Ngôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ - cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi.. - Mẫn Mẫn..em đừng đi - cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi.. Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông.. nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này? Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực Sáng hôm sau... Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua.. ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng: - tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi.. - Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ.. cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói... làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt.. 1 cô hầu gái..…
Chương 53
My LoveTác giả: Second_angel Nguyệt ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ - cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi.. - Mẫn Mẫn..em đừng đi - cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi.. Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông.. nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này? Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực Sáng hôm sau... Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua.. ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng: - tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi.. - Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ.. cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói... làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt.. 1 cô hầu gái..… - Tùy cậu nhóc!! Cứ ở đó một lúc nhé!!!Cậu rời khỏi chạy đi thật nhanh tìm anh, để lại sau lưng tiếng la hét chửi rủa của Hạ Nguyên.Trong khi đó thì ở một nơi khác....- Nói cho tôi nghe xem anh nghĩ gì mà lại làm như thế??Anh tỏ ra ngạc nhiên:- Gì cơ? Đánh chủ nhân à?? Vì tôi xúc động quá mức. Thử hỏi khi chứng kiến người mình yêu quý nhất bị c**ng b*c, liệu cô có lam nhu tôi không??Quất Chi thở mạnh:- Anh vừa gây ra một chuyện động trời đó, Hoàng Long ạ. Cả chủ nhân mà anh cũng giết.Anh bàng hoàng:- Giết chủ nhân? Có lầm lẫn gì không vậy?Tôi khôgn hề giết chủ nhân.- Tụi này tới nơi thỉ thất chủ nhân đã chết, trên tay còn nắm chặt huy hiệu của anh. Ai cũng nghĩ là anh nổi giận nên đã làm nhu thế.- Tôi không có! Tôi không giết chủ nhân.- Vậy là ai??- Tôi!Cả hai lập tức nhìn về phía bên kia. Gia Thành đã có mặt ở đây không biết tự lúc nào, bên cạnh là Tiểu Thành. Gia Thành vẫn tỉnh bơ:- Là tôi giết gã bù nhìn đó. Không tốt sao? Hắn chỉ là tấm phông che đậy quyền lực của Đại giáo đầu Triệu Chính thôi, chủ nhân thật sự của Thanh Long Đảng chỉ có một, đó là người cha quá cố của hắn.Quất Chi và Hoàng Long không hẹn mà cùng tránh xa Gia Thành.- Sao vậy?? Gặp người quen không mừng sao?? Kể ra thì mạng cậu cũng lớn lắm, hay là nhờ có cô bên cạnh đây đệ nhất danh y,thập giáo đầu??Quất Chi lùi về phía sau một chút, kỹ năng chiến đấu của cô không được tốt và cô biết là mình sẽ dễ dàng bị giết chỉ với một cái nhích người của đối thủ.- Chạy trước đi Quất Chi!!- " Đoàng! " - Một phát súng khiến cho Gia Thành và Tiếu Thành phải nhảy sang chỗ khác, Quất Chi thừa dịp chạy thật nhanh. Tiểu Thành định chạy theo nhưng Gia Thành đã đưa tay ra ngăn lại:- Cứ để cho cô ta đi. Dù sao thì tôi cũng cần có người chuyển lời tuyên chuyền tới Thanh Long Đảng. Hơn nữa kẻ mà tôi muốn giết hiện giờ đã ở ngay trước mặt rồi.Cả hai lập tức nhìn về phía bên kia. Gia Thành đã có mặt ở đây không biết tự lúc nào, bên cạnh là Tiểu Thành. Gia Thành vẫn tỉnh bơ:- Là tôi giết gã bù nhìn đó. Không tốt sao? Hắn chỉ là tấm phông che đậy quyền lực của Đại giáo đầu Triệu Chính thôi, chủ nhân thật sự của Thanh Long Đảng chỉ có một, đó là người cha quá cố của hắn.Quất Chi và Hoàng Long không hẹn mà cùng tránh xa Gia Thành.- Sao vậy?? Gặp người quen không mừng sao?? Kể ra thì mạng cậu cũng lớn lắm, hay là nhờ có cô bên cạnh đây đệ nhất danh y,thập giáo đầu??Quất Chi lùi về phía sau một chút, kỹ năng chiến đấu của cô không được tốt và cô biết là mình sẽ dễ dàng bị giết chỉ với một cái nhích người của đối thủ.- Chạy trước đi Quất Chi!!- " Đoàng! " - Một phát súng khiến cho Gia Thành và Tiếu Thành phải nhảy sang chỗ khác, Quất Chi thừa dịp chạy thật nhanh. Tiểu Thành định chạy theo nhưng Gia Thành đã đưa tay ra ngăn lại:- Cứ để cho cô ta đi. Dù sao thì tôi cũng cần có người chuyển lời tuyên chuyền tới Thanh Long Đảng. Hơn nữa kẻ mà tôi muốn giết hiện giờ đã ở ngay trước mặt rồi.Anh nắm chặt khẩu súng trên tay mình:
- Tùy cậu nhóc!! Cứ ở đó một lúc nhé!!!
Cậu rời khỏi chạy đi thật nhanh tìm anh, để lại sau lưng tiếng la hét chửi rủa của Hạ Nguyên.
Trong khi đó thì ở một nơi khác....
- Nói cho tôi nghe xem anh nghĩ gì mà lại làm như thế??
Anh tỏ ra ngạc nhiên:
- Gì cơ? Đánh chủ nhân à?? Vì tôi xúc động quá mức. Thử hỏi khi chứng kiến người mình yêu quý nhất bị c**ng b*c, liệu cô có lam nhu tôi không??
Quất Chi thở mạnh:
- Anh vừa gây ra một chuyện động trời đó, Hoàng Long ạ. Cả chủ nhân mà anh cũng giết.
Anh bàng hoàng:
- Giết chủ nhân? Có lầm lẫn gì không vậy?Tôi khôgn hề giết chủ nhân.
- Tụi này tới nơi thỉ thất chủ nhân đã chết, trên tay còn nắm chặt huy hiệu của anh. Ai cũng nghĩ là anh nổi giận nên đã làm nhu thế.
- Tôi không có! Tôi không giết chủ nhân.
- Vậy là ai??
- Tôi!
Cả hai lập tức nhìn về phía bên kia. Gia Thành đã có mặt ở đây không biết tự lúc nào, bên cạnh là Tiểu Thành. Gia Thành vẫn tỉnh bơ:
- Là tôi giết gã bù nhìn đó. Không tốt sao? Hắn chỉ là tấm phông che đậy quyền lực của Đại giáo đầu Triệu Chính thôi, chủ nhân thật sự của Thanh Long Đảng chỉ có một, đó là người cha quá cố của hắn.
Quất Chi và Hoàng Long không hẹn mà cùng tránh xa Gia Thành.
- Sao vậy?? Gặp người quen không mừng sao?? Kể ra thì mạng cậu cũng lớn lắm, hay là nhờ có cô bên cạnh đây đệ nhất danh y,thập giáo đầu??
Quất Chi lùi về phía sau một chút, kỹ năng chiến đấu của cô không được tốt và cô biết là mình sẽ dễ dàng bị giết chỉ với một cái nhích người của đối thủ.
- Chạy trước đi Quất Chi!!
- " Đoàng! " - Một phát súng khiến cho Gia Thành và Tiếu Thành phải nhảy sang chỗ khác, Quất Chi thừa dịp chạy thật nhanh. Tiểu Thành định chạy theo nhưng Gia Thành đã đưa tay ra ngăn lại:
- Cứ để cho cô ta đi. Dù sao thì tôi cũng cần có người chuyển lời tuyên chuyền tới Thanh Long Đảng. Hơn nữa kẻ mà tôi muốn giết hiện giờ đã ở ngay trước mặt rồi.
Cả hai lập tức nhìn về phía bên kia. Gia Thành đã có mặt ở đây không biết tự lúc nào, bên cạnh là Tiểu Thành. Gia Thành vẫn tỉnh bơ:
- Là tôi giết gã bù nhìn đó. Không tốt sao? Hắn chỉ là tấm phông che đậy quyền lực của Đại giáo đầu Triệu Chính thôi, chủ nhân thật sự của Thanh Long Đảng chỉ có một, đó là người cha quá cố của hắn.
Quất Chi và Hoàng Long không hẹn mà cùng tránh xa Gia Thành.
- Sao vậy?? Gặp người quen không mừng sao?? Kể ra thì mạng cậu cũng lớn lắm, hay là nhờ có cô bên cạnh đây đệ nhất danh y,thập giáo đầu??
Quất Chi lùi về phía sau một chút, kỹ năng chiến đấu của cô không được tốt và cô biết là mình sẽ dễ dàng bị giết chỉ với một cái nhích người của đối thủ.
- Chạy trước đi Quất Chi!!
- " Đoàng! " - Một phát súng khiến cho Gia Thành và Tiếu Thành phải nhảy sang chỗ khác, Quất Chi thừa dịp chạy thật nhanh. Tiểu Thành định chạy theo nhưng Gia Thành đã đưa tay ra ngăn lại:
- Cứ để cho cô ta đi. Dù sao thì tôi cũng cần có người chuyển lời tuyên chuyền tới Thanh Long Đảng. Hơn nữa kẻ mà tôi muốn giết hiện giờ đã ở ngay trước mặt rồi.
Anh nắm chặt khẩu súng trên tay mình:
My LoveTác giả: Second_angel Nguyệt ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ - cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi.. - Mẫn Mẫn..em đừng đi - cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi.. Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông.. nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này? Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực Sáng hôm sau... Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua.. ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng: - tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi.. - Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ.. cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói... làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt.. 1 cô hầu gái..… - Tùy cậu nhóc!! Cứ ở đó một lúc nhé!!!Cậu rời khỏi chạy đi thật nhanh tìm anh, để lại sau lưng tiếng la hét chửi rủa của Hạ Nguyên.Trong khi đó thì ở một nơi khác....- Nói cho tôi nghe xem anh nghĩ gì mà lại làm như thế??Anh tỏ ra ngạc nhiên:- Gì cơ? Đánh chủ nhân à?? Vì tôi xúc động quá mức. Thử hỏi khi chứng kiến người mình yêu quý nhất bị c**ng b*c, liệu cô có lam nhu tôi không??Quất Chi thở mạnh:- Anh vừa gây ra một chuyện động trời đó, Hoàng Long ạ. Cả chủ nhân mà anh cũng giết.Anh bàng hoàng:- Giết chủ nhân? Có lầm lẫn gì không vậy?Tôi khôgn hề giết chủ nhân.- Tụi này tới nơi thỉ thất chủ nhân đã chết, trên tay còn nắm chặt huy hiệu của anh. Ai cũng nghĩ là anh nổi giận nên đã làm nhu thế.- Tôi không có! Tôi không giết chủ nhân.- Vậy là ai??- Tôi!Cả hai lập tức nhìn về phía bên kia. Gia Thành đã có mặt ở đây không biết tự lúc nào, bên cạnh là Tiểu Thành. Gia Thành vẫn tỉnh bơ:- Là tôi giết gã bù nhìn đó. Không tốt sao? Hắn chỉ là tấm phông che đậy quyền lực của Đại giáo đầu Triệu Chính thôi, chủ nhân thật sự của Thanh Long Đảng chỉ có một, đó là người cha quá cố của hắn.Quất Chi và Hoàng Long không hẹn mà cùng tránh xa Gia Thành.- Sao vậy?? Gặp người quen không mừng sao?? Kể ra thì mạng cậu cũng lớn lắm, hay là nhờ có cô bên cạnh đây đệ nhất danh y,thập giáo đầu??Quất Chi lùi về phía sau một chút, kỹ năng chiến đấu của cô không được tốt và cô biết là mình sẽ dễ dàng bị giết chỉ với một cái nhích người của đối thủ.- Chạy trước đi Quất Chi!!- " Đoàng! " - Một phát súng khiến cho Gia Thành và Tiếu Thành phải nhảy sang chỗ khác, Quất Chi thừa dịp chạy thật nhanh. Tiểu Thành định chạy theo nhưng Gia Thành đã đưa tay ra ngăn lại:- Cứ để cho cô ta đi. Dù sao thì tôi cũng cần có người chuyển lời tuyên chuyền tới Thanh Long Đảng. Hơn nữa kẻ mà tôi muốn giết hiện giờ đã ở ngay trước mặt rồi.Cả hai lập tức nhìn về phía bên kia. Gia Thành đã có mặt ở đây không biết tự lúc nào, bên cạnh là Tiểu Thành. Gia Thành vẫn tỉnh bơ:- Là tôi giết gã bù nhìn đó. Không tốt sao? Hắn chỉ là tấm phông che đậy quyền lực của Đại giáo đầu Triệu Chính thôi, chủ nhân thật sự của Thanh Long Đảng chỉ có một, đó là người cha quá cố của hắn.Quất Chi và Hoàng Long không hẹn mà cùng tránh xa Gia Thành.- Sao vậy?? Gặp người quen không mừng sao?? Kể ra thì mạng cậu cũng lớn lắm, hay là nhờ có cô bên cạnh đây đệ nhất danh y,thập giáo đầu??Quất Chi lùi về phía sau một chút, kỹ năng chiến đấu của cô không được tốt và cô biết là mình sẽ dễ dàng bị giết chỉ với một cái nhích người của đối thủ.- Chạy trước đi Quất Chi!!- " Đoàng! " - Một phát súng khiến cho Gia Thành và Tiếu Thành phải nhảy sang chỗ khác, Quất Chi thừa dịp chạy thật nhanh. Tiểu Thành định chạy theo nhưng Gia Thành đã đưa tay ra ngăn lại:- Cứ để cho cô ta đi. Dù sao thì tôi cũng cần có người chuyển lời tuyên chuyền tới Thanh Long Đảng. Hơn nữa kẻ mà tôi muốn giết hiện giờ đã ở ngay trước mặt rồi.Anh nắm chặt khẩu súng trên tay mình: