Editor: Bắp Beta: Jen ------------------------------------------------------ Tô Tử bị người giết hại. Vào một đêm đầy sao giữa mùa hè rực rỡ, cô bị đẩy khỏi thuyền, thậm chí cô không có thời gian kêu cứu mạng đã đi đời nhà ma rồi. Cơ thể cô chìm xuống đáy sông, sưng lên rồi mục nát, chồng cô thì không thấy đâu, chiếc thuyền cứu vớt cơ thể di tản chỉ sau một đêm bận rộn. Tô Tử rất không cam lòng. Thế nhưng không còn cách nào khác… Cô chỉ có thể nhìn mình hư thối từng chút một. Phần bụng sưng lên, đôi mắt lồi ra, làn da nhợt nhạt của cô được bao phủ bởi những mảng xanh đang phân hủy. Ngoài ra còn có những con cá lớn nhỏ dưới sông, chúng đang tranh giành ăn và ăn, khiến cái xác ngày càng mục nát. Đáng tiếc ma không có nước mắt, nếu không thấy bản thân đau khổ như vậy, cô chỉ muốn khóc to một hồi. … Linh hồn cô trôi nổi một mình trên mặt sông, ngắm mặt trời lặn, ngắm những vì sao mọc, xoay tròn ngày đêm, và thỉnh thoảng có người đi ngang qua, nhưng không ai tìm thấy cô. Cô như một người…
Chương 50
Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh RồiTác giả: Hoa Hoa LiễuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Bắp Beta: Jen ------------------------------------------------------ Tô Tử bị người giết hại. Vào một đêm đầy sao giữa mùa hè rực rỡ, cô bị đẩy khỏi thuyền, thậm chí cô không có thời gian kêu cứu mạng đã đi đời nhà ma rồi. Cơ thể cô chìm xuống đáy sông, sưng lên rồi mục nát, chồng cô thì không thấy đâu, chiếc thuyền cứu vớt cơ thể di tản chỉ sau một đêm bận rộn. Tô Tử rất không cam lòng. Thế nhưng không còn cách nào khác… Cô chỉ có thể nhìn mình hư thối từng chút một. Phần bụng sưng lên, đôi mắt lồi ra, làn da nhợt nhạt của cô được bao phủ bởi những mảng xanh đang phân hủy. Ngoài ra còn có những con cá lớn nhỏ dưới sông, chúng đang tranh giành ăn và ăn, khiến cái xác ngày càng mục nát. Đáng tiếc ma không có nước mắt, nếu không thấy bản thân đau khổ như vậy, cô chỉ muốn khóc to một hồi. … Linh hồn cô trôi nổi một mình trên mặt sông, ngắm mặt trời lặn, ngắm những vì sao mọc, xoay tròn ngày đêm, và thỉnh thoảng có người đi ngang qua, nhưng không ai tìm thấy cô. Cô như một người… Editor: TừBeta: Nhóc------------------------------------------------------Mộ Tử thức thời ngậm miệng, cầm lấy ly nước trên bàn, chậm rãi uống hai ngụm.Nếu không phải sự tình khẩn cấp, cô cũng không nghĩ như vậy run lão hữu đế, cái tính nóng như lửa này của Khương Từ, bị buộc nóng nảy làm không tốt sẽ đại nghĩa diệt thân……Người phục vụ đưa tới bia ướp lạnh cùng hai chén mì thịt bò, một chén không có cay, một chén không có hành.Mộ Tử nhìn trên bàn hai chén mì thịt bò, mỉm cười cảm khái: “Tớ nhớ rõ trước kia thường xuyên khuyên cậu, ăn đồ ăn cay nóng như thế mà lại uống bia lạnh vào, không tốt cho dạ dày đâu, cậu chưa bao giờ nghe tớ, nói như vậy ăn lên mới đủ kính.”“Rồi rốt cuộc chuyện là như thế nào?” Khương Từ tiếp nhận thân phận của cô, nhưng vẫn khó có thể tin.Cô đánh giá Mộ Tử, thậm chí duỗi tay đi niết mặt Mộ Tử, cẩn thận phân biệt, “Cậu như thế nào lại biến thành cái dạng này? PTTM à?…… PTTM liệu có biến một bà cô thành một đứa trẻ măng như thế này không? Cậu bây giờ phải lùn đi nửa cái đầu là ít!”“Tiểu Từ.” Mộ Tử bất đắc dĩ kéo tay cô ấy, “Tô Tử đã chết, tớ của bây giờ, là Mộ Tử.”Tô Tử, đã chết…Cho dù cô ở trước mắt, sống sờ sờ nói chuyện, lại không thể thay đổi sự thật rằng cô đã tử vong.Hai người không hẹn mà cùng lâm vào trầm mặc.“Cảnh sát đi điều tra hiện trường, phán định cậu chết ngoài ý muốn vì rơi xuống nước bỏ mình.”Qua hồi lâu, Khương Từ mới mở miệng nói chuyện.“Tớ không tin, cậu sao có thể chết được? Bởi vì bọn họ không có phát hiện bất kỳ điểm gì đáng ngờ, chỉ có duy nhất lời khai của Kiều Tĩnh Gia là hữu dụng, ả nói bởi vì kỷ niệm một năm tân hôn, cậu chuẩn bị bất ngờ cho Mộ Tắc Ninh, hẹn gặp mặt hắn ở đầu thuyền, cảnh sát đoán cậu vô ý rơi xuống nước trong quá trình chuẩn bị quà, cuối cùng tử vong…”Mộ Tử cười nhẹ, giọng nói mang theo trào phúng: “Cậu biết Kiều Tĩnh Gia nói với tớ như thế nào không? Ả nói, Mộ Tắc Ninh chuẩn bị bất ngờ cho tớ, hẹn tớ lên đầu thuyền gặp mặt.”Khương Từ nghe vậy, mắt lập tức đỏ!“Ý của cậu là… Kiều Tĩnh Gia phá rối?” Cô nắm chặt tay, khớp xương kẽo kẹt rung động, “Là ả hại cậu?!”“Tớ không biết.” Mộ Tử nhìn ra ngoài cửa số với vẻ mặt xa xăm, sâu kín nói, “Lúc ấy tớ đứng ở lan can, có người từ phía sau đẩy tớ ra khỏi thuyền, tớ không thấy được mặt đối phương, nhưng mà, người nọ sức lực rất lớn, hẳn là nam nhân…”“Chính là Kiều Tĩnh Gia cố ý làm giả khẩu cung, chuyện này nhất định cùng cô ta thoát không được liên quan!” Khương Từ tức giận khó át.“Cậu nói không sai.” Mộ Tử nhẹ nhàng cười, vân đạm phong khinh.Trọng sinh sau, cô đã vượt qua giai đoạn cảm xúc xúc động phẫn nộ, chỉ còn chết lặng bình tĩnh.Nàng nói: “Kiều Tĩnh Gia ở trong chuyện này chỉ có thể là hai loại người, hoặc là, là người chủ mưu, mua chuộc người khác tới giết; hoặc là, là người mang ơn, giúp người ta che đậy. Vô luận là loại người nào, cô ta đều là chỗ đột quá quan trọng.”Khương Từ hít sâu một hơi, nỗ lực đem cảm xúc cuồng nộ áp xuống.“Cậu muốn tớ làm như thế nào?”“Tớ muốn danh sách người lên du thuyền tối ngày hôm đó, với cậu mà nói, hẳn là rất dễ đưa vào tay.”Khương Từ gật đầu, “Cái này có thể đi tra hồ sơ, hẳn là có ghi chép.”Mộ Tử từ túi tùy thân, lấy ra một hộp sắt cổ xưa, “Còn có cái này, giúp tớ bảo quản tốt, chỗ ở hiện tại của tớ không tiện lắm.”Khương Từ mở hộp sắt, phát hiện bên trong tất cả đều là ảnh chụp, hồ nghi nhìn về phía Mộ Tử.Mộ Tử giơ giơ lên cằm, ý bảo cô xem tiếp, “Bảo quản cho tốt vào, về sau sẽ có chỗ cần dùng đến.”Khương Từ tùy tiện rút ra mấy tấm ảnh chụp, mắt kinh hãi trợn to…
Editor: Từ
Beta: Nhóc
------------------------------------------------------
Mộ Tử thức thời ngậm miệng, cầm lấy ly nước trên bàn, chậm rãi uống hai ngụm.
Nếu không phải sự tình khẩn cấp, cô cũng không nghĩ như vậy run lão hữu đế, cái tính nóng như lửa này của Khương Từ, bị buộc nóng nảy làm không tốt sẽ đại nghĩa diệt thân……
Người phục vụ đưa tới bia ướp lạnh cùng hai chén mì thịt bò, một chén không có cay, một chén không có hành.
Mộ Tử nhìn trên bàn hai chén mì thịt bò, mỉm cười cảm khái: “Tớ nhớ rõ trước kia thường xuyên khuyên cậu, ăn đồ ăn cay nóng như thế mà lại uống bia lạnh vào, không tốt cho dạ dày đâu, cậu chưa bao giờ nghe tớ, nói như vậy ăn lên mới đủ kính.”
“Rồi rốt cuộc chuyện là như thế nào?” Khương Từ tiếp nhận thân phận của cô, nhưng vẫn khó có thể tin.
Cô đánh giá Mộ Tử, thậm chí duỗi tay đi niết mặt Mộ Tử, cẩn thận phân biệt, “Cậu như thế nào lại biến thành cái dạng này? PTTM à?…… PTTM liệu có biến một bà cô thành một đứa trẻ măng như thế này không? Cậu bây giờ phải lùn đi nửa cái đầu là ít!”
“Tiểu Từ.” Mộ Tử bất đắc dĩ kéo tay cô ấy, “Tô Tử đã chết, tớ của bây giờ, là Mộ Tử.”
Tô Tử, đã chết…
Cho dù cô ở trước mắt, sống sờ sờ nói chuyện, lại không thể thay đổi sự thật rằng cô đã tử vong.
Hai người không hẹn mà cùng lâm vào trầm mặc.
“Cảnh sát đi điều tra hiện trường, phán định cậu chết ngoài ý muốn vì rơi xuống nước bỏ mình.”
Qua hồi lâu, Khương Từ mới mở miệng nói chuyện.
“Tớ không tin, cậu sao có thể chết được? Bởi vì bọn họ không có phát hiện bất kỳ điểm gì đáng ngờ, chỉ có duy nhất lời khai của Kiều Tĩnh Gia là hữu dụng, ả nói bởi vì kỷ niệm một năm tân hôn, cậu chuẩn bị bất ngờ cho Mộ Tắc Ninh, hẹn gặp mặt hắn ở đầu thuyền, cảnh sát đoán cậu vô ý rơi xuống nước trong quá trình chuẩn bị quà, cuối cùng tử vong…”
Mộ Tử cười nhẹ, giọng nói mang theo trào phúng: “Cậu biết Kiều Tĩnh Gia nói với tớ như thế nào không? Ả nói, Mộ Tắc Ninh chuẩn bị bất ngờ cho tớ, hẹn tớ lên đầu thuyền gặp mặt.”
Khương Từ nghe vậy, mắt lập tức đỏ!
“Ý của cậu là… Kiều Tĩnh Gia phá rối?” Cô nắm chặt tay, khớp xương kẽo kẹt rung động, “Là ả hại cậu?!”
“Tớ không biết.” Mộ Tử nhìn ra ngoài cửa số với vẻ mặt xa xăm, sâu kín nói, “Lúc ấy tớ đứng ở lan can, có người từ phía sau đẩy tớ ra khỏi thuyền, tớ không thấy được mặt đối phương, nhưng mà, người nọ sức lực rất lớn, hẳn là nam nhân…”
“Chính là Kiều Tĩnh Gia cố ý làm giả khẩu cung, chuyện này nhất định cùng cô ta thoát không được liên quan!” Khương Từ tức giận khó át.
“Cậu nói không sai.” Mộ Tử nhẹ nhàng cười, vân đạm phong khinh.
Trọng sinh sau, cô đã vượt qua giai đoạn cảm xúc xúc động phẫn nộ, chỉ còn chết lặng bình tĩnh.
Nàng nói: “Kiều Tĩnh Gia ở trong chuyện này chỉ có thể là hai loại người, hoặc là, là người chủ mưu, mua chuộc người khác tới giết; hoặc là, là người mang ơn, giúp người ta che đậy. Vô luận là loại người nào, cô ta đều là chỗ đột quá quan trọng.”
Khương Từ hít sâu một hơi, nỗ lực đem cảm xúc cuồng nộ áp xuống.
“Cậu muốn tớ làm như thế nào?”
“Tớ muốn danh sách người lên du thuyền tối ngày hôm đó, với cậu mà nói, hẳn là rất dễ đưa vào tay.”
Khương Từ gật đầu, “Cái này có thể đi tra hồ sơ, hẳn là có ghi chép.”
Mộ Tử từ túi tùy thân, lấy ra một hộp sắt cổ xưa, “Còn có cái này, giúp tớ bảo quản tốt, chỗ ở hiện tại của tớ không tiện lắm.”
Khương Từ mở hộp sắt, phát hiện bên trong tất cả đều là ảnh chụp, hồ nghi nhìn về phía Mộ Tử.
Mộ Tử giơ giơ lên cằm, ý bảo cô xem tiếp, “Bảo quản cho tốt vào, về sau sẽ có chỗ cần dùng đến.”
Khương Từ tùy tiện rút ra mấy tấm ảnh chụp, mắt kinh hãi trợn to…
Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh RồiTác giả: Hoa Hoa LiễuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Bắp Beta: Jen ------------------------------------------------------ Tô Tử bị người giết hại. Vào một đêm đầy sao giữa mùa hè rực rỡ, cô bị đẩy khỏi thuyền, thậm chí cô không có thời gian kêu cứu mạng đã đi đời nhà ma rồi. Cơ thể cô chìm xuống đáy sông, sưng lên rồi mục nát, chồng cô thì không thấy đâu, chiếc thuyền cứu vớt cơ thể di tản chỉ sau một đêm bận rộn. Tô Tử rất không cam lòng. Thế nhưng không còn cách nào khác… Cô chỉ có thể nhìn mình hư thối từng chút một. Phần bụng sưng lên, đôi mắt lồi ra, làn da nhợt nhạt của cô được bao phủ bởi những mảng xanh đang phân hủy. Ngoài ra còn có những con cá lớn nhỏ dưới sông, chúng đang tranh giành ăn và ăn, khiến cái xác ngày càng mục nát. Đáng tiếc ma không có nước mắt, nếu không thấy bản thân đau khổ như vậy, cô chỉ muốn khóc to một hồi. … Linh hồn cô trôi nổi một mình trên mặt sông, ngắm mặt trời lặn, ngắm những vì sao mọc, xoay tròn ngày đêm, và thỉnh thoảng có người đi ngang qua, nhưng không ai tìm thấy cô. Cô như một người… Editor: TừBeta: Nhóc------------------------------------------------------Mộ Tử thức thời ngậm miệng, cầm lấy ly nước trên bàn, chậm rãi uống hai ngụm.Nếu không phải sự tình khẩn cấp, cô cũng không nghĩ như vậy run lão hữu đế, cái tính nóng như lửa này của Khương Từ, bị buộc nóng nảy làm không tốt sẽ đại nghĩa diệt thân……Người phục vụ đưa tới bia ướp lạnh cùng hai chén mì thịt bò, một chén không có cay, một chén không có hành.Mộ Tử nhìn trên bàn hai chén mì thịt bò, mỉm cười cảm khái: “Tớ nhớ rõ trước kia thường xuyên khuyên cậu, ăn đồ ăn cay nóng như thế mà lại uống bia lạnh vào, không tốt cho dạ dày đâu, cậu chưa bao giờ nghe tớ, nói như vậy ăn lên mới đủ kính.”“Rồi rốt cuộc chuyện là như thế nào?” Khương Từ tiếp nhận thân phận của cô, nhưng vẫn khó có thể tin.Cô đánh giá Mộ Tử, thậm chí duỗi tay đi niết mặt Mộ Tử, cẩn thận phân biệt, “Cậu như thế nào lại biến thành cái dạng này? PTTM à?…… PTTM liệu có biến một bà cô thành một đứa trẻ măng như thế này không? Cậu bây giờ phải lùn đi nửa cái đầu là ít!”“Tiểu Từ.” Mộ Tử bất đắc dĩ kéo tay cô ấy, “Tô Tử đã chết, tớ của bây giờ, là Mộ Tử.”Tô Tử, đã chết…Cho dù cô ở trước mắt, sống sờ sờ nói chuyện, lại không thể thay đổi sự thật rằng cô đã tử vong.Hai người không hẹn mà cùng lâm vào trầm mặc.“Cảnh sát đi điều tra hiện trường, phán định cậu chết ngoài ý muốn vì rơi xuống nước bỏ mình.”Qua hồi lâu, Khương Từ mới mở miệng nói chuyện.“Tớ không tin, cậu sao có thể chết được? Bởi vì bọn họ không có phát hiện bất kỳ điểm gì đáng ngờ, chỉ có duy nhất lời khai của Kiều Tĩnh Gia là hữu dụng, ả nói bởi vì kỷ niệm một năm tân hôn, cậu chuẩn bị bất ngờ cho Mộ Tắc Ninh, hẹn gặp mặt hắn ở đầu thuyền, cảnh sát đoán cậu vô ý rơi xuống nước trong quá trình chuẩn bị quà, cuối cùng tử vong…”Mộ Tử cười nhẹ, giọng nói mang theo trào phúng: “Cậu biết Kiều Tĩnh Gia nói với tớ như thế nào không? Ả nói, Mộ Tắc Ninh chuẩn bị bất ngờ cho tớ, hẹn tớ lên đầu thuyền gặp mặt.”Khương Từ nghe vậy, mắt lập tức đỏ!“Ý của cậu là… Kiều Tĩnh Gia phá rối?” Cô nắm chặt tay, khớp xương kẽo kẹt rung động, “Là ả hại cậu?!”“Tớ không biết.” Mộ Tử nhìn ra ngoài cửa số với vẻ mặt xa xăm, sâu kín nói, “Lúc ấy tớ đứng ở lan can, có người từ phía sau đẩy tớ ra khỏi thuyền, tớ không thấy được mặt đối phương, nhưng mà, người nọ sức lực rất lớn, hẳn là nam nhân…”“Chính là Kiều Tĩnh Gia cố ý làm giả khẩu cung, chuyện này nhất định cùng cô ta thoát không được liên quan!” Khương Từ tức giận khó át.“Cậu nói không sai.” Mộ Tử nhẹ nhàng cười, vân đạm phong khinh.Trọng sinh sau, cô đã vượt qua giai đoạn cảm xúc xúc động phẫn nộ, chỉ còn chết lặng bình tĩnh.Nàng nói: “Kiều Tĩnh Gia ở trong chuyện này chỉ có thể là hai loại người, hoặc là, là người chủ mưu, mua chuộc người khác tới giết; hoặc là, là người mang ơn, giúp người ta che đậy. Vô luận là loại người nào, cô ta đều là chỗ đột quá quan trọng.”Khương Từ hít sâu một hơi, nỗ lực đem cảm xúc cuồng nộ áp xuống.“Cậu muốn tớ làm như thế nào?”“Tớ muốn danh sách người lên du thuyền tối ngày hôm đó, với cậu mà nói, hẳn là rất dễ đưa vào tay.”Khương Từ gật đầu, “Cái này có thể đi tra hồ sơ, hẳn là có ghi chép.”Mộ Tử từ túi tùy thân, lấy ra một hộp sắt cổ xưa, “Còn có cái này, giúp tớ bảo quản tốt, chỗ ở hiện tại của tớ không tiện lắm.”Khương Từ mở hộp sắt, phát hiện bên trong tất cả đều là ảnh chụp, hồ nghi nhìn về phía Mộ Tử.Mộ Tử giơ giơ lên cằm, ý bảo cô xem tiếp, “Bảo quản cho tốt vào, về sau sẽ có chỗ cần dùng đến.”Khương Từ tùy tiện rút ra mấy tấm ảnh chụp, mắt kinh hãi trợn to…