Editor: Cỏ Vân Lục có một giấc mơ, trong mơ cô là một bát diện linh lung, sẽ nói, sẽ cười, hài hướtc vui vẻ, EQ rất cao, thuận lợi mọi bề, từ lúc đi học trở về sau kết giao rất nhiều bạn bè, quen biết rộng, được lòng người, lấy lòng cha, thu thập mẹ kế, những gì đã từng bị chị kế lấy cô đều đoạt trở về. ( Bát diện linh lung : Thành ngữ tiếng Trung: 八面玲珑 (Bāmiànlínglóng) - Bát diện linh lung Ý nghĩa: Hiện dùng để hình dung người linh hoạt mẫn tiệp, đối nhân xử thế linh hoạt,đối với ai cũng khéo léo. Phồn thể: 八面玲瓏_google.com) Cô là thiên kim Vân gia người người hâm mộ, không phải là kẻ đáng thương mang theo của hồi môn cũng tìm không được vị hôn phu. Vân Lục bị một loạt tiếng chuông làm mở mắt ra, nhìn thiếu niên thiếu nữ tán loạn chạy trái chạy phải vì tiếng chuông, đồng phục màu trắng xanh lướt qua mặt Vân Lục, xúc cảm chân thật. Cô duỗi tay s* s**ng gương mặt. "Rầm --" Thanh âm kéo ra ghế dựa. "Nhanh lên, sách vở tớ đâu, shit, son môi cậu, cầm lấy." "Thầy giáo tới." Lâm Du từ bàn…
Chương 34: Hôn🌻
Trở Về Một Ngày Trước Khi Bị Cô LậpTác giả: Bán Tiệt Bạch Thái (Nữa Thanh Cải Trắng)Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Editor: Cỏ Vân Lục có một giấc mơ, trong mơ cô là một bát diện linh lung, sẽ nói, sẽ cười, hài hướtc vui vẻ, EQ rất cao, thuận lợi mọi bề, từ lúc đi học trở về sau kết giao rất nhiều bạn bè, quen biết rộng, được lòng người, lấy lòng cha, thu thập mẹ kế, những gì đã từng bị chị kế lấy cô đều đoạt trở về. ( Bát diện linh lung : Thành ngữ tiếng Trung: 八面玲珑 (Bāmiànlínglóng) - Bát diện linh lung Ý nghĩa: Hiện dùng để hình dung người linh hoạt mẫn tiệp, đối nhân xử thế linh hoạt,đối với ai cũng khéo léo. Phồn thể: 八面玲瓏_google.com) Cô là thiên kim Vân gia người người hâm mộ, không phải là kẻ đáng thương mang theo của hồi môn cũng tìm không được vị hôn phu. Vân Lục bị một loạt tiếng chuông làm mở mắt ra, nhìn thiếu niên thiếu nữ tán loạn chạy trái chạy phải vì tiếng chuông, đồng phục màu trắng xanh lướt qua mặt Vân Lục, xúc cảm chân thật. Cô duỗi tay s* s**ng gương mặt. "Rầm --" Thanh âm kéo ra ghế dựa. "Nhanh lên, sách vở tớ đâu, shit, son môi cậu, cầm lấy." "Thầy giáo tới." Lâm Du từ bàn… Editor: PhươngChung cư chỉ còn lại tiếng lò sưởi vang lên tanh tách,hai người mặt đối mặt nãy giờ vẫn chưa nói chuyện.Giang Úc cắn răng nghiến lợi,hàm dưới căng thẳng, đôi mắt híp lại không thể tưởng tượng được cô sẽ nói như thế.Một lúc lâu sau, hắn gần như nhảy dựng lên , khom lưng cầm lấy tờ giấy màu đỏ ra ném thắng vào trước mặt Vân Lục giận dỗi nói: “nhìn cho rõ đi, có vui không?”Ba chữ kia gần ngay trước mắt, Vân Lục đương nhiên thấy được rõ ràng, cô buông tay đang che mặt xuống, duỗi tay lấy tờ giấy kia đi nói: “Ừ.”“Ừ cái gì mà ừ,để tớ cho cậu xem.” Giang Úc lại không hài lòng,đem tờ giấy đặt ngang tầm mắt Vân Lục, khom lưng nhướng mày nhìn cô.Vân Lục nhìn lên đôi mắt hắn,vài giây sau chớp chớp mắt, “Ăn khuya không?”“Bây giờ còn ăn cái gì…..” Giang Úc mặt mày tối sầm, lập tức liền phản đối ,thấy phản đối vô hiệu, hắn do dự nói : “Ăn, cậu nấu?”Vân Lục nghiêng đầu mỉm cười “Ừ, tớ nấu.”Giang Úc tay véo nhẹ eo, đứng thẳng thân mình, giọng điệu giống không tình nguyện, “Vậy cậu nấu đi, nhớ cho thêm cà chua vào.”Giống như lần trước ăn mì.Vân Lục mỉm cười, cô nhìn lướt qua giấy từ hôn rồi đi vào phòng bếp. Giang Úc lập tức cũng đi vào, trước khi đi còn đem giấy từ hôn vo lại thành một cục rồi vứt vào thùng rác.Tủ lạnh còn có thịt bò, mì sợi so với lần trước dày hơn một ít, là mì làm bằng tay .Vân Lục cắt hai cái cà chua , một bên nấu nước. Hôm nay cô mặc một chiếc áo len sợi màu be,lót bên trong là một chiếc áo giữ nhiệt màu đen,bên dưới mặc một chiếc quần jean màu lam làm nổi bật vòng eo tinh tế, mông vểnh lên.Giang Úc ngồi ở bàn, chống cằm nhìn bóng dáng cô.Vài giây sau.Hắn nói: “Tớ mấy ngày hôm trước mới từ hôn thành công,cũng có một hai công ty truyền thông đưa tin, cậu không thấy à?”Vân Lục dùng chiếc đũa vớt mì, một bên xào thịt bò. Cô cúi đầu tập chung nhìn cái nồi, trả lời: “Không có thời gian xem tin tức, cậu về nước chỉ để xử lý chuyện đấy thôi sao?”Tới rồi. Tới rồi. Đến thời điểm kể công rồi.Giang Úc làm bộ không chút để ý mà trả lời: “Ừ. xử lý rất lâu, dùng không ít biện pháp.”Vân Lục ừ một tiếng, đem nước canh cho vào trong chén, bỏ thịt bò vào, bưng cái chén nóng hổi xoay người,đặt ở trên bàn, đẩy cho nam sinh đẹp trai cười nói: “Ăn đi.” 📌 Các bạn tham gia nhóm kín mình để link trên tiểu sử để đọc tiếp nhaaaaaa . Iu mọi ngườiiii
Editor: Phương
Chung cư chỉ còn lại tiếng lò sưởi vang lên tanh tách,hai người mặt đối mặt nãy giờ vẫn chưa nói chuyện.Giang Úc cắn răng nghiến lợi,hàm dưới căng thẳng, đôi mắt híp lại không thể tưởng tượng được cô sẽ nói như thế.
Một lúc lâu sau, hắn gần như nhảy dựng lên , khom lưng cầm lấy tờ giấy màu đỏ ra ném thắng vào trước mặt Vân Lục giận dỗi nói: “nhìn cho rõ đi, có vui không?”
Ba chữ kia gần ngay trước mắt, Vân Lục đương nhiên thấy được rõ ràng, cô buông tay đang che mặt xuống, duỗi tay lấy tờ giấy kia đi nói: “Ừ.”
“Ừ cái gì mà ừ,để tớ cho cậu xem.” Giang Úc lại không hài lòng,đem tờ giấy đặt ngang tầm mắt Vân Lục, khom lưng nhướng mày nhìn cô.
Vân Lục nhìn lên đôi mắt hắn,vài giây sau chớp chớp mắt, “Ăn khuya không?”
“Bây giờ còn ăn cái gì…..” Giang Úc mặt mày tối sầm, lập tức liền phản đối ,thấy phản đối vô hiệu, hắn do dự nói : “Ăn, cậu nấu?”
Vân Lục nghiêng đầu mỉm cười “Ừ, tớ nấu.”
Giang Úc tay véo nhẹ eo, đứng thẳng thân mình, giọng điệu giống không tình nguyện, “Vậy cậu nấu đi, nhớ cho thêm cà chua vào.”
Giống như lần trước ăn mì.
Vân Lục mỉm cười, cô nhìn lướt qua giấy từ hôn rồi đi vào phòng bếp. Giang Úc lập tức cũng đi vào, trước khi đi còn đem giấy từ hôn vo lại thành một cục rồi vứt vào thùng rác.
Tủ lạnh còn có thịt bò, mì sợi so với lần trước dày hơn một ít, là mì làm bằng tay .Vân Lục cắt hai cái cà chua , một bên nấu nước. Hôm nay cô mặc một chiếc áo len sợi màu be,lót bên trong là một chiếc áo giữ nhiệt màu đen,bên dưới mặc một chiếc quần jean màu lam làm nổi bật vòng eo tinh tế, mông vểnh lên.
Giang Úc ngồi ở bàn, chống cằm nhìn bóng dáng cô.
Vài giây sau.
Hắn nói: “Tớ mấy ngày hôm trước mới từ hôn thành công,cũng có một hai công ty truyền thông đưa tin, cậu không thấy à?”
Vân Lục dùng chiếc đũa vớt mì, một bên xào thịt bò. Cô cúi đầu tập chung nhìn cái nồi, trả lời: “Không có thời gian xem tin tức, cậu về nước chỉ để xử lý chuyện đấy thôi sao?”
Tới rồi. Tới rồi. Đến thời điểm kể công rồi.
Giang Úc làm bộ không chút để ý mà trả lời: “Ừ. xử lý rất lâu, dùng không ít biện pháp.”
Vân Lục ừ một tiếng, đem nước canh cho vào trong chén, bỏ thịt bò vào, bưng cái chén nóng hổi xoay người,đặt ở trên bàn, đẩy cho nam sinh đẹp trai cười nói: “Ăn đi.”
📌 Các bạn tham gia nhóm kín mình để link trên tiểu sử để đọc tiếp nhaaaaaa . Iu mọi ngườiiii
Trở Về Một Ngày Trước Khi Bị Cô LậpTác giả: Bán Tiệt Bạch Thái (Nữa Thanh Cải Trắng)Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Editor: Cỏ Vân Lục có một giấc mơ, trong mơ cô là một bát diện linh lung, sẽ nói, sẽ cười, hài hướtc vui vẻ, EQ rất cao, thuận lợi mọi bề, từ lúc đi học trở về sau kết giao rất nhiều bạn bè, quen biết rộng, được lòng người, lấy lòng cha, thu thập mẹ kế, những gì đã từng bị chị kế lấy cô đều đoạt trở về. ( Bát diện linh lung : Thành ngữ tiếng Trung: 八面玲珑 (Bāmiànlínglóng) - Bát diện linh lung Ý nghĩa: Hiện dùng để hình dung người linh hoạt mẫn tiệp, đối nhân xử thế linh hoạt,đối với ai cũng khéo léo. Phồn thể: 八面玲瓏_google.com) Cô là thiên kim Vân gia người người hâm mộ, không phải là kẻ đáng thương mang theo của hồi môn cũng tìm không được vị hôn phu. Vân Lục bị một loạt tiếng chuông làm mở mắt ra, nhìn thiếu niên thiếu nữ tán loạn chạy trái chạy phải vì tiếng chuông, đồng phục màu trắng xanh lướt qua mặt Vân Lục, xúc cảm chân thật. Cô duỗi tay s* s**ng gương mặt. "Rầm --" Thanh âm kéo ra ghế dựa. "Nhanh lên, sách vở tớ đâu, shit, son môi cậu, cầm lấy." "Thầy giáo tới." Lâm Du từ bàn… Editor: PhươngChung cư chỉ còn lại tiếng lò sưởi vang lên tanh tách,hai người mặt đối mặt nãy giờ vẫn chưa nói chuyện.Giang Úc cắn răng nghiến lợi,hàm dưới căng thẳng, đôi mắt híp lại không thể tưởng tượng được cô sẽ nói như thế.Một lúc lâu sau, hắn gần như nhảy dựng lên , khom lưng cầm lấy tờ giấy màu đỏ ra ném thắng vào trước mặt Vân Lục giận dỗi nói: “nhìn cho rõ đi, có vui không?”Ba chữ kia gần ngay trước mắt, Vân Lục đương nhiên thấy được rõ ràng, cô buông tay đang che mặt xuống, duỗi tay lấy tờ giấy kia đi nói: “Ừ.”“Ừ cái gì mà ừ,để tớ cho cậu xem.” Giang Úc lại không hài lòng,đem tờ giấy đặt ngang tầm mắt Vân Lục, khom lưng nhướng mày nhìn cô.Vân Lục nhìn lên đôi mắt hắn,vài giây sau chớp chớp mắt, “Ăn khuya không?”“Bây giờ còn ăn cái gì…..” Giang Úc mặt mày tối sầm, lập tức liền phản đối ,thấy phản đối vô hiệu, hắn do dự nói : “Ăn, cậu nấu?”Vân Lục nghiêng đầu mỉm cười “Ừ, tớ nấu.”Giang Úc tay véo nhẹ eo, đứng thẳng thân mình, giọng điệu giống không tình nguyện, “Vậy cậu nấu đi, nhớ cho thêm cà chua vào.”Giống như lần trước ăn mì.Vân Lục mỉm cười, cô nhìn lướt qua giấy từ hôn rồi đi vào phòng bếp. Giang Úc lập tức cũng đi vào, trước khi đi còn đem giấy từ hôn vo lại thành một cục rồi vứt vào thùng rác.Tủ lạnh còn có thịt bò, mì sợi so với lần trước dày hơn một ít, là mì làm bằng tay .Vân Lục cắt hai cái cà chua , một bên nấu nước. Hôm nay cô mặc một chiếc áo len sợi màu be,lót bên trong là một chiếc áo giữ nhiệt màu đen,bên dưới mặc một chiếc quần jean màu lam làm nổi bật vòng eo tinh tế, mông vểnh lên.Giang Úc ngồi ở bàn, chống cằm nhìn bóng dáng cô.Vài giây sau.Hắn nói: “Tớ mấy ngày hôm trước mới từ hôn thành công,cũng có một hai công ty truyền thông đưa tin, cậu không thấy à?”Vân Lục dùng chiếc đũa vớt mì, một bên xào thịt bò. Cô cúi đầu tập chung nhìn cái nồi, trả lời: “Không có thời gian xem tin tức, cậu về nước chỉ để xử lý chuyện đấy thôi sao?”Tới rồi. Tới rồi. Đến thời điểm kể công rồi.Giang Úc làm bộ không chút để ý mà trả lời: “Ừ. xử lý rất lâu, dùng không ít biện pháp.”Vân Lục ừ một tiếng, đem nước canh cho vào trong chén, bỏ thịt bò vào, bưng cái chén nóng hổi xoay người,đặt ở trên bàn, đẩy cho nam sinh đẹp trai cười nói: “Ăn đi.” 📌 Các bạn tham gia nhóm kín mình để link trên tiểu sử để đọc tiếp nhaaaaaa . Iu mọi ngườiiii