Gió lạnh đìu hiu, ngôi miếu đổ nát ở ngoại thành. “Ninh Tương Y, ngươi cảm thấy, ngươi còn có thể trốn đi đâu?” Giọng nam lạnh lùng khàn khàn từ từ đưa lại, quả thực là ung dung không vội, nhưng cổ họng như mắc cát, khiến người nghe rất không thoải mái. Một cơn gió lạnh thổi tới làm cánh cửa gỗ của ngôi miếu đổ nát đập cành cạnh, một bóng người màu đen bạc vững bước đi vào, góc áo tung bay phấp phới, phía trên là giao long giương nanh múa vuốt được thêu bằng sợi màu đỏ thẫm và chỉ vàng, lúc bay qua bay lại sinh động như thật, giống như có sức sống. Chỉ dòm một góc thôi cũng đủ biết được tướng mạo, sự tinh tế đó hoàn toàn không hợp với ngôi miếu tồi tàn đổ nát này chút nào. Theo vào còn có một đám vệ binh Nguyệt Long mặc áo giáp mềm màu trắng bạc, được huấn luyện nghiêm chỉnh. Bọn họ nhẹ nhàng khiêng một cái ghế dựa Thái sư đặt ở trong miếu, đợi nam tử nhẹ nhàng ngồi xuống, bọn họ liền nhanh chóng phong tỏa tất cả phương hướng của ngôi miếu đổ nát, cả quá trình hoàn toàn yên tĩnh không…
Chương 359: Ta Có Đẹp Không
Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên NgườiTác giả: Phong Dữ Tự NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhGió lạnh đìu hiu, ngôi miếu đổ nát ở ngoại thành. “Ninh Tương Y, ngươi cảm thấy, ngươi còn có thể trốn đi đâu?” Giọng nam lạnh lùng khàn khàn từ từ đưa lại, quả thực là ung dung không vội, nhưng cổ họng như mắc cát, khiến người nghe rất không thoải mái. Một cơn gió lạnh thổi tới làm cánh cửa gỗ của ngôi miếu đổ nát đập cành cạnh, một bóng người màu đen bạc vững bước đi vào, góc áo tung bay phấp phới, phía trên là giao long giương nanh múa vuốt được thêu bằng sợi màu đỏ thẫm và chỉ vàng, lúc bay qua bay lại sinh động như thật, giống như có sức sống. Chỉ dòm một góc thôi cũng đủ biết được tướng mạo, sự tinh tế đó hoàn toàn không hợp với ngôi miếu tồi tàn đổ nát này chút nào. Theo vào còn có một đám vệ binh Nguyệt Long mặc áo giáp mềm màu trắng bạc, được huấn luyện nghiêm chỉnh. Bọn họ nhẹ nhàng khiêng một cái ghế dựa Thái sư đặt ở trong miếu, đợi nam tử nhẹ nhàng ngồi xuống, bọn họ liền nhanh chóng phong tỏa tất cả phương hướng của ngôi miếu đổ nát, cả quá trình hoàn toàn yên tĩnh không… Đúng là thú vị, nhưng có không ít người vì câu nói của Ninh Tương Y mà lòng xám như tro!Ninh Tương Y phủi tay, “Chuyện của ta đã làm xong, về phần đi lấy chứng cứ, bên ngoài kia còn có hơn một ngàn người! Đó chính là chuyện của Lâu Diệp ngươi! Đến lúc đó, mong rằng Lâu Diệp Vương trả lại trong sạch cho ta!”Long Thành Thính Tuyết nghe xong còn muốn làm lớn, tại sao hơn ngàn người ở bên ngoài không phải trách nhiệm của Ninh Tương Y! Nàng còn chưa chứng minh được bọn họ sinh bệnh không liên quan đến nàng!Thế nhưng nàng chưa kịp mở miệng, đã bị ca ca của mình trừng mắt nhìn!Nàng! Chưa bao giờ nhìn thấy Long Thành Vô Cực đáng sợ như vậy, So với lần trước nàng giết một ngàn người còn đáng sợ hơn!Cho nên mọi lời nói của nàng đều bị Long Thành Vô Cực chặn lại, Ninh Tương Y nhìn thấy trong lòng lại cười nhạo, vậy bây giờ đến lúc bọn họ giải quyết việc nhà rồi, nàng là người ngoài, cũng không nên làm vướng bận.Thấy Ninh Tương Y rời đi, Long Thành Vô Cực cũng sắc mặt tái xanh rời đi, bởi vì kết quả hoàn toàn giống lời của Ninh Tương Y, trong máng ăn gia súc, quả nhiên có vỏ củ tồn tại, gia súc ăn hay không chưa biết, nhưng thật sự là không có độc, cái này thật đúng là trò hề đáng xấu hổ!Cho nên số đông người trở về, sắc mặt đều rất khó coi, rõ ràng trên yến tiệc buổi trưa còn cười cười nói nói, lúc này cả đám đều vô cùng áy náy.Bọn họ trở lại hoàng cung! Ninh Tương Y và Ninh Úc là khách từ Đại Dục đến, chắc chắn là đã đi đến Vương cung, mà chư vị đại thần lúc này một người đều không dám rời đi, bởi vì sắc mặt Vương lúc này quá u ám!.
Đúng là thú vị, nhưng có không ít người vì câu nói của Ninh Tương Y mà lòng xám như tro!
Ninh Tương Y phủi tay, “Chuyện của ta đã làm xong, về phần đi lấy chứng cứ, bên ngoài kia còn có hơn một ngàn người! Đó chính là chuyện của Lâu Diệp ngươi! Đến lúc đó, mong rằng Lâu Diệp Vương trả lại trong sạch cho ta!”
Long Thành Thính Tuyết nghe xong còn muốn làm lớn, tại sao hơn ngàn người ở bên ngoài không phải trách nhiệm của Ninh Tương Y! Nàng còn chưa chứng minh được bọn họ sinh bệnh không liên quan đến nàng!
Thế nhưng nàng chưa kịp mở miệng, đã bị ca ca của mình trừng mắt nhìn!
Nàng! Chưa bao giờ nhìn thấy Long Thành Vô Cực đáng sợ như vậy, So với lần trước nàng giết một ngàn người còn đáng sợ hơn!
Cho nên mọi lời nói của nàng đều bị Long Thành Vô Cực chặn lại, Ninh Tương Y nhìn thấy trong lòng lại cười nhạo, vậy bây giờ đến lúc bọn họ giải quyết việc nhà rồi, nàng là người ngoài, cũng không nên làm vướng bận.
Thấy Ninh Tương Y rời đi, Long Thành Vô Cực cũng sắc mặt tái xanh rời đi, bởi vì kết quả hoàn toàn giống lời của Ninh Tương Y, trong máng ăn gia súc, quả nhiên có vỏ củ tồn tại, gia súc ăn hay không chưa biết, nhưng thật sự là không có độc, cái này thật đúng là trò hề đáng xấu hổ!
Cho nên số đông người trở về, sắc mặt đều rất khó coi, rõ ràng trên yến tiệc buổi trưa còn cười cười nói nói, lúc này cả đám đều vô cùng áy náy.
Bọn họ trở lại hoàng cung! Ninh Tương Y và Ninh Úc là khách từ Đại Dục đến, chắc chắn là đã đi đến Vương cung, mà chư vị đại thần lúc này một người đều không dám rời đi, bởi vì sắc mặt Vương lúc này quá u ám!.
Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên NgườiTác giả: Phong Dữ Tự NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhGió lạnh đìu hiu, ngôi miếu đổ nát ở ngoại thành. “Ninh Tương Y, ngươi cảm thấy, ngươi còn có thể trốn đi đâu?” Giọng nam lạnh lùng khàn khàn từ từ đưa lại, quả thực là ung dung không vội, nhưng cổ họng như mắc cát, khiến người nghe rất không thoải mái. Một cơn gió lạnh thổi tới làm cánh cửa gỗ của ngôi miếu đổ nát đập cành cạnh, một bóng người màu đen bạc vững bước đi vào, góc áo tung bay phấp phới, phía trên là giao long giương nanh múa vuốt được thêu bằng sợi màu đỏ thẫm và chỉ vàng, lúc bay qua bay lại sinh động như thật, giống như có sức sống. Chỉ dòm một góc thôi cũng đủ biết được tướng mạo, sự tinh tế đó hoàn toàn không hợp với ngôi miếu tồi tàn đổ nát này chút nào. Theo vào còn có một đám vệ binh Nguyệt Long mặc áo giáp mềm màu trắng bạc, được huấn luyện nghiêm chỉnh. Bọn họ nhẹ nhàng khiêng một cái ghế dựa Thái sư đặt ở trong miếu, đợi nam tử nhẹ nhàng ngồi xuống, bọn họ liền nhanh chóng phong tỏa tất cả phương hướng của ngôi miếu đổ nát, cả quá trình hoàn toàn yên tĩnh không… Đúng là thú vị, nhưng có không ít người vì câu nói của Ninh Tương Y mà lòng xám như tro!Ninh Tương Y phủi tay, “Chuyện của ta đã làm xong, về phần đi lấy chứng cứ, bên ngoài kia còn có hơn một ngàn người! Đó chính là chuyện của Lâu Diệp ngươi! Đến lúc đó, mong rằng Lâu Diệp Vương trả lại trong sạch cho ta!”Long Thành Thính Tuyết nghe xong còn muốn làm lớn, tại sao hơn ngàn người ở bên ngoài không phải trách nhiệm của Ninh Tương Y! Nàng còn chưa chứng minh được bọn họ sinh bệnh không liên quan đến nàng!Thế nhưng nàng chưa kịp mở miệng, đã bị ca ca của mình trừng mắt nhìn!Nàng! Chưa bao giờ nhìn thấy Long Thành Vô Cực đáng sợ như vậy, So với lần trước nàng giết một ngàn người còn đáng sợ hơn!Cho nên mọi lời nói của nàng đều bị Long Thành Vô Cực chặn lại, Ninh Tương Y nhìn thấy trong lòng lại cười nhạo, vậy bây giờ đến lúc bọn họ giải quyết việc nhà rồi, nàng là người ngoài, cũng không nên làm vướng bận.Thấy Ninh Tương Y rời đi, Long Thành Vô Cực cũng sắc mặt tái xanh rời đi, bởi vì kết quả hoàn toàn giống lời của Ninh Tương Y, trong máng ăn gia súc, quả nhiên có vỏ củ tồn tại, gia súc ăn hay không chưa biết, nhưng thật sự là không có độc, cái này thật đúng là trò hề đáng xấu hổ!Cho nên số đông người trở về, sắc mặt đều rất khó coi, rõ ràng trên yến tiệc buổi trưa còn cười cười nói nói, lúc này cả đám đều vô cùng áy náy.Bọn họ trở lại hoàng cung! Ninh Tương Y và Ninh Úc là khách từ Đại Dục đến, chắc chắn là đã đi đến Vương cung, mà chư vị đại thần lúc này một người đều không dám rời đi, bởi vì sắc mặt Vương lúc này quá u ám!.