Tác giả:

Tại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy…

Chương 7: Tạo Nghiệp...

Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… - Thú vị rồi đây.Nói xong Bích Kiều chạy lên phòng rất nhanh.Tại nhà của Vỹ Kỳ,- Vỹ Kỳ, cậu có thể giảng giùm tôi bài này không?Đường Thy cầm một quyển vở để trước mặt Vỹ Kỳ nói. Vỹ Kỳ cầm quyển vở rồi giảng từng câu nói rất dễ hiểu.Tối hôm đó, tại bàn ăn. Mọi người ngồi ăn rất ngon. Thì Bá Phong nói:- Tiểu Kỳ, em có bảo mẫu hả?Vỹ Kỳ nghe thấy liền nhìn anh rể một cách nghi ngờ, nói:- Đúng.Nghe thấy Vỹ Kỳ nói vô cùng lạnh lùng, Tân Lan thấy vậy liền nhéo chồng cô báo hiệu không nên nói nữa. Vì bình thường mà Vỹ Kỳ đổi giọng cho thấy cậu không được vui. Bá Phong liền nghe theo nên không dám nói nữa.Sáng hôm sau, Đường Thy và Vỹ Kỳ tiếp tục đến trường bằng chiếc xe hơi xịn xò. Cô luôn đi theo sau Vỹ Kỳ. Nhưng đến trường rồi. Vỹ Kỳ thẳng tiến vào lớp, còn Đường Thy thì bị chặn bởi Bích Kiều và A Linh.- Ê con nhỏ nhà quê, thì ra mày sống ở cái nơi khỉ ho cò gáy ấy hả?Nghe thấy vậy, Đường Thy bắt đầu nhăn mặt. A Linh cười hách nói hùa theo:- Bởi vậy mới bám the Vỹ Kỳ, để... Đúng là, đã nghèo mà không có liêm sỉ.Bích Kiều nghe A Linh nói vậy nên cười nhếch, nói tiếp:- Liêm sỉ gì tầm này em ơi!!!Hahaha...Bọn họ cười rất dã man, mà có thể sỉ nhục người nghe. Mặc dù Đường Thy rất tức nhưng cũng không làm gì được bọn họ.ChátMột cú tát vào mặt của Đường Thy, làm cho Đường Thy lung lay.- Mày nghĩ mày là ai, mà mày cướp được Vỹ Kỳ hả? Hả?Bích Kiều tát Đường Thy, xong nắm đầu cô. Vừa nắm vứa nghiến răng nghiến lợi nói. Càng nói, Bích Kiều càng nắm mạnh hơn.- Này, làm gì đó?Nghe tiếng, Bích Kiều liền thả ra. Thì có một cậu con trai chạy lại nói:- Có làm cái gì đâu?Bích Kiều phủ nhận việc mình làm. Rồi cùng A Linh đi mất hút.Cậu này chính là Vũ Trương, bạn thân Vỹ Kỳ. Cậu quay nhìn Đường Thy nói:- Có sao không?- Không, cảm ơn.Rồi hai người cùng vào lớp. Đường Thy ngồi vào bàn.- Sao vậy?Vỹ Kỳ nhìn Đường Thy nói, nhưng Vũ Trương giành trả lời.- Bị bà chằn Bích đánh. Không có tui lại nha, là chết người ta rồi.Vỹ Kỳ nghe xong nhìn Đường Thy, Vũ Trương thấy vậy nhăn nhó nói:- Ê, người ta cứu bảo mẫu của ông mà thái độ gì vậy?- Cảm ơn.Vỹ Kỳ liếc sơ Vũ Trương nói, Vũ Trương nghe xong ngồi trên bàn chống cằm nói:- Nghe đã tai dễ sợ hà!Vì Vỹ Kỳ ít cảm ơn ai nên ai được Vỹ Kỳ cảm ơn là hiếm đó nha!Ra về, Vỹ Kỳ, Đường Thy và Vũ Trương cùng về. Vì Vũ Trương được vào nhà Vỹ Kỳ chơi nên mới đi chung với hai người kia.Đi trên xe, Vũ Trương nói chuyện với Đường Thy rất nhiều, còn Vỹ Kỳ ngồi đọc sách rất thản nhiên mà không hề quan tâm đến.Còn phần Bích Kiều,- Hôm nay hả dạ quá chị ha?A Linh nói với Bích Kiều,- Đúng, rất đúng. Chúng ta đi ăn nhé.- Ok chị.Rồi hai người đi vào nhà hàng đắt tiền ăn trưa.

- Thú vị rồi đây.

Nói xong Bích Kiều chạy lên phòng rất nhanh.

Tại nhà của Vỹ Kỳ,

- Vỹ Kỳ, cậu có thể giảng giùm tôi bài này không?

Đường Thy cầm một quyển vở để trước mặt Vỹ Kỳ nói. Vỹ Kỳ cầm quyển vở rồi giảng từng câu nói rất dễ hiểu.

Tối hôm đó, tại bàn ăn. Mọi người ngồi ăn rất ngon. Thì Bá Phong nói:

- Tiểu Kỳ, em có bảo mẫu hả?

Vỹ Kỳ nghe thấy liền nhìn anh rể một cách nghi ngờ, nói:

- Đúng.

Nghe thấy Vỹ Kỳ nói vô cùng lạnh lùng, Tân Lan thấy vậy liền nhéo chồng cô báo hiệu không nên nói nữa. Vì bình thường mà Vỹ Kỳ đổi giọng cho thấy cậu không được vui. Bá Phong liền nghe theo nên không dám nói nữa.

Sáng hôm sau, Đường Thy và Vỹ Kỳ tiếp tục đến trường bằng chiếc xe hơi xịn xò. Cô luôn đi theo sau Vỹ Kỳ. Nhưng đến trường rồi. Vỹ Kỳ thẳng tiến vào lớp, còn Đường Thy thì bị chặn bởi Bích Kiều và A Linh.

- Ê con nhỏ nhà quê, thì ra mày sống ở cái nơi khỉ ho cò gáy ấy hả?

Nghe thấy vậy, Đường Thy bắt đầu nhăn mặt. A Linh cười hách nói hùa theo:

- Bởi vậy mới bám the Vỹ Kỳ, để... Đúng là, đã nghèo mà không có liêm sỉ.

Bích Kiều nghe A Linh nói vậy nên cười nhếch, nói tiếp:

- Liêm sỉ gì tầm này em ơi!!!

Hahaha...

Bọn họ cười rất dã man, mà có thể sỉ nhục người nghe. Mặc dù Đường Thy rất tức nhưng cũng không làm gì được bọn họ.

Chát

Một cú tát vào mặt của Đường Thy, làm cho Đường Thy lung lay.

- Mày nghĩ mày là ai, mà mày cướp được Vỹ Kỳ hả? Hả?

Bích Kiều tát Đường Thy, xong nắm đầu cô. Vừa nắm vứa nghiến răng nghiến lợi nói. Càng nói, Bích Kiều càng nắm mạnh hơn.

- Này, làm gì đó?

Nghe tiếng, Bích Kiều liền thả ra. Thì có một cậu con trai chạy lại nói:

- Có làm cái gì đâu?

Bích Kiều phủ nhận việc mình làm. Rồi cùng A Linh đi mất hút.

Cậu này chính là Vũ Trương, bạn thân Vỹ Kỳ. Cậu quay nhìn Đường Thy nói:

- Có sao không?

- Không, cảm ơn.

Rồi hai người cùng vào lớp. Đường Thy ngồi vào bàn.

- Sao vậy?

Vỹ Kỳ nhìn Đường Thy nói, nhưng Vũ Trương giành trả lời.

- Bị bà chằn Bích đánh. Không có tui lại nha, là chết người ta rồi.

Vỹ Kỳ nghe xong nhìn Đường Thy, Vũ Trương thấy vậy nhăn nhó nói:

- Ê, người ta cứu bảo mẫu của ông mà thái độ gì vậy?

- Cảm ơn.

Vỹ Kỳ liếc sơ Vũ Trương nói, Vũ Trương nghe xong ngồi trên bàn chống cằm nói:

- Nghe đã tai dễ sợ hà!

Vì Vỹ Kỳ ít cảm ơn ai nên ai được Vỹ Kỳ cảm ơn là hiếm đó nha!

Ra về, Vỹ Kỳ, Đường Thy và Vũ Trương cùng về. Vì Vũ Trương được vào nhà Vỹ Kỳ chơi nên mới đi chung với hai người kia.

Đi trên xe, Vũ Trương nói chuyện với Đường Thy rất nhiều, còn Vỹ Kỳ ngồi đọc sách rất thản nhiên mà không hề quan tâm đến.

Còn phần Bích Kiều,

- Hôm nay hả dạ quá chị ha?

A Linh nói với Bích Kiều,

- Đúng, rất đúng. Chúng ta đi ăn nhé.

- Ok chị.

Rồi hai người đi vào nhà hàng đắt tiền ăn trưa.

Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… - Thú vị rồi đây.Nói xong Bích Kiều chạy lên phòng rất nhanh.Tại nhà của Vỹ Kỳ,- Vỹ Kỳ, cậu có thể giảng giùm tôi bài này không?Đường Thy cầm một quyển vở để trước mặt Vỹ Kỳ nói. Vỹ Kỳ cầm quyển vở rồi giảng từng câu nói rất dễ hiểu.Tối hôm đó, tại bàn ăn. Mọi người ngồi ăn rất ngon. Thì Bá Phong nói:- Tiểu Kỳ, em có bảo mẫu hả?Vỹ Kỳ nghe thấy liền nhìn anh rể một cách nghi ngờ, nói:- Đúng.Nghe thấy Vỹ Kỳ nói vô cùng lạnh lùng, Tân Lan thấy vậy liền nhéo chồng cô báo hiệu không nên nói nữa. Vì bình thường mà Vỹ Kỳ đổi giọng cho thấy cậu không được vui. Bá Phong liền nghe theo nên không dám nói nữa.Sáng hôm sau, Đường Thy và Vỹ Kỳ tiếp tục đến trường bằng chiếc xe hơi xịn xò. Cô luôn đi theo sau Vỹ Kỳ. Nhưng đến trường rồi. Vỹ Kỳ thẳng tiến vào lớp, còn Đường Thy thì bị chặn bởi Bích Kiều và A Linh.- Ê con nhỏ nhà quê, thì ra mày sống ở cái nơi khỉ ho cò gáy ấy hả?Nghe thấy vậy, Đường Thy bắt đầu nhăn mặt. A Linh cười hách nói hùa theo:- Bởi vậy mới bám the Vỹ Kỳ, để... Đúng là, đã nghèo mà không có liêm sỉ.Bích Kiều nghe A Linh nói vậy nên cười nhếch, nói tiếp:- Liêm sỉ gì tầm này em ơi!!!Hahaha...Bọn họ cười rất dã man, mà có thể sỉ nhục người nghe. Mặc dù Đường Thy rất tức nhưng cũng không làm gì được bọn họ.ChátMột cú tát vào mặt của Đường Thy, làm cho Đường Thy lung lay.- Mày nghĩ mày là ai, mà mày cướp được Vỹ Kỳ hả? Hả?Bích Kiều tát Đường Thy, xong nắm đầu cô. Vừa nắm vứa nghiến răng nghiến lợi nói. Càng nói, Bích Kiều càng nắm mạnh hơn.- Này, làm gì đó?Nghe tiếng, Bích Kiều liền thả ra. Thì có một cậu con trai chạy lại nói:- Có làm cái gì đâu?Bích Kiều phủ nhận việc mình làm. Rồi cùng A Linh đi mất hút.Cậu này chính là Vũ Trương, bạn thân Vỹ Kỳ. Cậu quay nhìn Đường Thy nói:- Có sao không?- Không, cảm ơn.Rồi hai người cùng vào lớp. Đường Thy ngồi vào bàn.- Sao vậy?Vỹ Kỳ nhìn Đường Thy nói, nhưng Vũ Trương giành trả lời.- Bị bà chằn Bích đánh. Không có tui lại nha, là chết người ta rồi.Vỹ Kỳ nghe xong nhìn Đường Thy, Vũ Trương thấy vậy nhăn nhó nói:- Ê, người ta cứu bảo mẫu của ông mà thái độ gì vậy?- Cảm ơn.Vỹ Kỳ liếc sơ Vũ Trương nói, Vũ Trương nghe xong ngồi trên bàn chống cằm nói:- Nghe đã tai dễ sợ hà!Vì Vỹ Kỳ ít cảm ơn ai nên ai được Vỹ Kỳ cảm ơn là hiếm đó nha!Ra về, Vỹ Kỳ, Đường Thy và Vũ Trương cùng về. Vì Vũ Trương được vào nhà Vỹ Kỳ chơi nên mới đi chung với hai người kia.Đi trên xe, Vũ Trương nói chuyện với Đường Thy rất nhiều, còn Vỹ Kỳ ngồi đọc sách rất thản nhiên mà không hề quan tâm đến.Còn phần Bích Kiều,- Hôm nay hả dạ quá chị ha?A Linh nói với Bích Kiều,- Đúng, rất đúng. Chúng ta đi ăn nhé.- Ok chị.Rồi hai người đi vào nhà hàng đắt tiền ăn trưa.

Chương 7: Tạo Nghiệp...