“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,…
Chương 1329: 1329: Chương 1325
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Ở trước mặt Dương Tiêu, cho dù Lưu Sảng là bậc thầy của ngành âm nhạc trong nước, nhưng vân không dám lớn tiếng trước mặt Dương Tiêu.Lãng Lãng càng trang nghiêm hơn, giông như vô cùng kính nê khi nhìn thây thân nhạc.Dương Tiêu sờ mũi: “Được rồi, chuyện này dừng ở đây!”“Được!” Lưu Sảng có thể nhìn ra Dương Tiêu không muôn nghe lời xu nịnh.Vì vậy Lưu Sảng lấy hết can đảm hỏi: “Không biết bậc thây Dương tìm đàn em có chuyện gì không? Chẳng lẽ bậc thây Dương nghĩ thông suôt muôn nhận tôi làm học trò?”Nhận… nhận Lưu Sảng làm học trò?Vừa dứt lời, Mộc Tử Tinh há hốc môm, căm như muôn rơi xuông.Nếu không phải vừa nãy tự nhéo mình, cô ta chắc chắn tưởng mình đang mơ.“Đừng có hơi tý lại nhắc đến chuyện nhận học trò gì đó, như thế mệt lãm!Là thế này, đây là em vợ của tôi Đường Đường, là một hạt giống tốt!”“Lần trước ông cũng đã gặp một lần.Tôi nghĩ cô ây vào Học viện nghệ thuật Đề Đô bồi dưỡng nhất định sẽ tỏa sáng, ông xem?” Dương Tiêu nói thẳng.Nhìn thấy Dương Tiêu trực tiếp như vậy, trên mặt Mộc Tử Tỉnh hiện lên một vòng che lắp.Năm nay, nhà trường chỉ có một suất học nâng cao đã bị cô ta chiêm, cộ ta không tin bậc thầy Lưu Sảng sẽ đồng ý.Đường Đường đỏ mặt ngượng ngùng nói: “Xin chào bậc thây Lưu, em là Đường Đường!”“Ha ha ha hai Âm nhạc của bậc thầy Dương Tiêu xuất sắc đến mức xuất thân nhập hóa, người nhà cũng hẳn là rất có tài.Việc đên Học viện nghệ thuật Đề Đô bồi dưỡng chỉ là chuyện.nhỏ.Cô gái, em học chuyên ngành gì vậy?” Lưu Sảng nghe thây thế cười thoải mái.Ông ta là hiệu trưởng danh dự của Học viện nghệ thuật Đề Đô, đề Đường Đường đi học bồi dưỡng, đối với ông ta cũng chỉ là cái gật đầu mà thôi.Những ngày này, Lưu Sảng vẫn luôn suy nghĩ về việc khi nào mình có thể gặp Dương Tiêu, muốn học hỏi Dương Tiều một số kỹ năng âm nhạc.Không ngờ tới, mình mới ngủ gật đã có người mang gồi đến.Đường Đường ngượng ngùng nói: “Bậc thây Lưu, chuyên ngành của em là múa nghệ thuật!”“Chuyên ngành múa nghệ thuật?”Lựu S6 kéo dài giọng điệu, tràn đầy tiếc nuối: “Vậy thì tiệc quá, nêu em cũng học piano vừa hay tôi đang thiếu một học trò nữ!”“Tuy nhiên, điều đó cũng không thành vận đề.Giảng viên Hàn, Hàn Thanh Tử ở trong trường có quan hệ tốt với tôi, khi về tôi sẽ giới thiệu em với giảng viên Hàn!”“Giảng viên Hàn, Hàn Thanh Tử?.
Ở trước mặt Dương Tiêu, cho dù Lưu Sảng là bậc thầy của ngành âm nhạc trong nước, nhưng vân không dám lớn tiếng trước mặt Dương Tiêu.
Lãng Lãng càng trang nghiêm hơn, giông như vô cùng kính nê khi nhìn thây thân nhạc.
Dương Tiêu sờ mũi: “Được rồi, chuyện này dừng ở đây!”
“Được!” Lưu Sảng có thể nhìn ra Dương Tiêu không muôn nghe lời xu nịnh.
Vì vậy Lưu Sảng lấy hết can đảm hỏi: “Không biết bậc thây Dương tìm đàn em có chuyện gì không? Chẳng lẽ bậc thây Dương nghĩ thông suôt muôn nhận tôi làm học trò?”
Nhận… nhận Lưu Sảng làm học trò?
Vừa dứt lời, Mộc Tử Tinh há hốc môm, căm như muôn rơi xuông.
Nếu không phải vừa nãy tự nhéo mình, cô ta chắc chắn tưởng mình đang mơ.
“Đừng có hơi tý lại nhắc đến chuyện nhận học trò gì đó, như thế mệt lãm!
Là thế này, đây là em vợ của tôi Đường Đường, là một hạt giống tốt!”
“Lần trước ông cũng đã gặp một lần.
Tôi nghĩ cô ây vào Học viện nghệ thuật Đề Đô bồi dưỡng nhất định sẽ tỏa sáng, ông xem?” Dương Tiêu nói thẳng.
Nhìn thấy Dương Tiêu trực tiếp như vậy, trên mặt Mộc Tử Tỉnh hiện lên một vòng che lắp.
Năm nay, nhà trường chỉ có một suất học nâng cao đã bị cô ta chiêm, cộ ta không tin bậc thầy Lưu Sảng sẽ đồng ý.
Đường Đường đỏ mặt ngượng ngùng nói: “Xin chào bậc thây Lưu, em là Đường Đường!”
“Ha ha ha hai Âm nhạc của bậc thầy Dương Tiêu xuất sắc đến mức xuất thân nhập hóa, người nhà cũng hẳn là rất có tài.
Việc đên Học viện nghệ thuật Đề Đô bồi dưỡng chỉ là chuyện.
nhỏ.
Cô gái, em học chuyên ngành gì vậy?” Lưu Sảng nghe thây thế cười thoải mái.
Ông ta là hiệu trưởng danh dự của Học viện nghệ thuật Đề Đô, đề Đường Đường đi học bồi dưỡng, đối với ông ta cũng chỉ là cái gật đầu mà thôi.
Những ngày này, Lưu Sảng vẫn luôn suy nghĩ về việc khi nào mình có thể gặp Dương Tiêu, muốn học hỏi Dương Tiều một số kỹ năng âm nhạc.
Không ngờ tới, mình mới ngủ gật đã có người mang gồi đến.
Đường Đường ngượng ngùng nói: “Bậc thây Lưu, chuyên ngành của em là múa nghệ thuật!”
“Chuyên ngành múa nghệ thuật?”
Lựu S6 kéo dài giọng điệu, tràn đầy tiếc nuối: “Vậy thì tiệc quá, nêu em cũng học piano vừa hay tôi đang thiếu một học trò nữ!”
“Tuy nhiên, điều đó cũng không thành vận đề.
Giảng viên Hàn, Hàn Thanh Tử ở trong trường có quan hệ tốt với tôi, khi về tôi sẽ giới thiệu em với giảng viên Hàn!”
“Giảng viên Hàn, Hàn Thanh Tử?.
Hổ TếTác giả: Long GiangTruyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!” “Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!” Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. “Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!” “Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục,… Ở trước mặt Dương Tiêu, cho dù Lưu Sảng là bậc thầy của ngành âm nhạc trong nước, nhưng vân không dám lớn tiếng trước mặt Dương Tiêu.Lãng Lãng càng trang nghiêm hơn, giông như vô cùng kính nê khi nhìn thây thân nhạc.Dương Tiêu sờ mũi: “Được rồi, chuyện này dừng ở đây!”“Được!” Lưu Sảng có thể nhìn ra Dương Tiêu không muôn nghe lời xu nịnh.Vì vậy Lưu Sảng lấy hết can đảm hỏi: “Không biết bậc thây Dương tìm đàn em có chuyện gì không? Chẳng lẽ bậc thây Dương nghĩ thông suôt muôn nhận tôi làm học trò?”Nhận… nhận Lưu Sảng làm học trò?Vừa dứt lời, Mộc Tử Tinh há hốc môm, căm như muôn rơi xuông.Nếu không phải vừa nãy tự nhéo mình, cô ta chắc chắn tưởng mình đang mơ.“Đừng có hơi tý lại nhắc đến chuyện nhận học trò gì đó, như thế mệt lãm!Là thế này, đây là em vợ của tôi Đường Đường, là một hạt giống tốt!”“Lần trước ông cũng đã gặp một lần.Tôi nghĩ cô ây vào Học viện nghệ thuật Đề Đô bồi dưỡng nhất định sẽ tỏa sáng, ông xem?” Dương Tiêu nói thẳng.Nhìn thấy Dương Tiêu trực tiếp như vậy, trên mặt Mộc Tử Tỉnh hiện lên một vòng che lắp.Năm nay, nhà trường chỉ có một suất học nâng cao đã bị cô ta chiêm, cộ ta không tin bậc thầy Lưu Sảng sẽ đồng ý.Đường Đường đỏ mặt ngượng ngùng nói: “Xin chào bậc thây Lưu, em là Đường Đường!”“Ha ha ha hai Âm nhạc của bậc thầy Dương Tiêu xuất sắc đến mức xuất thân nhập hóa, người nhà cũng hẳn là rất có tài.Việc đên Học viện nghệ thuật Đề Đô bồi dưỡng chỉ là chuyện.nhỏ.Cô gái, em học chuyên ngành gì vậy?” Lưu Sảng nghe thây thế cười thoải mái.Ông ta là hiệu trưởng danh dự của Học viện nghệ thuật Đề Đô, đề Đường Đường đi học bồi dưỡng, đối với ông ta cũng chỉ là cái gật đầu mà thôi.Những ngày này, Lưu Sảng vẫn luôn suy nghĩ về việc khi nào mình có thể gặp Dương Tiêu, muốn học hỏi Dương Tiều một số kỹ năng âm nhạc.Không ngờ tới, mình mới ngủ gật đã có người mang gồi đến.Đường Đường ngượng ngùng nói: “Bậc thây Lưu, chuyên ngành của em là múa nghệ thuật!”“Chuyên ngành múa nghệ thuật?”Lựu S6 kéo dài giọng điệu, tràn đầy tiếc nuối: “Vậy thì tiệc quá, nêu em cũng học piano vừa hay tôi đang thiếu một học trò nữ!”“Tuy nhiên, điều đó cũng không thành vận đề.Giảng viên Hàn, Hàn Thanh Tử ở trong trường có quan hệ tốt với tôi, khi về tôi sẽ giới thiệu em với giảng viên Hàn!”“Giảng viên Hàn, Hàn Thanh Tử?.