Người đời vẫn thường nói thế gian này chẳng hề có tình yêu đích thực, đó chẳng qua là vì số đông người ta không tin vào nó mà thôi. Nhưng vẫn còn có một vài người, họ tin vào đó, theo đuổi nó, để rồi cuối cùng lại khiến bạn thân phải tổn thương Cô vẫn cứ cố chấp như vậy, cố chấp yêu một người mà bản thân không với tới. Hay căn bản cô không có dũng khí bước về phía trước nói câu " Xin Chào" --------------------------------------------------------------- Xe đỗ trước cổng trường Đại học Thanh Hoa, ngôi trường hàng ngàn người mong ước có thể theo học. Lý Thẩm cầm túi xách, mở cửa bước xuống xe taxi, chạy ra sau cốp xe lấy hành lý rồi vươn vào cửa xe nói một câu " Cảm ơn chú nhé" Cầm chặt tay kéo vali, cô hít một hơi thật sâu, ngắm nhìn cổng trường cao lớn kia. Cuối cùng cô cũng chờ được ngày bước chân vào ngôi trường anh ấy học rồi. Cảm giác nôn nao khó tả, một năm qua cô nỗ lực học tập để thi đậu vào trường, trở thành Á Khoa đầu vào ngành Luật của trường. Đối với mọi người, cô là niềm tự…
Chương 20: Món Quà
Yêu Thầm Là Chuyện Một NgườiTác giả: Thiên DiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNgười đời vẫn thường nói thế gian này chẳng hề có tình yêu đích thực, đó chẳng qua là vì số đông người ta không tin vào nó mà thôi. Nhưng vẫn còn có một vài người, họ tin vào đó, theo đuổi nó, để rồi cuối cùng lại khiến bạn thân phải tổn thương Cô vẫn cứ cố chấp như vậy, cố chấp yêu một người mà bản thân không với tới. Hay căn bản cô không có dũng khí bước về phía trước nói câu " Xin Chào" --------------------------------------------------------------- Xe đỗ trước cổng trường Đại học Thanh Hoa, ngôi trường hàng ngàn người mong ước có thể theo học. Lý Thẩm cầm túi xách, mở cửa bước xuống xe taxi, chạy ra sau cốp xe lấy hành lý rồi vươn vào cửa xe nói một câu " Cảm ơn chú nhé" Cầm chặt tay kéo vali, cô hít một hơi thật sâu, ngắm nhìn cổng trường cao lớn kia. Cuối cùng cô cũng chờ được ngày bước chân vào ngôi trường anh ấy học rồi. Cảm giác nôn nao khó tả, một năm qua cô nỗ lực học tập để thi đậu vào trường, trở thành Á Khoa đầu vào ngành Luật của trường. Đối với mọi người, cô là niềm tự… Đi dạo được một lúc thì đến một tiệm tạp hóa nhỏ, anh nói vào đó mua nước, cô chạy theo liền thấy trong đó có một máy game chơi bằng tiền xu“Aa máy chơi game kìa, chúng ta chơi một lát đi” Lý Thẩm hét lên vẻ vui mừng với Đới Khải rồi quay sang “Ông chủ tôi muốn chơi!!!”Ông chủ tươi cười “Được, có ngay” tay cầm một hộp đầy xu đưa cho côAnh chỉ biết lắc đầu ý cười hiện lên mặt rồi quay sang trả tiền cho ông chủ, đứng từ xa nhìn cô vui vẻ chơi“Đới Khải, tới đây!! Vui lắm đấy!!” Thấy anh còn đứng từ xa, cô vẫy tay gọi anh ơi, anh cũng vô thức nghe theo lời vẫy gọi của cô mà bước tớiLý Thẩm ra về vẫn không ngăn được niềm vui vì lúc nãy Đới Khải KO thắng trò chơi đó, cô tung tăng dao bước cùng anh đi bộ trở về xe.Về đến xe cũng gần xế chiều, đang đeo đai an toàn thấy anh vẫn chưa mở quà“Anh không mở quà xem nó là gì sao?” Cô dừng tay, quay sang hỏiĐới Khải không mấy bận tâm, chỉ đeo đai an toàn khởi động xe.Thấy cô còn chưa cài xong liền vươn người đột ngột tới cài giúp cô.Nửa gương mặt của anh lướt qua cô sát gần, gần tới mức cô không dám thở chỉ biết trợn mắt.Còn anh cài xong đai thắt cho cô liền ngoảnh mặt sang hai mắt nhìn nhau trong chốc lát, hương thơm bạc hà đặc biệt trên người anh lan tỏa khiến cô mộng mị.Anh nhanh chóng trở về vị trí của, chỉ còn lại chút hơi thở của anh đang quấn lấy cô“Tôi không có thói quen mở quà trước mặt người tặng nhưng cũng khá tò mò món quà này.Nếu cô nói vậy tôi sẽ mở” Nhìn thẳng vào phía trước một hồi, anh không cho xe chạy ngay mà ngoảnh sang nhìn cô, tay trên vô lăng đột nhiên di chuyển tới hộp quà“A… à anh mở đi” Anh lên tiêng phá tan bầu không khí căng thẳng, cô giật mình nhìn sang anh rồi lại cười cườiĐới Khải bắt đầu mở món quà, sắc mặt anh có chút thay đôi, chân mày chau nhẹ rồi lại cười như không cười “Cây xương rồng?”“Umm là cây xương rồng.Thích không” Cô thấy anh có ý cười nên cũng cười theo“Hmm cũng được, nhưng tại sao lại là nó?” Anh nhìn món quà rồi lại nhìn cô vẻ hiếu kỳCô quay đầu nhìn về phía trước mặt, ngẫm vài giây rồi đáp “Vì không có thời gian chuẩn bị quà, lúc nãy đi qua tiệm hoa nhỏ cuối con hẻm tôi đã mua nó.Cây xương rồng dễ nuôi nhất trong các loại cây, nó có sức sống mãnh liệt, bên ngoài cao ngạo, kiêu hãnh trước phong ba bão táp, bên trong lại mọng nước, ấm áp chỉ dành cho người biết trân quý nó.Tôi thấy nó khá hợp với anh”Nhìn thấy cô chăm chú giải thích ý nghĩa cây xương rồng nhỏ mình đang cầm, trên miệng càng nói lại càng cười tươi hơn.Anh cũng đã hiểu ý nghĩa cây mà cô tặng liền đưa tay vuốt nhẹ gai của nó “ Cảm ơn nhé, chúng ta về gần trường rồi tìm chỗ nào đó ăn tối”“Được” Anh bắt đầu cho xe chạy, cô mỉm cười rồi lại quay sang cửa kính ánh mắt xa xăm.Có trời mới biết tạo sao cô lại tặng anh cây xương rồng.Bởi anh giống như cây xương rồng vậy, bởi cô thầm yêu anh, bí mật này mãi chỉ có trời đất mới biết, bởi tình yêu cô dành cho anh cũng như một người thích ôm cây xương rồng.Cho nên anh có sự kiêu hãnh của riêng anh, cô cũng vậy nên càng thích anh bao nhiêu càng như ôm cây xương rồng bị gai đâm đau đến bây nhiêu mà không thể thoát ra khỏi tình yêu đóCô nguyện ý vì cây xương rồng mà chịu đau, vẫn thanh thản cũng mãn nguyện vì ôm nó.Cô không hối hận càng không muốn điều đó xảy ra, bởi gần 5 năm qua cô đã tự dày vò bản thân mình, cô biết điều đó và cố chịu đựng nên cô không thể hối hận được.Bánh xe lăn trên đường phố nhỏ rồi dần nhập vào đường cao tốc, trên đường đi hai người không ai nói câu nào, anh nghiêm túc lái xe còn cô ngắm nhìn chiều tà ngả xuống những con phố của thủ đô phồn hoa rộng lớn nhưng lại cô đơn nàyAnh đưa cô đến một nhà hàng kiểu Pháp, cô nói ăn ở đó rất mắc không muốn vào nhưng anh kiên quyết nói rằng là sinh nhật anh nên cô phải theo ý anh.Cô đành chịu khuất phục cùng anh vào đóXong bữa tối cô nói muốn đi công viên chơi, anh liền đưa cô đi.Không biết rốt cuộc là ai bước sang tuổi mớiĐến khu công viên thấy có bán cài đeo hình thú cô liền mua hai cái, cô một tai thỏ trắng còn anh một tai gấu ngộ nghĩnh cứ cầm trên tay, cô liền bắt anh cài lênTrời tối, nhiệt độ hạ xuống nhiều, nên ở công viên không nhiều người chơi“A… vòng quay ngựa gỗ kìa, chúng ta cùng chơi đi” Cô nhìn thấy thứ thú vị trước mặt liền quay sang đòi anh chơi, anh lắc đầu“Chơi đi mà, rất vui đấy”Không chờ anh trả lời cô liền kéo anh vào đó chơiVòng quay bắt đầu hoạt động, cô thích thú kêu lên, còn anh rút điện thoại trong túi ra lén chụp cô vài tấm đến khi cô ngoảnh lại vẫn thản nhiên cất máy vào như chưa từng có chuyện gì xảy ra“Cảm ơn anh nhé, hôm nay thật sự rất vui” Cô tháo đai thắt lưng an toàn quay sang nói lời cảm ơn với anhAnh không nhìn cô, chỉ nhìn về phía trước đáp “Tôi cảm ơn cô mới đúng, cảm ơn vì cùng tôi đón sinh nhật, lần đầu tiên tôi đón sinh nhật vui như vậy” dứt lời anh liền đưa mắt sang nhìn cô, 2 cặp mặt nhìn nhau hồi lâuCô liền bừng tỉnh khỏi bầu không khí ám muội này “Vậy tôi về trước, anh lái xe cẩn thận”“Được” Cô đóng cửa xe lại, ánh mắt anh vẫn dõi theo thân hình nhỏ bé của cô đi vào kí túc xá qua kính cửa ô tô cho tới khi cô khuất dạng mới khỏi động xe rời đi-Thiên Di-Lời tác giả: Còn sóng gió phía trước, các bạn ngồi vững trong thuyền tránh lật thuyền CP LTvsĐK nha, còn nhiều biến cố lắm, đừng vì chút đương mật mà xiêu lòng chủ quan
Đi dạo được một lúc thì đến một tiệm tạp hóa nhỏ, anh nói vào đó mua nước, cô chạy theo liền thấy trong đó có một máy game chơi bằng tiền xu
“Aa máy chơi game kìa, chúng ta chơi một lát đi” Lý Thẩm hét lên vẻ vui mừng với Đới Khải rồi quay sang “Ông chủ tôi muốn chơi!!!”
Ông chủ tươi cười “Được, có ngay” tay cầm một hộp đầy xu đưa cho cô
Anh chỉ biết lắc đầu ý cười hiện lên mặt rồi quay sang trả tiền cho ông chủ, đứng từ xa nhìn cô vui vẻ chơi
“Đới Khải, tới đây!! Vui lắm đấy!!” Thấy anh còn đứng từ xa, cô vẫy tay gọi anh ơi, anh cũng vô thức nghe theo lời vẫy gọi của cô mà bước tới
Lý Thẩm ra về vẫn không ngăn được niềm vui vì lúc nãy Đới Khải KO thắng trò chơi đó, cô tung tăng dao bước cùng anh đi bộ trở về xe.
Về đến xe cũng gần xế chiều, đang đeo đai an toàn thấy anh vẫn chưa mở quà
“Anh không mở quà xem nó là gì sao?” Cô dừng tay, quay sang hỏi
Đới Khải không mấy bận tâm, chỉ đeo đai an toàn khởi động xe.
Thấy cô còn chưa cài xong liền vươn người đột ngột tới cài giúp cô.
Nửa gương mặt của anh lướt qua cô sát gần, gần tới mức cô không dám thở chỉ biết trợn mắt.
Còn anh cài xong đai thắt cho cô liền ngoảnh mặt sang hai mắt nhìn nhau trong chốc lát, hương thơm bạc hà đặc biệt trên người anh lan tỏa khiến cô mộng mị.
Anh nhanh chóng trở về vị trí của, chỉ còn lại chút hơi thở của anh đang quấn lấy cô
“Tôi không có thói quen mở quà trước mặt người tặng nhưng cũng khá tò mò món quà này.
Nếu cô nói vậy tôi sẽ mở” Nhìn thẳng vào phía trước một hồi, anh không cho xe chạy ngay mà ngoảnh sang nhìn cô, tay trên vô lăng đột nhiên di chuyển tới hộp quà
“A… à anh mở đi” Anh lên tiêng phá tan bầu không khí căng thẳng, cô giật mình nhìn sang anh rồi lại cười cười
Đới Khải bắt đầu mở món quà, sắc mặt anh có chút thay đôi, chân mày chau nhẹ rồi lại cười như không cười “Cây xương rồng?”
“Umm là cây xương rồng.
Thích không” Cô thấy anh có ý cười nên cũng cười theo
“Hmm cũng được, nhưng tại sao lại là nó?” Anh nhìn món quà rồi lại nhìn cô vẻ hiếu kỳ
Cô quay đầu nhìn về phía trước mặt, ngẫm vài giây rồi đáp “Vì không có thời gian chuẩn bị quà, lúc nãy đi qua tiệm hoa nhỏ cuối con hẻm tôi đã mua nó.
Cây xương rồng dễ nuôi nhất trong các loại cây, nó có sức sống mãnh liệt, bên ngoài cao ngạo, kiêu hãnh trước phong ba bão táp, bên trong lại mọng nước, ấm áp chỉ dành cho người biết trân quý nó.
Tôi thấy nó khá hợp với anh”
Nhìn thấy cô chăm chú giải thích ý nghĩa cây xương rồng nhỏ mình đang cầm, trên miệng càng nói lại càng cười tươi hơn.
Anh cũng đã hiểu ý nghĩa cây mà cô tặng liền đưa tay vuốt nhẹ gai của nó “ Cảm ơn nhé, chúng ta về gần trường rồi tìm chỗ nào đó ăn tối”
“Được” Anh bắt đầu cho xe chạy, cô mỉm cười rồi lại quay sang cửa kính ánh mắt xa xăm.
Có trời mới biết tạo sao cô lại tặng anh cây xương rồng.Bởi anh giống như cây xương rồng vậy, bởi cô thầm yêu anh, bí mật này mãi chỉ có trời đất mới biết, bởi tình yêu cô dành cho anh cũng như một người thích ôm cây xương rồng.
Cho nên anh có sự kiêu hãnh của riêng anh, cô cũng vậy nên càng thích anh bao nhiêu càng như ôm cây xương rồng bị gai đâm đau đến bây nhiêu mà không thể thoát ra khỏi tình yêu đó
Cô nguyện ý vì cây xương rồng mà chịu đau, vẫn thanh thản cũng mãn nguyện vì ôm nó.
Cô không hối hận càng không muốn điều đó xảy ra, bởi gần 5 năm qua cô đã tự dày vò bản thân mình, cô biết điều đó và cố chịu đựng nên cô không thể hối hận được.
Bánh xe lăn trên đường phố nhỏ rồi dần nhập vào đường cao tốc, trên đường đi hai người không ai nói câu nào, anh nghiêm túc lái xe còn cô ngắm nhìn chiều tà ngả xuống những con phố của thủ đô phồn hoa rộng lớn nhưng lại cô đơn này
Anh đưa cô đến một nhà hàng kiểu Pháp, cô nói ăn ở đó rất mắc không muốn vào nhưng anh kiên quyết nói rằng là sinh nhật anh nên cô phải theo ý anh.
Cô đành chịu khuất phục cùng anh vào đó
Xong bữa tối cô nói muốn đi công viên chơi, anh liền đưa cô đi.
Không biết rốt cuộc là ai bước sang tuổi mới
Đến khu công viên thấy có bán cài đeo hình thú cô liền mua hai cái, cô một tai thỏ trắng còn anh một tai gấu ngộ nghĩnh cứ cầm trên tay, cô liền bắt anh cài lên
Trời tối, nhiệt độ hạ xuống nhiều, nên ở công viên không nhiều người chơi
“A… vòng quay ngựa gỗ kìa, chúng ta cùng chơi đi” Cô nhìn thấy thứ thú vị trước mặt liền quay sang đòi anh chơi, anh lắc đầu
“Chơi đi mà, rất vui đấy”Không chờ anh trả lời cô liền kéo anh vào đó chơi
Vòng quay bắt đầu hoạt động, cô thích thú kêu lên, còn anh rút điện thoại trong túi ra lén chụp cô vài tấm đến khi cô ngoảnh lại vẫn thản nhiên cất máy vào như chưa từng có chuyện gì xảy ra
“Cảm ơn anh nhé, hôm nay thật sự rất vui” Cô tháo đai thắt lưng an toàn quay sang nói lời cảm ơn với anh
Anh không nhìn cô, chỉ nhìn về phía trước đáp “Tôi cảm ơn cô mới đúng, cảm ơn vì cùng tôi đón sinh nhật, lần đầu tiên tôi đón sinh nhật vui như vậy” dứt lời anh liền đưa mắt sang nhìn cô, 2 cặp mặt nhìn nhau hồi lâu
Cô liền bừng tỉnh khỏi bầu không khí ám muội này “Vậy tôi về trước, anh lái xe cẩn thận”
“Được” Cô đóng cửa xe lại, ánh mắt anh vẫn dõi theo thân hình nhỏ bé của cô đi vào kí túc xá qua kính cửa ô tô cho tới khi cô khuất dạng mới khỏi động xe rời đi
-Thiên Di-
Lời tác giả: Còn sóng gió phía trước, các bạn ngồi vững trong thuyền tránh lật thuyền CP LTvsĐK nha, còn nhiều biến cố lắm, đừng vì chút đương mật mà xiêu lòng chủ quan
Yêu Thầm Là Chuyện Một NgườiTác giả: Thiên DiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNgười đời vẫn thường nói thế gian này chẳng hề có tình yêu đích thực, đó chẳng qua là vì số đông người ta không tin vào nó mà thôi. Nhưng vẫn còn có một vài người, họ tin vào đó, theo đuổi nó, để rồi cuối cùng lại khiến bạn thân phải tổn thương Cô vẫn cứ cố chấp như vậy, cố chấp yêu một người mà bản thân không với tới. Hay căn bản cô không có dũng khí bước về phía trước nói câu " Xin Chào" --------------------------------------------------------------- Xe đỗ trước cổng trường Đại học Thanh Hoa, ngôi trường hàng ngàn người mong ước có thể theo học. Lý Thẩm cầm túi xách, mở cửa bước xuống xe taxi, chạy ra sau cốp xe lấy hành lý rồi vươn vào cửa xe nói một câu " Cảm ơn chú nhé" Cầm chặt tay kéo vali, cô hít một hơi thật sâu, ngắm nhìn cổng trường cao lớn kia. Cuối cùng cô cũng chờ được ngày bước chân vào ngôi trường anh ấy học rồi. Cảm giác nôn nao khó tả, một năm qua cô nỗ lực học tập để thi đậu vào trường, trở thành Á Khoa đầu vào ngành Luật của trường. Đối với mọi người, cô là niềm tự… Đi dạo được một lúc thì đến một tiệm tạp hóa nhỏ, anh nói vào đó mua nước, cô chạy theo liền thấy trong đó có một máy game chơi bằng tiền xu“Aa máy chơi game kìa, chúng ta chơi một lát đi” Lý Thẩm hét lên vẻ vui mừng với Đới Khải rồi quay sang “Ông chủ tôi muốn chơi!!!”Ông chủ tươi cười “Được, có ngay” tay cầm một hộp đầy xu đưa cho côAnh chỉ biết lắc đầu ý cười hiện lên mặt rồi quay sang trả tiền cho ông chủ, đứng từ xa nhìn cô vui vẻ chơi“Đới Khải, tới đây!! Vui lắm đấy!!” Thấy anh còn đứng từ xa, cô vẫy tay gọi anh ơi, anh cũng vô thức nghe theo lời vẫy gọi của cô mà bước tớiLý Thẩm ra về vẫn không ngăn được niềm vui vì lúc nãy Đới Khải KO thắng trò chơi đó, cô tung tăng dao bước cùng anh đi bộ trở về xe.Về đến xe cũng gần xế chiều, đang đeo đai an toàn thấy anh vẫn chưa mở quà“Anh không mở quà xem nó là gì sao?” Cô dừng tay, quay sang hỏiĐới Khải không mấy bận tâm, chỉ đeo đai an toàn khởi động xe.Thấy cô còn chưa cài xong liền vươn người đột ngột tới cài giúp cô.Nửa gương mặt của anh lướt qua cô sát gần, gần tới mức cô không dám thở chỉ biết trợn mắt.Còn anh cài xong đai thắt cho cô liền ngoảnh mặt sang hai mắt nhìn nhau trong chốc lát, hương thơm bạc hà đặc biệt trên người anh lan tỏa khiến cô mộng mị.Anh nhanh chóng trở về vị trí của, chỉ còn lại chút hơi thở của anh đang quấn lấy cô“Tôi không có thói quen mở quà trước mặt người tặng nhưng cũng khá tò mò món quà này.Nếu cô nói vậy tôi sẽ mở” Nhìn thẳng vào phía trước một hồi, anh không cho xe chạy ngay mà ngoảnh sang nhìn cô, tay trên vô lăng đột nhiên di chuyển tới hộp quà“A… à anh mở đi” Anh lên tiêng phá tan bầu không khí căng thẳng, cô giật mình nhìn sang anh rồi lại cười cườiĐới Khải bắt đầu mở món quà, sắc mặt anh có chút thay đôi, chân mày chau nhẹ rồi lại cười như không cười “Cây xương rồng?”“Umm là cây xương rồng.Thích không” Cô thấy anh có ý cười nên cũng cười theo“Hmm cũng được, nhưng tại sao lại là nó?” Anh nhìn món quà rồi lại nhìn cô vẻ hiếu kỳCô quay đầu nhìn về phía trước mặt, ngẫm vài giây rồi đáp “Vì không có thời gian chuẩn bị quà, lúc nãy đi qua tiệm hoa nhỏ cuối con hẻm tôi đã mua nó.Cây xương rồng dễ nuôi nhất trong các loại cây, nó có sức sống mãnh liệt, bên ngoài cao ngạo, kiêu hãnh trước phong ba bão táp, bên trong lại mọng nước, ấm áp chỉ dành cho người biết trân quý nó.Tôi thấy nó khá hợp với anh”Nhìn thấy cô chăm chú giải thích ý nghĩa cây xương rồng nhỏ mình đang cầm, trên miệng càng nói lại càng cười tươi hơn.Anh cũng đã hiểu ý nghĩa cây mà cô tặng liền đưa tay vuốt nhẹ gai của nó “ Cảm ơn nhé, chúng ta về gần trường rồi tìm chỗ nào đó ăn tối”“Được” Anh bắt đầu cho xe chạy, cô mỉm cười rồi lại quay sang cửa kính ánh mắt xa xăm.Có trời mới biết tạo sao cô lại tặng anh cây xương rồng.Bởi anh giống như cây xương rồng vậy, bởi cô thầm yêu anh, bí mật này mãi chỉ có trời đất mới biết, bởi tình yêu cô dành cho anh cũng như một người thích ôm cây xương rồng.Cho nên anh có sự kiêu hãnh của riêng anh, cô cũng vậy nên càng thích anh bao nhiêu càng như ôm cây xương rồng bị gai đâm đau đến bây nhiêu mà không thể thoát ra khỏi tình yêu đóCô nguyện ý vì cây xương rồng mà chịu đau, vẫn thanh thản cũng mãn nguyện vì ôm nó.Cô không hối hận càng không muốn điều đó xảy ra, bởi gần 5 năm qua cô đã tự dày vò bản thân mình, cô biết điều đó và cố chịu đựng nên cô không thể hối hận được.Bánh xe lăn trên đường phố nhỏ rồi dần nhập vào đường cao tốc, trên đường đi hai người không ai nói câu nào, anh nghiêm túc lái xe còn cô ngắm nhìn chiều tà ngả xuống những con phố của thủ đô phồn hoa rộng lớn nhưng lại cô đơn nàyAnh đưa cô đến một nhà hàng kiểu Pháp, cô nói ăn ở đó rất mắc không muốn vào nhưng anh kiên quyết nói rằng là sinh nhật anh nên cô phải theo ý anh.Cô đành chịu khuất phục cùng anh vào đóXong bữa tối cô nói muốn đi công viên chơi, anh liền đưa cô đi.Không biết rốt cuộc là ai bước sang tuổi mớiĐến khu công viên thấy có bán cài đeo hình thú cô liền mua hai cái, cô một tai thỏ trắng còn anh một tai gấu ngộ nghĩnh cứ cầm trên tay, cô liền bắt anh cài lênTrời tối, nhiệt độ hạ xuống nhiều, nên ở công viên không nhiều người chơi“A… vòng quay ngựa gỗ kìa, chúng ta cùng chơi đi” Cô nhìn thấy thứ thú vị trước mặt liền quay sang đòi anh chơi, anh lắc đầu“Chơi đi mà, rất vui đấy”Không chờ anh trả lời cô liền kéo anh vào đó chơiVòng quay bắt đầu hoạt động, cô thích thú kêu lên, còn anh rút điện thoại trong túi ra lén chụp cô vài tấm đến khi cô ngoảnh lại vẫn thản nhiên cất máy vào như chưa từng có chuyện gì xảy ra“Cảm ơn anh nhé, hôm nay thật sự rất vui” Cô tháo đai thắt lưng an toàn quay sang nói lời cảm ơn với anhAnh không nhìn cô, chỉ nhìn về phía trước đáp “Tôi cảm ơn cô mới đúng, cảm ơn vì cùng tôi đón sinh nhật, lần đầu tiên tôi đón sinh nhật vui như vậy” dứt lời anh liền đưa mắt sang nhìn cô, 2 cặp mặt nhìn nhau hồi lâuCô liền bừng tỉnh khỏi bầu không khí ám muội này “Vậy tôi về trước, anh lái xe cẩn thận”“Được” Cô đóng cửa xe lại, ánh mắt anh vẫn dõi theo thân hình nhỏ bé của cô đi vào kí túc xá qua kính cửa ô tô cho tới khi cô khuất dạng mới khỏi động xe rời đi-Thiên Di-Lời tác giả: Còn sóng gió phía trước, các bạn ngồi vững trong thuyền tránh lật thuyền CP LTvsĐK nha, còn nhiều biến cố lắm, đừng vì chút đương mật mà xiêu lòng chủ quan