Tác giả:

“Cô Thời, cô vẫn không có thai” Mong chờ trong mắt Thời Ngọc Minh lập tức biến sạch, cô cắn môi lên tiếng: "...!Được” Bác sĩ trả kết quả kiểm tra lại cho cô, trong ánh mắt có chút đồng tình: "Cô Thời, nếu không...!Từ bỏ đi. Thân thể của cô thực sự đã không chịu nổi hành hạ như vậy, hơn nữa cho dù mang thai được cũng không nhất định có thể chịu đến đủ tháng để sinh.” Thời Ngọc Minh cắn môi, không nói được một lời, cả người lạnh bằng. Bác sĩ có chút lo lắng cho cô, vội gọi hai tiếng: “Cô Thời? Cô có khỏe không?” "Tôi không sao, tôi đang nghe” Trong giọng nói của cô đầy sự run rẩy, môi đã mất đi huyết sắc, ảm đạm không còn chút máu. Bác sĩ nhìn dáng vẻ này của cô thì nặng nề thở dài một hơi: “Thực ra bây giờ cô trị bệnh bằng hoá chất thì vẫn có tỷ lệ có thể kéo dài tuổi thọ lâu một chút”. “Không cần, tôi nhất định phải mang thai” Cô đứng lên nói: “Bác sĩ, làm phiền ông tiêm kích rụng trứng cho tôi, tôi muốn thử một lần nữa” Nhưng bác sĩ lại không đồng ý: “Cô đã tiêm thuốc này nửa năm rồi…

Chương 319: Đi Theo Tôi

Nếu Yêu Anh Là Sai Em Nguyện Vì Anh Sai Cả ĐờiTác giả: Sai Một LầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Cô Thời, cô vẫn không có thai” Mong chờ trong mắt Thời Ngọc Minh lập tức biến sạch, cô cắn môi lên tiếng: "...!Được” Bác sĩ trả kết quả kiểm tra lại cho cô, trong ánh mắt có chút đồng tình: "Cô Thời, nếu không...!Từ bỏ đi. Thân thể của cô thực sự đã không chịu nổi hành hạ như vậy, hơn nữa cho dù mang thai được cũng không nhất định có thể chịu đến đủ tháng để sinh.” Thời Ngọc Minh cắn môi, không nói được một lời, cả người lạnh bằng. Bác sĩ có chút lo lắng cho cô, vội gọi hai tiếng: “Cô Thời? Cô có khỏe không?” "Tôi không sao, tôi đang nghe” Trong giọng nói của cô đầy sự run rẩy, môi đã mất đi huyết sắc, ảm đạm không còn chút máu. Bác sĩ nhìn dáng vẻ này của cô thì nặng nề thở dài một hơi: “Thực ra bây giờ cô trị bệnh bằng hoá chất thì vẫn có tỷ lệ có thể kéo dài tuổi thọ lâu một chút”. “Không cần, tôi nhất định phải mang thai” Cô đứng lên nói: “Bác sĩ, làm phiền ông tiêm kích rụng trứng cho tôi, tôi muốn thử một lần nữa” Nhưng bác sĩ lại không đồng ý: “Cô đã tiêm thuốc này nửa năm rồi… Hố truyện: Nếu yêu anh là sai, em nguyện vì anh sai cả đời (Yêu Lại Từ Đầu) - Đọc Tác giả: Sai Một Lần Thể loại: Ngôn tình, ngược, gia đấu Nhân vật: Thời Minh Ngọc - Phong Đình QuânChương 319: Đi theo TôiBác sĩ Trần ngồi vào ghế lái, khởi động xe, chỉ có thể dùng tay phải điều khiển vôlăng.Con dao vừa rồi thực sự rất sắc bén, lúc này lòng bàn tay trái của anh ta gần như bịmột nhát dao cắt ngang, máu không ngừng chảy ra.Anh ta có hơi bực bội, đeo tai nghe luetooth, nhấc điện thoại.Điện thoại nhanh chóng được kết nối, một giọng nói có hơi già dặn vang lên:“Nói.”Bác sĩ Trần thu lại nụ cười lịch lãm thường ngày, ánh mắt trở nên lạnh lùng vànghiêm nghị: “Cô ấy nói là không quay lại với phong Đình Quân.”“Ha ha, người phụ nữ này ngoài miệng không nói lời nào, trước đây đã hứa với tôichỉ cần tôi giúp cô ấy tìm được nguồn gan cho con gái, cô ấy sẽ vĩnh viễn rời khỏiĐình Quân! Bây giờ lại nói một đằng làm một nẻo!”“Nhưng tôi không nghĩ giọng điệu của cô ấy giống như đang nói dối, chắc có lẽkhông liên quan gì tới Phong tổng nữa ”Bây giờ không có chuyện gì, không có nghĩa là sau này cũng sẽ không có chuyệngì! Trần Kiếm Phong, sau này cậu vẫn phải giữ liên lạc với cô ấy.Cô ấy không thíchtiên sinh sao?Cô ấy chỉ dùng Đình Quân làm vật thay thế cho tiên sinh thôi.Nếu đúng như vậy,tôi sẽ cho cô ấy một người càng giống tiên sinh, để cô ấy rời bỏ Đình Quân vàkhông làm hỏng đại sự của tôi.Bác sĩ Trần hơi nhíu mày: “… Ông thực sự cho rằng tôi giống tiên sinh hơn PhongĐình Quân sao?”“Mặc dù ngoại hình tuy kém hơn một chút, nhưng không phải tôi đã nói cho cậubiết rồi sao, tính cách, giọng điệu nói chuyện, khí chất của tiên sinh, cậu bắt chướccàng giống thì càng tốt.Thời Ngọc Minh khi còn quen với tiên sinh vẫn chưa nhìnNếu Yêu Anh Là Sai Em Nguyện Vì Anh Sai Cả ĐờiDịch giả: Thưthấy được mặt cậu ta, chứng tỏ gương mặt không quan trọng, thứ cô ta thích ở tiênsinh là tính cách và nội tâm, cậu cố gắng lên”“Nhưng Thời Ngọc Minh chẳng có ý gì với tôi cả, cô ấy chịu liên lạc với tôi để hỏi ýkiến về việc phẫu thuật thay gan, tôi sợ rằng chúng tôi sẽ khó phát triển hơnnữa…”“Trên đời không có việc gì khó, không có phát triển, chứng tỏ cậu không đủ giốngtiên sinh.Được rồi, Trần Kiếm Phong, những gì cậu cần làm tôi đã dặn hết rồi,tương lai nhất định sẽ không bạc đãi cậu.”“Vậy nếu Thời Ngọc Minh sống chết không chấp nhận tôi thì sao?”“Vậy thì cậu có thể tìm cách, tôi không quan tâm cậu dùng phương pháp gì, chỉ cầncậu có thể khiến cô ấy rời khỏi Đình Quân, thì có thể dùng bất cứ phương phápnào”Trần Kiếm Phong ánh mắt đột nhiên lóe lên: “Được rồi, có câu này của ông, tôi biếtphải làm sao rồi.”“Bản thân cậu phải chú ý, vừa rồi cậu ở cùng cô ta?”“Đúng, bây giờ đang trên đường đến bệnh viện, tay của tôi bị thương rồi, phải đi xửlý cái đã”Ông Hình đột nhiên hỏi: “Tay trái hay tay phải?”“Tay trái”“… Trùng hợp vậy?”“Ông nói cái gì trùng hợp?”“Không có gì, không nên hỏi thì không cần hỏi nhiều, có gì tôi sẽ nói cho cậubiết.”Thời Ngọc Minh thanh toán xong, muốn bắt một chiếc xe trở về.Nhưng ở đây hơi hẻo lánh, lâu rồi cũng không thấy có taxi chạy qua.“Cô Thời Ngọc Minh?”Đột nhiên nghe thấy ai đó gọi tên mình, Thời Ngọc Minh lập tức cảnh giác và ômchặt lấy đứa trẻ.Trước mặt họ có hai người đàn ông, một cao một thấp, cả hai đều trông như nhữngtên du đãng, nhưng vẫn có chút…quen quen.“Cô Thời đúng là quý nhân hay quên chuyện xưa, sợ là đã quên chúng tôi rồi.Lầntrước cô đi gặp cậu cô, chúng tôi cũng ở cùng với sếp Vương, tình cờ nhìn thấy cảnhtượng cảm động lòng người anh hùng cứu mỹ nhân vô cùng thú vị đó, chậc chậc.“Họ là người của sếp Vương sao?Thời Ngọc Minh phản ứng ngay lập tức: “Các người theo dõi tôi? Các người muốnlàm gì “Cô Thời, cũng đừng trách chúng tôi.Sếp Vương đã căn dặn rồi, người đànông đội mũ bảo hiểm đã làm anh ta bị thương hai lần.Nếu mối thù này không báotối anh ta năm mơ cũng không ngủ yên.Tuy nhiên, Cô Thời lại giấu nhẹm đi ngườiyêu nhỏ của mình, mỗi lần xuất hiện đều phải đội mũ bảo hiểm để che mặt.“Thời Ngọc Minh bị họ ép không ngừng lùi lại phía sau: “Rốt cuộc các người muốnlàm cái quái gì vậy?”“Sếp Vương chúng tôi muốn trả thù.Nếu muốn trả thù, trước tiên phải tìm đượcngười.Cô Thời, gọi người yêu nhỏ của cô đến đây ngay đi”Thời Ngọc Minh cắn môi và bảo vệ đứa bé thật chặt.Người đàn ông đưa điện thoại cho cô nhưng cô nhất quyết không gọi.“Không gọi?” Người đàn ông mỉm cười: “Không gọi cũng được, sếp Vương nói rồi,hoặc là trả thù đánh gãy chân người tình nhỏ của cô, hoặc là đưa cô về qua đêm vớianh ta.Đúng lúc, đứa nhỏ cũng ở đây, để con gái cô ở bên cạnh nhìn cô cùng sếpVương mây mưa với nhau… ““Câm miệng!” Thời Ngọc Minh nghiêm khắc ngăn lại: “Sếp Vương các người chỉcó bản lĩnh này thôi sao? Ức h**p phụ nữ và trẻ em?Người đàn ông mỉm cười, nói: “Sếp Vương chúng tôi ức hiêp phụ nữ và trẻ em vẫncòn ít sao? Cô Thời, cô có thể tự quyết định, gọi điện thoại cho anh ta hay quay vềvới sếp Vương của chúng t Nói rồi, người đàn ông khác đưa tay ra tóm lấy Tiên Thúy.Thời Ngọc Minh nhanh trí ôm lấy đứa trẻ, nhưng dù sao thì sức lực của cô cũng cóhạn, vừa phải chú ý đến đứa trẻ, vừa bị nắm tay kéo đi.Người đàn ông nắm lấy cánh tay cô, lôi lên xe: “Đi thôi, đừng giấy giụa nữa, thânxác bớt chịu đau đớn…”“Mẹ! Ông buông mẹ tôi ra!” Tiên Thúy dùng sức đánh người đàn ông, nhưng cô bémới ba tuổi, đánh ông ta cũng chẳng khác gì đang gãi ngứa cả.Người đàn ông tát cho cô bé một cái: “Con nhóc thối, câm miệng cho tao!”Tiên Thúy vẫn còn nhỏ như vậy, làm sao con bé có thể chịu đựng được?Thời Ngọc Minh không có thời gian suy nghĩ, ngay lập tức ôm đứa trẻ vào tronglòng mình, dùng cơ thể mình bảo vệ cho cô bé, nhắm mắt lại chuẩn bị bị đánh.Bốp!Âm thanh bóp nghẹt da thịt va chạm vào nhau khiến người ta cảm thấy da đầu têdại.Nỗi đau như trong tưởng tượng cũng không đến.Cổ tay đột nhiên bị kéo đi: “Mau, đi theo tôi.”…Chính anh ta!Mũ bảo hiểm màu xám đen, quần áo cũng màu đen tuyền trực tiếp ôm hai mẹ con,đặt lên xe máy.“Ha ha ha ha, những gì sếp Vương quả nhiên không sai, chỉ cần Thời Ngọc Minh bịtấn công, người đàn ông này nhất định sẽ xuất hiện!”“Còn đứng nói nhảm cái gì, lên thôi!”Không biết hai người đàn ông này tìm thấy một con dao nhỏ ở đâu mà đang cầmchúng trên tay, lao về phía Phong Đình Quân***.

Hố truyện: Nếu yêu anh là sai, em nguyện vì anh sai cả đời (Yêu Lại Từ Đầu) - Đọc Tác giả: Sai Một Lần Thể loại: Ngôn tình, ngược, gia đấu Nhân vật: Thời Minh Ngọc - Phong Đình Quân

Chương 319: Đi theo Tôi

Bác sĩ Trần ngồi vào ghế lái, khởi động xe, chỉ có thể dùng tay phải điều khiển vô

lăng.

Con dao vừa rồi thực sự rất sắc bén, lúc này lòng bàn tay trái của anh ta gần như bị

một nhát dao cắt ngang, máu không ngừng chảy ra.

Anh ta có hơi bực bội, đeo tai nghe luetooth, nhấc điện thoại.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối, một giọng nói có hơi già dặn vang lên:

“Nói.”

Bác sĩ Trần thu lại nụ cười lịch lãm thường ngày, ánh mắt trở nên lạnh lùng và

nghiêm nghị: “Cô ấy nói là không quay lại với phong Đình Quân.”

“Ha ha, người phụ nữ này ngoài miệng không nói lời nào, trước đây đã hứa với tôi

chỉ cần tôi giúp cô ấy tìm được nguồn gan cho con gái, cô ấy sẽ vĩnh viễn rời khỏi

Đình Quân! Bây giờ lại nói một đằng làm một nẻo!”

“Nhưng tôi không nghĩ giọng điệu của cô ấy giống như đang nói dối, chắc có lẽ

không liên quan gì tới Phong tổng nữa ”

Bây giờ không có chuyện gì, không có nghĩa là sau này cũng sẽ không có chuyện

gì! Trần Kiếm Phong, sau này cậu vẫn phải giữ liên lạc với cô ấy.

Cô ấy không thích

tiên sinh sao?

Cô ấy chỉ dùng Đình Quân làm vật thay thế cho tiên sinh thôi.

Nếu đúng như vậy,

tôi sẽ cho cô ấy một người càng giống tiên sinh, để cô ấy rời bỏ Đình Quân và

không làm hỏng đại sự của tôi.

Bác sĩ Trần hơi nhíu mày: “… Ông thực sự cho rằng tôi giống tiên sinh hơn Phong

Đình Quân sao?”

“Mặc dù ngoại hình tuy kém hơn một chút, nhưng không phải tôi đã nói cho cậu

biết rồi sao, tính cách, giọng điệu nói chuyện, khí chất của tiên sinh, cậu bắt chước

càng giống thì càng tốt.

Thời Ngọc Minh khi còn quen với tiên sinh vẫn chưa nhìn

Nếu Yêu Anh Là Sai Em Nguyện Vì Anh Sai Cả Đời

Dịch giả: Thư

thấy được mặt cậu ta, chứng tỏ gương mặt không quan trọng, thứ cô ta thích ở tiên

sinh là tính cách và nội tâm, cậu cố gắng lên”

“Nhưng Thời Ngọc Minh chẳng có ý gì với tôi cả, cô ấy chịu liên lạc với tôi để hỏi ý

kiến về việc phẫu thuật thay gan, tôi sợ rằng chúng tôi sẽ khó phát triển hơn

nữa…”

“Trên đời không có việc gì khó, không có phát triển, chứng tỏ cậu không đủ giống

tiên sinh.

Được rồi, Trần Kiếm Phong, những gì cậu cần làm tôi đã dặn hết rồi,

tương lai nhất định sẽ không bạc đãi cậu.”

“Vậy nếu Thời Ngọc Minh sống chết không chấp nhận tôi thì sao?”

“Vậy thì cậu có thể tìm cách, tôi không quan tâm cậu dùng phương pháp gì, chỉ cần

cậu có thể khiến cô ấy rời khỏi Đình Quân, thì có thể dùng bất cứ phương pháp

nào”

Trần Kiếm Phong ánh mắt đột nhiên lóe lên: “Được rồi, có câu này của ông, tôi biết

phải làm sao rồi.”

“Bản thân cậu phải chú ý, vừa rồi cậu ở cùng cô ta?”

“Đúng, bây giờ đang trên đường đến bệnh viện, tay của tôi bị thương rồi, phải đi xử

lý cái đã”

Ông Hình đột nhiên hỏi: “Tay trái hay tay phải?”

“Tay trái”

“… Trùng hợp vậy?”

“Ông nói cái gì trùng hợp?”

“Không có gì, không nên hỏi thì không cần hỏi nhiều, có gì tôi sẽ nói cho cậu

biết.”

Thời Ngọc Minh thanh toán xong, muốn bắt một chiếc xe trở về.

Nhưng ở đây hơi hẻo lánh, lâu rồi cũng không thấy có taxi chạy qua.

“Cô Thời Ngọc Minh?”

Đột nhiên nghe thấy ai đó gọi tên mình, Thời Ngọc Minh lập tức cảnh giác và ôm

chặt lấy đứa trẻ.

Trước mặt họ có hai người đàn ông, một cao một thấp, cả hai đều trông như những

tên du đãng, nhưng vẫn có chút…quen quen.

“Cô Thời đúng là quý nhân hay quên chuyện xưa, sợ là đã quên chúng tôi rồi.

Lần

trước cô đi gặp cậu cô, chúng tôi cũng ở cùng với sếp Vương, tình cờ nhìn thấy cảnh

tượng cảm động lòng người anh hùng cứu mỹ nhân vô cùng thú vị đó, chậc chậc.

Họ là người của sếp Vương sao?

Thời Ngọc Minh phản ứng ngay lập tức: “Các người theo dõi tôi? Các người muốn

làm gì “Cô Thời, cũng đừng trách chúng tôi.

Sếp Vương đã căn dặn rồi, người đàn

ông đội mũ bảo hiểm đã làm anh ta bị thương hai lần.

Nếu mối thù này không báo

tối anh ta năm mơ cũng không ngủ yên.

Tuy nhiên, Cô Thời lại giấu nhẹm đi người

yêu nhỏ của mình, mỗi lần xuất hiện đều phải đội mũ bảo hiểm để che mặt.

Thời Ngọc Minh bị họ ép không ngừng lùi lại phía sau: “Rốt cuộc các người muốn

làm cái quái gì vậy?”

“Sếp Vương chúng tôi muốn trả thù.

Nếu muốn trả thù, trước tiên phải tìm được

người.

Cô Thời, gọi người yêu nhỏ của cô đến đây ngay đi”

Thời Ngọc Minh cắn môi và bảo vệ đứa bé thật chặt.

Người đàn ông đưa điện thoại cho cô nhưng cô nhất quyết không gọi.

“Không gọi?” Người đàn ông mỉm cười: “Không gọi cũng được, sếp Vương nói rồi,

hoặc là trả thù đánh gãy chân người tình nhỏ của cô, hoặc là đưa cô về qua đêm với

anh ta.

Đúng lúc, đứa nhỏ cũng ở đây, để con gái cô ở bên cạnh nhìn cô cùng sếp

Vương mây mưa với nhau… “

“Câm miệng!” Thời Ngọc Minh nghiêm khắc ngăn lại: “Sếp Vương các người chỉ

có bản lĩnh này thôi sao? Ức h**p phụ nữ và trẻ em?

Người đàn ông mỉm cười, nói: “Sếp Vương chúng tôi ức hiêp phụ nữ và trẻ em vẫn

còn ít sao? Cô Thời, cô có thể tự quyết định, gọi điện thoại cho anh ta hay quay về

với sếp Vương của chúng t Nói rồi, người đàn ông khác đưa tay ra tóm lấy Tiên Thúy.

Thời Ngọc Minh nhanh trí ôm lấy đứa trẻ, nhưng dù sao thì sức lực của cô cũng có

hạn, vừa phải chú ý đến đứa trẻ, vừa bị nắm tay kéo đi.

Người đàn ông nắm lấy cánh tay cô, lôi lên xe: “Đi thôi, đừng giấy giụa nữa, thân

xác bớt chịu đau đớn…”

“Mẹ! Ông buông mẹ tôi ra!” Tiên Thúy dùng sức đánh người đàn ông, nhưng cô bé

mới ba tuổi, đánh ông ta cũng chẳng khác gì đang gãi ngứa cả.

Người đàn ông tát cho cô bé một cái: “Con nhóc thối, câm miệng cho tao!”

Tiên Thúy vẫn còn nhỏ như vậy, làm sao con bé có thể chịu đựng được?

Thời Ngọc Minh không có thời gian suy nghĩ, ngay lập tức ôm đứa trẻ vào trong

lòng mình, dùng cơ thể mình bảo vệ cho cô bé, nhắm mắt lại chuẩn bị bị đánh.

Bốp!

Âm thanh bóp nghẹt da thịt va chạm vào nhau khiến người ta cảm thấy da đầu tê

dại.

Nỗi đau như trong tưởng tượng cũng không đến.

Cổ tay đột nhiên bị kéo đi: “Mau, đi theo tôi.”

…Chính anh ta!

Mũ bảo hiểm màu xám đen, quần áo cũng màu đen tuyền trực tiếp ôm hai mẹ con,

đặt lên xe máy.

“Ha ha ha ha, những gì sếp Vương quả nhiên không sai, chỉ cần Thời Ngọc Minh bị

tấn công, người đàn ông này nhất định sẽ xuất hiện!”

“Còn đứng nói nhảm cái gì, lên thôi!”

Không biết hai người đàn ông này tìm thấy một con dao nhỏ ở đâu mà đang cầm

chúng trên tay, lao về phía Phong Đình Quân

***.

Nếu Yêu Anh Là Sai Em Nguyện Vì Anh Sai Cả ĐờiTác giả: Sai Một LầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Cô Thời, cô vẫn không có thai” Mong chờ trong mắt Thời Ngọc Minh lập tức biến sạch, cô cắn môi lên tiếng: "...!Được” Bác sĩ trả kết quả kiểm tra lại cho cô, trong ánh mắt có chút đồng tình: "Cô Thời, nếu không...!Từ bỏ đi. Thân thể của cô thực sự đã không chịu nổi hành hạ như vậy, hơn nữa cho dù mang thai được cũng không nhất định có thể chịu đến đủ tháng để sinh.” Thời Ngọc Minh cắn môi, không nói được một lời, cả người lạnh bằng. Bác sĩ có chút lo lắng cho cô, vội gọi hai tiếng: “Cô Thời? Cô có khỏe không?” "Tôi không sao, tôi đang nghe” Trong giọng nói của cô đầy sự run rẩy, môi đã mất đi huyết sắc, ảm đạm không còn chút máu. Bác sĩ nhìn dáng vẻ này của cô thì nặng nề thở dài một hơi: “Thực ra bây giờ cô trị bệnh bằng hoá chất thì vẫn có tỷ lệ có thể kéo dài tuổi thọ lâu một chút”. “Không cần, tôi nhất định phải mang thai” Cô đứng lên nói: “Bác sĩ, làm phiền ông tiêm kích rụng trứng cho tôi, tôi muốn thử một lần nữa” Nhưng bác sĩ lại không đồng ý: “Cô đã tiêm thuốc này nửa năm rồi… Hố truyện: Nếu yêu anh là sai, em nguyện vì anh sai cả đời (Yêu Lại Từ Đầu) - Đọc Tác giả: Sai Một Lần Thể loại: Ngôn tình, ngược, gia đấu Nhân vật: Thời Minh Ngọc - Phong Đình QuânChương 319: Đi theo TôiBác sĩ Trần ngồi vào ghế lái, khởi động xe, chỉ có thể dùng tay phải điều khiển vôlăng.Con dao vừa rồi thực sự rất sắc bén, lúc này lòng bàn tay trái của anh ta gần như bịmột nhát dao cắt ngang, máu không ngừng chảy ra.Anh ta có hơi bực bội, đeo tai nghe luetooth, nhấc điện thoại.Điện thoại nhanh chóng được kết nối, một giọng nói có hơi già dặn vang lên:“Nói.”Bác sĩ Trần thu lại nụ cười lịch lãm thường ngày, ánh mắt trở nên lạnh lùng vànghiêm nghị: “Cô ấy nói là không quay lại với phong Đình Quân.”“Ha ha, người phụ nữ này ngoài miệng không nói lời nào, trước đây đã hứa với tôichỉ cần tôi giúp cô ấy tìm được nguồn gan cho con gái, cô ấy sẽ vĩnh viễn rời khỏiĐình Quân! Bây giờ lại nói một đằng làm một nẻo!”“Nhưng tôi không nghĩ giọng điệu của cô ấy giống như đang nói dối, chắc có lẽkhông liên quan gì tới Phong tổng nữa ”Bây giờ không có chuyện gì, không có nghĩa là sau này cũng sẽ không có chuyệngì! Trần Kiếm Phong, sau này cậu vẫn phải giữ liên lạc với cô ấy.Cô ấy không thíchtiên sinh sao?Cô ấy chỉ dùng Đình Quân làm vật thay thế cho tiên sinh thôi.Nếu đúng như vậy,tôi sẽ cho cô ấy một người càng giống tiên sinh, để cô ấy rời bỏ Đình Quân vàkhông làm hỏng đại sự của tôi.Bác sĩ Trần hơi nhíu mày: “… Ông thực sự cho rằng tôi giống tiên sinh hơn PhongĐình Quân sao?”“Mặc dù ngoại hình tuy kém hơn một chút, nhưng không phải tôi đã nói cho cậubiết rồi sao, tính cách, giọng điệu nói chuyện, khí chất của tiên sinh, cậu bắt chướccàng giống thì càng tốt.Thời Ngọc Minh khi còn quen với tiên sinh vẫn chưa nhìnNếu Yêu Anh Là Sai Em Nguyện Vì Anh Sai Cả ĐờiDịch giả: Thưthấy được mặt cậu ta, chứng tỏ gương mặt không quan trọng, thứ cô ta thích ở tiênsinh là tính cách và nội tâm, cậu cố gắng lên”“Nhưng Thời Ngọc Minh chẳng có ý gì với tôi cả, cô ấy chịu liên lạc với tôi để hỏi ýkiến về việc phẫu thuật thay gan, tôi sợ rằng chúng tôi sẽ khó phát triển hơnnữa…”“Trên đời không có việc gì khó, không có phát triển, chứng tỏ cậu không đủ giốngtiên sinh.Được rồi, Trần Kiếm Phong, những gì cậu cần làm tôi đã dặn hết rồi,tương lai nhất định sẽ không bạc đãi cậu.”“Vậy nếu Thời Ngọc Minh sống chết không chấp nhận tôi thì sao?”“Vậy thì cậu có thể tìm cách, tôi không quan tâm cậu dùng phương pháp gì, chỉ cầncậu có thể khiến cô ấy rời khỏi Đình Quân, thì có thể dùng bất cứ phương phápnào”Trần Kiếm Phong ánh mắt đột nhiên lóe lên: “Được rồi, có câu này của ông, tôi biếtphải làm sao rồi.”“Bản thân cậu phải chú ý, vừa rồi cậu ở cùng cô ta?”“Đúng, bây giờ đang trên đường đến bệnh viện, tay của tôi bị thương rồi, phải đi xửlý cái đã”Ông Hình đột nhiên hỏi: “Tay trái hay tay phải?”“Tay trái”“… Trùng hợp vậy?”“Ông nói cái gì trùng hợp?”“Không có gì, không nên hỏi thì không cần hỏi nhiều, có gì tôi sẽ nói cho cậubiết.”Thời Ngọc Minh thanh toán xong, muốn bắt một chiếc xe trở về.Nhưng ở đây hơi hẻo lánh, lâu rồi cũng không thấy có taxi chạy qua.“Cô Thời Ngọc Minh?”Đột nhiên nghe thấy ai đó gọi tên mình, Thời Ngọc Minh lập tức cảnh giác và ômchặt lấy đứa trẻ.Trước mặt họ có hai người đàn ông, một cao một thấp, cả hai đều trông như nhữngtên du đãng, nhưng vẫn có chút…quen quen.“Cô Thời đúng là quý nhân hay quên chuyện xưa, sợ là đã quên chúng tôi rồi.Lầntrước cô đi gặp cậu cô, chúng tôi cũng ở cùng với sếp Vương, tình cờ nhìn thấy cảnhtượng cảm động lòng người anh hùng cứu mỹ nhân vô cùng thú vị đó, chậc chậc.“Họ là người của sếp Vương sao?Thời Ngọc Minh phản ứng ngay lập tức: “Các người theo dõi tôi? Các người muốnlàm gì “Cô Thời, cũng đừng trách chúng tôi.Sếp Vương đã căn dặn rồi, người đànông đội mũ bảo hiểm đã làm anh ta bị thương hai lần.Nếu mối thù này không báotối anh ta năm mơ cũng không ngủ yên.Tuy nhiên, Cô Thời lại giấu nhẹm đi ngườiyêu nhỏ của mình, mỗi lần xuất hiện đều phải đội mũ bảo hiểm để che mặt.“Thời Ngọc Minh bị họ ép không ngừng lùi lại phía sau: “Rốt cuộc các người muốnlàm cái quái gì vậy?”“Sếp Vương chúng tôi muốn trả thù.Nếu muốn trả thù, trước tiên phải tìm đượcngười.Cô Thời, gọi người yêu nhỏ của cô đến đây ngay đi”Thời Ngọc Minh cắn môi và bảo vệ đứa bé thật chặt.Người đàn ông đưa điện thoại cho cô nhưng cô nhất quyết không gọi.“Không gọi?” Người đàn ông mỉm cười: “Không gọi cũng được, sếp Vương nói rồi,hoặc là trả thù đánh gãy chân người tình nhỏ của cô, hoặc là đưa cô về qua đêm vớianh ta.Đúng lúc, đứa nhỏ cũng ở đây, để con gái cô ở bên cạnh nhìn cô cùng sếpVương mây mưa với nhau… ““Câm miệng!” Thời Ngọc Minh nghiêm khắc ngăn lại: “Sếp Vương các người chỉcó bản lĩnh này thôi sao? Ức h**p phụ nữ và trẻ em?Người đàn ông mỉm cười, nói: “Sếp Vương chúng tôi ức hiêp phụ nữ và trẻ em vẫncòn ít sao? Cô Thời, cô có thể tự quyết định, gọi điện thoại cho anh ta hay quay vềvới sếp Vương của chúng t Nói rồi, người đàn ông khác đưa tay ra tóm lấy Tiên Thúy.Thời Ngọc Minh nhanh trí ôm lấy đứa trẻ, nhưng dù sao thì sức lực của cô cũng cóhạn, vừa phải chú ý đến đứa trẻ, vừa bị nắm tay kéo đi.Người đàn ông nắm lấy cánh tay cô, lôi lên xe: “Đi thôi, đừng giấy giụa nữa, thânxác bớt chịu đau đớn…”“Mẹ! Ông buông mẹ tôi ra!” Tiên Thúy dùng sức đánh người đàn ông, nhưng cô bémới ba tuổi, đánh ông ta cũng chẳng khác gì đang gãi ngứa cả.Người đàn ông tát cho cô bé một cái: “Con nhóc thối, câm miệng cho tao!”Tiên Thúy vẫn còn nhỏ như vậy, làm sao con bé có thể chịu đựng được?Thời Ngọc Minh không có thời gian suy nghĩ, ngay lập tức ôm đứa trẻ vào tronglòng mình, dùng cơ thể mình bảo vệ cho cô bé, nhắm mắt lại chuẩn bị bị đánh.Bốp!Âm thanh bóp nghẹt da thịt va chạm vào nhau khiến người ta cảm thấy da đầu têdại.Nỗi đau như trong tưởng tượng cũng không đến.Cổ tay đột nhiên bị kéo đi: “Mau, đi theo tôi.”…Chính anh ta!Mũ bảo hiểm màu xám đen, quần áo cũng màu đen tuyền trực tiếp ôm hai mẹ con,đặt lên xe máy.“Ha ha ha ha, những gì sếp Vương quả nhiên không sai, chỉ cần Thời Ngọc Minh bịtấn công, người đàn ông này nhất định sẽ xuất hiện!”“Còn đứng nói nhảm cái gì, lên thôi!”Không biết hai người đàn ông này tìm thấy một con dao nhỏ ở đâu mà đang cầmchúng trên tay, lao về phía Phong Đình Quân***.

Chương 319: Đi Theo Tôi