Tác giả:

“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,…

Chương 1283: 1283: Chương 1279

Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Chỉ cần Dương Tiêu trút hết giận lên Điền Lộc, nhà họ Tạ của ông ta sẽ không phải chịu đòn mang tỉnh hủy diệt.Dương Tiêu làm sao có.thể không biêt được tâm tư nhỏ của Tạ Quân, anh nhìn chằm chằm Tạ Quần lạnh lùng mắng: “Ông nghĩ làm như vậy là có thê trôn tránh trách nhiệm? Quỷ xuống cho tôi!”“Tôi, tôi…” Tạ Quần trợn tròn mắt.Toàn thân Dương Tiêu bốc lửa: “Quỳ xuống!”Phichl Dưới hơi thở mạnh mẽ này, Tạ Quân đã không còn kìm nén được nỗi sợ hãi trong lòng, hai chân mềm nhũn ra, hoàn toàn ngã quy trên mặt đắt.Dường như những gì trước mặt ông ta không phải là một con người, mà là ác quỷ, kẻ có thể đòi mạng ông ta bắt cứ lúc nào.“Cậu Dương, tôi sai rồi, tôi không dám nữa, xin cậu tha cho nhà họ Tạ một con đường sống!” Tạ Quần kinh hãi vội vàng nói.Ông ta thật sự đã hối hận đứt ruột.Nếu cho ông ta một cơ hội khác, Tạ Quần sẽ không xúc phạm đên người siêu tàn nhân như Dương Tiêu này.Nhìn Tạ Quần đang quỳ trên mặt đất, trên mặt Dương Tiều không hề có gợn sóng.Theo như tính cách của anh trước kia, Tạ Quần dám hãm hại anh, thì hiện tại Tạ Quần đã là người chết rồi, đâu còn tư cách nói chuyện với anh.Dương Tiêu sờ cằm thờ ơ nói: “Cho ông thêm một cơ hội cũng không phải là không thế!”“Cậu Dương, cơ hội gì, cậu nói đi!”Tạ Quân giật mình kinh ngạc nói.Lúc này, bên trong bệnh viện.Đường Kiến Quốc nhìn về phía Triệu Cầm: “Cầm Cầm, bà nói xem Dương Tiêu sẽ thật sự để tôi làm trạm trưởng à?”“Hừ! Đường Kiến Quốc, ông thật Sự sống càng ngày càng thụt lùi, lời của phê vật Dương Tiêu mà ông cũng ln?”“Chỉ là một đứa con rơi của nhà họ Dương ở Đề Đô, có thể tạo ra sóng gió gì?” Triệu Cầm khinh thường nói.Cứ như thể Dương Tiêu thật sự vô dụng, những gì anh nói vừa nấy đều là vô nghĩa.Rung rungl Đúng lúc này, điện thoại của Đường Kiên Quốc vang lên.“Có phải ông Đường không ạ? Chúc mừng ông đã trở thành trưởng trạm trạm xe Trung Nguyên Nam!” Ngay sau đó từ đâu bên kia điện thoại vang lên một giọng nói chúc mừng.Trở thành trưởng trạm trạm xe?HítI Lời này vừa dứt, Đường Kiến Quốc không nhịn được hít một hơi lạnh.Khoảnh khắc tiếp theo, Đường Kiến Quốc và Triệu Cầm _nhìn nhau, ánh mắt hai người đờ đẫn, lập tức ngơ ngác..

Chỉ cần Dương Tiêu trút hết giận lên Điền Lộc, nhà họ Tạ của ông ta sẽ không phải chịu đòn mang tỉnh hủy diệt.

Dương Tiêu làm sao có.

thể không biêt được tâm tư nhỏ của Tạ Quân, anh nhìn chằm chằm Tạ Quần lạnh lùng mắng: “Ông nghĩ làm như vậy là có thê trôn tránh trách nhiệm? Quỷ xuống cho tôi!”

“Tôi, tôi…” Tạ Quần trợn tròn mắt.

Toàn thân Dương Tiêu bốc lửa: “Quỳ xuống!”

Phichl Dưới hơi thở mạnh mẽ này, Tạ Quân đã không còn kìm nén được nỗi sợ hãi trong lòng, hai chân mềm nhũn ra, hoàn toàn ngã quy trên mặt đắt.

Dường như những gì trước mặt ông ta không phải là một con người, mà là ác quỷ, kẻ có thể đòi mạng ông ta bắt cứ lúc nào.

“Cậu Dương, tôi sai rồi, tôi không dám nữa, xin cậu tha cho nhà họ Tạ một con đường sống!” Tạ Quần kinh hãi vội vàng nói.

Ông ta thật sự đã hối hận đứt ruột.

Nếu cho ông ta một cơ hội khác, Tạ Quần sẽ không xúc phạm đên người siêu tàn nhân như Dương Tiêu này.

Nhìn Tạ Quần đang quỳ trên mặt đất, trên mặt Dương Tiều không hề có gợn sóng.

Theo như tính cách của anh trước kia, Tạ Quần dám hãm hại anh, thì hiện tại Tạ Quần đã là người chết rồi, đâu còn tư cách nói chuyện với anh.

Dương Tiêu sờ cằm thờ ơ nói: “Cho ông thêm một cơ hội cũng không phải là không thế!”

“Cậu Dương, cơ hội gì, cậu nói đi!”

Tạ Quân giật mình kinh ngạc nói.

Lúc này, bên trong bệnh viện.

Đường Kiến Quốc nhìn về phía Triệu Cầm: “Cầm Cầm, bà nói xem Dương Tiêu sẽ thật sự để tôi làm trạm trưởng à?”

“Hừ! Đường Kiến Quốc, ông thật Sự sống càng ngày càng thụt lùi, lời của phê vật Dương Tiêu mà ông cũng ln?”

“Chỉ là một đứa con rơi của nhà họ Dương ở Đề Đô, có thể tạo ra sóng gió gì?” Triệu Cầm khinh thường nói.

Cứ như thể Dương Tiêu thật sự vô dụng, những gì anh nói vừa nấy đều là vô nghĩa.

Rung rungl Đúng lúc này, điện thoại của Đường Kiên Quốc vang lên.

“Có phải ông Đường không ạ? Chúc mừng ông đã trở thành trưởng trạm trạm xe Trung Nguyên Nam!” Ngay sau đó từ đâu bên kia điện thoại vang lên một giọng nói chúc mừng.

Trở thành trưởng trạm trạm xe?

HítI Lời này vừa dứt, Đường Kiến Quốc không nhịn được hít một hơi lạnh.

Khoảnh khắc tiếp theo, Đường Kiến Quốc và Triệu Cầm _nhìn nhau, ánh mắt hai người đờ đẫn, lập tức ngơ ngác..

Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Chỉ cần Dương Tiêu trút hết giận lên Điền Lộc, nhà họ Tạ của ông ta sẽ không phải chịu đòn mang tỉnh hủy diệt.Dương Tiêu làm sao có.thể không biêt được tâm tư nhỏ của Tạ Quân, anh nhìn chằm chằm Tạ Quần lạnh lùng mắng: “Ông nghĩ làm như vậy là có thê trôn tránh trách nhiệm? Quỷ xuống cho tôi!”“Tôi, tôi…” Tạ Quần trợn tròn mắt.Toàn thân Dương Tiêu bốc lửa: “Quỳ xuống!”Phichl Dưới hơi thở mạnh mẽ này, Tạ Quân đã không còn kìm nén được nỗi sợ hãi trong lòng, hai chân mềm nhũn ra, hoàn toàn ngã quy trên mặt đắt.Dường như những gì trước mặt ông ta không phải là một con người, mà là ác quỷ, kẻ có thể đòi mạng ông ta bắt cứ lúc nào.“Cậu Dương, tôi sai rồi, tôi không dám nữa, xin cậu tha cho nhà họ Tạ một con đường sống!” Tạ Quần kinh hãi vội vàng nói.Ông ta thật sự đã hối hận đứt ruột.Nếu cho ông ta một cơ hội khác, Tạ Quần sẽ không xúc phạm đên người siêu tàn nhân như Dương Tiêu này.Nhìn Tạ Quần đang quỳ trên mặt đất, trên mặt Dương Tiều không hề có gợn sóng.Theo như tính cách của anh trước kia, Tạ Quần dám hãm hại anh, thì hiện tại Tạ Quần đã là người chết rồi, đâu còn tư cách nói chuyện với anh.Dương Tiêu sờ cằm thờ ơ nói: “Cho ông thêm một cơ hội cũng không phải là không thế!”“Cậu Dương, cơ hội gì, cậu nói đi!”Tạ Quân giật mình kinh ngạc nói.Lúc này, bên trong bệnh viện.Đường Kiến Quốc nhìn về phía Triệu Cầm: “Cầm Cầm, bà nói xem Dương Tiêu sẽ thật sự để tôi làm trạm trưởng à?”“Hừ! Đường Kiến Quốc, ông thật Sự sống càng ngày càng thụt lùi, lời của phê vật Dương Tiêu mà ông cũng ln?”“Chỉ là một đứa con rơi của nhà họ Dương ở Đề Đô, có thể tạo ra sóng gió gì?” Triệu Cầm khinh thường nói.Cứ như thể Dương Tiêu thật sự vô dụng, những gì anh nói vừa nấy đều là vô nghĩa.Rung rungl Đúng lúc này, điện thoại của Đường Kiên Quốc vang lên.“Có phải ông Đường không ạ? Chúc mừng ông đã trở thành trưởng trạm trạm xe Trung Nguyên Nam!” Ngay sau đó từ đâu bên kia điện thoại vang lên một giọng nói chúc mừng.Trở thành trưởng trạm trạm xe?HítI Lời này vừa dứt, Đường Kiến Quốc không nhịn được hít một hơi lạnh.Khoảnh khắc tiếp theo, Đường Kiến Quốc và Triệu Cầm _nhìn nhau, ánh mắt hai người đờ đẫn, lập tức ngơ ngác..

Chương 1283: 1283: Chương 1279