Những người lính biên giới phía Bắc lo lắng mở miệng, bọn họ không phải kẻ ngốc, biết lần này Hạng Tư Thành mà đi thì sẽ dữ nhiều lành ít. Tuy rằng đám chiến hữu nói như thế, nhưng Hạng Tư Thành không thể nghĩ như thế được. Những người anh em này của anh bỏ nhà bỏ cửa tới đây là vì cái gì?! Bọn họ lĩnh số tiền trợ cấp ít ỏi nhất, làm những nhiệm vụ nguy hiểm nhất, giao tất cả cho anh, kính gọi anh là thiếu soái, sao anh có thể tước đoạt vinh quang tối cao của bọn họ được đây? Nhưng rồi, anh lại nhìn những khuôn mặt đen nhẻm kia. Chu Bân làm ra tội ác tày trời như thế, không giết hắn ta thì anh sẽ có lỗi với gia đình họ, có lỗi với những ánh mắt đáng thương đó, càng có lỗi với lương tâm của mình hơn. "Ha ha...!Hạng Tư Thành, mày đã nghe thấy chưa? Nghe thấy chưa?" Chu Bân bỗng cười lớn tiếng: "Cấp trên có lệnh rồi, mày giết Yagyu Hekan, bây giờ đang trong tình thế gay go, nếu dám động tới tao thì mày chết chắc!" Vừa nói, hắn ta vừa đứng lên, trên mặt hiện lên sát ý âm trầm, đột nhiên…
Tác giả: