Gió lạnh đìu hiu, ngôi miếu đổ nát ở ngoại thành. “Ninh Tương Y, ngươi cảm thấy, ngươi còn có thể trốn đi đâu?” Giọng nam lạnh lùng khàn khàn từ từ đưa lại, quả thực là ung dung không vội, nhưng cổ họng như mắc cát, khiến người nghe rất không thoải mái. Một cơn gió lạnh thổi tới làm cánh cửa gỗ của ngôi miếu đổ nát đập cành cạnh, một bóng người màu đen bạc vững bước đi vào, góc áo tung bay phấp phới, phía trên là giao long giương nanh múa vuốt được thêu bằng sợi màu đỏ thẫm và chỉ vàng, lúc bay qua bay lại sinh động như thật, giống như có sức sống. Chỉ dòm một góc thôi cũng đủ biết được tướng mạo, sự tinh tế đó hoàn toàn không hợp với ngôi miếu tồi tàn đổ nát này chút nào. Theo vào còn có một đám vệ binh Nguyệt Long mặc áo giáp mềm màu trắng bạc, được huấn luyện nghiêm chỉnh. Bọn họ nhẹ nhàng khiêng một cái ghế dựa Thái sư đặt ở trong miếu, đợi nam tử nhẹ nhàng ngồi xuống, bọn họ liền nhanh chóng phong tỏa tất cả phương hướng của ngôi miếu đổ nát, cả quá trình hoàn toàn yên tĩnh không…

Chương 273: Chặt Đứt Vọng Tưởng

Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên NgườiTác giả: Phong Dữ Tự NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhGió lạnh đìu hiu, ngôi miếu đổ nát ở ngoại thành. “Ninh Tương Y, ngươi cảm thấy, ngươi còn có thể trốn đi đâu?” Giọng nam lạnh lùng khàn khàn từ từ đưa lại, quả thực là ung dung không vội, nhưng cổ họng như mắc cát, khiến người nghe rất không thoải mái. Một cơn gió lạnh thổi tới làm cánh cửa gỗ của ngôi miếu đổ nát đập cành cạnh, một bóng người màu đen bạc vững bước đi vào, góc áo tung bay phấp phới, phía trên là giao long giương nanh múa vuốt được thêu bằng sợi màu đỏ thẫm và chỉ vàng, lúc bay qua bay lại sinh động như thật, giống như có sức sống. Chỉ dòm một góc thôi cũng đủ biết được tướng mạo, sự tinh tế đó hoàn toàn không hợp với ngôi miếu tồi tàn đổ nát này chút nào. Theo vào còn có một đám vệ binh Nguyệt Long mặc áo giáp mềm màu trắng bạc, được huấn luyện nghiêm chỉnh. Bọn họ nhẹ nhàng khiêng một cái ghế dựa Thái sư đặt ở trong miếu, đợi nam tử nhẹ nhàng ngồi xuống, bọn họ liền nhanh chóng phong tỏa tất cả phương hướng của ngôi miếu đổ nát, cả quá trình hoàn toàn yên tĩnh không… Mà Úc Cửu Thiên nhìn thấy Ninh Úc đi từ trong phòng Ninh Tương Y ra, giật cả mình, cấm quân do Úc Cửu Thiên mang tới thấy Ninh Úc ở đây, vội vàng quỳ xuống, không dám nói lời nào.“Ngươi sao lại ở chỗ này?” Úc Cửu Thiên bất mãn nhíu mày, trừng hai mắt hỏi, Ninh Tương Y đâu?”Ninh Úc cười, “Hoàng tỷ nghỉ ngơi rồi.”Úc Cửu Thiên nghe xong, lạnh lùng nhìn hắn, ý thức được gì đó, vung tay lên, đuôi tất cả mọi người lui ra ngoài!Khi tất cả mọi người đều đi, hắn mới nhướng lông mày trầm giọng hỏi.“Nàng… đáp lại người rồi sao?” Nhưng ta cảm thấy không có khả năng, Ninh Tương Y làm sao lại đồng ý loại chuyện này?Ninh Úc liếc hắn một cái, “Sớm muộn mà thôi.”Úc Cửu Thiên tức giận, “Vậy thì ai cũng có cơ hội! Ngươi ở đây ngăn cản làm gì? Ta muốn gặp nàng!”Từ khi Ninh Tương Y từ trở về cung, hắn cũng chưa nói chuyện với nàng đang hoàng! Dù không muốn thừa nhận nhưng hắn thật sự rất nhớ nàng! Ninh Úc cười lạnh, “Ngươi muốn có cơ hội?”Hắn cười Úc Cửu Thiên không biết lượng sức, “Hoàng tỷ, nàng chỉ xem ngươi như bằng hữu bình thường mà thôi, cho nên đối xử tối với người, nếu như người bởi vậy mà cho rằng quan hệ của hai người còn có thể tiến thêm một bước, vậy ta chỉ có thể nói là vọng tưởng rồi.”Úc Cửu Thiên nghe vậy, nắm chặt tay.Hắn phẫn nộ nhìn Ninh Úc, “Ngươi dựa vào cái gì mà nói như vậy? Làm sao người biết nàng không thích ta? Ngươi là nàng à?!”“Dựa vào, ta không muốn nàng gặp ngươi, nàng liền có thể không gặp bọn ngươi.”Ninh Úc giọng nói lạnh lùng, ngữ khí chậm rãi, lại cực kỳ đả thương hắn, “Dựa vào nàng vừa trở về, đầu tiên là gặp ta,mà không phải ngươi.”Úc Cửu Thiên sắc mặt tái nhợt, cứng cổ phản bác, “Đó là bởi vì! Là bởi vì ta mới đây không có ở kinh thành!”.

Mà Úc Cửu Thiên nhìn thấy Ninh Úc đi từ trong phòng Ninh Tương Y ra, giật cả mình, cấm quân do Úc Cửu Thiên mang tới thấy Ninh Úc ở đây, vội vàng quỳ xuống, không dám nói lời nào.

“Ngươi sao lại ở chỗ này?” Úc Cửu Thiên bất mãn nhíu mày, trừng hai mắt hỏi, Ninh Tương Y đâu?”

Ninh Úc cười, “Hoàng tỷ nghỉ ngơi rồi.

Úc Cửu Thiên nghe xong, lạnh lùng nhìn hắn, ý thức được gì đó, vung tay lên, đuôi tất cả mọi người lui ra ngoài!

Khi tất cả mọi người đều đi, hắn mới nhướng lông mày trầm giọng hỏi.

“Nàng… đáp lại người rồi sao?” Nhưng ta cảm thấy không có khả năng, Ninh Tương Y làm sao lại đồng ý loại chuyện này?

Ninh Úc liếc hắn một cái, “Sớm muộn mà thôi.

Úc Cửu Thiên tức giận, “Vậy thì ai cũng có cơ hội! Ngươi ở đây ngăn cản làm gì? Ta muốn gặp nàng!”

Từ khi Ninh Tương Y từ trở về cung, hắn cũng chưa nói chuyện với nàng đang hoàng! Dù không muốn thừa nhận nhưng hắn thật sự rất nhớ nàng! Ninh Úc cười lạnh, “Ngươi muốn có cơ hội?”

Hắn cười Úc Cửu Thiên không biết lượng sức, “Hoàng tỷ, nàng chỉ xem ngươi như bằng hữu bình thường mà thôi, cho nên đối xử tối với người, nếu như người bởi vậy mà cho rằng quan hệ của hai người còn có thể tiến thêm một bước, vậy ta chỉ có thể nói là vọng tưởng rồi.

Úc Cửu Thiên nghe vậy, nắm chặt tay.

Hắn phẫn nộ nhìn Ninh Úc, “Ngươi dựa vào cái gì mà nói như vậy? Làm sao người biết nàng không thích ta? Ngươi là nàng à?!”

“Dựa vào, ta không muốn nàng gặp ngươi, nàng liền có thể không gặp bọn ngươi.

Ninh Úc giọng nói lạnh lùng, ngữ khí chậm rãi, lại cực kỳ đả thương hắn, “Dựa vào nàng vừa trở về, đầu tiên là gặp ta,mà không phải ngươi.

Úc Cửu Thiên sắc mặt tái nhợt, cứng cổ phản bác, “Đó là bởi vì! Là bởi vì ta mới đây không có ở kinh thành!”.

Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên NgườiTác giả: Phong Dữ Tự NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhGió lạnh đìu hiu, ngôi miếu đổ nát ở ngoại thành. “Ninh Tương Y, ngươi cảm thấy, ngươi còn có thể trốn đi đâu?” Giọng nam lạnh lùng khàn khàn từ từ đưa lại, quả thực là ung dung không vội, nhưng cổ họng như mắc cát, khiến người nghe rất không thoải mái. Một cơn gió lạnh thổi tới làm cánh cửa gỗ của ngôi miếu đổ nát đập cành cạnh, một bóng người màu đen bạc vững bước đi vào, góc áo tung bay phấp phới, phía trên là giao long giương nanh múa vuốt được thêu bằng sợi màu đỏ thẫm và chỉ vàng, lúc bay qua bay lại sinh động như thật, giống như có sức sống. Chỉ dòm một góc thôi cũng đủ biết được tướng mạo, sự tinh tế đó hoàn toàn không hợp với ngôi miếu tồi tàn đổ nát này chút nào. Theo vào còn có một đám vệ binh Nguyệt Long mặc áo giáp mềm màu trắng bạc, được huấn luyện nghiêm chỉnh. Bọn họ nhẹ nhàng khiêng một cái ghế dựa Thái sư đặt ở trong miếu, đợi nam tử nhẹ nhàng ngồi xuống, bọn họ liền nhanh chóng phong tỏa tất cả phương hướng của ngôi miếu đổ nát, cả quá trình hoàn toàn yên tĩnh không… Mà Úc Cửu Thiên nhìn thấy Ninh Úc đi từ trong phòng Ninh Tương Y ra, giật cả mình, cấm quân do Úc Cửu Thiên mang tới thấy Ninh Úc ở đây, vội vàng quỳ xuống, không dám nói lời nào.“Ngươi sao lại ở chỗ này?” Úc Cửu Thiên bất mãn nhíu mày, trừng hai mắt hỏi, Ninh Tương Y đâu?”Ninh Úc cười, “Hoàng tỷ nghỉ ngơi rồi.”Úc Cửu Thiên nghe xong, lạnh lùng nhìn hắn, ý thức được gì đó, vung tay lên, đuôi tất cả mọi người lui ra ngoài!Khi tất cả mọi người đều đi, hắn mới nhướng lông mày trầm giọng hỏi.“Nàng… đáp lại người rồi sao?” Nhưng ta cảm thấy không có khả năng, Ninh Tương Y làm sao lại đồng ý loại chuyện này?Ninh Úc liếc hắn một cái, “Sớm muộn mà thôi.”Úc Cửu Thiên tức giận, “Vậy thì ai cũng có cơ hội! Ngươi ở đây ngăn cản làm gì? Ta muốn gặp nàng!”Từ khi Ninh Tương Y từ trở về cung, hắn cũng chưa nói chuyện với nàng đang hoàng! Dù không muốn thừa nhận nhưng hắn thật sự rất nhớ nàng! Ninh Úc cười lạnh, “Ngươi muốn có cơ hội?”Hắn cười Úc Cửu Thiên không biết lượng sức, “Hoàng tỷ, nàng chỉ xem ngươi như bằng hữu bình thường mà thôi, cho nên đối xử tối với người, nếu như người bởi vậy mà cho rằng quan hệ của hai người còn có thể tiến thêm một bước, vậy ta chỉ có thể nói là vọng tưởng rồi.”Úc Cửu Thiên nghe vậy, nắm chặt tay.Hắn phẫn nộ nhìn Ninh Úc, “Ngươi dựa vào cái gì mà nói như vậy? Làm sao người biết nàng không thích ta? Ngươi là nàng à?!”“Dựa vào, ta không muốn nàng gặp ngươi, nàng liền có thể không gặp bọn ngươi.”Ninh Úc giọng nói lạnh lùng, ngữ khí chậm rãi, lại cực kỳ đả thương hắn, “Dựa vào nàng vừa trở về, đầu tiên là gặp ta,mà không phải ngươi.”Úc Cửu Thiên sắc mặt tái nhợt, cứng cổ phản bác, “Đó là bởi vì! Là bởi vì ta mới đây không có ở kinh thành!”.

Chương 273: Chặt Đứt Vọng Tưởng