Thỏ tinh v**t v* hai cái tai dài mềm mại của mình rồi lại tiếp tục nhấm nháp lá cải thảo xanh mơn mởn. Nó cố ý đi đến bên hồ nước nhúng ướt đôi chân trắng như tuyết, rửa sạch sẽ bùn đất bám trên móng xong mới trở về hang, chọn một tư thế thật thoải mái, cẩn thận từng ly từng tí mở thoại bản mang từ nhân gian về. Nếu có thể, nó thậm chí còn muốn thắp một ngọn nến thơm. Đắm mình trong không gian thoang thoảng mùi hương đọc thoại bản thần thánh. Cơ mà khổ nỗi nó lại là một con thỏ tinh quá mẫn cảm, hương liệu có thể khiến nó bị say nằm chổng vó lên trời. Thỏ tinh nhích cái mông tròn tròn, toàn tâm toàn ý đọc thoại bản, sau đó thút tha thút thít khóc ướt cả một mảng lông ngực tuyết trắng. Thoại bản này là câu chuyện tình được lưu truyền đã lâu, Thiến nữ u hồn. Nó lặng lẽ gấp thoại bản lại, sụt sùi cảm thán chuyện tình yêu quỷ - người cảm động trời đất ấy. Nếu có thể lừa được một thư sinh về tay thì tốt biết bao! Thỏ tinh không phải là một con thỏ tinh tầm thường. Từ hồi còn là một cục…

Chương 43

Con Thuyền Tình Bạn, Nói Lật Là LậtTác giả: Trì Đại Tối Cường, Trì Đại Tối CườngTruyện Đam MỹThỏ tinh v**t v* hai cái tai dài mềm mại của mình rồi lại tiếp tục nhấm nháp lá cải thảo xanh mơn mởn. Nó cố ý đi đến bên hồ nước nhúng ướt đôi chân trắng như tuyết, rửa sạch sẽ bùn đất bám trên móng xong mới trở về hang, chọn một tư thế thật thoải mái, cẩn thận từng ly từng tí mở thoại bản mang từ nhân gian về. Nếu có thể, nó thậm chí còn muốn thắp một ngọn nến thơm. Đắm mình trong không gian thoang thoảng mùi hương đọc thoại bản thần thánh. Cơ mà khổ nỗi nó lại là một con thỏ tinh quá mẫn cảm, hương liệu có thể khiến nó bị say nằm chổng vó lên trời. Thỏ tinh nhích cái mông tròn tròn, toàn tâm toàn ý đọc thoại bản, sau đó thút tha thút thít khóc ướt cả một mảng lông ngực tuyết trắng. Thoại bản này là câu chuyện tình được lưu truyền đã lâu, Thiến nữ u hồn. Nó lặng lẽ gấp thoại bản lại, sụt sùi cảm thán chuyện tình yêu quỷ - người cảm động trời đất ấy. Nếu có thể lừa được một thư sinh về tay thì tốt biết bao! Thỏ tinh không phải là một con thỏ tinh tầm thường. Từ hồi còn là một cục… Thỏ tinh gọi trúc tinh đến khám bệnh cho mỹ nhân. Trúc tinh vẻ mặt nghiêm trọng, người trên giường hơi thở yếu hơn lúc trước rất nhiều, thật sự đã gần đến cái chết.Giống như có cái gì đó đang nhanh chóng hút khô sinh khí của người này.Trong chốc lát, trúc tinh cũng không nghĩ ra được nguyên nhân là gì.Nhưng nó biết, nếu còn không tìm ra biện pháp, người này nhất định phải chết.Nếu y chết, thỏ tinh làm sao bây giờ?Trúc tinh nhẹ nhàng đặt mỹ nhân xuống giường, đi ra ngoài, khép chặt cửa lại.Vừa quay người đã thấy thỏ tinh hai mắt tràn đầy tơ máu đứng đằng sau.Đối phương sắc mặt trắng bệnh, có chút chật vật nhìn trúc tinh.Trúc tinh yên lặng lắc đầu.Thỏ tinh lùi về sau hai bước, đôi môi run rẩy.Như là đập nồi dìm thuyền, thỏ tinh bỏ đi vẻ yếu ớt, tràn đầy kiên quyết, quay người muốn đi.Trúc tinh ngay lập tức túm lấy nó: "Ngươi muốn đi đâu?""Ngươi kệ ta.""Ta mặc kệ ngươi có phải là muốn đi chầu trời hay không! Nhưng cái đồ thỏ chết tiệt này, đừng có làm chuyện ngu ngốc!""Chẳng lẽ ngươi muốn ta nhìn y chết sao?""Dù sao y..." Trúc tinh nhắm mắt lại, tàn nhẫn nói: "Dù sao y cũng chỉ là một người phàm mà thôi, trăm năm sau cũng chết, không đáng để ngươi hy sinh nhiều như vậy."Thỏ tinh nhẹ nhàng dứt khỏi cái tay đang nắm quần áo nó của trúc tinh: "Ta sẽ đi thỉnh tội với thượng tiên. Đừng lo, cùng lắm là bị đánh hồi nguyên hình mà thôi. Huống chi ta vốn phải chết từ lâu rồi."

Thỏ tinh gọi trúc tinh đến khám bệnh cho mỹ nhân. Trúc tinh vẻ mặt nghiêm trọng, người trên giường hơi thở yếu hơn lúc trước rất nhiều, thật sự đã gần đến cái chết.

Giống như có cái gì đó đang nhanh chóng hút khô sinh khí của người này.

Trong chốc lát, trúc tinh cũng không nghĩ ra được nguyên nhân là gì.

Nhưng nó biết, nếu còn không tìm ra biện pháp, người này nhất định phải chết.

Nếu y chết, thỏ tinh làm sao bây giờ?

Trúc tinh nhẹ nhàng đặt mỹ nhân xuống giường, đi ra ngoài, khép chặt cửa lại.

Vừa quay người đã thấy thỏ tinh hai mắt tràn đầy tơ máu đứng đằng sau.

Đối phương sắc mặt trắng bệnh, có chút chật vật nhìn trúc tinh.

Trúc tinh yên lặng lắc đầu.

Thỏ tinh lùi về sau hai bước, đôi môi run rẩy.

Như là đập nồi dìm thuyền, thỏ tinh bỏ đi vẻ yếu ớt, tràn đầy kiên quyết, quay người muốn đi.

Trúc tinh ngay lập tức túm lấy nó: "Ngươi muốn đi đâu?"

"Ngươi kệ ta."

"Ta mặc kệ ngươi có phải là muốn đi chầu trời hay không! Nhưng cái đồ thỏ chết tiệt này, đừng có làm chuyện ngu ngốc!"

"Chẳng lẽ ngươi muốn ta nhìn y chết sao?"

"Dù sao y..." Trúc tinh nhắm mắt lại, tàn nhẫn nói: "Dù sao y cũng chỉ là một người phàm mà thôi, trăm năm sau cũng chết, không đáng để ngươi hy sinh nhiều như vậy."

Thỏ tinh nhẹ nhàng dứt khỏi cái tay đang nắm quần áo nó của trúc tinh: "Ta sẽ đi thỉnh tội với thượng tiên. Đừng lo, cùng lắm là bị đánh hồi nguyên hình mà thôi. Huống chi ta vốn phải chết từ lâu rồi."

Con Thuyền Tình Bạn, Nói Lật Là LậtTác giả: Trì Đại Tối Cường, Trì Đại Tối CườngTruyện Đam MỹThỏ tinh v**t v* hai cái tai dài mềm mại của mình rồi lại tiếp tục nhấm nháp lá cải thảo xanh mơn mởn. Nó cố ý đi đến bên hồ nước nhúng ướt đôi chân trắng như tuyết, rửa sạch sẽ bùn đất bám trên móng xong mới trở về hang, chọn một tư thế thật thoải mái, cẩn thận từng ly từng tí mở thoại bản mang từ nhân gian về. Nếu có thể, nó thậm chí còn muốn thắp một ngọn nến thơm. Đắm mình trong không gian thoang thoảng mùi hương đọc thoại bản thần thánh. Cơ mà khổ nỗi nó lại là một con thỏ tinh quá mẫn cảm, hương liệu có thể khiến nó bị say nằm chổng vó lên trời. Thỏ tinh nhích cái mông tròn tròn, toàn tâm toàn ý đọc thoại bản, sau đó thút tha thút thít khóc ướt cả một mảng lông ngực tuyết trắng. Thoại bản này là câu chuyện tình được lưu truyền đã lâu, Thiến nữ u hồn. Nó lặng lẽ gấp thoại bản lại, sụt sùi cảm thán chuyện tình yêu quỷ - người cảm động trời đất ấy. Nếu có thể lừa được một thư sinh về tay thì tốt biết bao! Thỏ tinh không phải là một con thỏ tinh tầm thường. Từ hồi còn là một cục… Thỏ tinh gọi trúc tinh đến khám bệnh cho mỹ nhân. Trúc tinh vẻ mặt nghiêm trọng, người trên giường hơi thở yếu hơn lúc trước rất nhiều, thật sự đã gần đến cái chết.Giống như có cái gì đó đang nhanh chóng hút khô sinh khí của người này.Trong chốc lát, trúc tinh cũng không nghĩ ra được nguyên nhân là gì.Nhưng nó biết, nếu còn không tìm ra biện pháp, người này nhất định phải chết.Nếu y chết, thỏ tinh làm sao bây giờ?Trúc tinh nhẹ nhàng đặt mỹ nhân xuống giường, đi ra ngoài, khép chặt cửa lại.Vừa quay người đã thấy thỏ tinh hai mắt tràn đầy tơ máu đứng đằng sau.Đối phương sắc mặt trắng bệnh, có chút chật vật nhìn trúc tinh.Trúc tinh yên lặng lắc đầu.Thỏ tinh lùi về sau hai bước, đôi môi run rẩy.Như là đập nồi dìm thuyền, thỏ tinh bỏ đi vẻ yếu ớt, tràn đầy kiên quyết, quay người muốn đi.Trúc tinh ngay lập tức túm lấy nó: "Ngươi muốn đi đâu?""Ngươi kệ ta.""Ta mặc kệ ngươi có phải là muốn đi chầu trời hay không! Nhưng cái đồ thỏ chết tiệt này, đừng có làm chuyện ngu ngốc!""Chẳng lẽ ngươi muốn ta nhìn y chết sao?""Dù sao y..." Trúc tinh nhắm mắt lại, tàn nhẫn nói: "Dù sao y cũng chỉ là một người phàm mà thôi, trăm năm sau cũng chết, không đáng để ngươi hy sinh nhiều như vậy."Thỏ tinh nhẹ nhàng dứt khỏi cái tay đang nắm quần áo nó của trúc tinh: "Ta sẽ đi thỉnh tội với thượng tiên. Đừng lo, cùng lắm là bị đánh hồi nguyên hình mà thôi. Huống chi ta vốn phải chết từ lâu rồi."

Chương 43