Cái ngày hôm ấy,cái ngày định mệnh ấy,cô vì mải mê đùa giỡn nên lạc vào một cái hang,một cái hang tưởng chừng như chỉ có cát bụi,nhưng lại là ranh giới giữa thế giới thần linh và thế giới ma quỷ.Cô vừa bước vào đã ngửi thấy mùi hoa hồng đế vương,loại hoa mà cô thích nhất và anh cũng thích nhất.Loại hoa kiêu sa chỉ thích đứng đơn độc,mình với mình,nếu trồng loại hoa khác gần nó,dù là hoa hồng thì nó cũng sẽ tự động khô héo...Tò mò,cô bước vào sâu,sâu thêm.Rồi cô phát hiện một cửa hang khác,cô bước vào.Ôi trời,cả một vườn hoa hồng đế vương!Đẹp quá đi mất!Ánh nắng chói chang xen vào những khe hở của cái hang,à không,khu vườn làm cho nó trông chẳng khác gì vườn hoa ở thiên giới.Đẹp hơn nhiều nữa là đằng khác.Nhưng mà hoa hồng đế vương có mọc dại bao giờ đâu!Ai mà lại có thể trồng được cả một vường hồng tuyệt vời thế này nhỉ? Hôm ấy,ôi không khí thật trong lành,nắng thật ấm áp.Anh bước ra định nghỉ ngơi dưới tán o-liu trong vườn hồng của mình thì bắt gặp một cô gái xinh đẹp trong bộ chiến…
Chương 69: Lo sợ
Một Truyền Thuyết Về Ánh Sáng Và Bóng TốiTác giả: Dark PrincessTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhCái ngày hôm ấy,cái ngày định mệnh ấy,cô vì mải mê đùa giỡn nên lạc vào một cái hang,một cái hang tưởng chừng như chỉ có cát bụi,nhưng lại là ranh giới giữa thế giới thần linh và thế giới ma quỷ.Cô vừa bước vào đã ngửi thấy mùi hoa hồng đế vương,loại hoa mà cô thích nhất và anh cũng thích nhất.Loại hoa kiêu sa chỉ thích đứng đơn độc,mình với mình,nếu trồng loại hoa khác gần nó,dù là hoa hồng thì nó cũng sẽ tự động khô héo...Tò mò,cô bước vào sâu,sâu thêm.Rồi cô phát hiện một cửa hang khác,cô bước vào.Ôi trời,cả một vườn hoa hồng đế vương!Đẹp quá đi mất!Ánh nắng chói chang xen vào những khe hở của cái hang,à không,khu vườn làm cho nó trông chẳng khác gì vườn hoa ở thiên giới.Đẹp hơn nhiều nữa là đằng khác.Nhưng mà hoa hồng đế vương có mọc dại bao giờ đâu!Ai mà lại có thể trồng được cả một vường hồng tuyệt vời thế này nhỉ? Hôm ấy,ôi không khí thật trong lành,nắng thật ấm áp.Anh bước ra định nghỉ ngơi dưới tán o-liu trong vườn hồng của mình thì bắt gặp một cô gái xinh đẹp trong bộ chiến… Có chuyện gì vậy nhỉ?....Tại sao nữ vương lại ra ngoài trời khi thời tiết xấu như thế?....Tại sao nàng lại không cho Oscan đến gần?...Kỳ lạ….Gajira ngồi cạnh Reven đang ngủ say vì mệt,suy nghĩ miên man.Không còn bao lâu nữa là kết giới sẽ bị phá vỡ…Nữ vương lại thế này thì….Không,ta chỉ lo hão,nàng sẽ vẫn là vị chỉ huy tuyệt vời nhất…Cạch._Gajira…Reven…không sao chứ?-Oscan bước vào,khắp người ướt sũng vì trận mưa khi nãy._Ngồi xuống đi,Oscan.-Gajira nhìn về chiếc ghế để sẵn gần cửa._Ừm._Trả lời tôi nếu anh có thể.Oscan,có chuyện gì vậy?_Ta…Ta không biết.Ta cũng không hiểu tại sao nàng lại làm thế.Ta không hiểu._Anh cũng biết đấy,kết giới ngày càng mỏng,thời gian không còn nhiều.Anh mà làm cho nữ vương buồn phiền thì…-Gajira bước đến,thì thầm bằng một giọng bực tức._Ta chẳng làm gì cả.Cậu không tin ta ư?_Thôi,anh ra ngoài được chứ?Tôi nghĩ nữ vương cần yên tĩnh để nghỉ ngơi._Nhưng…Thôi được.-Oscan miễn cưỡng bước ra.Đến Gajira là cận vệ của Reven mà cũng không biết…Thực sự đã có chuyện gì?... Chuyện gì vậy???…Tại suối Rainbow…Blood ngồi nghỉ dưới tàn cây cổ thụ,ngắm nhìn những giọt nước,sau con mưa, long lanh như kim cương đọng trên những chiếc lá.Một cơn gió nhẹ vụt qua.Thời gian sắp hết rồi…Thật tệ…Đến bây giờ ta mới gặp được hậu duệ của "Sát thủ bóng đêm"…Làm sao ta có đủ thời gian để truyền thụ những chiêu thức ta biết cho cậu ta đây…Thật là tệ…_Chủ nhân,cơn mưa vừa rồi dường như báo hiệu điều không tốt.-Con hắc điểu Zardin bay đến, đậu lên vai Blood._Ừ.Ta cũng lo...Thời gian không còn nhiều…_Vâng.Hy vọng chúng ta sẽ không gặp trở ngại gì nữa._Ta cũng mong thế.Nhưng dạo này,ta thấy Reven lạ lắm._Vậy ư?_Ừ,cô ấy trông đã vui hơn,nhưng trong đôi mắt của Reven,luôn có một sự sợ hãi._Sợ?Ngài đùa à?Reven mà biết sợ ư?-Zardin tròn mắt._Ta không đùa đâu.Ta lo lắm,sức mạnh của cô ấy đã tăng lên,nhưng tinh thần thì suy sụp rất nhiều._Nếu đúng vậy thì…Thật là tai hoạ._Mi nói đúng.Cả binh đoàn đều tin tưởng Reven,thiếu cô ấy chẳng khác gì rắn mất đầu,hổ mất nanh._Chúng ta còn Oscan mà.Anh ta cũng mạnh đâu kém Reven,còn Gajira nữa._Binh đoàn ko tin tưởng Oscan như tin Reven,còn Gajira thì…Cũng khó mà nói._Chủ nhân lo hão thôi,chắc chắn chúng ta sẽ thắng mà._Ừ…(to be continued…)
Có chuyện gì vậy nhỉ?....Tại sao nữ vương lại ra ngoài trời khi thời tiết xấu như thế?....Tại sao nàng lại không cho Oscan đến gần?...Kỳ lạ….
Gajira ngồi cạnh Reven đang ngủ say vì mệt,suy nghĩ miên man.
Không còn bao lâu nữa là kết giới sẽ bị phá vỡ…Nữ vương lại thế này thì….Không,ta chỉ lo hão,nàng sẽ vẫn là vị chỉ huy tuyệt vời nhất…
Cạch.
_Gajira…Reven…không sao chứ?-Oscan bước vào,khắp người ướt sũng vì trận mưa khi nãy.
_Ngồi xuống đi,Oscan.-Gajira nhìn về chiếc ghế để sẵn gần cửa.
_Ừm.
_Trả lời tôi nếu anh có thể.Oscan,có chuyện gì vậy?
_Ta…Ta không biết.Ta cũng không hiểu tại sao nàng lại làm thế.Ta không hiểu.
_Anh cũng biết đấy,kết giới ngày càng mỏng,thời gian không còn nhiều.Anh mà làm cho nữ vương buồn phiền thì…-Gajira bước đến,thì thầm bằng một giọng bực tức.
_Ta chẳng làm gì cả.Cậu không tin ta ư?
_Thôi,anh ra ngoài được chứ?Tôi nghĩ nữ vương cần yên tĩnh để nghỉ ngơi.
_Nhưng…Thôi được.-Oscan miễn cưỡng bước ra.
Đến Gajira là cận vệ của Reven mà cũng không biết…Thực sự đã có chuyện gì?... Chuyện gì vậy???…
Tại suối Rainbow…
Blood ngồi nghỉ dưới tàn cây cổ thụ,ngắm nhìn những giọt nước,sau con mưa, long lanh như kim cương đọng trên những chiếc lá.Một cơn gió nhẹ vụt qua.
Thời gian sắp hết rồi…Thật tệ…Đến bây giờ ta mới gặp được hậu duệ của "Sát thủ bóng đêm"…Làm sao ta có đủ thời gian để truyền thụ những chiêu thức ta biết cho cậu ta đây…Thật là tệ…
_Chủ nhân,cơn mưa vừa rồi dường như báo hiệu điều không tốt.-Con hắc điểu Zardin bay đến, đậu lên vai Blood.
_Ừ.Ta cũng lo...Thời gian không còn nhiều…
_Vâng.Hy vọng chúng ta sẽ không gặp trở ngại gì nữa.
_Ta cũng mong thế.Nhưng dạo này,ta thấy Reven lạ lắm.
_Vậy ư?
_Ừ,cô ấy trông đã vui hơn,nhưng trong đôi mắt của Reven,luôn có một sự sợ hãi.
_Sợ?Ngài đùa à?Reven mà biết sợ ư?-Zardin tròn mắt.
_Ta không đùa đâu.Ta lo lắm,sức mạnh của cô ấy đã tăng lên,nhưng tinh thần thì suy sụp rất nhiều.
_Nếu đúng vậy thì…Thật là tai hoạ.
_Mi nói đúng.Cả binh đoàn đều tin tưởng Reven,thiếu cô ấy chẳng khác gì rắn mất đầu,hổ mất nanh.
_Chúng ta còn Oscan mà.Anh ta cũng mạnh đâu kém Reven,còn Gajira nữa.
_Binh đoàn ko tin tưởng Oscan như tin Reven,còn Gajira thì…Cũng khó mà nói.
_Chủ nhân lo hão thôi,chắc chắn chúng ta sẽ thắng mà.
_Ừ…
(to be continued…)
Một Truyền Thuyết Về Ánh Sáng Và Bóng TốiTác giả: Dark PrincessTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhCái ngày hôm ấy,cái ngày định mệnh ấy,cô vì mải mê đùa giỡn nên lạc vào một cái hang,một cái hang tưởng chừng như chỉ có cát bụi,nhưng lại là ranh giới giữa thế giới thần linh và thế giới ma quỷ.Cô vừa bước vào đã ngửi thấy mùi hoa hồng đế vương,loại hoa mà cô thích nhất và anh cũng thích nhất.Loại hoa kiêu sa chỉ thích đứng đơn độc,mình với mình,nếu trồng loại hoa khác gần nó,dù là hoa hồng thì nó cũng sẽ tự động khô héo...Tò mò,cô bước vào sâu,sâu thêm.Rồi cô phát hiện một cửa hang khác,cô bước vào.Ôi trời,cả một vườn hoa hồng đế vương!Đẹp quá đi mất!Ánh nắng chói chang xen vào những khe hở của cái hang,à không,khu vườn làm cho nó trông chẳng khác gì vườn hoa ở thiên giới.Đẹp hơn nhiều nữa là đằng khác.Nhưng mà hoa hồng đế vương có mọc dại bao giờ đâu!Ai mà lại có thể trồng được cả một vường hồng tuyệt vời thế này nhỉ? Hôm ấy,ôi không khí thật trong lành,nắng thật ấm áp.Anh bước ra định nghỉ ngơi dưới tán o-liu trong vườn hồng của mình thì bắt gặp một cô gái xinh đẹp trong bộ chiến… Có chuyện gì vậy nhỉ?....Tại sao nữ vương lại ra ngoài trời khi thời tiết xấu như thế?....Tại sao nàng lại không cho Oscan đến gần?...Kỳ lạ….Gajira ngồi cạnh Reven đang ngủ say vì mệt,suy nghĩ miên man.Không còn bao lâu nữa là kết giới sẽ bị phá vỡ…Nữ vương lại thế này thì….Không,ta chỉ lo hão,nàng sẽ vẫn là vị chỉ huy tuyệt vời nhất…Cạch._Gajira…Reven…không sao chứ?-Oscan bước vào,khắp người ướt sũng vì trận mưa khi nãy._Ngồi xuống đi,Oscan.-Gajira nhìn về chiếc ghế để sẵn gần cửa._Ừm._Trả lời tôi nếu anh có thể.Oscan,có chuyện gì vậy?_Ta…Ta không biết.Ta cũng không hiểu tại sao nàng lại làm thế.Ta không hiểu._Anh cũng biết đấy,kết giới ngày càng mỏng,thời gian không còn nhiều.Anh mà làm cho nữ vương buồn phiền thì…-Gajira bước đến,thì thầm bằng một giọng bực tức._Ta chẳng làm gì cả.Cậu không tin ta ư?_Thôi,anh ra ngoài được chứ?Tôi nghĩ nữ vương cần yên tĩnh để nghỉ ngơi._Nhưng…Thôi được.-Oscan miễn cưỡng bước ra.Đến Gajira là cận vệ của Reven mà cũng không biết…Thực sự đã có chuyện gì?... Chuyện gì vậy???…Tại suối Rainbow…Blood ngồi nghỉ dưới tàn cây cổ thụ,ngắm nhìn những giọt nước,sau con mưa, long lanh như kim cương đọng trên những chiếc lá.Một cơn gió nhẹ vụt qua.Thời gian sắp hết rồi…Thật tệ…Đến bây giờ ta mới gặp được hậu duệ của "Sát thủ bóng đêm"…Làm sao ta có đủ thời gian để truyền thụ những chiêu thức ta biết cho cậu ta đây…Thật là tệ…_Chủ nhân,cơn mưa vừa rồi dường như báo hiệu điều không tốt.-Con hắc điểu Zardin bay đến, đậu lên vai Blood._Ừ.Ta cũng lo...Thời gian không còn nhiều…_Vâng.Hy vọng chúng ta sẽ không gặp trở ngại gì nữa._Ta cũng mong thế.Nhưng dạo này,ta thấy Reven lạ lắm._Vậy ư?_Ừ,cô ấy trông đã vui hơn,nhưng trong đôi mắt của Reven,luôn có một sự sợ hãi._Sợ?Ngài đùa à?Reven mà biết sợ ư?-Zardin tròn mắt._Ta không đùa đâu.Ta lo lắm,sức mạnh của cô ấy đã tăng lên,nhưng tinh thần thì suy sụp rất nhiều._Nếu đúng vậy thì…Thật là tai hoạ._Mi nói đúng.Cả binh đoàn đều tin tưởng Reven,thiếu cô ấy chẳng khác gì rắn mất đầu,hổ mất nanh._Chúng ta còn Oscan mà.Anh ta cũng mạnh đâu kém Reven,còn Gajira nữa._Binh đoàn ko tin tưởng Oscan như tin Reven,còn Gajira thì…Cũng khó mà nói._Chủ nhân lo hão thôi,chắc chắn chúng ta sẽ thắng mà._Ừ…(to be continued…)