Tác giả:

Một cô nhóc tầm 16 tuổi đang chạy trên đường, khuôn mặt lộ rõ vẻ hoảng sợ, thở hồng hộc, trên người mặc bộ váy màu xám đã vấy bùn. Sau cô có một toán người như bảo vệ trong bệnh viện, liên tục hét: _ Cô bé! Quay lại mau! Cả bệnh viện đều rất lo cho cô đấy! Cô bé vẫn cứ mải miết chạy. không nói gì, nhưng thể lực của trẻ con so với người lớn thì quả là một trời một vực, nhất là cô còn là con gái. Khoảng cách giữa cô và toán người ngày một gần, tiếng bước chân dồn dập, cô bé quay đầu nhìn khuôn mặt xanh xao lại càng biến sắc. Cô chạy vào một con hẻm nhỏ tối tăm, có ba lối rẽ, cô không biết nên chọn thế nào, cô đang suy nghĩ nếu không may chọn đường toàn bọn du côn thì còn càng đáng sợ, tiếng bước chân của toán người đã gần kề, cô lại càng hoảng, nhìn quanh quất chợt thấy có một bàn tay túm lấy mình kéo vào một lối rẽ tối nhất.  Cô vẫy vùng trong lòng hoảng sợ vô cùng, quẫy đạp... miệng dù đã bị bịt nhưng cô cố gắng nói, nhưng cũng chỉ phát ra những tiếng "ư... ư..."" Cô cắn thật mạnh vào…

Chương 6

Người Hầu Của 4 Hoàng TửTác giả: Dieuanh_chip_99Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMột cô nhóc tầm 16 tuổi đang chạy trên đường, khuôn mặt lộ rõ vẻ hoảng sợ, thở hồng hộc, trên người mặc bộ váy màu xám đã vấy bùn. Sau cô có một toán người như bảo vệ trong bệnh viện, liên tục hét: _ Cô bé! Quay lại mau! Cả bệnh viện đều rất lo cho cô đấy! Cô bé vẫn cứ mải miết chạy. không nói gì, nhưng thể lực của trẻ con so với người lớn thì quả là một trời một vực, nhất là cô còn là con gái. Khoảng cách giữa cô và toán người ngày một gần, tiếng bước chân dồn dập, cô bé quay đầu nhìn khuôn mặt xanh xao lại càng biến sắc. Cô chạy vào một con hẻm nhỏ tối tăm, có ba lối rẽ, cô không biết nên chọn thế nào, cô đang suy nghĩ nếu không may chọn đường toàn bọn du côn thì còn càng đáng sợ, tiếng bước chân của toán người đã gần kề, cô lại càng hoảng, nhìn quanh quất chợt thấy có một bàn tay túm lấy mình kéo vào một lối rẽ tối nhất.  Cô vẫy vùng trong lòng hoảng sợ vô cùng, quẫy đạp... miệng dù đã bị bịt nhưng cô cố gắng nói, nhưng cũng chỉ phát ra những tiếng "ư... ư..."" Cô cắn thật mạnh vào… Căn bản là bữa sáng của 4 hoàng tử diễn ra thì có đến 3 hoàng tử uống đến mấy bình dấm chua rồi, mặt đỏ bừng bừng đầy phẫn nộ, lao vào tấn công món ăn trên bàn như có thù oán với chúng từ kiếp trước vậy. Đôi khi, những tiếng cười khúc khích rồi má đỏ thẹn thùng của Nguyên Nhược do chàng trai mà ai-cũng-biết-là-ai-đấy gây ra khiến cả căn phòng vốn đang mát lạnh nhờ điều hoà ở mức 18 độ giờ đột nhiên nhiệt độ trong phòng lại tăng lên thành 40 độ do 3 chàng hoàng tử tội nghiệp gây ra.Nhưng nóng đến thế mà cũng chỉ có mấy chàng quản gia với mấy cô người hầu cảm nhận được, chứ những cục than toả nhiệt thì chỉ cảm nhận được máu nóng đang sôi sục trong đầu, còn 2 người 1 nam 1 nữ còn lại thì vẫn vô cùng vui vẻ, nói chuyện cười đùa như bình thường.Ăn xong thì 5 người thay bộ đồng phục của học viện, rồi ra chỗ để xe riêng lấy xe. Nhưng ngay ở đây, lại 1 cuộc chiến "sặc mùi thuốc súng" diễn ra.Số là 4 hoàng tử thì ai cũng có ô tô riêng, nên đi riêng vốn là chuyện thường. Nhưng giờ đột nhiên có 1 cô gái mà ai trong lòng cũng muốn "tống" lên xe của mình thì lại là chuyện khác. Sun là người mở đầu:_ Nhược ơi! Ra ngồi với em! (không gọi là chị vì lí do mà mình nghĩ ai cũng biết rồi nhá!)Lôi Vũ cũng không kém:_ Nguyên Nhược! Ra ngồi với anh!Lạc Đăng cũng chen vô:_ Nhược Nhược! Nhanh thôi, lên xe anh mau! Trễ giờ mất!Đình Phong giọng nói trầm thấp đầy uy lực nhưng chẳng "chí công vô tư" tẹo nào:_ Nguyên Nhược! Mau ngồi vào xe tôi!4 người trao cho nhau những ánh mắt hình "bom nguyên tử". Nguyên Nhược vô cùng khó xử, 1 mặt rất muốn lên xe Lạc Đăng do có "tiếng sét ái tình" đã đánh trúng thì phải, nhưng 1 mặt lại không thể làm mếch lòng ai và cũng không được biểu lộ sự yêu mến quá khích với Lạc Đăng do vụ cá cược. Nhưng chỉ còn có vài mươi phút nữa là đến giờ vào học, cô đành dùng biện pháp cuối:_ Tôi đi với...Tất cả đều nín thở nhìn cô chằm chằm. Đột nhiên, cô quay ra chỗ bác quản gia tầm 40 tuổi nói:_ Bác lấy xe khác chở cháu đến trường bác nhé~~Khuôn mặt của tất cả những sinh vật sống trong nơi này đều ngơ ra, vài phút sau, bác quản gia cũng nhẹ nhàng gật đầu. Và thế là cả 5 người cùng đến trường trên những chiếc xe khác nhau nhưng có 4 khuôn mặt của 4 chàng trai đang vô cùng tức tối và tiếc nuối thì có 1 cô gái lại thở phào nhẹ nhõm...

Căn bản là bữa sáng của 4 hoàng tử diễn ra thì có đến 3 hoàng tử uống đến mấy bình dấm chua rồi, mặt đỏ bừng bừng đầy phẫn nộ, lao vào tấn công món ăn trên bàn như có thù oán với chúng từ kiếp trước vậy. 

Đôi khi, những tiếng cười khúc khích rồi má đỏ thẹn thùng của Nguyên Nhược do chàng trai mà ai-cũng-biết-là-ai-đấy gây ra khiến cả căn phòng vốn đang mát lạnh nhờ điều hoà ở mức 18 độ giờ đột nhiên nhiệt độ trong phòng lại tăng lên thành 40 độ do 3 chàng hoàng tử tội nghiệp gây ra.

Nhưng nóng đến thế mà cũng chỉ có mấy chàng quản gia với mấy cô người hầu cảm nhận được, chứ những cục than toả nhiệt thì chỉ cảm nhận được máu nóng đang sôi sục trong đầu, còn 2 người 1 nam 1 nữ còn lại thì vẫn vô cùng vui vẻ, nói chuyện cười đùa như bình thường.

Ăn xong thì 5 người thay bộ đồng phục của học viện, rồi ra chỗ để xe riêng lấy xe. Nhưng ngay ở đây, lại 1 cuộc chiến "sặc mùi thuốc súng" diễn ra.

Số là 4 hoàng tử thì ai cũng có ô tô riêng, nên đi riêng vốn là chuyện thường. Nhưng giờ đột nhiên có 1 cô gái mà ai trong lòng cũng muốn "tống" lên xe của mình thì lại là chuyện khác. Sun là người mở đầu:

_ Nhược ơi! Ra ngồi với em! (không gọi là chị vì lí do mà mình nghĩ ai cũng biết rồi nhá!)

Lôi Vũ cũng không kém:

_ Nguyên Nhược! Ra ngồi với anh!

Lạc Đăng cũng chen vô:

_ Nhược Nhược! Nhanh thôi, lên xe anh mau! Trễ giờ mất!

Đình Phong giọng nói trầm thấp đầy uy lực nhưng chẳng "chí công vô tư" tẹo nào:

_ Nguyên Nhược! Mau ngồi vào xe tôi!

4 người trao cho nhau những ánh mắt hình "bom nguyên tử". Nguyên Nhược vô cùng khó xử, 1 mặt rất muốn lên xe Lạc Đăng do có "tiếng sét ái tình" đã đánh trúng thì phải, nhưng 1 mặt lại không thể làm mếch lòng ai và cũng không được biểu lộ sự yêu mến quá khích với Lạc Đăng do vụ cá cược. Nhưng chỉ còn có vài mươi phút nữa là đến giờ vào học, cô đành dùng biện pháp cuối:

_ Tôi đi với...

Tất cả đều nín thở nhìn cô chằm chằm. Đột nhiên, cô quay ra chỗ bác quản gia tầm 40 tuổi nói:

_ Bác lấy xe khác chở cháu đến trường bác nhé

~~Khuôn mặt của tất cả những sinh vật sống trong nơi này đều ngơ ra, vài phút sau, bác quản gia cũng nhẹ nhàng gật đầu. Và thế là cả 5 người cùng đến trường trên những chiếc xe khác nhau nhưng có 4 khuôn mặt của 4 chàng trai đang vô cùng tức tối và tiếc nuối thì có 1 cô gái lại thở phào nhẹ nhõm...

Người Hầu Của 4 Hoàng TửTác giả: Dieuanh_chip_99Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMột cô nhóc tầm 16 tuổi đang chạy trên đường, khuôn mặt lộ rõ vẻ hoảng sợ, thở hồng hộc, trên người mặc bộ váy màu xám đã vấy bùn. Sau cô có một toán người như bảo vệ trong bệnh viện, liên tục hét: _ Cô bé! Quay lại mau! Cả bệnh viện đều rất lo cho cô đấy! Cô bé vẫn cứ mải miết chạy. không nói gì, nhưng thể lực của trẻ con so với người lớn thì quả là một trời một vực, nhất là cô còn là con gái. Khoảng cách giữa cô và toán người ngày một gần, tiếng bước chân dồn dập, cô bé quay đầu nhìn khuôn mặt xanh xao lại càng biến sắc. Cô chạy vào một con hẻm nhỏ tối tăm, có ba lối rẽ, cô không biết nên chọn thế nào, cô đang suy nghĩ nếu không may chọn đường toàn bọn du côn thì còn càng đáng sợ, tiếng bước chân của toán người đã gần kề, cô lại càng hoảng, nhìn quanh quất chợt thấy có một bàn tay túm lấy mình kéo vào một lối rẽ tối nhất.  Cô vẫy vùng trong lòng hoảng sợ vô cùng, quẫy đạp... miệng dù đã bị bịt nhưng cô cố gắng nói, nhưng cũng chỉ phát ra những tiếng "ư... ư..."" Cô cắn thật mạnh vào… Căn bản là bữa sáng của 4 hoàng tử diễn ra thì có đến 3 hoàng tử uống đến mấy bình dấm chua rồi, mặt đỏ bừng bừng đầy phẫn nộ, lao vào tấn công món ăn trên bàn như có thù oán với chúng từ kiếp trước vậy. Đôi khi, những tiếng cười khúc khích rồi má đỏ thẹn thùng của Nguyên Nhược do chàng trai mà ai-cũng-biết-là-ai-đấy gây ra khiến cả căn phòng vốn đang mát lạnh nhờ điều hoà ở mức 18 độ giờ đột nhiên nhiệt độ trong phòng lại tăng lên thành 40 độ do 3 chàng hoàng tử tội nghiệp gây ra.Nhưng nóng đến thế mà cũng chỉ có mấy chàng quản gia với mấy cô người hầu cảm nhận được, chứ những cục than toả nhiệt thì chỉ cảm nhận được máu nóng đang sôi sục trong đầu, còn 2 người 1 nam 1 nữ còn lại thì vẫn vô cùng vui vẻ, nói chuyện cười đùa như bình thường.Ăn xong thì 5 người thay bộ đồng phục của học viện, rồi ra chỗ để xe riêng lấy xe. Nhưng ngay ở đây, lại 1 cuộc chiến "sặc mùi thuốc súng" diễn ra.Số là 4 hoàng tử thì ai cũng có ô tô riêng, nên đi riêng vốn là chuyện thường. Nhưng giờ đột nhiên có 1 cô gái mà ai trong lòng cũng muốn "tống" lên xe của mình thì lại là chuyện khác. Sun là người mở đầu:_ Nhược ơi! Ra ngồi với em! (không gọi là chị vì lí do mà mình nghĩ ai cũng biết rồi nhá!)Lôi Vũ cũng không kém:_ Nguyên Nhược! Ra ngồi với anh!Lạc Đăng cũng chen vô:_ Nhược Nhược! Nhanh thôi, lên xe anh mau! Trễ giờ mất!Đình Phong giọng nói trầm thấp đầy uy lực nhưng chẳng "chí công vô tư" tẹo nào:_ Nguyên Nhược! Mau ngồi vào xe tôi!4 người trao cho nhau những ánh mắt hình "bom nguyên tử". Nguyên Nhược vô cùng khó xử, 1 mặt rất muốn lên xe Lạc Đăng do có "tiếng sét ái tình" đã đánh trúng thì phải, nhưng 1 mặt lại không thể làm mếch lòng ai và cũng không được biểu lộ sự yêu mến quá khích với Lạc Đăng do vụ cá cược. Nhưng chỉ còn có vài mươi phút nữa là đến giờ vào học, cô đành dùng biện pháp cuối:_ Tôi đi với...Tất cả đều nín thở nhìn cô chằm chằm. Đột nhiên, cô quay ra chỗ bác quản gia tầm 40 tuổi nói:_ Bác lấy xe khác chở cháu đến trường bác nhé~~Khuôn mặt của tất cả những sinh vật sống trong nơi này đều ngơ ra, vài phút sau, bác quản gia cũng nhẹ nhàng gật đầu. Và thế là cả 5 người cùng đến trường trên những chiếc xe khác nhau nhưng có 4 khuôn mặt của 4 chàng trai đang vô cùng tức tối và tiếc nuối thì có 1 cô gái lại thở phào nhẹ nhõm...

Chương 6