*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Chương 1 Ở vào hải thị trung tâm Tô thị tập đoàn tổng bộ, có tòa nhà văn phòng hơn ba mươi tầng, "Tô thị" hai chữ hiển nhiên không phải thổi phồng, chỉ dựa vào tài năng phát triển vượt bậc ở ba thị trường Mĩ Quốc Anh quốc Pháp quốc, hơn nữa trở thành Hoa Hạ quốc thời thượng, trang phục sản nghiệp công ty thuộc top 10, có thể thấy được vị trí. Cả tòa nhà Tô thị liền giống như một đóa bách hợp u cốc duyên dáng yêu kiều, lưu sướng đường cong cùng thanh nhã trang hoàng làm cho người vừa tiến vào tòa nhà bên trong cảm thấy thần thanh khí sảng. Trong không khí tràn ngập thản nhiên mùi nước hoa, các loại hoa cỏ cây bồn hòn giả sơn ở trong tòa nhà được bãi phóng dồi dào tình thú, trang trí tầng đại lâu bạch sắc mờ mang đến một cỗ tự nhiên mỹ cảm. Bất quá, Tô thị tập đoàn tổng bộ nổi tiếng nhất, cũng không phải nó có phong cách trang trí độc đáo tươi mát, mà là bên…
Chương 38
Tổng Tài Lão Bà, Ta Lạnh!Tác giả: Hiên Viên Triêu TịchTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Chương 1 Ở vào hải thị trung tâm Tô thị tập đoàn tổng bộ, có tòa nhà văn phòng hơn ba mươi tầng, "Tô thị" hai chữ hiển nhiên không phải thổi phồng, chỉ dựa vào tài năng phát triển vượt bậc ở ba thị trường Mĩ Quốc Anh quốc Pháp quốc, hơn nữa trở thành Hoa Hạ quốc thời thượng, trang phục sản nghiệp công ty thuộc top 10, có thể thấy được vị trí. Cả tòa nhà Tô thị liền giống như một đóa bách hợp u cốc duyên dáng yêu kiều, lưu sướng đường cong cùng thanh nhã trang hoàng làm cho người vừa tiến vào tòa nhà bên trong cảm thấy thần thanh khí sảng. Trong không khí tràn ngập thản nhiên mùi nước hoa, các loại hoa cỏ cây bồn hòn giả sơn ở trong tòa nhà được bãi phóng dồi dào tình thú, trang trí tầng đại lâu bạch sắc mờ mang đến một cỗ tự nhiên mỹ cảm. Bất quá, Tô thị tập đoàn tổng bộ nổi tiếng nhất, cũng không phải nó có phong cách trang trí độc đáo tươi mát, mà là bên… Chương 38 Tống Nhã Văn vừa xuống máy bay đã bị đông lạnh thấu tâm can, sắc mặt thoáng chốc liền đen xuống... Cái nữ nhân kia thế mà lại trốn tới chỗ này, khóe miệng hơi hơi bứt lên một vệt cười khổ, biết rõ ta sợ lạnh nhất nàng lại trốn ở đây, nàng sao có thể tuyệt tình như vậy. Sờ sờ vết sẹo bị đồng hồ che khuất trên cổ tay, cảm giác mình đúng là một câu chuyện cười. Tống Nhã Văn gọi xe đi vào khách sạn, rất nhanh phao nước ấm tắm mới cảm thấy được chính mình sống lại, đi ra phòng tắm tùy tay rót một chén rượu đỏ nhấp một hơi. Ngồi ở trên ghế sa lon, buông mắt trầm tư nên như thế nào đi đối mặt Thần Tiêu, vừa nghĩ tới nữ nhân kia liền hận nghiến răng nghiến lợi. Ha, nếu trốn hoàn mỹ như vậy, hoàn mỹ đến nàng làm sao tìm đều tìm không thấy, vậy tại sao còn muốn hẹn nàng tới gặp mặt, tái tục tiền duyên sao? Người đối tin tức nàng tự sát đều thờ ơ, nàng cho dù vẫn như cũ yêu nàng, nhưng làm sao còn có thể không hề khúc mắc cùng nàng cùng một chỗ. Tống Nhã Văn ói ra một hơi, xả ra một nụ cười khổ, chia tay nhiều năm như vậy, nhiều năm như vậy không gặp qua nàng, vì sao mình lại không chút kích động như vậy. Thì ra thời gian thật sự có thể đem một đoạn cảm tình dần dần quy về bình thản. Nếu như bỏ qua tay phải đang nắm chặt chén rượu······ Thần Tiêu tối nay cũng là không thể ngủ, ngơ ngác nhìn ngọn đèn lóe ra ngoài cửa sổ, người mình yêu nhất đã trở về rồi! Chính mình nên thế nào mới có thể lần nữa có được tâm của nàng, mến nhau nhiều năm như vậy, lại tổn thương nàng nhiều năm như vậy, mình còn có cơ hội sao? Mặc kệ hai người tâm tư phức tạp như thế nào, ngày hôm sau vẫn như trước đến rồi. Là hòa vẫn là phân ······ Tống Nhã Văn cầm di động nhìn số điện thoại quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, chần chờ trong chốc lát, lưu loát nhấn xuống. Chỉ chốc lát sau điện thoại thông. "Nhã Văn?" Thanh âm quen thuộc từ điện thoại truyền đến, Tống Nhã Văn ánh mắt lóe lóe. "Là tôi, hẹn cái địa điểm gặp mặt đi!" Ngữ khí gợn sóng không sợ hãi rơi vào tai Thần Tiêu, làm cho nàng nước mắt không ngừng được trào ra hốc mắt. Cố gắng không để cho đối phương phát hiện thanh tuyến run rẩy: "Nhã Văn, mình rất nhớ cậu!" Tống Nhã Văn vẻ mặt nháy mắt phức tạp lên, bây giờ còn nói cái này hữu dụng sao? Lợi dụng cảm tình của ta lần lượt thương tổn ta, thậm chí ngay cả đứa nhỏ đều đã sinh cho cái nam nhân kia. Tái yêu tái thích có năng lực thế nào? Lúc trước nàng vì cha mẹ nàng, dứt khoát chia tay với ta, đi kết hôn sinh con, rời đi thế giới của ta. Cô đến tột cùng có nghĩ tới cảm thụ của ta khi đó hay không, ta đi khắp thế giới tìm cô, cô trốn mất thật tốt! Thật tốt ······ Đóng nhắm mắt: "Thần cảnh quan, tôi thời gian rất gấp. Chưa quen thuộc với Băng Thành, cô nhanh chọn cái địa phương, ngày mai tôi phải trở về Mĩ Quốc."
Chương 38
Tống Nhã Văn vừa xuống máy bay đã bị đông lạnh thấu tâm can, sắc mặt thoáng chốc liền đen xuống... Cái nữ nhân kia thế mà lại trốn tới chỗ này, khóe miệng hơi hơi bứt lên một vệt cười khổ, biết rõ ta sợ lạnh nhất nàng lại trốn ở đây, nàng sao có thể tuyệt tình như vậy.
Sờ sờ vết sẹo bị đồng hồ che khuất trên cổ tay, cảm giác mình đúng là một câu chuyện cười.
Tống Nhã Văn gọi xe đi vào khách sạn, rất nhanh phao nước ấm tắm mới cảm thấy được chính mình sống lại, đi ra phòng tắm tùy tay rót một chén rượu đỏ nhấp một hơi. Ngồi ở trên ghế sa lon, buông mắt trầm tư nên như thế nào đi đối mặt Thần Tiêu, vừa nghĩ tới nữ nhân kia liền hận nghiến răng nghiến lợi.
Ha, nếu trốn hoàn mỹ như vậy, hoàn mỹ đến nàng làm sao tìm đều tìm không thấy, vậy tại sao còn muốn hẹn nàng tới gặp mặt, tái tục tiền duyên sao? Người đối tin tức nàng tự sát đều thờ ơ, nàng cho dù vẫn như cũ yêu nàng, nhưng làm sao còn có thể không hề khúc mắc cùng nàng cùng một chỗ.
Tống Nhã Văn ói ra một hơi, xả ra một nụ cười khổ, chia tay nhiều năm như vậy, nhiều năm như vậy không gặp qua nàng, vì sao mình lại không chút kích động như vậy. Thì ra thời gian thật sự có thể đem một đoạn cảm tình dần dần quy về bình thản.
Nếu như bỏ qua tay phải đang nắm chặt chén rượu······
Thần Tiêu tối nay cũng là không thể ngủ, ngơ ngác nhìn ngọn đèn lóe ra ngoài cửa sổ, người mình yêu nhất đã trở về rồi! Chính mình nên thế nào mới có thể lần nữa có được tâm của nàng, mến nhau nhiều năm như vậy, lại tổn thương nàng nhiều năm như vậy, mình còn có cơ hội sao?
Mặc kệ hai người tâm tư phức tạp như thế nào, ngày hôm sau vẫn như trước đến rồi.
Là hòa vẫn là phân ······
Tống Nhã Văn cầm di động nhìn số điện thoại quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, chần chờ trong chốc lát, lưu loát nhấn xuống.
Chỉ chốc lát sau điện thoại thông.
"Nhã Văn?" Thanh âm quen thuộc từ điện thoại truyền đến, Tống Nhã Văn ánh mắt lóe lóe.
"Là tôi, hẹn cái địa điểm gặp mặt đi!" Ngữ khí gợn sóng không sợ hãi rơi vào tai Thần Tiêu, làm cho nàng nước mắt không ngừng được trào ra hốc mắt. Cố gắng không để cho đối phương phát hiện thanh tuyến run rẩy: "Nhã Văn, mình rất nhớ cậu!"
Tống Nhã Văn vẻ mặt nháy mắt phức tạp lên, bây giờ còn nói cái này hữu dụng sao? Lợi dụng cảm tình của ta lần lượt thương tổn ta, thậm chí ngay cả đứa nhỏ đều đã sinh cho cái nam nhân kia. Tái yêu tái thích có năng lực thế nào? Lúc trước nàng vì cha mẹ nàng, dứt khoát chia tay với ta, đi kết hôn sinh con, rời đi thế giới của ta. Cô đến tột cùng có nghĩ tới cảm thụ của ta khi đó hay không, ta đi khắp thế giới tìm cô, cô trốn mất thật tốt! Thật tốt ······
Đóng nhắm mắt: "Thần cảnh quan, tôi thời gian rất gấp. Chưa quen thuộc với Băng Thành, cô nhanh chọn cái địa phương, ngày mai tôi phải trở về Mĩ Quốc."
Tổng Tài Lão Bà, Ta Lạnh!Tác giả: Hiên Viên Triêu TịchTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Chương 1 Ở vào hải thị trung tâm Tô thị tập đoàn tổng bộ, có tòa nhà văn phòng hơn ba mươi tầng, "Tô thị" hai chữ hiển nhiên không phải thổi phồng, chỉ dựa vào tài năng phát triển vượt bậc ở ba thị trường Mĩ Quốc Anh quốc Pháp quốc, hơn nữa trở thành Hoa Hạ quốc thời thượng, trang phục sản nghiệp công ty thuộc top 10, có thể thấy được vị trí. Cả tòa nhà Tô thị liền giống như một đóa bách hợp u cốc duyên dáng yêu kiều, lưu sướng đường cong cùng thanh nhã trang hoàng làm cho người vừa tiến vào tòa nhà bên trong cảm thấy thần thanh khí sảng. Trong không khí tràn ngập thản nhiên mùi nước hoa, các loại hoa cỏ cây bồn hòn giả sơn ở trong tòa nhà được bãi phóng dồi dào tình thú, trang trí tầng đại lâu bạch sắc mờ mang đến một cỗ tự nhiên mỹ cảm. Bất quá, Tô thị tập đoàn tổng bộ nổi tiếng nhất, cũng không phải nó có phong cách trang trí độc đáo tươi mát, mà là bên… Chương 38 Tống Nhã Văn vừa xuống máy bay đã bị đông lạnh thấu tâm can, sắc mặt thoáng chốc liền đen xuống... Cái nữ nhân kia thế mà lại trốn tới chỗ này, khóe miệng hơi hơi bứt lên một vệt cười khổ, biết rõ ta sợ lạnh nhất nàng lại trốn ở đây, nàng sao có thể tuyệt tình như vậy. Sờ sờ vết sẹo bị đồng hồ che khuất trên cổ tay, cảm giác mình đúng là một câu chuyện cười. Tống Nhã Văn gọi xe đi vào khách sạn, rất nhanh phao nước ấm tắm mới cảm thấy được chính mình sống lại, đi ra phòng tắm tùy tay rót một chén rượu đỏ nhấp một hơi. Ngồi ở trên ghế sa lon, buông mắt trầm tư nên như thế nào đi đối mặt Thần Tiêu, vừa nghĩ tới nữ nhân kia liền hận nghiến răng nghiến lợi. Ha, nếu trốn hoàn mỹ như vậy, hoàn mỹ đến nàng làm sao tìm đều tìm không thấy, vậy tại sao còn muốn hẹn nàng tới gặp mặt, tái tục tiền duyên sao? Người đối tin tức nàng tự sát đều thờ ơ, nàng cho dù vẫn như cũ yêu nàng, nhưng làm sao còn có thể không hề khúc mắc cùng nàng cùng một chỗ. Tống Nhã Văn ói ra một hơi, xả ra một nụ cười khổ, chia tay nhiều năm như vậy, nhiều năm như vậy không gặp qua nàng, vì sao mình lại không chút kích động như vậy. Thì ra thời gian thật sự có thể đem một đoạn cảm tình dần dần quy về bình thản. Nếu như bỏ qua tay phải đang nắm chặt chén rượu······ Thần Tiêu tối nay cũng là không thể ngủ, ngơ ngác nhìn ngọn đèn lóe ra ngoài cửa sổ, người mình yêu nhất đã trở về rồi! Chính mình nên thế nào mới có thể lần nữa có được tâm của nàng, mến nhau nhiều năm như vậy, lại tổn thương nàng nhiều năm như vậy, mình còn có cơ hội sao? Mặc kệ hai người tâm tư phức tạp như thế nào, ngày hôm sau vẫn như trước đến rồi. Là hòa vẫn là phân ······ Tống Nhã Văn cầm di động nhìn số điện thoại quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, chần chờ trong chốc lát, lưu loát nhấn xuống. Chỉ chốc lát sau điện thoại thông. "Nhã Văn?" Thanh âm quen thuộc từ điện thoại truyền đến, Tống Nhã Văn ánh mắt lóe lóe. "Là tôi, hẹn cái địa điểm gặp mặt đi!" Ngữ khí gợn sóng không sợ hãi rơi vào tai Thần Tiêu, làm cho nàng nước mắt không ngừng được trào ra hốc mắt. Cố gắng không để cho đối phương phát hiện thanh tuyến run rẩy: "Nhã Văn, mình rất nhớ cậu!" Tống Nhã Văn vẻ mặt nháy mắt phức tạp lên, bây giờ còn nói cái này hữu dụng sao? Lợi dụng cảm tình của ta lần lượt thương tổn ta, thậm chí ngay cả đứa nhỏ đều đã sinh cho cái nam nhân kia. Tái yêu tái thích có năng lực thế nào? Lúc trước nàng vì cha mẹ nàng, dứt khoát chia tay với ta, đi kết hôn sinh con, rời đi thế giới của ta. Cô đến tột cùng có nghĩ tới cảm thụ của ta khi đó hay không, ta đi khắp thế giới tìm cô, cô trốn mất thật tốt! Thật tốt ······ Đóng nhắm mắt: "Thần cảnh quan, tôi thời gian rất gấp. Chưa quen thuộc với Băng Thành, cô nhanh chọn cái địa phương, ngày mai tôi phải trở về Mĩ Quốc."