Ads Cúc c* cúc c* cúc c*… Tiếng chuông báo thức vang lên đánh thức Vy. Cô ngồi dậy, việc đầu tiên theo thói quen là chạy ra cửa sổ, mở rèm cửa để ngắm cảnh đông đúc nhộn nhịp và chào đón một ngày mới. - Trời ơi! Quên mất! Phải đi phỏng vấn! Aishh sao cái việc hệ trọng thế này lại quên mất cơ chứ? Cô chạy vội vào nhà vệ sinh. Sau khi làm VSCN xong, cô khóa cửa cẩn thận rồi chạy một mạch đến bến xe buýt. May thay, khi vừa ra đến nơi thì có 1 cái xe buýt đang đi tới. - Phù! May quá! Cứ tưởng muộn rồi chứ! Xuống đến nơi, cô chạy thật nhanh vào bên trong 1 tòa nhà lớn, đó chính là tập đoàn Fashion King hùng mạnh. Vào được đây để làm việc không hề đơn giản. Cô biết điều đó nhưng vẫn đến đây để phỏng vấn, gọi là thử vận may ý mà. - Mời cô Ngô Tiểu Vy ạ!- Tiếng của một cô gái vang lên, trên tay cô ta cầm 1 tờ giấy. - Vâng, tôi tới ngay!- Vy đáp. Sau cuộc phỏng vấn, cô mệt mỏi bước ra. Quả thật để được làm việc ở đây thì phải thật giỏi, có đầu óc sáng tạo. Cũng may là cô có thể đáp ứng…
Chương 48
Mèo Xù Ngốc NghếchTác giả: Minh KềnTruyện Đô ThịAds Cúc c* cúc c* cúc c*… Tiếng chuông báo thức vang lên đánh thức Vy. Cô ngồi dậy, việc đầu tiên theo thói quen là chạy ra cửa sổ, mở rèm cửa để ngắm cảnh đông đúc nhộn nhịp và chào đón một ngày mới. - Trời ơi! Quên mất! Phải đi phỏng vấn! Aishh sao cái việc hệ trọng thế này lại quên mất cơ chứ? Cô chạy vội vào nhà vệ sinh. Sau khi làm VSCN xong, cô khóa cửa cẩn thận rồi chạy một mạch đến bến xe buýt. May thay, khi vừa ra đến nơi thì có 1 cái xe buýt đang đi tới. - Phù! May quá! Cứ tưởng muộn rồi chứ! Xuống đến nơi, cô chạy thật nhanh vào bên trong 1 tòa nhà lớn, đó chính là tập đoàn Fashion King hùng mạnh. Vào được đây để làm việc không hề đơn giản. Cô biết điều đó nhưng vẫn đến đây để phỏng vấn, gọi là thử vận may ý mà. - Mời cô Ngô Tiểu Vy ạ!- Tiếng của một cô gái vang lên, trên tay cô ta cầm 1 tờ giấy. - Vâng, tôi tới ngay!- Vy đáp. Sau cuộc phỏng vấn, cô mệt mỏi bước ra. Quả thật để được làm việc ở đây thì phải thật giỏi, có đầu óc sáng tạo. Cũng may là cô có thể đáp ứng… Tại nhà Vy… - Bây giờ đến lượt tớ!- Trang nhìn Huyền Anh với ánh mắt gian xảo. - Này! Tôi không sợ cô đâu nha! Huyền Anh này hơi bị nhiều quần áo đẹp đó! Mặc cái nào cũng được hết à nha! - Kể cả cái này à?- Trang giơ bộ váy ngủ 2 dây lên. - Không tính cái đó! Chẳng ai mặc đồ ngủ đi xem biểu diễn cả!- Huyền Anh vội vàng giật lại cái váy. - Sao toàn là đồ ngủ thế này? Cậu không có quần áo đi chơi à?- Trang ngạc nhiên. - Có chứ sao không? Nhìn này! Huyền Anh giơ số quần áo hay dùng để đi chơi cùng bạn bè cho Trang xem, cô sững sờ: - Đây… đây là quần áo đi chơi của cậu ư? - Ừ! Sao thế? Đẹp quá à? - Đẹp cái đầu cậu! Toàn áo phông với quần sooc! Cậu đùa tớ đấy à? Chính cậu bảo đây là dịp quan trọng, phải ăn mặc đẹp cơ mà! Cậu định mặc cái này đi á? - Ơ… thì tớ… Đây là tất cả quần áo đẹp nhất của tớ rồi! Kiếm đâu ra nữa? - Ê! Nhìn kìa! Cái túi to đùng kia đựng gì vậy? - Đâu? - Đằng sau cậu ý! Huyền Anh ngạc nhiên cầm cái túi nặng trịch đó lên. - Chắc đây là của chị Vy! Mà đựng gì bên trong thế nhỉ? - Ô ô ô nhìn này! Đây chẳng phải là mác của Fashion King sao? - Hả? Fashion King?- Huyền Anh ngạc nhiên. - Đây này! Hình vương miện to đùng ngay giữa mác này! Chắc chắn trong này có quần áo rồi! Mở thử ra đi! - Điên à? Vô duyên thế? Nhỡ là khách hàng của chị Vy thì sao? - Đã bao giờ chị ý mang đồ về cho khách thế này đâu? Hơn nữa đang trong giai đoạn ra bộ sưu tập mới, hơi đâu ra mà mang và giữ cho khách cơ chứ? Cậu phải động não lên chứ! Tớ nghĩ cái này là của chị Vy hoặc là… của cậu! - Cái gì mà của tớ? Tớ có mua những cái này bao giờ đâu? - Biết đâu bất ngờ! Mở thử ra đi xem nào! - Đã bảo không là không! Không phải của mình thì mở ra xem làm gì?- Huyền Anh nhăn nhó. - Cứ thử đi! Mở ra rồi gấp lại, không ai biết đâu! Nhanh lên! Chúng mình còn phải đi nữa! Nếu cậu không mở thì mình mở!- Trang vớ lấy cái túi to đùng đoàng đó và mở ra. - Có gì thế?- Huyền Anh tò mò liếc vào. - Woa! Toàn váy là váy! Đẹp quá!- Trang hét lên. - Cái gì? Váy ư?- Lần này thì không phải là liếc nữa mà cô ngó hẳn vào xem. - Toàn hàng đắt tiền! Khiếp, chục triệu đấy! “Ơ! Đây chẳng phải là là chỗ váy mà Duy đã mua cho mình hôm nọ đây sao? Sao nó lại ở đây nhỉ? Mình đâu có nhận? Lạ thật!” Huyền Anh chạy vội ra ngoài phòng khách. Trang thì vẫn đang mải ngắm nghía những chiếc váy đắt tiền mà Duy tặng cho Huyền Anh, chả để ý đến xung quanh. - À! Cái túi đó hả? Chị cũng chẳng biết nữa! Sáng nay lúc em đi học thì có người đến đưa cho chị, bảo là đồ của Huyền Anh. Chị cứ tưởng là cô chú gửi cho em nên cứ thế nhận thôi! Em đã kiểm tra trong đó chưa? Là cái gì vậy? - Không có gì chị ạ! Em chỉ hỏi thôi mà! - Zời ạ! Làm chị hết hồn! Thôi chuẩn bị dần đi! 6 giờ là bắt đầu rồi đấy nhá! Nhớ đến sớm mà cổ vũ cho chị! - Tuân lệnh!- Huyền Anh nói rồi cúp máy. May là không nhìn thấy cái mác Fashion King. Huyền Anh thở dài bước vào trong._
Tại nhà Vy…
- Bây giờ đến lượt tớ!- Trang nhìn Huyền Anh với ánh mắt gian xảo.
- Này! Tôi không sợ cô đâu nha! Huyền Anh này hơi bị nhiều quần áo đẹp đó! Mặc cái nào cũng được hết à nha!
- Kể cả cái này à?- Trang giơ bộ váy ngủ 2 dây lên.
- Không tính cái đó! Chẳng ai mặc đồ ngủ đi xem biểu diễn cả!- Huyền Anh vội vàng giật lại cái váy.
- Sao toàn là đồ ngủ thế này? Cậu không có quần áo đi chơi à?- Trang ngạc nhiên.
- Có chứ sao không? Nhìn này!
Huyền Anh giơ số quần áo hay dùng để đi chơi cùng bạn bè cho Trang xem, cô sững sờ:
- Đây… đây là quần áo đi chơi của cậu ư?
- Ừ! Sao thế? Đẹp quá à?
- Đẹp cái đầu cậu! Toàn áo phông với quần sooc! Cậu đùa tớ đấy à? Chính cậu bảo đây là dịp quan trọng, phải ăn mặc đẹp cơ mà! Cậu định mặc cái này đi á?
- Ơ… thì tớ… Đây là tất cả quần áo đẹp nhất của tớ rồi! Kiếm đâu ra nữa?
- Ê! Nhìn kìa! Cái túi to đùng kia đựng gì vậy?
- Đâu?
- Đằng sau cậu ý!
Huyền Anh ngạc nhiên cầm cái túi nặng trịch đó lên.
- Chắc đây là của chị Vy! Mà đựng gì bên trong thế nhỉ?
- Ô ô ô nhìn này! Đây chẳng phải là mác của Fashion King sao?
- Hả? Fashion King?- Huyền Anh ngạc nhiên.
- Đây này! Hình vương miện to đùng ngay giữa mác này! Chắc chắn trong này có quần áo rồi! Mở thử ra đi!
- Điên à? Vô duyên thế? Nhỡ là khách hàng của chị Vy thì sao?
- Đã bao giờ chị ý mang đồ về cho khách thế này đâu? Hơn nữa đang trong giai đoạn ra bộ sưu tập mới, hơi đâu ra mà mang và giữ cho khách cơ chứ? Cậu phải động não lên chứ! Tớ nghĩ cái này là của chị Vy hoặc là… của cậu!
- Cái gì mà của tớ? Tớ có mua những cái này bao giờ đâu?
- Biết đâu bất ngờ! Mở thử ra đi xem nào!
- Đã bảo không là không! Không phải của mình thì mở ra xem làm gì?- Huyền Anh nhăn nhó.
- Cứ thử đi! Mở ra rồi gấp lại, không ai biết đâu! Nhanh lên! Chúng mình còn phải đi nữa! Nếu cậu không mở thì mình mở!- Trang vớ lấy cái túi to đùng đoàng đó và mở ra.
- Có gì thế?- Huyền Anh tò mò liếc vào.
- Woa! Toàn váy là váy! Đẹp quá!- Trang hét lên.
- Cái gì? Váy ư?- Lần này thì không phải là liếc nữa mà cô ngó hẳn vào xem.
- Toàn hàng đắt tiền! Khiếp, chục triệu đấy!
“Ơ! Đây chẳng phải là là chỗ váy mà Duy đã mua cho mình hôm nọ đây sao? Sao nó lại ở đây nhỉ? Mình đâu có nhận? Lạ thật!”
Huyền Anh chạy vội ra ngoài phòng khách. Trang thì vẫn đang mải ngắm nghía những chiếc váy đắt tiền mà Duy tặng cho Huyền Anh, chả để ý đến xung quanh.
- À! Cái túi đó hả? Chị cũng chẳng biết nữa! Sáng nay lúc em đi học thì có người đến đưa cho chị, bảo là đồ của Huyền Anh. Chị cứ tưởng là cô chú gửi cho em nên cứ thế nhận thôi! Em đã kiểm tra trong đó chưa? Là cái gì vậy?
- Không có gì chị ạ! Em chỉ hỏi thôi mà!
- Zời ạ! Làm chị hết hồn! Thôi chuẩn bị dần đi! 6 giờ là bắt đầu rồi đấy nhá! Nhớ đến sớm mà cổ vũ cho chị!
- Tuân lệnh!- Huyền Anh nói rồi cúp máy.
May là không nhìn thấy cái mác Fashion King. Huyền Anh thở dài bước vào trong.
_
Mèo Xù Ngốc NghếchTác giả: Minh KềnTruyện Đô ThịAds Cúc c* cúc c* cúc c*… Tiếng chuông báo thức vang lên đánh thức Vy. Cô ngồi dậy, việc đầu tiên theo thói quen là chạy ra cửa sổ, mở rèm cửa để ngắm cảnh đông đúc nhộn nhịp và chào đón một ngày mới. - Trời ơi! Quên mất! Phải đi phỏng vấn! Aishh sao cái việc hệ trọng thế này lại quên mất cơ chứ? Cô chạy vội vào nhà vệ sinh. Sau khi làm VSCN xong, cô khóa cửa cẩn thận rồi chạy một mạch đến bến xe buýt. May thay, khi vừa ra đến nơi thì có 1 cái xe buýt đang đi tới. - Phù! May quá! Cứ tưởng muộn rồi chứ! Xuống đến nơi, cô chạy thật nhanh vào bên trong 1 tòa nhà lớn, đó chính là tập đoàn Fashion King hùng mạnh. Vào được đây để làm việc không hề đơn giản. Cô biết điều đó nhưng vẫn đến đây để phỏng vấn, gọi là thử vận may ý mà. - Mời cô Ngô Tiểu Vy ạ!- Tiếng của một cô gái vang lên, trên tay cô ta cầm 1 tờ giấy. - Vâng, tôi tới ngay!- Vy đáp. Sau cuộc phỏng vấn, cô mệt mỏi bước ra. Quả thật để được làm việc ở đây thì phải thật giỏi, có đầu óc sáng tạo. Cũng may là cô có thể đáp ứng… Tại nhà Vy… - Bây giờ đến lượt tớ!- Trang nhìn Huyền Anh với ánh mắt gian xảo. - Này! Tôi không sợ cô đâu nha! Huyền Anh này hơi bị nhiều quần áo đẹp đó! Mặc cái nào cũng được hết à nha! - Kể cả cái này à?- Trang giơ bộ váy ngủ 2 dây lên. - Không tính cái đó! Chẳng ai mặc đồ ngủ đi xem biểu diễn cả!- Huyền Anh vội vàng giật lại cái váy. - Sao toàn là đồ ngủ thế này? Cậu không có quần áo đi chơi à?- Trang ngạc nhiên. - Có chứ sao không? Nhìn này! Huyền Anh giơ số quần áo hay dùng để đi chơi cùng bạn bè cho Trang xem, cô sững sờ: - Đây… đây là quần áo đi chơi của cậu ư? - Ừ! Sao thế? Đẹp quá à? - Đẹp cái đầu cậu! Toàn áo phông với quần sooc! Cậu đùa tớ đấy à? Chính cậu bảo đây là dịp quan trọng, phải ăn mặc đẹp cơ mà! Cậu định mặc cái này đi á? - Ơ… thì tớ… Đây là tất cả quần áo đẹp nhất của tớ rồi! Kiếm đâu ra nữa? - Ê! Nhìn kìa! Cái túi to đùng kia đựng gì vậy? - Đâu? - Đằng sau cậu ý! Huyền Anh ngạc nhiên cầm cái túi nặng trịch đó lên. - Chắc đây là của chị Vy! Mà đựng gì bên trong thế nhỉ? - Ô ô ô nhìn này! Đây chẳng phải là mác của Fashion King sao? - Hả? Fashion King?- Huyền Anh ngạc nhiên. - Đây này! Hình vương miện to đùng ngay giữa mác này! Chắc chắn trong này có quần áo rồi! Mở thử ra đi! - Điên à? Vô duyên thế? Nhỡ là khách hàng của chị Vy thì sao? - Đã bao giờ chị ý mang đồ về cho khách thế này đâu? Hơn nữa đang trong giai đoạn ra bộ sưu tập mới, hơi đâu ra mà mang và giữ cho khách cơ chứ? Cậu phải động não lên chứ! Tớ nghĩ cái này là của chị Vy hoặc là… của cậu! - Cái gì mà của tớ? Tớ có mua những cái này bao giờ đâu? - Biết đâu bất ngờ! Mở thử ra đi xem nào! - Đã bảo không là không! Không phải của mình thì mở ra xem làm gì?- Huyền Anh nhăn nhó. - Cứ thử đi! Mở ra rồi gấp lại, không ai biết đâu! Nhanh lên! Chúng mình còn phải đi nữa! Nếu cậu không mở thì mình mở!- Trang vớ lấy cái túi to đùng đoàng đó và mở ra. - Có gì thế?- Huyền Anh tò mò liếc vào. - Woa! Toàn váy là váy! Đẹp quá!- Trang hét lên. - Cái gì? Váy ư?- Lần này thì không phải là liếc nữa mà cô ngó hẳn vào xem. - Toàn hàng đắt tiền! Khiếp, chục triệu đấy! “Ơ! Đây chẳng phải là là chỗ váy mà Duy đã mua cho mình hôm nọ đây sao? Sao nó lại ở đây nhỉ? Mình đâu có nhận? Lạ thật!” Huyền Anh chạy vội ra ngoài phòng khách. Trang thì vẫn đang mải ngắm nghía những chiếc váy đắt tiền mà Duy tặng cho Huyền Anh, chả để ý đến xung quanh. - À! Cái túi đó hả? Chị cũng chẳng biết nữa! Sáng nay lúc em đi học thì có người đến đưa cho chị, bảo là đồ của Huyền Anh. Chị cứ tưởng là cô chú gửi cho em nên cứ thế nhận thôi! Em đã kiểm tra trong đó chưa? Là cái gì vậy? - Không có gì chị ạ! Em chỉ hỏi thôi mà! - Zời ạ! Làm chị hết hồn! Thôi chuẩn bị dần đi! 6 giờ là bắt đầu rồi đấy nhá! Nhớ đến sớm mà cổ vũ cho chị! - Tuân lệnh!- Huyền Anh nói rồi cúp máy. May là không nhìn thấy cái mác Fashion King. Huyền Anh thở dài bước vào trong._