Ở trong nhà tù nằm tại trung thổ Côn Sơn, giam giữ một người quần áo xộc xệch, đầu bù tóc rối. Trên mặt người đó dính đầy bùn đất, không còn nhìn rõ khuôn mặt ban đầu. Hai vai của y bị đâm thủng, xích sắt làm từ huyền thiết dính đầy máu đen xuyên qua bả vai y, cố định trên vách đá nhà tù. Trên cánh tay gầy trơ xương của y, đầy ứ vết thương vết sẹo, bụng bị rạch ra một khoảng lớn, chỗ vết thương đó tỏa ra từng làn tanh hôi, còn có thêm vài con sâu nhỏ, ngửi thấy mùi vị hôi mục mà kéo tới, tranh ăn máu thịt. Người đó dựa vào vách tường, không ngừng phát ra tiếng phẫn nộ gào thét. Vì đầu lưỡi của y đã sớm bị người cắt bỏ, mặc dù đang gào, lại không có cách nào nói ra được lời hoàn chỉnh, chỉ có thể phát ra thanh âm “Ô a”. Tiếng ca từ xa xa theo gió đêm bay tới, từ trên cánh cửa trên đỉnh tù thất bay vào, lọt vào lỗ tai của y. Tiếng ca kia vừa thanh lệ, lại mờ ảo thoát trần. “Nhân đạo mịt mờ, Tiên đạo mênh mông. Quỷ đạo nhạc hề, ma đạo ác hề. Duy ngã Côn Sơn, thăng nhật đạp nguyệt,…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...