Ngôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ  - cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi..  - Mẫn Mẫn..em đừng đi  - cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi..  Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông..  nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này?  Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực  Sáng hôm sau...  Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua..  ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng:  - tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi..  - Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ..  cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói...  làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt..  1 cô hầu gái..…

Chương 45

My LoveTác giả: Second_angel Nguyệt ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ  - cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi..  - Mẫn Mẫn..em đừng đi  - cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi..  Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông..  nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này?  Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực  Sáng hôm sau...  Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua..  ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng:  - tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi..  - Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ..  cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói...  làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt..  1 cô hầu gái..… "KENG!" - Con dao rơi xuống đất. Anh gục mặt vào vai cậu. Anh đang khóc. Những giọt nước mắt đang làm vai cậu nóng lên. Cậu và anh cùng khóc. Anh ngước mặt lên nhìn cậu.- Tại sao Thượng Đế lại khiến cho chúng ta đau khổ như thế? Có phải ngài đang cố ý trừng phạt hai người cùng giới yêu nhau không? Chúng ta không được phép yêu nhau à? Cậu nói đi, chúng ta có được phép yêu nhau không?Cậu không trả lời, còn bận khóc. Chính cậu cũng không biết phải trả lời như thế nào nữa. Cũng không biết ai có thể trả lời cho cậu và anh. Anh cúi xuống hôn cậu, cái hôn thật ngọt ngào. Cậu cũng đáp lại anh, cậu vòng tay qua lưng anh đẫ kéo người anh sát vào người cậu, cậu cũng muốn cảm nhận được hơi ấm của anh, cảm nhận tình yêu nguyền rủa này. Anh luốn tay ra sau lưng cậu. Đây là một cuộc ân ái mang vị mặn của nước mắt. Nước mắt của hai người yêu nhau đầy tội lỗi? Hay hoàn toàn vô tội?Cậu mở cửa phòng bước vào. Cậu đã quay trở về chỗ của Gia Thành, đương nhiên không tránh khỏi mấy câu tra hỏi, đại loại như: Em đã đi đâu tối qua? Em không sao chứ? Em ngủ ờ đâu?......Gia Thành rất quan tâm cậu, cậu biết chứ. Nhưng sau những gì vừa xảy ra, cậu cảm thấy mệt mỏi và kiệt quệ. Cuậ vào nhà tắm, mở nước và đứng im như thế. Cậu hy vọng nươc có thể rửa sạch những vết nhơ nhuốt trên người cậu. Cậu lại khóc.Cậu ngã người vào giường, tay cậu đang cầm chặt con dao mà anh đã tặng cho cậu. Cậu muốn giữ nó. Cậu muốn giữ nó. Cậu chìm sâu vào giấc ngủ, không hề hay biết rằng đằng sau cánh cửa phòng, có một ánh mắt đanh nhìn cậu......

"KENG!" - Con dao rơi xuống đất. Anh gục mặt vào vai cậu. Anh đang khóc. Những giọt nước mắt đang làm vai cậu nóng lên. Cậu và anh cùng khóc. Anh ngước mặt lên nhìn cậu.

- Tại sao Thượng Đế lại khiến cho chúng ta đau khổ như thế? Có phải ngài đang cố ý trừng phạt hai người cùng giới yêu nhau không? Chúng ta không được phép yêu nhau à? Cậu nói đi, chúng ta có được phép yêu nhau không?

Cậu không trả lời, còn bận khóc. Chính cậu cũng không biết phải trả lời như thế nào nữa. Cũng không biết ai có thể trả lời cho cậu và anh. Anh cúi xuống hôn cậu, cái hôn thật ngọt ngào. Cậu cũng đáp lại anh, cậu vòng tay qua lưng anh đẫ kéo người anh sát vào người cậu, cậu cũng muốn cảm nhận được hơi ấm của anh, cảm nhận tình yêu nguyền rủa này. Anh luốn tay ra sau lưng cậu. Đây là một cuộc ân ái mang vị mặn của nước mắt. Nước mắt của hai người yêu nhau đầy tội lỗi? Hay hoàn toàn vô tội?

Cậu mở cửa phòng bước vào. Cậu đã quay trở về chỗ của Gia Thành, đương nhiên không tránh khỏi mấy câu tra hỏi, đại loại như: Em đã đi đâu tối qua? Em không sao chứ? Em ngủ ờ đâu?......

Gia Thành rất quan tâm cậu, cậu biết chứ. Nhưng sau những gì vừa xảy ra, cậu cảm thấy mệt mỏi và kiệt quệ. Cuậ vào nhà tắm, mở nước và đứng im như thế. Cậu hy vọng nươc có thể rửa sạch những vết nhơ nhuốt trên người cậu. Cậu lại khóc.

Cậu ngã người vào giường, tay cậu đang cầm chặt con dao mà anh đã tặng cho cậu. Cậu muốn giữ nó. Cậu muốn giữ nó. Cậu chìm sâu vào giấc ngủ, không hề hay biết rằng đằng sau cánh cửa phòng, có một ánh mắt đanh nhìn cậu......

My LoveTác giả: Second_angel Nguyệt ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ  - cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi..  - Mẫn Mẫn..em đừng đi  - cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi..  Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông..  nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này?  Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực  Sáng hôm sau...  Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua..  ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng:  - tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi..  - Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ..  cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói...  làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt..  1 cô hầu gái..… "KENG!" - Con dao rơi xuống đất. Anh gục mặt vào vai cậu. Anh đang khóc. Những giọt nước mắt đang làm vai cậu nóng lên. Cậu và anh cùng khóc. Anh ngước mặt lên nhìn cậu.- Tại sao Thượng Đế lại khiến cho chúng ta đau khổ như thế? Có phải ngài đang cố ý trừng phạt hai người cùng giới yêu nhau không? Chúng ta không được phép yêu nhau à? Cậu nói đi, chúng ta có được phép yêu nhau không?Cậu không trả lời, còn bận khóc. Chính cậu cũng không biết phải trả lời như thế nào nữa. Cũng không biết ai có thể trả lời cho cậu và anh. Anh cúi xuống hôn cậu, cái hôn thật ngọt ngào. Cậu cũng đáp lại anh, cậu vòng tay qua lưng anh đẫ kéo người anh sát vào người cậu, cậu cũng muốn cảm nhận được hơi ấm của anh, cảm nhận tình yêu nguyền rủa này. Anh luốn tay ra sau lưng cậu. Đây là một cuộc ân ái mang vị mặn của nước mắt. Nước mắt của hai người yêu nhau đầy tội lỗi? Hay hoàn toàn vô tội?Cậu mở cửa phòng bước vào. Cậu đã quay trở về chỗ của Gia Thành, đương nhiên không tránh khỏi mấy câu tra hỏi, đại loại như: Em đã đi đâu tối qua? Em không sao chứ? Em ngủ ờ đâu?......Gia Thành rất quan tâm cậu, cậu biết chứ. Nhưng sau những gì vừa xảy ra, cậu cảm thấy mệt mỏi và kiệt quệ. Cuậ vào nhà tắm, mở nước và đứng im như thế. Cậu hy vọng nươc có thể rửa sạch những vết nhơ nhuốt trên người cậu. Cậu lại khóc.Cậu ngã người vào giường, tay cậu đang cầm chặt con dao mà anh đã tặng cho cậu. Cậu muốn giữ nó. Cậu muốn giữ nó. Cậu chìm sâu vào giấc ngủ, không hề hay biết rằng đằng sau cánh cửa phòng, có một ánh mắt đanh nhìn cậu......

Chương 45