Tác giả:

Tại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy…

Chương 43: Cuộc Chiến Nảy Lửa(3)

Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… Lúc này, Vỹ Kỳ tức sôi sùng sục. Cậu muốn đến đó dắt Đường Thy về nhưng lại không biết số phòng, nếu hỏi tiếp viên thì được, nhưng quan trọng là cái chung cư ấy ở đâu, thật ngu ngốc rằng cậu ấy đã không lắng nghe. Giờ mới hối hận thật sự...Tối hôm đó, cậu nằm trằn trọc không ngủ được. Bữa tối cậu cũng không ăn, đành vậy nên Vỹ Kỳ nằm nghỉ ra cách để giành lại Đường Thy...- A, có cách rồi!Cuối cùng sau mấy tiếng đồng hồ cậu cũng đã nghĩ ra cách đối phó nên đã nằm ngủ yên lành....Sáng hôm sau, Vỹ Kỳ liền dậy rất sớm, ăn sáng xong cậu hăng hái chạy đến cùng với kế hoạch trong đầu.Tại trường, hai nhóm ba người kia đến trường rất sớm. Vỹ Kỳ liền chạy lại kéo Tứ Nam vào phòng vệ sinh. Vũ Trương, Bích Kiều và A Linh thấy vậy liền chạy theo nghe lén.Trong phòng vệ sinh nam, giọng nói thấm thoắt nói lên:- Ê bạn, sao kéo tui vô đây?Tứ Nam hỏi, nhưng Vỹ Kỳ lại cười nửa miệng, kiêu ngạo nói:- Chúng ta đấu vậy đủ rồi!Nghe vậy, Tứ Nam hớn hở nói:- Nghĩa là tui thắng hả? Thích quá!!!Cậu nhảy lên vui sướng, còn phía bên ngoài nhà vệ sinh, những con người ngoài cuộc đang cố nghe, Vũ Trương nói:- Tui nghe cái gì đó mà thích quá đó!- Ông khùng hả? Lo nghe cho nó kỹ giùm coi!...- Không, không phải vậy. Ý tôi là vào chủ nhật, chúng ta sẽ tổ chức một bữa tiệc, mời tất cả mọi người.Sau đó, hai ta lại tỏ tình Đường Thy, nếu Đường Thy chọn ai thì người đó thắng. Được chứ?Vỹ Kỳ nói, Tứ Nam đứng suy nghĩ một hồi lâu nói:- Cũng được, nếu vậy nó không nhanh hơn à!- Ừ vậy đi.Sau đó, Tứ Nam và Vỹ Kỳ định bước ra khỏi phòng thì Vũ Trương, Bích Kiều và A Linh liền chạy đi chỗ khác.Sau khi hai người họ đi xa, Bích Kiều nói:- Thế là hết rôi sao? Không, A Linh đi với tớ!Nói xong Bích Kiều nắm tay A Linh đang buồn rũ rượt đi thẳng về phía trước....Còn phần Vũ Trương ngồi im lặng rồi nói:- Có chuyện hay để xem rồi đây. Ha ha ha...

Lúc này, Vỹ Kỳ tức sôi sùng sục. Cậu muốn đến đó dắt Đường Thy về nhưng lại không biết số phòng, nếu hỏi tiếp viên thì được, nhưng quan trọng là cái chung cư ấy ở đâu, thật ngu ngốc rằng cậu ấy đã không lắng nghe. Giờ mới hối hận thật sự...

Tối hôm đó, cậu nằm trằn trọc không ngủ được. Bữa tối cậu cũng không ăn, đành vậy nên Vỹ Kỳ nằm nghỉ ra cách để giành lại Đường Thy...

- A, có cách rồi!

Cuối cùng sau mấy tiếng đồng hồ cậu cũng đã nghĩ ra cách đối phó nên đã nằm ngủ yên lành.

...

Sáng hôm sau, Vỹ Kỳ liền dậy rất sớm, ăn sáng xong cậu hăng hái chạy đến cùng với kế hoạch trong đầu.

Tại trường, hai nhóm ba người kia đến trường rất sớm. Vỹ Kỳ liền chạy lại kéo Tứ Nam vào phòng vệ sinh. Vũ Trương, Bích Kiều và A Linh thấy vậy liền chạy theo nghe lén.

Trong phòng vệ sinh nam, giọng nói thấm thoắt nói lên:

- Ê bạn, sao kéo tui vô đây?

Tứ Nam hỏi, nhưng Vỹ Kỳ lại cười nửa miệng, kiêu ngạo nói:

- Chúng ta đấu vậy đủ rồi!

Nghe vậy, Tứ Nam hớn hở nói:

- Nghĩa là tui thắng hả? Thích quá!!!

Cậu nhảy lên vui sướng, còn phía bên ngoài nhà vệ sinh, những con người ngoài cuộc đang cố nghe, Vũ Trương nói:

- Tui nghe cái gì đó mà thích quá đó!

- Ông khùng hả? Lo nghe cho nó kỹ giùm coi!

...

- Không, không phải vậy. Ý tôi là vào chủ nhật, chúng ta sẽ tổ chức một bữa tiệc, mời tất cả mọi người.

Sau đó, hai ta lại tỏ tình Đường Thy, nếu Đường Thy chọn ai thì người đó thắng. Được chứ?

Vỹ Kỳ nói, Tứ Nam đứng suy nghĩ một hồi lâu nói:

- Cũng được, nếu vậy nó không nhanh hơn à!

- Ừ vậy đi.

Sau đó, Tứ Nam và Vỹ Kỳ định bước ra khỏi phòng thì Vũ Trương, Bích Kiều và A Linh liền chạy đi chỗ khác.

Sau khi hai người họ đi xa, Bích Kiều nói:

- Thế là hết rôi sao? Không, A Linh đi với tớ!

Nói xong Bích Kiều nắm tay A Linh đang buồn rũ rượt đi thẳng về phía trước.

...

Còn phần Vũ Trương ngồi im lặng rồi nói:

- Có chuyện hay để xem rồi đây. Ha ha ha...

Em Là Bảo Mẫu Của AnhTác giả: Anh Phan TATruyện Ngôn TìnhTại một căn nhà cũ nát, khụ khụ khụ - Mẹ, mẹ có sao không. Đây là Đường Thy, năm nay cô học lớp mười một. Mẹ cô đang bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. - Mẹ không sao. Mà con nhớ học nhé, nếu mai mốt mẹ chết thì mẹ cũng... khụ khụ... cũng yên tâm. - Đừng nói vậy. Mẹ sẽ không chết đâu. Tối hôm đó, Đường Thy ngồi bên bàn học ghi những dòng nhật kí:... con không cần gì cả, con chỉ cần mẹ sống. Mong ông trời hãy để mẹ sống với con, đừng lấy đi mạng sống của bà. Con xin Người. Sáng hôm sau, Đường Thy tạm biệt mẹ đi học. Trưa lúc về, Đường Thy đang đi trên con đường bộ, thì Trân và Nam chạy theo nói: - Thy ơi! Bọn tớ vào nhà cậu được không? - Sao các cậu không về nhà? - Bọn tớ... Muốn chăm sóc bác gái ấy mà. - Vậy là phiền các cậu rồi. Tứ Nam nói: - Đường Thy yên tâm, có chuyện gì Tứ Nam ta đây sẽ luôn giúp hết mình cho Đường Thy. Trịnh Trân Trân nói hùa: - Làm như là siêu nhân vậy đó. Cả ba cùng về nhà Đường Thy, về đến nhà, họ chào hỏi mẹ Đường Thy xong thì liền đi làm việc, Đường Thy… Lúc này, Vỹ Kỳ tức sôi sùng sục. Cậu muốn đến đó dắt Đường Thy về nhưng lại không biết số phòng, nếu hỏi tiếp viên thì được, nhưng quan trọng là cái chung cư ấy ở đâu, thật ngu ngốc rằng cậu ấy đã không lắng nghe. Giờ mới hối hận thật sự...Tối hôm đó, cậu nằm trằn trọc không ngủ được. Bữa tối cậu cũng không ăn, đành vậy nên Vỹ Kỳ nằm nghỉ ra cách để giành lại Đường Thy...- A, có cách rồi!Cuối cùng sau mấy tiếng đồng hồ cậu cũng đã nghĩ ra cách đối phó nên đã nằm ngủ yên lành....Sáng hôm sau, Vỹ Kỳ liền dậy rất sớm, ăn sáng xong cậu hăng hái chạy đến cùng với kế hoạch trong đầu.Tại trường, hai nhóm ba người kia đến trường rất sớm. Vỹ Kỳ liền chạy lại kéo Tứ Nam vào phòng vệ sinh. Vũ Trương, Bích Kiều và A Linh thấy vậy liền chạy theo nghe lén.Trong phòng vệ sinh nam, giọng nói thấm thoắt nói lên:- Ê bạn, sao kéo tui vô đây?Tứ Nam hỏi, nhưng Vỹ Kỳ lại cười nửa miệng, kiêu ngạo nói:- Chúng ta đấu vậy đủ rồi!Nghe vậy, Tứ Nam hớn hở nói:- Nghĩa là tui thắng hả? Thích quá!!!Cậu nhảy lên vui sướng, còn phía bên ngoài nhà vệ sinh, những con người ngoài cuộc đang cố nghe, Vũ Trương nói:- Tui nghe cái gì đó mà thích quá đó!- Ông khùng hả? Lo nghe cho nó kỹ giùm coi!...- Không, không phải vậy. Ý tôi là vào chủ nhật, chúng ta sẽ tổ chức một bữa tiệc, mời tất cả mọi người.Sau đó, hai ta lại tỏ tình Đường Thy, nếu Đường Thy chọn ai thì người đó thắng. Được chứ?Vỹ Kỳ nói, Tứ Nam đứng suy nghĩ một hồi lâu nói:- Cũng được, nếu vậy nó không nhanh hơn à!- Ừ vậy đi.Sau đó, Tứ Nam và Vỹ Kỳ định bước ra khỏi phòng thì Vũ Trương, Bích Kiều và A Linh liền chạy đi chỗ khác.Sau khi hai người họ đi xa, Bích Kiều nói:- Thế là hết rôi sao? Không, A Linh đi với tớ!Nói xong Bích Kiều nắm tay A Linh đang buồn rũ rượt đi thẳng về phía trước....Còn phần Vũ Trương ngồi im lặng rồi nói:- Có chuyện hay để xem rồi đây. Ha ha ha...

Chương 43: Cuộc Chiến Nảy Lửa(3)