Tác giả:

Ngày tựu trường luôn là ngày vui nhất, được mặc đồng phục mới, đồ dùng mới,thầy cô mới,khiến thức mới.....Còn học sinh thì khác, có hai loại họcsinh được nhắc đến ở trường hợp này, học sinh chăm chỉ: luôn luôn háohức, chăm chỉ chuẩn bị bài mới cho buổi học đầu tiên, là lượt quần áođồng phục, đánh giày dép bóng loáng và hạ quyết tâm tăng hạng ngay trong lần kiểm tra đầu tiên.Loại thứ 2 thì trái ngược hoàn toàn với loại1.... nhưng...Còn loại học sinh như Min Jae thì...... - JAE...... Tiếng mẹ gọi vọng lên đánh thức cô công chúa ngủ nướng thức dậy, bà luôn thức dậy rất rất sớm và chuẩn bị bữa sáng cho 2 mẹ con. Mẹ Min Jae mở mộtquán ăn nhỏ ngoài chợ, cuộc sống cũng chỉ đủ ăn và cho Min Jae đi học,dư được chút nào thì mẹ cô lạ cất đi.Vì thế năm nay cô may mắn đượcchuyển tới một trường cấp 3 danh tiếng, phần vì học lực khá tốt còn mộtphần vì số tiền gom góp được của mẹ.Min Jae chỉ mốn có một cuộc sốngbình thường, học tại một trường bình thường, thi vào một trường đại học bình thường, làm…

Chương 20: Đó không phải là lòng thương hại…

Một Cho Tất CảTác giả: Thằng Nhóc HưTruyện Ngôn TìnhNgày tựu trường luôn là ngày vui nhất, được mặc đồng phục mới, đồ dùng mới,thầy cô mới,khiến thức mới.....Còn học sinh thì khác, có hai loại họcsinh được nhắc đến ở trường hợp này, học sinh chăm chỉ: luôn luôn háohức, chăm chỉ chuẩn bị bài mới cho buổi học đầu tiên, là lượt quần áođồng phục, đánh giày dép bóng loáng và hạ quyết tâm tăng hạng ngay trong lần kiểm tra đầu tiên.Loại thứ 2 thì trái ngược hoàn toàn với loại1.... nhưng...Còn loại học sinh như Min Jae thì...... - JAE...... Tiếng mẹ gọi vọng lên đánh thức cô công chúa ngủ nướng thức dậy, bà luôn thức dậy rất rất sớm và chuẩn bị bữa sáng cho 2 mẹ con. Mẹ Min Jae mở mộtquán ăn nhỏ ngoài chợ, cuộc sống cũng chỉ đủ ăn và cho Min Jae đi học,dư được chút nào thì mẹ cô lạ cất đi.Vì thế năm nay cô may mắn đượcchuyển tới một trường cấp 3 danh tiếng, phần vì học lực khá tốt còn mộtphần vì số tiền gom góp được của mẹ.Min Jae chỉ mốn có một cuộc sốngbình thường, học tại một trường bình thường, thi vào một trường đại học bình thường, làm… Tại lớp học….Giờ giải lao….- Cậu vẫn chép bài cho hắn sao?- Liên quan gì tới cậu…- Lòng thương hại của cậu cũng có thừa nhỉ…..- …………- Đừng chép nữa….- Tôi bảo đừng chép nữa…Min Jae không hề để ý đến thái độ của Tae Sun vẫn cặm cụi chép lại bàimột cách cẩn thận. Đột nhiên Tae Sun giằng lấy quyển vở trên bàn Min Jae rồi ném nó qua cửa sổ….Min Jae ngạc nhiên không hiểu chuyện gì xảy ra,tất cả xảy ra chỉ trong chớp mắt.- CẬU LÀM CÁI GÌ THẾ? Xuống dưới và nhặt nó về cho tôi.- Không…- Đi nhặt về mau…- Không…Tôi không muốn cậu chép bài cho hắn…- Tôi chép bài cho ai, làm gì thì liên quan gì đến cậu chứ? Cậu là cáigì của tôi mà dám can thiệp vào cuộc sống của tôi, cậu là cái gì chứ, là cái gì mà dám khiến tôi giận giữ, dám cướp đi tình bạn của tôi, làmcuộc sống của tôi đảo lộn hết taatss cả…cậu là gì? là cái gì chứ? Đồtồi, đồ xấu xa….- Tại sao lại phải thương hại hắn? Tại sao cậu cứ quan tâm đến hắn để tôi phải điên lên.-Tae Sun tức giận quát ầm lên.Min Jae khóc nức nở nhìn Tae Sun bằng ánh mắt oán hận…- Vậy tôi nói cho cậu biết, tôi đối với Joo Won không phải là lòng thương hại….Còn đối với cậu ngay cả lòng thương hại tôi cũng sẽ không dành cho cậu…Tưởng rằng cậu đã thay đổi…nhưng tôi đã nhầm….Đẩy Tae Sun ra Min Jae phóng thẳng ra khỏi cửa lớp để lại không khí ngột ngạt nơi lớp học, vài người ngồi trong lớp chứng kiến toàn bộ sự việccũng kéo hết ra ngoài, chỉ còn lại Tae Sun trong lớp lúc này, bàng hoàng trước những gì Min Jae nói, một cảm giác khó chịu dâng lên trong lòng.Min Jae chạy xuống tầng một nhặt quyển vở, nó bị ướt và nhàu nát vì rơivào vũng nước, những dòng chữ ngay ngắn sạch sẽ giờ đây ướt đẫm nướcnhòe hết….Lật từng trang vở mà nước mắt Min Jae không ngừng rơi từ trước đến nay chưa bao giờ Min Jae khóc nhiều đến thế, khi chứng kiến cảnh ba đánh mẹ Min Jae không hề khóc, vậy mà giờ đây vì cái gì mà nước mắtkhông ngừng rơi….vì quyển vở bị hỏng hay vì sự tức giận vô cớ của TaeSun….hay vì những lời nói khiến Joo Won bị tổn thương….Ở ngôi trường này ngoài Yunhee ra cô chỉ có Joo Won là bạn, chỉ có Joo Won mới nở nụ cười thân thiện và thuần khiết với cô, vậy mà chỉ vì một câu nói…cô đã đánhmất đi tình bạn ấy…Nước mắt cứ rơi, rơi mà không thể ngăn lại được lòngcứ đau, đau mà không thể xoa dịu…..cảm giác đó là gì? Đó có phải là yêu không???

Tại lớp học….

Giờ giải lao….

- Cậu vẫn chép bài cho hắn sao?

- Liên quan gì tới cậu…

- Lòng thương hại của cậu cũng có thừa nhỉ…..

- …………

- Đừng chép nữa….

- Tôi bảo đừng chép nữa…

Min Jae không hề để ý đến thái độ của Tae Sun vẫn cặm cụi chép lại bàimột cách cẩn thận. Đột nhiên Tae Sun giằng lấy quyển vở trên bàn Min Jae rồi ném nó qua cửa sổ….Min Jae ngạc nhiên không hiểu chuyện gì xảy ra,tất cả xảy ra chỉ trong chớp mắt.

- CẬU LÀM CÁI GÌ THẾ? Xuống dưới và nhặt nó về cho tôi.

- Không…

- Đi nhặt về mau…

- Không…Tôi không muốn cậu chép bài cho hắn…

- Tôi chép bài cho ai, làm gì thì liên quan gì đến cậu chứ? Cậu là cáigì của tôi mà dám can thiệp vào cuộc sống của tôi, cậu là cái gì chứ, là cái gì mà dám khiến tôi giận giữ, dám cướp đi tình bạn của tôi, làmcuộc sống của tôi đảo lộn hết taatss cả…cậu là gì? là cái gì chứ? Đồtồi, đồ xấu xa….

- Tại sao lại phải thương hại hắn? Tại sao cậu cứ quan tâm đến hắn để tôi phải điên lên.-Tae Sun tức giận quát ầm lên.

Min Jae khóc nức nở nhìn Tae Sun bằng ánh mắt oán hận…

- Vậy tôi nói cho cậu biết, tôi đối với Joo Won không phải là lòng thương hại….Còn đối với cậu ngay cả lòng thương hại tôi cũng sẽ không dành cho cậu…Tưởng rằng cậu đã thay đổi…nhưng tôi đã nhầm….

Đẩy Tae Sun ra Min Jae phóng thẳng ra khỏi cửa lớp để lại không khí ngột ngạt nơi lớp học, vài người ngồi trong lớp chứng kiến toàn bộ sự việccũng kéo hết ra ngoài, chỉ còn lại Tae Sun trong lớp lúc này, bàng hoàng trước những gì Min Jae nói, một cảm giác khó chịu dâng lên trong lòng.

Min Jae chạy xuống tầng một nhặt quyển vở, nó bị ướt và nhàu nát vì rơivào vũng nước, những dòng chữ ngay ngắn sạch sẽ giờ đây ướt đẫm nướcnhòe hết….Lật từng trang vở mà nước mắt Min Jae không ngừng rơi từ trước đến nay chưa bao giờ Min Jae khóc nhiều đến thế, khi chứng kiến cảnh ba đánh mẹ Min Jae không hề khóc, vậy mà giờ đây vì cái gì mà nước mắtkhông ngừng rơi….vì quyển vở bị hỏng hay vì sự tức giận vô cớ của TaeSun….hay vì những lời nói khiến Joo Won bị tổn thương….Ở ngôi trường này ngoài Yunhee ra cô chỉ có Joo Won là bạn, chỉ có Joo Won mới nở nụ cười thân thiện và thuần khiết với cô, vậy mà chỉ vì một câu nói…cô đã đánhmất đi tình bạn ấy…Nước mắt cứ rơi, rơi mà không thể ngăn lại được lòngcứ đau, đau mà không thể xoa dịu…..cảm giác đó là gì? Đó có phải là yêu không???

Một Cho Tất CảTác giả: Thằng Nhóc HưTruyện Ngôn TìnhNgày tựu trường luôn là ngày vui nhất, được mặc đồng phục mới, đồ dùng mới,thầy cô mới,khiến thức mới.....Còn học sinh thì khác, có hai loại họcsinh được nhắc đến ở trường hợp này, học sinh chăm chỉ: luôn luôn háohức, chăm chỉ chuẩn bị bài mới cho buổi học đầu tiên, là lượt quần áođồng phục, đánh giày dép bóng loáng và hạ quyết tâm tăng hạng ngay trong lần kiểm tra đầu tiên.Loại thứ 2 thì trái ngược hoàn toàn với loại1.... nhưng...Còn loại học sinh như Min Jae thì...... - JAE...... Tiếng mẹ gọi vọng lên đánh thức cô công chúa ngủ nướng thức dậy, bà luôn thức dậy rất rất sớm và chuẩn bị bữa sáng cho 2 mẹ con. Mẹ Min Jae mở mộtquán ăn nhỏ ngoài chợ, cuộc sống cũng chỉ đủ ăn và cho Min Jae đi học,dư được chút nào thì mẹ cô lạ cất đi.Vì thế năm nay cô may mắn đượcchuyển tới một trường cấp 3 danh tiếng, phần vì học lực khá tốt còn mộtphần vì số tiền gom góp được của mẹ.Min Jae chỉ mốn có một cuộc sốngbình thường, học tại một trường bình thường, thi vào một trường đại học bình thường, làm… Tại lớp học….Giờ giải lao….- Cậu vẫn chép bài cho hắn sao?- Liên quan gì tới cậu…- Lòng thương hại của cậu cũng có thừa nhỉ…..- …………- Đừng chép nữa….- Tôi bảo đừng chép nữa…Min Jae không hề để ý đến thái độ của Tae Sun vẫn cặm cụi chép lại bàimột cách cẩn thận. Đột nhiên Tae Sun giằng lấy quyển vở trên bàn Min Jae rồi ném nó qua cửa sổ….Min Jae ngạc nhiên không hiểu chuyện gì xảy ra,tất cả xảy ra chỉ trong chớp mắt.- CẬU LÀM CÁI GÌ THẾ? Xuống dưới và nhặt nó về cho tôi.- Không…- Đi nhặt về mau…- Không…Tôi không muốn cậu chép bài cho hắn…- Tôi chép bài cho ai, làm gì thì liên quan gì đến cậu chứ? Cậu là cáigì của tôi mà dám can thiệp vào cuộc sống của tôi, cậu là cái gì chứ, là cái gì mà dám khiến tôi giận giữ, dám cướp đi tình bạn của tôi, làmcuộc sống của tôi đảo lộn hết taatss cả…cậu là gì? là cái gì chứ? Đồtồi, đồ xấu xa….- Tại sao lại phải thương hại hắn? Tại sao cậu cứ quan tâm đến hắn để tôi phải điên lên.-Tae Sun tức giận quát ầm lên.Min Jae khóc nức nở nhìn Tae Sun bằng ánh mắt oán hận…- Vậy tôi nói cho cậu biết, tôi đối với Joo Won không phải là lòng thương hại….Còn đối với cậu ngay cả lòng thương hại tôi cũng sẽ không dành cho cậu…Tưởng rằng cậu đã thay đổi…nhưng tôi đã nhầm….Đẩy Tae Sun ra Min Jae phóng thẳng ra khỏi cửa lớp để lại không khí ngột ngạt nơi lớp học, vài người ngồi trong lớp chứng kiến toàn bộ sự việccũng kéo hết ra ngoài, chỉ còn lại Tae Sun trong lớp lúc này, bàng hoàng trước những gì Min Jae nói, một cảm giác khó chịu dâng lên trong lòng.Min Jae chạy xuống tầng một nhặt quyển vở, nó bị ướt và nhàu nát vì rơivào vũng nước, những dòng chữ ngay ngắn sạch sẽ giờ đây ướt đẫm nướcnhòe hết….Lật từng trang vở mà nước mắt Min Jae không ngừng rơi từ trước đến nay chưa bao giờ Min Jae khóc nhiều đến thế, khi chứng kiến cảnh ba đánh mẹ Min Jae không hề khóc, vậy mà giờ đây vì cái gì mà nước mắtkhông ngừng rơi….vì quyển vở bị hỏng hay vì sự tức giận vô cớ của TaeSun….hay vì những lời nói khiến Joo Won bị tổn thương….Ở ngôi trường này ngoài Yunhee ra cô chỉ có Joo Won là bạn, chỉ có Joo Won mới nở nụ cười thân thiện và thuần khiết với cô, vậy mà chỉ vì một câu nói…cô đã đánhmất đi tình bạn ấy…Nước mắt cứ rơi, rơi mà không thể ngăn lại được lòngcứ đau, đau mà không thể xoa dịu…..cảm giác đó là gì? Đó có phải là yêu không???

Chương 20: Đó không phải là lòng thương hại…