Cô bị mắc kẹt trên chiếc giường lớn với dây xích bằng da trên tay, người đàn ông phía sau cô nóng bỏng, nụ hôn như mưa, cô có thể cảm nhận được anh ta vô cùng mạnh mẽ."A ..." Một trận đau âm ỉ đột nhiên lan đến tứ chi!Nhưng rồi không đau nữa, nặng trĩu, như một ảo ảnh ...Với hơi thở cuồng nhiệt quanh tai, anh ta nhỏ giọng hỏi cô: Có thoải mái không?...“Ư…!” Vân Thanh đột nhiên mở mắt ra, từ trên bàn ngẩng đầu lên, cau mày che gò má nóng rực.Tại sao cô luôn có giấc mơ này? Cô rõ ràng là người không có kinh nghiệm.Vân Khanh đứng dậy đến bốn rửa tay hắt nước lên mặt, lúc này cửa phòng làm việc bị gõ."Mời vào."Khoa cấp cứu Trương Quyên thăm dò: "Bác sĩ Vân, có một bệnh nhân ở đây. Bác sĩ khoa tiết niệu không ở khoa cấp cứu nội tiết niệu. Cô có thể qua được không?"“Bác sĩ Trương, đây là…” Vân Thanh quét tới bảng hiệu cửa ‘Phòng điều trị vợ chồng’, cười ngây ngô.Trương Quyên hơi áy náy, "Vậy thì cô cũng giải quyết vấn đề về phương diện đó! Làm ơn đi?"“Chờ một chút.” Vân Thanh mặc blouse…
Chương 146: Chất vấn tần luật
Cô Vợ Quyến Rũ: Ông Xã Đại Nhân Yêu Em Nữa ĐiTác giả: Gia Tuấn MỹTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô bị mắc kẹt trên chiếc giường lớn với dây xích bằng da trên tay, người đàn ông phía sau cô nóng bỏng, nụ hôn như mưa, cô có thể cảm nhận được anh ta vô cùng mạnh mẽ."A ..." Một trận đau âm ỉ đột nhiên lan đến tứ chi!Nhưng rồi không đau nữa, nặng trĩu, như một ảo ảnh ...Với hơi thở cuồng nhiệt quanh tai, anh ta nhỏ giọng hỏi cô: Có thoải mái không?...“Ư…!” Vân Thanh đột nhiên mở mắt ra, từ trên bàn ngẩng đầu lên, cau mày che gò má nóng rực.Tại sao cô luôn có giấc mơ này? Cô rõ ràng là người không có kinh nghiệm.Vân Khanh đứng dậy đến bốn rửa tay hắt nước lên mặt, lúc này cửa phòng làm việc bị gõ."Mời vào."Khoa cấp cứu Trương Quyên thăm dò: "Bác sĩ Vân, có một bệnh nhân ở đây. Bác sĩ khoa tiết niệu không ở khoa cấp cứu nội tiết niệu. Cô có thể qua được không?"“Bác sĩ Trương, đây là…” Vân Thanh quét tới bảng hiệu cửa ‘Phòng điều trị vợ chồng’, cười ngây ngô.Trương Quyên hơi áy náy, "Vậy thì cô cũng giải quyết vấn đề về phương diện đó! Làm ơn đi?"“Chờ một chút.” Vân Thanh mặc blouse… Cô ta nói rằng mình bệnh, đang nằm viện, cần người thân truyền máu gấp, nhờ tôi tìm giúp một người, lấy túi máu đi. Lúc đó cậu thờ ơ với cô ta, tôi muốn gọi điện hỏi thăm, lại nghĩ cậu đang bận rộn với sự nghiệp của mình. Chắc có thể không biết, tôi đã về nước, tìm đến ngân hàng máu của bệnh viện Bắc Nhân, lấy máu của Vân Khanh. Nhìn tuổi và thông tin cơ bản, tôi đoán được đó chính là chị em của Quý Chỉ Nhã.”“Đơn giản như vậy sao?” Lục Mặc Trầm nghi ngờ.Quý Chỉ Nhã từng bị bệnh sao? 5 năm rồi không nghe không hỏi, anh thật sự không biết.Tần Luật nghiêm mặt nói: “Đơn giản vậy đó. Tôi với Quý Chỉ Nhã không có tương tác nhiều. Sau đó, trừ khi có chuyện cần giúp đỡ, chẳng hạn như bọn trẻ mới sinh cần thuốc gì, tôi sẽ đưa cô ấy đến bệnh viện. Mặc Trầm, tôi không hiểu cô ta, sở dĩ tôi thấy thương hại là bởi vì bao năm qua cậu đã quá thờ ơ với cô ấy. Theo tôi thấy, vợ chồng thì không nên như vậy. Tôi có long bảo vệ Vân Khanh, không mâu thuẫn với cậu hay Quý Chỉ Nhã. Đúng là đúng, sai là saim tôi chỉ làm những chuyện tôi cho là đúng thôi.”Tần Luật vừa nói xong, ánh mắt chìm xuống trở nên hơi xa cách, nhìn ra ngoài cửa sổ hồi lâu, quay đầu nhìn Lục Mặc Trầm, trong mắt có một tia né tránh: “Cho tới nay, tôi chỉ che giấu cậu một điều. Chuyện đó rất lớn nhưng tôi không thể nói ra. Cậu không cần phải nghi ngờ tôi, bởi vì tôi sẽ không làm hại cậu. Dù tôi không biết chuyện này, cuối cùng là đúng hay sai, nhưng kết quả nó mang lại tốt là được ......”Lục Mặc Trầm nắm chặt ngón tay mảnh khảnh đang đặt chặt trong túi quần, đột nhiên rút ra nắm lấy tay Tần Luật “Rốt cuộc chuyện này là sao? Tại sao không thể nói? Có phải liên quan đến chuyện 6 năm trước không?”Con ngươi của Tần Luật co rút như mực ẩm, sau đó trở nên bình tĩnh như nước, anh ta không nói nữaLục Mặc Trầm biết anh ta không muốn nói ra những điều mà cạy miệng anh ta cũng không muốn nói.Tại sao anh không nghi ngờ Tần Luật? Vì bọn họ từng là anh em sinh tử với nhau. Tuy không nhường được một người phụ nữ, nhưng cũng không tới mức vì người phụ nữ mà trở mặt nhau.Hơn nữa, Tần Luật hôm nay không có né tránh ánh mắt của anh. Anh ta là người sắc bén tới mức đó sao? Tâm tưởng của anh ta có nghiêm túc hay không, anh vẫn có thể cảm nhận được.Chuyện lớn mà Tần Luật nói không thể không nói ra, đa phần cũng óc chuyện cần che giấu nghiêm trọng.Lục Mặc TrầmThần tạm thời buông tha, rất nhiều chuyện cần điều tra, trong đó có ký ức mơ hồ của 6 năm trước là trọng tâm của cuộc điều tra!Trước đêm qua, anh chỉ cảm thấy sương mù mịt mờ, anh đã nghi ngờ vấn đề có con. Anh cũng tự hỏi tại sao mình không có hứng thú với Quý Chỉ Nhã. Mà trước đây còn có thể làm nhiều lần như vậy, còn sinh con nữa.Nhưng trong lòng anh chưa bao giờ nghi ngờ một đối tượng.Nhưng tối hôm qua, Vân Khanh không nghi ngại gì mà tiết lộ một dữ kiện.Quý Chỉ Nhã thật ra là chị gái của Vân Khanh. Chuyện này Tần Luật biết, mối quan hệ huyết thống, vậy thì, rất nhiều chuyện có thể nói lại.Và trong đáy lòng anh luôn tìm đối tượng không phù hợp, đột nhiên có một người.Lục Mặc Trầm quay đầu lại, ánh mắt sắc bén hỏi Tần Luật: “Năm đó giám định quan hệ cha con, tôi giao cho cậu đích thân làm. Tôi hỏi cậu, có bất kỳ vấn đề gì xảy ra không?”Tần Luật nhíu mày một hồi, sau đó kiên quyết gật đầu: “Thủ tục không có vấn đề gì, sau khi Quý Chỉ Nhã đưa tóc cho tôi, tôi cho vào túi đựng hồ sơ rồi khóa vào két sắt. 3 ngày sau, tôi mang tóc của đứa trẻ đi xét nghiệm. Tỷ lệ chính xác là 99,9%, đó là mẹ và con gái.”Lục Mặc Trầm nhíu chặt đôi lông mày.
Cô ta nói rằng mình bệnh, đang nằm viện, cần người thân truyền máu gấp, nhờ tôi tìm giúp một người, lấy túi máu đi. Lúc đó cậu thờ ơ với cô ta, tôi muốn gọi điện hỏi thăm, lại nghĩ cậu đang bận rộn với sự nghiệp của mình. Chắc có thể không biết, tôi đã về nước, tìm đến ngân hàng máu của bệnh viện Bắc Nhân, lấy máu của Vân Khanh. Nhìn tuổi và thông tin cơ bản, tôi đoán được đó chính là chị em của Quý Chỉ Nhã.”“Đơn giản như vậy sao?” Lục Mặc Trầm nghi ngờ.Quý Chỉ Nhã từng bị bệnh sao? 5 năm rồi không nghe không hỏi, anh thật sự không biết.Tần Luật nghiêm mặt nói: “Đơn giản vậy đó. Tôi với Quý Chỉ Nhã không có tương tác nhiều. Sau đó, trừ khi có chuyện cần giúp đỡ, chẳng hạn như bọn trẻ mới sinh cần thuốc gì, tôi sẽ đưa cô ấy đến bệnh viện. Mặc Trầm, tôi không hiểu cô ta, sở dĩ tôi thấy thương hại là bởi vì bao năm qua cậu đã quá thờ ơ với cô ấy. Theo tôi thấy, vợ chồng thì không nên như vậy. Tôi có long bảo vệ Vân Khanh, không mâu thuẫn với cậu hay Quý Chỉ Nhã. Đúng là đúng, sai là saim tôi chỉ làm những chuyện tôi cho là đúng thôi.”Tần Luật vừa nói xong, ánh mắt chìm xuống trở nên hơi xa cách, nhìn ra ngoài cửa sổ hồi lâu, quay đầu nhìn Lục Mặc Trầm, trong mắt có một tia né tránh: “Cho tới nay, tôi chỉ che giấu cậu một điều. Chuyện đó rất lớn nhưng tôi không thể nói ra. Cậu không cần phải nghi ngờ tôi, bởi vì tôi sẽ không làm hại cậu. Dù tôi không biết chuyện này, cuối cùng là đúng hay sai, nhưng kết quả nó mang lại tốt là được ......”Lục Mặc Trầm nắm chặt ngón tay mảnh khảnh đang đặt chặt trong túi quần, đột nhiên rút ra nắm lấy tay Tần Luật “Rốt cuộc chuyện này là sao? Tại sao không thể nói? Có phải liên quan đến chuyện 6 năm trước không?”Con ngươi của Tần Luật co rút như mực ẩm, sau đó trở nên bình tĩnh như nước, anh ta không nói nữaLục Mặc Trầm biết anh ta không muốn nói ra những điều mà cạy miệng anh ta cũng không muốn nói.Tại sao anh không nghi ngờ Tần Luật? Vì bọn họ từng là anh em sinh tử với nhau. Tuy không nhường được một người phụ nữ, nhưng cũng không tới mức vì người phụ nữ mà trở mặt nhau.Hơn nữa, Tần Luật hôm nay không có né tránh ánh mắt của anh. Anh ta là người sắc bén tới mức đó sao? Tâm tưởng của anh ta có nghiêm túc hay không, anh vẫn có thể cảm nhận được.Chuyện lớn mà Tần Luật nói không thể không nói ra, đa phần cũng óc chuyện cần che giấu nghiêm trọng.Lục Mặc TrầmThần tạm thời buông tha, rất nhiều chuyện cần điều tra, trong đó có ký ức mơ hồ của 6 năm trước là trọng tâm của cuộc điều tra!Trước đêm qua, anh chỉ cảm thấy sương mù mịt mờ, anh đã nghi ngờ vấn đề có con. Anh cũng tự hỏi tại sao mình không có hứng thú với Quý Chỉ Nhã. Mà trước đây còn có thể làm nhiều lần như vậy, còn sinh con nữa.Nhưng trong lòng anh chưa bao giờ nghi ngờ một đối tượng.Nhưng tối hôm qua, Vân Khanh không nghi ngại gì mà tiết lộ một dữ kiện.Quý Chỉ Nhã thật ra là chị gái của Vân Khanh. Chuyện này Tần Luật biết, mối quan hệ huyết thống, vậy thì, rất nhiều chuyện có thể nói lại.Và trong đáy lòng anh luôn tìm đối tượng không phù hợp, đột nhiên có một người.Lục Mặc Trầm quay đầu lại, ánh mắt sắc bén hỏi Tần Luật: “Năm đó giám định quan hệ cha con, tôi giao cho cậu đích thân làm. Tôi hỏi cậu, có bất kỳ vấn đề gì xảy ra không?”Tần Luật nhíu mày một hồi, sau đó kiên quyết gật đầu: “Thủ tục không có vấn đề gì, sau khi Quý Chỉ Nhã đưa tóc cho tôi, tôi cho vào túi đựng hồ sơ rồi khóa vào két sắt. 3 ngày sau, tôi mang tóc của đứa trẻ đi xét nghiệm. Tỷ lệ chính xác là 99,9%, đó là mẹ và con gái.”Lục Mặc Trầm nhíu chặt đôi lông mày.
Cô Vợ Quyến Rũ: Ông Xã Đại Nhân Yêu Em Nữa ĐiTác giả: Gia Tuấn MỹTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô bị mắc kẹt trên chiếc giường lớn với dây xích bằng da trên tay, người đàn ông phía sau cô nóng bỏng, nụ hôn như mưa, cô có thể cảm nhận được anh ta vô cùng mạnh mẽ."A ..." Một trận đau âm ỉ đột nhiên lan đến tứ chi!Nhưng rồi không đau nữa, nặng trĩu, như một ảo ảnh ...Với hơi thở cuồng nhiệt quanh tai, anh ta nhỏ giọng hỏi cô: Có thoải mái không?...“Ư…!” Vân Thanh đột nhiên mở mắt ra, từ trên bàn ngẩng đầu lên, cau mày che gò má nóng rực.Tại sao cô luôn có giấc mơ này? Cô rõ ràng là người không có kinh nghiệm.Vân Khanh đứng dậy đến bốn rửa tay hắt nước lên mặt, lúc này cửa phòng làm việc bị gõ."Mời vào."Khoa cấp cứu Trương Quyên thăm dò: "Bác sĩ Vân, có một bệnh nhân ở đây. Bác sĩ khoa tiết niệu không ở khoa cấp cứu nội tiết niệu. Cô có thể qua được không?"“Bác sĩ Trương, đây là…” Vân Thanh quét tới bảng hiệu cửa ‘Phòng điều trị vợ chồng’, cười ngây ngô.Trương Quyên hơi áy náy, "Vậy thì cô cũng giải quyết vấn đề về phương diện đó! Làm ơn đi?"“Chờ một chút.” Vân Thanh mặc blouse… Cô ta nói rằng mình bệnh, đang nằm viện, cần người thân truyền máu gấp, nhờ tôi tìm giúp một người, lấy túi máu đi. Lúc đó cậu thờ ơ với cô ta, tôi muốn gọi điện hỏi thăm, lại nghĩ cậu đang bận rộn với sự nghiệp của mình. Chắc có thể không biết, tôi đã về nước, tìm đến ngân hàng máu của bệnh viện Bắc Nhân, lấy máu của Vân Khanh. Nhìn tuổi và thông tin cơ bản, tôi đoán được đó chính là chị em của Quý Chỉ Nhã.”“Đơn giản như vậy sao?” Lục Mặc Trầm nghi ngờ.Quý Chỉ Nhã từng bị bệnh sao? 5 năm rồi không nghe không hỏi, anh thật sự không biết.Tần Luật nghiêm mặt nói: “Đơn giản vậy đó. Tôi với Quý Chỉ Nhã không có tương tác nhiều. Sau đó, trừ khi có chuyện cần giúp đỡ, chẳng hạn như bọn trẻ mới sinh cần thuốc gì, tôi sẽ đưa cô ấy đến bệnh viện. Mặc Trầm, tôi không hiểu cô ta, sở dĩ tôi thấy thương hại là bởi vì bao năm qua cậu đã quá thờ ơ với cô ấy. Theo tôi thấy, vợ chồng thì không nên như vậy. Tôi có long bảo vệ Vân Khanh, không mâu thuẫn với cậu hay Quý Chỉ Nhã. Đúng là đúng, sai là saim tôi chỉ làm những chuyện tôi cho là đúng thôi.”Tần Luật vừa nói xong, ánh mắt chìm xuống trở nên hơi xa cách, nhìn ra ngoài cửa sổ hồi lâu, quay đầu nhìn Lục Mặc Trầm, trong mắt có một tia né tránh: “Cho tới nay, tôi chỉ che giấu cậu một điều. Chuyện đó rất lớn nhưng tôi không thể nói ra. Cậu không cần phải nghi ngờ tôi, bởi vì tôi sẽ không làm hại cậu. Dù tôi không biết chuyện này, cuối cùng là đúng hay sai, nhưng kết quả nó mang lại tốt là được ......”Lục Mặc Trầm nắm chặt ngón tay mảnh khảnh đang đặt chặt trong túi quần, đột nhiên rút ra nắm lấy tay Tần Luật “Rốt cuộc chuyện này là sao? Tại sao không thể nói? Có phải liên quan đến chuyện 6 năm trước không?”Con ngươi của Tần Luật co rút như mực ẩm, sau đó trở nên bình tĩnh như nước, anh ta không nói nữaLục Mặc Trầm biết anh ta không muốn nói ra những điều mà cạy miệng anh ta cũng không muốn nói.Tại sao anh không nghi ngờ Tần Luật? Vì bọn họ từng là anh em sinh tử với nhau. Tuy không nhường được một người phụ nữ, nhưng cũng không tới mức vì người phụ nữ mà trở mặt nhau.Hơn nữa, Tần Luật hôm nay không có né tránh ánh mắt của anh. Anh ta là người sắc bén tới mức đó sao? Tâm tưởng của anh ta có nghiêm túc hay không, anh vẫn có thể cảm nhận được.Chuyện lớn mà Tần Luật nói không thể không nói ra, đa phần cũng óc chuyện cần che giấu nghiêm trọng.Lục Mặc TrầmThần tạm thời buông tha, rất nhiều chuyện cần điều tra, trong đó có ký ức mơ hồ của 6 năm trước là trọng tâm của cuộc điều tra!Trước đêm qua, anh chỉ cảm thấy sương mù mịt mờ, anh đã nghi ngờ vấn đề có con. Anh cũng tự hỏi tại sao mình không có hứng thú với Quý Chỉ Nhã. Mà trước đây còn có thể làm nhiều lần như vậy, còn sinh con nữa.Nhưng trong lòng anh chưa bao giờ nghi ngờ một đối tượng.Nhưng tối hôm qua, Vân Khanh không nghi ngại gì mà tiết lộ một dữ kiện.Quý Chỉ Nhã thật ra là chị gái của Vân Khanh. Chuyện này Tần Luật biết, mối quan hệ huyết thống, vậy thì, rất nhiều chuyện có thể nói lại.Và trong đáy lòng anh luôn tìm đối tượng không phù hợp, đột nhiên có một người.Lục Mặc Trầm quay đầu lại, ánh mắt sắc bén hỏi Tần Luật: “Năm đó giám định quan hệ cha con, tôi giao cho cậu đích thân làm. Tôi hỏi cậu, có bất kỳ vấn đề gì xảy ra không?”Tần Luật nhíu mày một hồi, sau đó kiên quyết gật đầu: “Thủ tục không có vấn đề gì, sau khi Quý Chỉ Nhã đưa tóc cho tôi, tôi cho vào túi đựng hồ sơ rồi khóa vào két sắt. 3 ngày sau, tôi mang tóc của đứa trẻ đi xét nghiệm. Tỷ lệ chính xác là 99,9%, đó là mẹ và con gái.”Lục Mặc Trầm nhíu chặt đôi lông mày.