đương nhiên rất vui cho Đường Mộc Tuyết.

Đường Kiến Quốc cũng biết nếu đến công ty của con gái, ông ta có thê tự chọn một vị trí.

Chỉ là Đường Kiến Quốc thật sự không có sở trưởng gì, ông ta yêu thể diện, không muôn bị người trong công ty âm thầm nói mình bát tài, tất cả đều là bởi vì con gái của ông ta mới được vị trí đó.

Đường Mộc Tuyết cười khổ nhìn Dương Tiêu, thật sự không có cách nào với bô cả.

Triệu Cầm nằm trên giường bệnh truyền dịch, chế nhạo:.Dương Tiêu, không phải cậu là người nhà họ Dương ở Đề Đô hả? Không phải nhà họ Dương ở Đề Đô các cậu có quyền thế ngật trời hả? Được rồi! Cậu hãy giúp bố vợ lây được công việc ở trạm xe, nếu cậu làm được, tôi sẽ không so đo chuyện này với cậu!”

“Chuyện này là thật?” Tinh thần Dượïg Tiêu phần chắn lên.

Anh cùng cha khác mẹ đột kích mang lại ảnh hưởng rất lớn cho gia đình, trong lòng Dương Tiêu không hề có chút áy náy thì đương nhiên đó là giả dối.

Nếu giúp Đường.

Kiến Quốc có được công việc này, có thể xoa dịu cơn tức giận của hai người, thì tự nhiên hai bên sẽ êm đẹp.

Đường Kiến Quốc lạnh lùng khit mũi: “Đừng ăn nói lớn lối, cậu cho rằng công việc ở trạm xe dễ lấy hả? Số lượng nhân viên hợp đồng rất có hạn, nhưng không phải ai cũng lấy được!”

“Bó, một nhân viên hợp đồng đơn giản thì tính là gì? Nêu như bế thích, muôn làm trạm trưởng cũng không phải vẫn đề lớn!” Dương Tiêu cười nhẹ.

Cái gì!!!

Làm trạm trưởng?

Vừa nói ra lời này, vốn Đường Kiến Quốc đang tức giận mắt lập tức mở to, cả người ngây ngốc tại chỗ.

“Trạm trưởng?” Đường Mộc Tuyết cùng Triệu Câm đêu kinh ngạc Huh Dương Tiêu, ánh mắt lập tức thay đổi.

Ngay sau đó, ánh mắt của Đường Kiên Quốc và Triệu Cầm đều trở nên rất nghỉ ngờ.

Trưởng trạm trạm xe?

Làm sao có thể?

Như đã biết, trạm trưởng trạm xe có biên chê chính thức, là người của nhà nước.

“Cậu đang lừa gạt ai hả? Coi tội là đứa trẻ ba tuổi hả?” Đường Kiến Quốc tỉnh táo lại càng khó chịu hơn.

Thường đi lang thang quanh trung tâm vận tải hành khách, làm gì có chuyện Đường Kiến Quốc không biết trạm trưởng trạm xe có ý nghĩa gì.

Đừng quên, thành phô Trung Nguyên là một thành phô mới cập một, tuy trạm xe mà ông ta nói không phải là trạm xe tông của thành phô Trung NHƯ YệN nó thuộc về một trạm xe nhỏ.

Tuy nhiên, trạm trưởng trạm xe của một trạm nhỏ cũng là một người quyền cao chức trọng, dưới trướng cai quản rất nhiều người.

Hơn nữa, Dương Tiêu chỉ là đứa con rơi của nhà họ Dương ở Đề Đô, sao có thê đề mình trở thành trạm trưởng chứ?

Cho dù bây giờ Dương Tiêu có được sự công nhận của nhà họ Dương ở Đề Đô, chẳng lẽ tay của nhà họ Dương ở Đề Đô có thể với tới tận thành phố Trung Nguyên?.

Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Sự nghiệp của con gái thành công, Đường Kiến Quốc thân là một người bố đương nhiên rất vui cho Đường Mộc Tuyết.Đường Kiến Quốc cũng biết nếu đến công ty của con gái, ông ta có thê tự chọn một vị trí.Chỉ là Đường Kiến Quốc thật sự không có sở trưởng gì, ông ta yêu thể diện, không muôn bị người trong công ty âm thầm nói mình bát tài, tất cả đều là bởi vì con gái của ông ta mới được vị trí đó.Đường Mộc Tuyết cười khổ nhìn Dương Tiêu, thật sự không có cách nào với bô cả.Triệu Cầm nằm trên giường bệnh truyền dịch, chế nhạo:.Dương Tiêu, không phải cậu là người nhà họ Dương ở Đề Đô hả? Không phải nhà họ Dương ở Đề Đô các cậu có quyền thế ngật trời hả? Được rồi! Cậu hãy giúp bố vợ lây được công việc ở trạm xe, nếu cậu làm được, tôi sẽ không so đo chuyện này với cậu!”“Chuyện này là thật?” Tinh thần Dượïg Tiêu phần chắn lên.Anh cùng cha khác mẹ đột kích mang lại ảnh hưởng rất lớn cho gia đình, trong lòng Dương Tiêu không hề có chút áy náy thì đương nhiên đó là giả dối.Nếu giúp Đường.Kiến Quốc có được công việc này, có thể xoa dịu cơn tức giận của hai người, thì tự nhiên hai bên sẽ êm đẹp.Đường Kiến Quốc lạnh lùng khit mũi: “Đừng ăn nói lớn lối, cậu cho rằng công việc ở trạm xe dễ lấy hả? Số lượng nhân viên hợp đồng rất có hạn, nhưng không phải ai cũng lấy được!”“Bó, một nhân viên hợp đồng đơn giản thì tính là gì? Nêu như bế thích, muôn làm trạm trưởng cũng không phải vẫn đề lớn!” Dương Tiêu cười nhẹ.Cái gì!!!Làm trạm trưởng?Vừa nói ra lời này, vốn Đường Kiến Quốc đang tức giận mắt lập tức mở to, cả người ngây ngốc tại chỗ.“Trạm trưởng?” Đường Mộc Tuyết cùng Triệu Câm đêu kinh ngạc Huh Dương Tiêu, ánh mắt lập tức thay đổi.Ngay sau đó, ánh mắt của Đường Kiên Quốc và Triệu Cầm đều trở nên rất nghỉ ngờ.Trưởng trạm trạm xe?Làm sao có thể?Như đã biết, trạm trưởng trạm xe có biên chê chính thức, là người của nhà nước.“Cậu đang lừa gạt ai hả? Coi tội là đứa trẻ ba tuổi hả?” Đường Kiến Quốc tỉnh táo lại càng khó chịu hơn.Thường đi lang thang quanh trung tâm vận tải hành khách, làm gì có chuyện Đường Kiến Quốc không biết trạm trưởng trạm xe có ý nghĩa gì.Đừng quên, thành phô Trung Nguyên là một thành phô mới cập một, tuy trạm xe mà ông ta nói không phải là trạm xe tông của thành phô Trung NHƯ YệN nó thuộc về một trạm xe nhỏ.Tuy nhiên, trạm trưởng trạm xe của một trạm nhỏ cũng là một người quyền cao chức trọng, dưới trướng cai quản rất nhiều người.Hơn nữa, Dương Tiêu chỉ là đứa con rơi của nhà họ Dương ở Đề Đô, sao có thê đề mình trở thành trạm trưởng chứ?Cho dù bây giờ Dương Tiêu có được sự công nhận của nhà họ Dương ở Đề Đô, chẳng lẽ tay của nhà họ Dương ở Đề Đô có thể với tới tận thành phố Trung Nguyên?.

Chương 1277: 1277: Chương 1273