Bóng đêm ngày càng dày đặc. Trong phòng, ngọn đèn dầu chập chờn. 'Choang' một tiếng, chén xứ rơi xuống đất bị chia năm xẻ bảy. "Trong súp có mị dược. Dực, ngươi muốn làm gì??"- Mạch Sương toàn thân tê liệt, vô lực ngã xuống cạnh bàn, trợn to mắt đẹp, nghi hoặc khó hiểu nhìn qua người đang đứng đối diện -- Hách Liên Dực. Khi uống vào miệng, nàng đã cảm thấy có chút không đúng. "Thái tử ái mộ tiểu thư đã lâu nhưng Tiểu thư lại đối với Thái tử lạnh lùng như băng, Vương gia thông cảm với lòng say mê của Thái tử cho nên dự định muốn kết hợp cho Tiểu thư và Thái tử."- Một hồng y nữ tử đứng sau lưng Hách Liên Dực mềm mại đáng yêu nói. Nàng vẫn như cũ mặc trang phục nha hoàn nhưng lại không còn có một hơi thở thanh thuần động lòng người như trước kia nữa. Trên mặt cũng không thấy biểu cảm khúm núm, nhát gan. Giờ phút này nàng ta tựa như đã thay đổi hoàn toàn, một chút cũng không giống cái nha đầu sạch sẽ, đơn thuần mà Mạch Sương biết. Toàn thân lộ ra một cỗ hơi thở yêu mị, nhất là cái mục…

Chương 92-2: Giành Thánh quả (2)

Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng ThêTác giả: Sương Nhiễm Tuyết YTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhBóng đêm ngày càng dày đặc. Trong phòng, ngọn đèn dầu chập chờn. 'Choang' một tiếng, chén xứ rơi xuống đất bị chia năm xẻ bảy. "Trong súp có mị dược. Dực, ngươi muốn làm gì??"- Mạch Sương toàn thân tê liệt, vô lực ngã xuống cạnh bàn, trợn to mắt đẹp, nghi hoặc khó hiểu nhìn qua người đang đứng đối diện -- Hách Liên Dực. Khi uống vào miệng, nàng đã cảm thấy có chút không đúng. "Thái tử ái mộ tiểu thư đã lâu nhưng Tiểu thư lại đối với Thái tử lạnh lùng như băng, Vương gia thông cảm với lòng say mê của Thái tử cho nên dự định muốn kết hợp cho Tiểu thư và Thái tử."- Một hồng y nữ tử đứng sau lưng Hách Liên Dực mềm mại đáng yêu nói. Nàng vẫn như cũ mặc trang phục nha hoàn nhưng lại không còn có một hơi thở thanh thuần động lòng người như trước kia nữa. Trên mặt cũng không thấy biểu cảm khúm núm, nhát gan. Giờ phút này nàng ta tựa như đã thay đổi hoàn toàn, một chút cũng không giống cái nha đầu sạch sẽ, đơn thuần mà Mạch Sương biết. Toàn thân lộ ra một cỗ hơi thở yêu mị, nhất là cái mục… Hách Liên Dực cũng thấy Đại tiểu thư đến, nghĩ thầm, Diệp Đàm ăn Thánh quả trân quý, đại tiểu thư chắc chắn không dễ dàng bỏ qua cho hắn, vì vậy hắn liền nhanh chóng lớn tiếng tố cáo: “Đại tiểu thư, Diệp Đàm hắn dám ăn trộm Thánh quả.” Sóng mắt Tư Không Tiêm Vụ vẫn cứ bình tĩnh như vậy: “Tư Không thành chủ và Đại hộ pháp có lệnh, ai bước vào cấm địa, giết không tha!” (mọi người đừng vội phán xét Tư Không Tiêm Vụ, nàng cũng là có nỗi khổ riêng:

Hách Liên Dực cũng thấy Đại tiểu thư đến, nghĩ thầm, Diệp Đàm ăn Thánh quả trân quý, đại tiểu thư chắc chắn không dễ dàng bỏ qua cho hắn, vì vậy hắn liền nhanh chóng lớn tiếng tố cáo: “Đại tiểu thư, Diệp Đàm hắn dám ăn trộm Thánh quả.” 

Sóng mắt Tư Không Tiêm Vụ vẫn cứ bình tĩnh như vậy: “Tư Không thành chủ và Đại hộ pháp có lệnh, ai bước vào cấm địa, giết không tha!” (mọi người đừng vội phán xét Tư Không Tiêm Vụ, nàng cũng là có nỗi khổ riêng:

Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng ThêTác giả: Sương Nhiễm Tuyết YTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhBóng đêm ngày càng dày đặc. Trong phòng, ngọn đèn dầu chập chờn. 'Choang' một tiếng, chén xứ rơi xuống đất bị chia năm xẻ bảy. "Trong súp có mị dược. Dực, ngươi muốn làm gì??"- Mạch Sương toàn thân tê liệt, vô lực ngã xuống cạnh bàn, trợn to mắt đẹp, nghi hoặc khó hiểu nhìn qua người đang đứng đối diện -- Hách Liên Dực. Khi uống vào miệng, nàng đã cảm thấy có chút không đúng. "Thái tử ái mộ tiểu thư đã lâu nhưng Tiểu thư lại đối với Thái tử lạnh lùng như băng, Vương gia thông cảm với lòng say mê của Thái tử cho nên dự định muốn kết hợp cho Tiểu thư và Thái tử."- Một hồng y nữ tử đứng sau lưng Hách Liên Dực mềm mại đáng yêu nói. Nàng vẫn như cũ mặc trang phục nha hoàn nhưng lại không còn có một hơi thở thanh thuần động lòng người như trước kia nữa. Trên mặt cũng không thấy biểu cảm khúm núm, nhát gan. Giờ phút này nàng ta tựa như đã thay đổi hoàn toàn, một chút cũng không giống cái nha đầu sạch sẽ, đơn thuần mà Mạch Sương biết. Toàn thân lộ ra một cỗ hơi thở yêu mị, nhất là cái mục… Hách Liên Dực cũng thấy Đại tiểu thư đến, nghĩ thầm, Diệp Đàm ăn Thánh quả trân quý, đại tiểu thư chắc chắn không dễ dàng bỏ qua cho hắn, vì vậy hắn liền nhanh chóng lớn tiếng tố cáo: “Đại tiểu thư, Diệp Đàm hắn dám ăn trộm Thánh quả.” Sóng mắt Tư Không Tiêm Vụ vẫn cứ bình tĩnh như vậy: “Tư Không thành chủ và Đại hộ pháp có lệnh, ai bước vào cấm địa, giết không tha!” (mọi người đừng vội phán xét Tư Không Tiêm Vụ, nàng cũng là có nỗi khổ riêng:

Chương 92-2: Giành Thánh quả (2)