Ngôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ - cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi.. - Mẫn Mẫn..em đừng đi - cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi.. Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông.. nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này? Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực Sáng hôm sau... Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua.. ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng: - tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi.. - Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ.. cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói... làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt.. 1 cô hầu gái..…
Chương 77
My LoveTác giả: Second_angel Nguyệt ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ - cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi.. - Mẫn Mẫn..em đừng đi - cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi.. Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông.. nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này? Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực Sáng hôm sau... Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua.. ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng: - tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi.. - Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ.. cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói... làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt.. 1 cô hầu gái..… - Chào buổi sáng! Hôm nay công chúa cảm thấy khỏe hơn rồi chứ?Lại là cô gái hôn nọ. Có cảm giác rất lạ. Hình như hôm đó Naomi đã ngủ. Không hiểu tại sao nữa.- Cô là ai?Hỏi một lần nữa. Bất chợt nhậ ra câu hỏi của mình thật ngớ ngẩn. Tuy nhiên, cô gái vẫn mỉn cười:- Tôi là Ngũ Long Sứ.- Vậy còn tôi? Tôi là ai? - Thêm một câu hỏi ngớ ngẩn nữa. Naomi còn nuôi hy vọng đây là kiếp sau của mình, rằng mình là một người khác chứ không phải là Naomi. Naomi tội nghiệp chắc là đã chết từ lâu rồi.- Công chúa tên Naomi! - Trả lời rất hồn nhiên. Đáng ghét...tại sao? Tại sao vẫn còn là Naomi?- Công chúa vẫn còn hoài nghi chuyện gì à? Nhưng công chúa hãy tin tôi. Người đang hết sức an toàn ờ ngôi nhà của chính mình.- Nhà...nhà của tôi?Cười....cô gái này đang nói đùa thôi. Không...Naomi là Naomi. Naomi còn mang cái tên Naomi mà...làm gì Naomi có nhà chứ?- Có lẽ hôm nay thần trí công chúa rất tốt. Tôi sẽ cho công chúa biết sự thật vậy.Màng cửa sổ bị kéo lại, che khuất toàn bộ ánh sáng rực rỡ của ban ngày. Không còn nắng trong phòng nữa, và cô gái cũng trở nên kì lạ hơn, không còn mỉm cười nữa, mà trở nên nghiêm túc một cách lạ thường....
- Chào buổi sáng! Hôm nay công chúa cảm thấy khỏe hơn rồi chứ?
Lại là cô gái hôn nọ. Có cảm giác rất lạ. Hình như hôm đó Naomi đã ngủ. Không hiểu tại sao nữa.
- Cô là ai?
Hỏi một lần nữa. Bất chợt nhậ ra câu hỏi của mình thật ngớ ngẩn. Tuy nhiên, cô gái vẫn mỉn cười:
- Tôi là Ngũ Long Sứ.
- Vậy còn tôi? Tôi là ai? - Thêm một câu hỏi ngớ ngẩn nữa. Naomi còn nuôi hy vọng đây là kiếp sau của mình, rằng mình là một người khác chứ không phải là Naomi. Naomi tội nghiệp chắc là đã chết từ lâu rồi.
- Công chúa tên Naomi! - Trả lời rất hồn nhiên. Đáng ghét...tại sao? Tại sao vẫn còn là Naomi?
- Công chúa vẫn còn hoài nghi chuyện gì à? Nhưng công chúa hãy tin tôi. Người đang hết sức an toàn ờ ngôi nhà của chính mình.
- Nhà...nhà của tôi?
Cười....cô gái này đang nói đùa thôi. Không...Naomi là Naomi. Naomi còn mang cái tên Naomi mà...làm gì Naomi có nhà chứ?
- Có lẽ hôm nay thần trí công chúa rất tốt. Tôi sẽ cho công chúa biết sự thật vậy.
Màng cửa sổ bị kéo lại, che khuất toàn bộ ánh sáng rực rỡ của ban ngày. Không còn nắng trong phòng nữa, và cô gái cũng trở nên kì lạ hơn, không còn mỉm cười nữa, mà trở nên nghiêm túc một cách lạ thường....
My LoveTác giả: Second_angel Nguyệt ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ - cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi.. - Mẫn Mẫn..em đừng đi - cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi.. Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông.. nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này? Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực Sáng hôm sau... Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua.. ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng: - tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi.. - Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ.. cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói... làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt.. 1 cô hầu gái..… - Chào buổi sáng! Hôm nay công chúa cảm thấy khỏe hơn rồi chứ?Lại là cô gái hôn nọ. Có cảm giác rất lạ. Hình như hôm đó Naomi đã ngủ. Không hiểu tại sao nữa.- Cô là ai?Hỏi một lần nữa. Bất chợt nhậ ra câu hỏi của mình thật ngớ ngẩn. Tuy nhiên, cô gái vẫn mỉn cười:- Tôi là Ngũ Long Sứ.- Vậy còn tôi? Tôi là ai? - Thêm một câu hỏi ngớ ngẩn nữa. Naomi còn nuôi hy vọng đây là kiếp sau của mình, rằng mình là một người khác chứ không phải là Naomi. Naomi tội nghiệp chắc là đã chết từ lâu rồi.- Công chúa tên Naomi! - Trả lời rất hồn nhiên. Đáng ghét...tại sao? Tại sao vẫn còn là Naomi?- Công chúa vẫn còn hoài nghi chuyện gì à? Nhưng công chúa hãy tin tôi. Người đang hết sức an toàn ờ ngôi nhà của chính mình.- Nhà...nhà của tôi?Cười....cô gái này đang nói đùa thôi. Không...Naomi là Naomi. Naomi còn mang cái tên Naomi mà...làm gì Naomi có nhà chứ?- Có lẽ hôm nay thần trí công chúa rất tốt. Tôi sẽ cho công chúa biết sự thật vậy.Màng cửa sổ bị kéo lại, che khuất toàn bộ ánh sáng rực rỡ của ban ngày. Không còn nắng trong phòng nữa, và cô gái cũng trở nên kì lạ hơn, không còn mỉm cười nữa, mà trở nên nghiêm túc một cách lạ thường....