Tác giả:

Ads Cúc c* cúc c* cúc c*…  Tiếng chuông báo thức vang lên đánh thức Vy. Cô ngồi dậy, việc đầu tiên theo thói quen là chạy ra cửa sổ, mở rèm cửa để ngắm cảnh đông đúc nhộn nhịp và chào đón một ngày mới.  - Trời ơi! Quên mất! Phải đi phỏng vấn! Aishh sao cái việc hệ trọng thế này lại quên mất cơ chứ?  Cô chạy vội vào nhà vệ sinh. Sau khi làm VSCN xong, cô khóa cửa cẩn thận rồi chạy một mạch đến bến xe buýt. May thay, khi vừa ra đến nơi thì có 1 cái xe buýt đang đi tới.  - Phù! May quá! Cứ tưởng muộn rồi chứ!  Xuống đến nơi, cô chạy thật nhanh vào bên trong 1 tòa nhà lớn, đó chính là tập đoàn Fashion King hùng mạnh. Vào được đây để làm việc không hề đơn giản. Cô biết điều đó nhưng vẫn đến đây để phỏng vấn, gọi là thử vận may ý mà.  - Mời cô Ngô Tiểu Vy ạ!- Tiếng của một cô gái vang lên, trên tay cô ta cầm 1 tờ giấy.  - Vâng, tôi tới ngay!- Vy đáp.  Sau cuộc phỏng vấn, cô mệt mỏi bước ra. Quả thật để được làm việc ở đây thì phải thật giỏi, có đầu óc sáng tạo. Cũng may là cô có thể đáp ứng…

Chương 52

Mèo Xù Ngốc NghếchTác giả: Minh KềnTruyện Đô ThịAds Cúc c* cúc c* cúc c*…  Tiếng chuông báo thức vang lên đánh thức Vy. Cô ngồi dậy, việc đầu tiên theo thói quen là chạy ra cửa sổ, mở rèm cửa để ngắm cảnh đông đúc nhộn nhịp và chào đón một ngày mới.  - Trời ơi! Quên mất! Phải đi phỏng vấn! Aishh sao cái việc hệ trọng thế này lại quên mất cơ chứ?  Cô chạy vội vào nhà vệ sinh. Sau khi làm VSCN xong, cô khóa cửa cẩn thận rồi chạy một mạch đến bến xe buýt. May thay, khi vừa ra đến nơi thì có 1 cái xe buýt đang đi tới.  - Phù! May quá! Cứ tưởng muộn rồi chứ!  Xuống đến nơi, cô chạy thật nhanh vào bên trong 1 tòa nhà lớn, đó chính là tập đoàn Fashion King hùng mạnh. Vào được đây để làm việc không hề đơn giản. Cô biết điều đó nhưng vẫn đến đây để phỏng vấn, gọi là thử vận may ý mà.  - Mời cô Ngô Tiểu Vy ạ!- Tiếng của một cô gái vang lên, trên tay cô ta cầm 1 tờ giấy.  - Vâng, tôi tới ngay!- Vy đáp.  Sau cuộc phỏng vấn, cô mệt mỏi bước ra. Quả thật để được làm việc ở đây thì phải thật giỏi, có đầu óc sáng tạo. Cũng may là cô có thể đáp ứng… - Huyền Anh! Huyền Anh! - Trang! Không đi xem nữa à? - Phù! May quá! May quá!- Trang bám chặt lấy người Huyền Anh, thở hổn hển. - Sao cậu chạy như kiểu bị zombie đuổi ý! - Còn kinh hơn cả zombie đuổi ế! - Sao vậy? - Tớ vừa bị 1 người mắng té tát! - Cái gì? Ai dám mắng cậu hả? - Không sao! Tớ sai! Nhưng mà tớ cũng chẳng hiểu tại sao nữa. Tự nhiên bị ngã cái rầm xuống đất! Rồi cái người đứng cạnh cứ lay lay rồi bảo mình bị điếc! Mình cũng chả định hình được tại sao mình bị ngã! - Chắc do người đó cố tình làm cậu ngã rồi đổ lỗi cho cậu chứ còn gì nữa! - Chưa chắc đâu! Có thể tớ sai thật! Người thành đạt, xinh đẹp và quý phái như bà ấy thì gây chuyện với 1 đứa như mình làm gì? - Ờ nhỉ! Cũng đúng!- Huyền Anh xoa xoa cằm, mặt vẻ suy tư. - Thôi cũng qua rồi! Đi xem chị Vy thôi! - Tớ không được vào!- Huyền Anh xị mặt. - Sao lại không được vào?- Trang tròn xoe mắt. - Người ta bảo người mẫu phải trang điểm và biểu diễn, khách khứa không được vào! - Không sao đâu! Tý mình sẽ gặp thôi mà! Còn 15 phút nữa là bắt đầu rồi! Mau mau đi giành chỗ kẻo tý phải đứng đấy! - Ờ nhỉ? Đi giành chỗ! Rồi 2 nàng kéo nhau chạy đi, len lỏi trong khu vực đông người qua lại. *** - Long! Sao giờ mày mới đến? - Sorry tao đến muộn quá! Tao bận chút chuyện! - Ô! Ai đây?- Chàng trai với mái tóc màu bạch kim ấy chỉ tay vào cô gái đứng cạnh Long. - À! Đây là bạn gái của tao! - Cái gì? Bạn gái của anh?- Ngọc hét ầm lên. Long vội lấy tay bịt miệng Ngọc lại nên anh chỉ có thể nghe thấy những tiếng ú ớ không thành tiếng của cô. Long khẽ nói nhỏ vào tai Ngọc: - Nếu không muốn nhận hình phạt thì ngoan ngoãn nghe lời tôi! Tôi có thể thực hiện luôn hình phạt ngay đêm nay đấy!- Rồi anh trừng mắt nhìn Ngọc như đang cảnh cáo cô. Ngọc im lặng, gật đầu lia lịa. Cô sợ anh sẽ nhốt cô vào 1 phòng tối nào đó rồi bắt cô nhịn đói. Nhà anh lớn như vậy, thiếu gì phòng tối. Đối với Ngọc, không được ăn uống gì trong 1 ngày sẽ là cả 1 thảm họa lớn. Anh từ từ bỏ tay ra rồi luồn tay qua eo của Ngọc khiến cô dựng cả tóc gáy. - Mày có bạn gái từ lúc nào vậy? - Mới thôi! Thế là bộ 3 giờ chỉ còn mày là chưa có ai thôi đấy Đạt ạ! - Haiz… Tao biết mà! - Sành điệu nhất trong 3 thằng mà vẫn chưa kiếm được em nào! - Kệ tao chứ! Tao còn phải tìm hiểu nữa! - Thôi! Tao vào trước đây! Tý tao còn phải gặp thằng Kevin nữa! Đi nào em yêu! - Ừ… ừ…- Ngọc miễn cưỡng gật đầu. “Chán nhỉ? Còn mỗi mình thôi sao?”- Đạt khẽ thở dài._

- Huyền Anh! Huyền Anh! 

- Trang! Không đi xem nữa à? 

- Phù! May quá! May quá!- Trang bám chặt lấy người Huyền Anh, thở hổn hển. 

- Sao cậu chạy như kiểu bị zombie đuổi ý! 

- Còn kinh hơn cả zombie đuổi ế! 

- Sao vậy? 

- Tớ vừa bị 1 người mắng té tát! 

- Cái gì? Ai dám mắng cậu hả? 

- Không sao! Tớ sai! Nhưng mà tớ cũng chẳng hiểu tại sao nữa. Tự nhiên bị ngã cái rầm xuống đất! Rồi cái người đứng cạnh cứ lay lay rồi bảo mình bị điếc! Mình cũng chả định hình được tại sao mình bị ngã! 

- Chắc do người đó cố tình làm cậu ngã rồi đổ lỗi cho cậu chứ còn gì nữa! 

- Chưa chắc đâu! Có thể tớ sai thật! Người thành đạt, xinh đẹp và quý phái như bà ấy thì gây chuyện với 1 đứa như mình làm gì? 

- Ờ nhỉ! Cũng đúng!- Huyền Anh xoa xoa cằm, mặt vẻ suy tư. 

- Thôi cũng qua rồi! Đi xem chị Vy thôi! 

- Tớ không được vào!- Huyền Anh xị mặt. 

- Sao lại không được vào?- Trang tròn xoe mắt. 

- Người ta bảo người mẫu phải trang điểm và biểu diễn, khách khứa không được vào! 

- Không sao đâu! Tý mình sẽ gặp thôi mà! Còn 15 phút nữa là bắt đầu rồi! Mau mau đi giành chỗ kẻo tý phải đứng đấy! 

- Ờ nhỉ? Đi giành chỗ! 

Rồi 2 nàng kéo nhau chạy đi, len lỏi trong khu vực đông người qua lại. 

*** 

- Long! Sao giờ mày mới đến? 

- Sorry tao đến muộn quá! Tao bận chút chuyện! 

- Ô! Ai đây?- Chàng trai với mái tóc màu bạch kim ấy chỉ tay vào cô gái đứng cạnh Long. 

- À! Đây là bạn gái của tao! 

- Cái gì? Bạn gái của anh?- Ngọc hét ầm lên. 

Long vội lấy tay bịt miệng Ngọc lại nên anh chỉ có thể nghe thấy những tiếng ú ớ không thành tiếng của cô. Long khẽ nói nhỏ vào tai Ngọc: 

- Nếu không muốn nhận hình phạt thì ngoan ngoãn nghe lời tôi! Tôi có thể thực hiện luôn hình phạt ngay đêm nay đấy!- Rồi anh trừng mắt nhìn Ngọc như đang cảnh cáo cô. 

Ngọc im lặng, gật đầu lia lịa. Cô sợ anh sẽ nhốt cô vào 1 phòng tối nào đó rồi bắt cô nhịn đói. Nhà anh lớn như vậy, thiếu gì phòng tối. Đối với Ngọc, không được ăn uống gì trong 1 ngày sẽ là cả 1 thảm họa lớn. 

Anh từ từ bỏ tay ra rồi luồn tay qua eo của Ngọc khiến cô dựng cả tóc gáy. 

- Mày có bạn gái từ lúc nào vậy? 

- Mới thôi! Thế là bộ 3 giờ chỉ còn mày là chưa có ai thôi đấy Đạt ạ! 

- Haiz… Tao biết mà! 

- Sành điệu nhất trong 3 thằng mà vẫn chưa kiếm được em nào! 

- Kệ tao chứ! Tao còn phải tìm hiểu nữa! 

- Thôi! Tao vào trước đây! Tý tao còn phải gặp thằng Kevin nữa! Đi nào em yêu! 

- Ừ… ừ…- Ngọc miễn cưỡng gật đầu. 

“Chán nhỉ? Còn mỗi mình thôi sao?”- Đạt khẽ thở dài.

_

Mèo Xù Ngốc NghếchTác giả: Minh KềnTruyện Đô ThịAds Cúc c* cúc c* cúc c*…  Tiếng chuông báo thức vang lên đánh thức Vy. Cô ngồi dậy, việc đầu tiên theo thói quen là chạy ra cửa sổ, mở rèm cửa để ngắm cảnh đông đúc nhộn nhịp và chào đón một ngày mới.  - Trời ơi! Quên mất! Phải đi phỏng vấn! Aishh sao cái việc hệ trọng thế này lại quên mất cơ chứ?  Cô chạy vội vào nhà vệ sinh. Sau khi làm VSCN xong, cô khóa cửa cẩn thận rồi chạy một mạch đến bến xe buýt. May thay, khi vừa ra đến nơi thì có 1 cái xe buýt đang đi tới.  - Phù! May quá! Cứ tưởng muộn rồi chứ!  Xuống đến nơi, cô chạy thật nhanh vào bên trong 1 tòa nhà lớn, đó chính là tập đoàn Fashion King hùng mạnh. Vào được đây để làm việc không hề đơn giản. Cô biết điều đó nhưng vẫn đến đây để phỏng vấn, gọi là thử vận may ý mà.  - Mời cô Ngô Tiểu Vy ạ!- Tiếng của một cô gái vang lên, trên tay cô ta cầm 1 tờ giấy.  - Vâng, tôi tới ngay!- Vy đáp.  Sau cuộc phỏng vấn, cô mệt mỏi bước ra. Quả thật để được làm việc ở đây thì phải thật giỏi, có đầu óc sáng tạo. Cũng may là cô có thể đáp ứng… - Huyền Anh! Huyền Anh! - Trang! Không đi xem nữa à? - Phù! May quá! May quá!- Trang bám chặt lấy người Huyền Anh, thở hổn hển. - Sao cậu chạy như kiểu bị zombie đuổi ý! - Còn kinh hơn cả zombie đuổi ế! - Sao vậy? - Tớ vừa bị 1 người mắng té tát! - Cái gì? Ai dám mắng cậu hả? - Không sao! Tớ sai! Nhưng mà tớ cũng chẳng hiểu tại sao nữa. Tự nhiên bị ngã cái rầm xuống đất! Rồi cái người đứng cạnh cứ lay lay rồi bảo mình bị điếc! Mình cũng chả định hình được tại sao mình bị ngã! - Chắc do người đó cố tình làm cậu ngã rồi đổ lỗi cho cậu chứ còn gì nữa! - Chưa chắc đâu! Có thể tớ sai thật! Người thành đạt, xinh đẹp và quý phái như bà ấy thì gây chuyện với 1 đứa như mình làm gì? - Ờ nhỉ! Cũng đúng!- Huyền Anh xoa xoa cằm, mặt vẻ suy tư. - Thôi cũng qua rồi! Đi xem chị Vy thôi! - Tớ không được vào!- Huyền Anh xị mặt. - Sao lại không được vào?- Trang tròn xoe mắt. - Người ta bảo người mẫu phải trang điểm và biểu diễn, khách khứa không được vào! - Không sao đâu! Tý mình sẽ gặp thôi mà! Còn 15 phút nữa là bắt đầu rồi! Mau mau đi giành chỗ kẻo tý phải đứng đấy! - Ờ nhỉ? Đi giành chỗ! Rồi 2 nàng kéo nhau chạy đi, len lỏi trong khu vực đông người qua lại. *** - Long! Sao giờ mày mới đến? - Sorry tao đến muộn quá! Tao bận chút chuyện! - Ô! Ai đây?- Chàng trai với mái tóc màu bạch kim ấy chỉ tay vào cô gái đứng cạnh Long. - À! Đây là bạn gái của tao! - Cái gì? Bạn gái của anh?- Ngọc hét ầm lên. Long vội lấy tay bịt miệng Ngọc lại nên anh chỉ có thể nghe thấy những tiếng ú ớ không thành tiếng của cô. Long khẽ nói nhỏ vào tai Ngọc: - Nếu không muốn nhận hình phạt thì ngoan ngoãn nghe lời tôi! Tôi có thể thực hiện luôn hình phạt ngay đêm nay đấy!- Rồi anh trừng mắt nhìn Ngọc như đang cảnh cáo cô. Ngọc im lặng, gật đầu lia lịa. Cô sợ anh sẽ nhốt cô vào 1 phòng tối nào đó rồi bắt cô nhịn đói. Nhà anh lớn như vậy, thiếu gì phòng tối. Đối với Ngọc, không được ăn uống gì trong 1 ngày sẽ là cả 1 thảm họa lớn. Anh từ từ bỏ tay ra rồi luồn tay qua eo của Ngọc khiến cô dựng cả tóc gáy. - Mày có bạn gái từ lúc nào vậy? - Mới thôi! Thế là bộ 3 giờ chỉ còn mày là chưa có ai thôi đấy Đạt ạ! - Haiz… Tao biết mà! - Sành điệu nhất trong 3 thằng mà vẫn chưa kiếm được em nào! - Kệ tao chứ! Tao còn phải tìm hiểu nữa! - Thôi! Tao vào trước đây! Tý tao còn phải gặp thằng Kevin nữa! Đi nào em yêu! - Ừ… ừ…- Ngọc miễn cưỡng gật đầu. “Chán nhỉ? Còn mỗi mình thôi sao?”- Đạt khẽ thở dài._

Chương 52