Tác giả:

Editor: Bắp Beta: Jen ------------------------------------------------------ Tô Tử bị người giết hại. Vào một đêm đầy sao giữa mùa hè rực rỡ, cô bị đẩy khỏi thuyền, thậm chí cô không có thời gian kêu cứu mạng đã đi đời nhà ma rồi. Cơ thể cô chìm xuống đáy sông, sưng lên rồi mục nát, chồng cô thì không thấy đâu, chiếc thuyền cứu vớt cơ thể di tản chỉ sau một đêm bận rộn. Tô Tử rất không cam lòng. Thế nhưng không còn cách nào khác… Cô chỉ có thể nhìn mình hư thối từng chút một. Phần bụng sưng lên, đôi mắt lồi ra, làn da nhợt nhạt của cô được bao phủ bởi những mảng xanh đang phân hủy. Ngoài ra còn có những con cá lớn nhỏ dưới sông, chúng đang tranh giành ăn và ăn, khiến cái xác ngày càng mục nát. Đáng tiếc ma không có nước mắt, nếu không thấy bản thân đau khổ như vậy, cô chỉ muốn khóc to một hồi. … Linh hồn cô trôi nổi một mình trên mặt sông, ngắm mặt trời lặn, ngắm những vì sao mọc, xoay tròn ngày đêm, và thỉnh thoảng có người đi ngang qua, nhưng không ai tìm thấy cô. Cô như một người…

Chương 126

Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh RồiTác giả: Hoa Hoa LiễuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Bắp Beta: Jen ------------------------------------------------------ Tô Tử bị người giết hại. Vào một đêm đầy sao giữa mùa hè rực rỡ, cô bị đẩy khỏi thuyền, thậm chí cô không có thời gian kêu cứu mạng đã đi đời nhà ma rồi. Cơ thể cô chìm xuống đáy sông, sưng lên rồi mục nát, chồng cô thì không thấy đâu, chiếc thuyền cứu vớt cơ thể di tản chỉ sau một đêm bận rộn. Tô Tử rất không cam lòng. Thế nhưng không còn cách nào khác… Cô chỉ có thể nhìn mình hư thối từng chút một. Phần bụng sưng lên, đôi mắt lồi ra, làn da nhợt nhạt của cô được bao phủ bởi những mảng xanh đang phân hủy. Ngoài ra còn có những con cá lớn nhỏ dưới sông, chúng đang tranh giành ăn và ăn, khiến cái xác ngày càng mục nát. Đáng tiếc ma không có nước mắt, nếu không thấy bản thân đau khổ như vậy, cô chỉ muốn khóc to một hồi. … Linh hồn cô trôi nổi một mình trên mặt sông, ngắm mặt trời lặn, ngắm những vì sao mọc, xoay tròn ngày đêm, và thỉnh thoảng có người đi ngang qua, nhưng không ai tìm thấy cô. Cô như một người…  Editor: BắpBeta : Jen Lời Mộ Linh nói, Giang Tri Noãn căn bản không nghe được.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Bây giờ trong tâm trí của cô đều là câu bỏ học trung học cơ sở kia. Một người ngay cả trường trung học cơ sở cũng không tốt nghiệp, sao giúp anh trai điều tra vụ án? Giang Tri Noãn tâm loạn như ma, cô cảm thấy mình có thể thật sự phạm sai lầm, phạm phải sai lầm lớn! "Tri Noãn." Mộ Linh kêu cô là Tri Noãn, cố ý kéo gần quan hệ, "Mộ Tử làm như vậy là vì nịnh bợ nhà các cậu, cô ta trung học cơ sở còn bỏ học, thành tích học tập rối loạn, sợ là muốn thông qua anh trai cùng mẹ cậu để qua kỳ thi, người này vừa ác độc vừa giảo hoạt, dùng tiền đồ danh dự của anh trai cậu đặt cược, các cậu ngàn vạn lần đừng mắc mưu.” Trong lòng Giang Tri Noãn rối loạn, "Mộ Linh, tôi... Tôi cúp máy trước, lần sau nói chuyện. ” Cô cúp máy, hoàn toàn không biết nên làm gì mới được. Văn phòng luật là do cô giới thiệu, ba mẹ vốn không đồng ý, cũng là cô cực lực kêu gọi, bây giờ lại như vậy. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Có phải cô quá khinh suất không! Nếu anh trai thật sự có chuyện gì, cô cả đời cũng sẽ không tha thứ cho mình! Giang Tri Noãn nhào lên giường khóc thút thít .…… Buổi tối, ba Giang trở về, ý kiến giống như Giang Hoàn, quyết định phá phủ trầm thuyền (1), tin tưởng Mộ Tử một lần, thậm chí lên tiếng khen ngợi Mộ Tử tuổi tuy còn trẻ nhưng cực kỳ có quyết đoán. Mẹ Giang cũng phụ họa vài câu. Giang Tri Noãn trầm mặc cúi đầu, sắc mặt tái nhợt. Hai ngày sau, Chu Giai Oánh đến đồn cảnh sát để báo cáo, tuyên bố rằng cô ta đã bị tấn công t*nh d*c và đưa ra bằng chứng được chuẩn bị từ lâu. Giang Hoàn bị cảnh sát tạm giữ hình sự cùng ngày. Mặc dù sau đó Khúc Minh Tuấn liền nộp đơn xin bảo lãnh, nhưng chuyện này giống như một quả bom, nổ tung ở thành phố Thanh Giang vốn bình tĩnh! Bắt đầu một đợt sóng dữ từ dư luận! Giang gia qua một đêm nổi tiếng, cũng có nghi ngờ đặt câu hỏi về tính xác thực của vụ án, nhưng nhanh chóng chìm đắm trong tiếng phẫn nộ của quần chúng. Làm thầy giáo, đáng lý nên dạy người bồi dưỡng nhân tài, lại làm ra loại chuyện này, quả thực là đồi bại đạo đức! Kiều Tĩnh Gia chủ động gọi điện thoại, trong giọng nói mang theo tức giận hận sắt không thành thép: "Tôi đã sớm nói rồi, các người sẽ chọc giận Chu Giai Oánh! Vốn có thể lặng yên không một tiếng động giải quyết chuyện này, các người lại nghe  một con bé ngu muội vô tri! Các người đang trên đường tự hủy hoại mình ! Hiện tại muốn hòa giải, chỉ sợ khuynh gia bại sản mới có thể làm cho đối phương hài lòng!” Giang Hoàn yên lặng nghe, vẻ mặt nhạt nhẽo. Sau khi anh cúp điện thoại, Giang Tri Noãn ở một bên muốn nói lại thôi, "Anh à…." "Đừng lo lắng, bên kia công ty luật đã điều tra rồi." Giang Hoàn nhẹ nhàng ấn vai muội muội, "Mộ Tử nói, không cần đợi đến khi phiên tòa xét xử, tối đa ba ngày, sẽ rửa sạch tội danh của anh. ” Mặc dù nói như vậy, người một nhà Giang gia lại không thoải mái được. Ba ngày này, mỗi ngày đều là dày vò. ……….Mộ Tử và Khương Từ xem video giám sát tại văn phòng luật Minh Tuấn. Giang Hoàn có một căn hộ thông tầng, cách trường Gerry hai con phố, quản lý khách sạn hiện đại, bất động sản rất tốt, video giám sát cũng rất rõ ràng. Trong video giám sát xuất hiện cảnh Giang Hoàn đi ra đường đường vứt rác, không bao lâu sau, một người phụ nữ đội mũ rộng xuất hiện trong hình ảnh, cúi người tìm cái gì đó trong thùng rác. Khương Từ nhìn, lông mày nhảy dựng lên: "Cô ta chính là như vậy lấy được t*nh d*ch của Giang Hoàn? Cô ta không buồn nôn sao? ” Khúc Minh Tuấn cũng mở to tầm mắt, "Phục thật phục thật, người trong thành phố thật sự rất biết chơi... Nhưng đây có chắc chắn là Chu Giai Oánh không? Không thể nhìn thấy khuôn mặt của cô ta trong mũ , không có cách nào để đưa ra làm bằng chứ ” Mộ Tử nhíu mày không lên tiếng, kéo chuột đảo video về, xem lại hai lần. Cô đột nhiên hỏi: "Tiểu Minh, cậu có thủ d*m không?” Khúc Minh Tuấn bị cô hỏi đến ngây người: "Cái gì? ...... Tôi... tôi không biết.Tôi .. tôi tôi..." "Đang hỏi cậu đấy! Nói đi!" Khương Từ nóng nảy thúc giục hắn. Khúc Minh Tuấn đỏ mặt, ấp úng: "... Thỉnh thoảng. ” "Thủ d*m sẽ dùng cái này sao?" Mộ Tử thần sắc như thường, chỉ vào một chỗ trong video hỏi hắn. Khúc Minh Tuấn lắc đầu. Khương Từ hoài nghi nhìn về phía cô, "Như thế nào, có vấn đề gì sao? ” "Giang Hoàn đang nói dối." Mộ Tử nhìn người phụ nữ trong video dùng găng tay bới đống đồ đó, giọng điệu bình tĩnh, "Anh ta lừa gạt chúng ta. ” ----------------------------------------------- Nước Tần xuất binh đánh Triệu. Triệu nguy khốn cầu viện Sở. Sở Hoài Vương c*̉a nước Sở bèn phong Tống Nghĩa làm thượng tướng, Hạng Vũ làm phó tướng c*̀ng dẫn quân sang cứu viện nước Triệu. Tống Nghĩa lừng khừng không đánh, chỉ rượu chè. Hạng Vũ thấy vậy vô c*̀ng sốt ruột, không nhịn được nữa, bèn hạ sát Tống Nghĩa lên làm chủ tướng; lệnh cho quân vượt sông cứu Triệu. Sau khi quân qua sông, Hạng Vũ cho đục thủng hết chiến thuyền (배를 부수어 침몰시키고), đập vỡ hết nồi nấu cơm (솥마저도 깨뜨려 버리고), đốt hết doanh trại(주위의 군영들도 모두 불태워버리도록 했다), chỉ đem theo ba ngày quân lương (병사들에게는 3일 분의 식량을 나누어 주도록 했다) nhằm tỏ lòng quyết tâm chiến đấu đến c*̀ng, đưa binh sĩ rơi vào cảnh không quyết đánh không được. Qua 9 ngày kịch chiến đã đánh bại được quân Tần, cứu được Triệu. Câu này về sau dùng để ví sự quyết tâm rất quyết liệt khi làm việc gì đó. 

 

Editor: Bắp

Beta : Jen

 

Lời Mộ Linh nói, Giang Tri Noãn căn bản không nghe được.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Bây giờ trong tâm trí của cô đều là câu bỏ học trung học cơ sở kia.

 

Một người ngay cả trường trung học cơ sở cũng không tốt nghiệp, sao giúp anh trai điều tra vụ án?

 

Giang Tri Noãn tâm loạn như ma, cô cảm thấy mình có thể thật sự phạm sai lầm, phạm phải sai lầm lớn!

 

"Tri Noãn." Mộ Linh kêu cô là Tri Noãn, cố ý kéo gần quan hệ, "Mộ Tử làm như vậy là vì nịnh bợ nhà các cậu, cô ta trung học cơ sở còn bỏ học, thành tích học tập rối loạn, sợ là muốn thông qua anh trai cùng mẹ cậu để qua kỳ thi, người này vừa ác độc vừa giảo hoạt, dùng tiền đồ danh dự của anh trai cậu đặt cược, các cậu ngàn vạn lần đừng mắc mưu.”

 

Trong lòng Giang Tri Noãn rối loạn, "Mộ Linh, tôi... Tôi cúp máy trước, lần sau nói chuyện. ”

 

Cô cúp máy, hoàn toàn không biết nên làm gì mới được.

 

Văn phòng luật là do cô giới thiệu, ba mẹ vốn không đồng ý, cũng là cô cực lực kêu gọi, bây giờ lại như vậy.

 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Có phải cô quá khinh suất không!

 

Nếu anh trai thật sự có chuyện gì, cô cả đời cũng sẽ không tha thứ cho mình!

 

Giang Tri Noãn nhào lên giường khóc thút thít .

……

 

Buổi tối, ba Giang trở về, ý kiến giống như Giang Hoàn, quyết định phá phủ trầm thuyền (1), tin tưởng Mộ Tử một lần, thậm chí lên tiếng khen ngợi Mộ Tử tuổi tuy còn trẻ nhưng cực kỳ có quyết đoán.

 

Mẹ Giang cũng phụ họa vài câu.

 

Giang Tri Noãn trầm mặc cúi đầu, sắc mặt tái nhợt.

 

Hai ngày sau, Chu Giai Oánh đến đồn cảnh sát để báo cáo, tuyên bố rằng cô ta đã bị tấn công t*nh d*c và đưa ra bằng chứng được chuẩn bị từ lâu.

 

Giang Hoàn bị cảnh sát tạm giữ hình sự cùng ngày.

 

Mặc dù sau đó Khúc Minh Tuấn liền nộp đơn xin bảo lãnh, nhưng chuyện này giống như một quả bom, nổ tung ở thành phố Thanh Giang vốn bình tĩnh! Bắt đầu một đợt sóng dữ từ dư luận!

 

Giang gia qua một đêm nổi tiếng, cũng có nghi ngờ đặt câu hỏi về tính xác thực của vụ án, nhưng nhanh chóng chìm đắm trong tiếng phẫn nộ của quần chúng.

 

Làm thầy giáo, đáng lý nên dạy người bồi dưỡng nhân tài, lại làm ra loại chuyện này, quả thực là đồi bại đạo đức!

 

Kiều Tĩnh Gia chủ động gọi điện thoại, trong giọng nói mang theo tức giận hận sắt không thành thép: "Tôi đã sớm nói rồi, các người sẽ chọc giận Chu Giai Oánh! Vốn có thể lặng yên không một tiếng động giải quyết chuyện này, các người lại nghe  một con bé ngu muội vô tri! Các người đang trên đường tự hủy hoại mình ! Hiện tại muốn hòa giải, chỉ sợ khuynh gia bại sản mới có thể làm cho đối phương hài lòng!”

 

Giang Hoàn yên lặng nghe, vẻ mặt nhạt nhẽo.

 

Sau khi anh cúp điện thoại, Giang Tri Noãn ở một bên muốn nói lại thôi, "Anh à…."

 

"Đừng lo lắng, bên kia công ty luật đã điều tra rồi." Giang Hoàn nhẹ nhàng ấn vai muội muội, "Mộ Tử nói, không cần đợi đến khi phiên tòa xét xử, tối đa ba ngày, sẽ rửa sạch tội danh của anh. ”

 

Mặc dù nói như vậy, người một nhà Giang gia lại không thoải mái được.

 

Ba ngày này, mỗi ngày đều là dày vò.

 

……….

Mộ Tử và Khương Từ xem video giám sát tại văn phòng luật Minh Tuấn.

 

Giang Hoàn có một căn hộ thông tầng, cách trường Gerry hai con phố, quản lý khách sạn hiện đại, bất động sản rất tốt, video giám sát cũng rất rõ ràng.

 

Trong video giám sát xuất hiện cảnh Giang Hoàn đi ra đường đường vứt rác, không bao lâu sau, một người phụ nữ đội mũ rộng xuất hiện trong hình ảnh, cúi người tìm cái gì đó trong thùng rác.

 

Khương Từ nhìn, lông mày nhảy dựng lên: "Cô ta chính là như vậy lấy được t*nh d*ch của Giang Hoàn? Cô ta không buồn nôn sao? ”

 

Khúc Minh Tuấn cũng mở to tầm mắt, "Phục thật phục thật, người trong thành phố thật sự rất biết chơi... Nhưng đây có chắc chắn là Chu Giai Oánh không? Không thể nhìn thấy khuôn mặt của cô ta trong mũ , không có cách nào để đưa ra làm bằng chứ ”

 

Mộ Tử nhíu mày không lên tiếng, kéo chuột đảo video về, xem lại hai lần.

 

Cô đột nhiên hỏi: "Tiểu Minh, cậu có thủ d*m không?”

 

Khúc Minh Tuấn bị cô hỏi đến ngây người: "Cái gì? ...... Tôi... tôi không biết.Tôi .. tôi tôi..."

 

"Đang hỏi cậu đấy! Nói đi!" Khương Từ nóng nảy thúc giục hắn.

 

Khúc Minh Tuấn đỏ mặt, ấp úng: "... Thỉnh thoảng. ”

 

"Thủ d*m sẽ dùng cái này sao?" Mộ Tử thần sắc như thường, chỉ vào một chỗ trong video hỏi hắn.

 

Khúc Minh Tuấn lắc đầu.

 

Khương Từ hoài nghi nhìn về phía cô, "Như thế nào, có vấn đề gì sao? ”

 

"Giang Hoàn đang nói dối." Mộ Tử nhìn người phụ nữ trong video dùng găng tay bới đống đồ đó, giọng điệu bình tĩnh, "Anh ta lừa gạt chúng ta. ”

 

-----------------------------------------------

 

Nước Tần xuất binh đánh Triệu. Triệu nguy khốn cầu viện Sở. Sở Hoài Vương c*̉a nước Sở bèn phong Tống Nghĩa làm thượng tướng, Hạng Vũ làm phó tướng c*̀ng dẫn quân sang cứu viện nước Triệu.

 

Tống Nghĩa lừng khừng không đánh, chỉ rượu chè. Hạng Vũ thấy vậy vô c*̀ng sốt ruột, không nhịn được nữa, bèn hạ sát Tống Nghĩa lên làm chủ tướng; lệnh cho quân vượt sông cứu Triệu. Sau khi quân qua sông, Hạng Vũ cho đục thủng hết chiến thuyền (배를 부수어 침몰시키고), đập vỡ hết nồi nấu cơm (솥마저도 깨뜨려 버리고), đốt hết doanh trại(주위의 군영들도 모두 불태워버리도록 했다), chỉ đem theo ba ngày quân lương (병사들에게는 3일 분의 식량을 나누어 주도록 했다) nhằm tỏ lòng quyết tâm chiến đấu đến c*̀ng, đưa binh sĩ rơi vào cảnh không quyết đánh không được. Qua 9 ngày kịch chiến đã đánh bại được quân Tần, cứu được Triệu.

 

Câu này về sau dùng để ví sự quyết tâm rất quyết liệt khi làm việc gì đó.

 

Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh RồiTác giả: Hoa Hoa LiễuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Bắp Beta: Jen ------------------------------------------------------ Tô Tử bị người giết hại. Vào một đêm đầy sao giữa mùa hè rực rỡ, cô bị đẩy khỏi thuyền, thậm chí cô không có thời gian kêu cứu mạng đã đi đời nhà ma rồi. Cơ thể cô chìm xuống đáy sông, sưng lên rồi mục nát, chồng cô thì không thấy đâu, chiếc thuyền cứu vớt cơ thể di tản chỉ sau một đêm bận rộn. Tô Tử rất không cam lòng. Thế nhưng không còn cách nào khác… Cô chỉ có thể nhìn mình hư thối từng chút một. Phần bụng sưng lên, đôi mắt lồi ra, làn da nhợt nhạt của cô được bao phủ bởi những mảng xanh đang phân hủy. Ngoài ra còn có những con cá lớn nhỏ dưới sông, chúng đang tranh giành ăn và ăn, khiến cái xác ngày càng mục nát. Đáng tiếc ma không có nước mắt, nếu không thấy bản thân đau khổ như vậy, cô chỉ muốn khóc to một hồi. … Linh hồn cô trôi nổi một mình trên mặt sông, ngắm mặt trời lặn, ngắm những vì sao mọc, xoay tròn ngày đêm, và thỉnh thoảng có người đi ngang qua, nhưng không ai tìm thấy cô. Cô như một người…  Editor: BắpBeta : Jen Lời Mộ Linh nói, Giang Tri Noãn căn bản không nghe được.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Bây giờ trong tâm trí của cô đều là câu bỏ học trung học cơ sở kia. Một người ngay cả trường trung học cơ sở cũng không tốt nghiệp, sao giúp anh trai điều tra vụ án? Giang Tri Noãn tâm loạn như ma, cô cảm thấy mình có thể thật sự phạm sai lầm, phạm phải sai lầm lớn! "Tri Noãn." Mộ Linh kêu cô là Tri Noãn, cố ý kéo gần quan hệ, "Mộ Tử làm như vậy là vì nịnh bợ nhà các cậu, cô ta trung học cơ sở còn bỏ học, thành tích học tập rối loạn, sợ là muốn thông qua anh trai cùng mẹ cậu để qua kỳ thi, người này vừa ác độc vừa giảo hoạt, dùng tiền đồ danh dự của anh trai cậu đặt cược, các cậu ngàn vạn lần đừng mắc mưu.” Trong lòng Giang Tri Noãn rối loạn, "Mộ Linh, tôi... Tôi cúp máy trước, lần sau nói chuyện. ” Cô cúp máy, hoàn toàn không biết nên làm gì mới được. Văn phòng luật là do cô giới thiệu, ba mẹ vốn không đồng ý, cũng là cô cực lực kêu gọi, bây giờ lại như vậy. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Có phải cô quá khinh suất không! Nếu anh trai thật sự có chuyện gì, cô cả đời cũng sẽ không tha thứ cho mình! Giang Tri Noãn nhào lên giường khóc thút thít .…… Buổi tối, ba Giang trở về, ý kiến giống như Giang Hoàn, quyết định phá phủ trầm thuyền (1), tin tưởng Mộ Tử một lần, thậm chí lên tiếng khen ngợi Mộ Tử tuổi tuy còn trẻ nhưng cực kỳ có quyết đoán. Mẹ Giang cũng phụ họa vài câu. Giang Tri Noãn trầm mặc cúi đầu, sắc mặt tái nhợt. Hai ngày sau, Chu Giai Oánh đến đồn cảnh sát để báo cáo, tuyên bố rằng cô ta đã bị tấn công t*nh d*c và đưa ra bằng chứng được chuẩn bị từ lâu. Giang Hoàn bị cảnh sát tạm giữ hình sự cùng ngày. Mặc dù sau đó Khúc Minh Tuấn liền nộp đơn xin bảo lãnh, nhưng chuyện này giống như một quả bom, nổ tung ở thành phố Thanh Giang vốn bình tĩnh! Bắt đầu một đợt sóng dữ từ dư luận! Giang gia qua một đêm nổi tiếng, cũng có nghi ngờ đặt câu hỏi về tính xác thực của vụ án, nhưng nhanh chóng chìm đắm trong tiếng phẫn nộ của quần chúng. Làm thầy giáo, đáng lý nên dạy người bồi dưỡng nhân tài, lại làm ra loại chuyện này, quả thực là đồi bại đạo đức! Kiều Tĩnh Gia chủ động gọi điện thoại, trong giọng nói mang theo tức giận hận sắt không thành thép: "Tôi đã sớm nói rồi, các người sẽ chọc giận Chu Giai Oánh! Vốn có thể lặng yên không một tiếng động giải quyết chuyện này, các người lại nghe  một con bé ngu muội vô tri! Các người đang trên đường tự hủy hoại mình ! Hiện tại muốn hòa giải, chỉ sợ khuynh gia bại sản mới có thể làm cho đối phương hài lòng!” Giang Hoàn yên lặng nghe, vẻ mặt nhạt nhẽo. Sau khi anh cúp điện thoại, Giang Tri Noãn ở một bên muốn nói lại thôi, "Anh à…." "Đừng lo lắng, bên kia công ty luật đã điều tra rồi." Giang Hoàn nhẹ nhàng ấn vai muội muội, "Mộ Tử nói, không cần đợi đến khi phiên tòa xét xử, tối đa ba ngày, sẽ rửa sạch tội danh của anh. ” Mặc dù nói như vậy, người một nhà Giang gia lại không thoải mái được. Ba ngày này, mỗi ngày đều là dày vò. ……….Mộ Tử và Khương Từ xem video giám sát tại văn phòng luật Minh Tuấn. Giang Hoàn có một căn hộ thông tầng, cách trường Gerry hai con phố, quản lý khách sạn hiện đại, bất động sản rất tốt, video giám sát cũng rất rõ ràng. Trong video giám sát xuất hiện cảnh Giang Hoàn đi ra đường đường vứt rác, không bao lâu sau, một người phụ nữ đội mũ rộng xuất hiện trong hình ảnh, cúi người tìm cái gì đó trong thùng rác. Khương Từ nhìn, lông mày nhảy dựng lên: "Cô ta chính là như vậy lấy được t*nh d*ch của Giang Hoàn? Cô ta không buồn nôn sao? ” Khúc Minh Tuấn cũng mở to tầm mắt, "Phục thật phục thật, người trong thành phố thật sự rất biết chơi... Nhưng đây có chắc chắn là Chu Giai Oánh không? Không thể nhìn thấy khuôn mặt của cô ta trong mũ , không có cách nào để đưa ra làm bằng chứ ” Mộ Tử nhíu mày không lên tiếng, kéo chuột đảo video về, xem lại hai lần. Cô đột nhiên hỏi: "Tiểu Minh, cậu có thủ d*m không?” Khúc Minh Tuấn bị cô hỏi đến ngây người: "Cái gì? ...... Tôi... tôi không biết.Tôi .. tôi tôi..." "Đang hỏi cậu đấy! Nói đi!" Khương Từ nóng nảy thúc giục hắn. Khúc Minh Tuấn đỏ mặt, ấp úng: "... Thỉnh thoảng. ” "Thủ d*m sẽ dùng cái này sao?" Mộ Tử thần sắc như thường, chỉ vào một chỗ trong video hỏi hắn. Khúc Minh Tuấn lắc đầu. Khương Từ hoài nghi nhìn về phía cô, "Như thế nào, có vấn đề gì sao? ” "Giang Hoàn đang nói dối." Mộ Tử nhìn người phụ nữ trong video dùng găng tay bới đống đồ đó, giọng điệu bình tĩnh, "Anh ta lừa gạt chúng ta. ” ----------------------------------------------- Nước Tần xuất binh đánh Triệu. Triệu nguy khốn cầu viện Sở. Sở Hoài Vương c*̉a nước Sở bèn phong Tống Nghĩa làm thượng tướng, Hạng Vũ làm phó tướng c*̀ng dẫn quân sang cứu viện nước Triệu. Tống Nghĩa lừng khừng không đánh, chỉ rượu chè. Hạng Vũ thấy vậy vô c*̀ng sốt ruột, không nhịn được nữa, bèn hạ sát Tống Nghĩa lên làm chủ tướng; lệnh cho quân vượt sông cứu Triệu. Sau khi quân qua sông, Hạng Vũ cho đục thủng hết chiến thuyền (배를 부수어 침몰시키고), đập vỡ hết nồi nấu cơm (솥마저도 깨뜨려 버리고), đốt hết doanh trại(주위의 군영들도 모두 불태워버리도록 했다), chỉ đem theo ba ngày quân lương (병사들에게는 3일 분의 식량을 나누어 주도록 했다) nhằm tỏ lòng quyết tâm chiến đấu đến c*̀ng, đưa binh sĩ rơi vào cảnh không quyết đánh không được. Qua 9 ngày kịch chiến đã đánh bại được quân Tần, cứu được Triệu. Câu này về sau dùng để ví sự quyết tâm rất quyết liệt khi làm việc gì đó. 

Chương 126