Tác giả:

“Đừng mà… Đau…” Cơn đau như xé rách nơi th*n d*** khiến Võ Hạ Uyên không chịu nổi mà nức nở, móng tay cô ghim xuống, để lại dấu vết trên tấm lưng người đàn ông. “Thả lỏng.” Động tác của người đàn ông nhẹ nhàng hơn chút, mồ hôi theo xương quai hàm rắn chắc nhỏ xuống khuôn mặt cô. “Ưm ” Võ Hạ Uyên nỉ non một tiếng. Cảm giác đau đớn nơi h* th*n đã biến mất, thay vào đó là một thức cảm giác vui sướng đến khó tả. Người đàn ông hơi dừng lại. Khoảnh khắc tiếp theo, anh ta giữ chân cô, điên cuồng tấn công ra vào. Đôi môi đỏ mọng xinh đẹp cũng bị anh chiếm đoạt đến thảm hại, vấn vương nơi đó là tiếng r*n r* của cô gái. Trên chiếc giường lớn của khách sạn, hai th*n th* tr*n tr** hòa quyện vào nhau, không còn phân biệt, lưu luyến chẳng muốn rời. Sáng hôm sau. Võ Hạ Uyên mở mắt nhìn thấy người đàn ông đang ngồi bên cạnh mình. Tuy ánh sáng trong phòng rất yếu nhưng Võ Hạ Uyên có thể lờ mờ nhìn thấy khuôn mặt điển trai của anh, người đàn ông giống như một con mãnh thú lười biếng nhìn cô chằm chằm,…

Chương 441

Cưới Ngay Kẻo LỡTác giả: Cà ChuaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Đừng mà… Đau…” Cơn đau như xé rách nơi th*n d*** khiến Võ Hạ Uyên không chịu nổi mà nức nở, móng tay cô ghim xuống, để lại dấu vết trên tấm lưng người đàn ông. “Thả lỏng.” Động tác của người đàn ông nhẹ nhàng hơn chút, mồ hôi theo xương quai hàm rắn chắc nhỏ xuống khuôn mặt cô. “Ưm ” Võ Hạ Uyên nỉ non một tiếng. Cảm giác đau đớn nơi h* th*n đã biến mất, thay vào đó là một thức cảm giác vui sướng đến khó tả. Người đàn ông hơi dừng lại. Khoảnh khắc tiếp theo, anh ta giữ chân cô, điên cuồng tấn công ra vào. Đôi môi đỏ mọng xinh đẹp cũng bị anh chiếm đoạt đến thảm hại, vấn vương nơi đó là tiếng r*n r* của cô gái. Trên chiếc giường lớn của khách sạn, hai th*n th* tr*n tr** hòa quyện vào nhau, không còn phân biệt, lưu luyến chẳng muốn rời. Sáng hôm sau. Võ Hạ Uyên mở mắt nhìn thấy người đàn ông đang ngồi bên cạnh mình. Tuy ánh sáng trong phòng rất yếu nhưng Võ Hạ Uyên có thể lờ mờ nhìn thấy khuôn mặt điển trai của anh, người đàn ông giống như một con mãnh thú lười biếng nhìn cô chằm chằm,… Chương 441“Đi lâu vậy, em đã nói chuyện gì với bà Từ thế?” Trương Tấn Phong bưng một đĩa hạt thông đưa cho Võ Hạ Uyên. “Đừng nhắc tới chuyện đó, em nghi ngờ răng cuộc sống của chúng ta đang bị người khác giám sát, Chúa ơi, bà ta thậm chí biết rằng anh đi làm đúng giờ mỗi ngày” Võ Hạ Uyên trầm giọng kêu lên. Trương Tấn Phong cười: “Mợ chủ Uyên, em nghĩ em, anh sẽ không tham dự trừ khi đó là một dịp đặc biệt quan trọng. Điều này vốn không phải bí mật gì trong giới này rồi. Em nghĩ xem, tại sao anh chăm sóc gia đình như thế?” Võ Hạ Uyên không khỏi nóng bừng cả mặt: “Bởi vì em và Đức Minh đều đang đợi anh ở nhà” “Vậy là rõ rồi chứ?” Trương Tấn Phong nhếch mà: em đã tìm được một người chồng tốt” “Vâng, vâng, ông xã tốt” Võ Hạ Uyên vừa cười vừa bóc quả thông, thịt vừa giòn, vừa dễ bóc, ăn rất ngon, Võ Hạ Uyên chỉ thỉnh thoảng ăn hai cái, phần còn lại đưa hết sang cho Trương Tấn Phong ăn. “Ồ, hãy nhìn xem” Bà Từ không kìm được mà nói với n đầu tiên tôi nhìn thấy anh Trương trong một bữa tiệc, tôi đã nghĩ rằng tôi đã nhìn thấy Diêm Vương sống lại. Ai có thể nghĩ rằng khi anh Trương nói chuyện với mợ chủ lại có thể cười rất vui vẻ và xinh đẹp thế kia, giống như đang sống Là do “Em miêu tả kiểu gì thế?” Ông Từ cười. “Đúng vậy mà” Bà Từ liếc mắt nhìn đi cùng Trung, không khó nhìn ra vẻ khinh thường. Ông Trung thì lại càng tệ hơn, nếu biết người phụ nữ này chẳng ra gì ngoại trừ việc có chút quyến rũ và làm nũng, ông ta đã đá cô ta lâu rồi. Trương Tấn Phong thấy Võ Hạ Uyên dừng lại, liền hỏi: “Sao không bóc nữa rồi? “ “Chỉ ăn thế thôi, bác sĩ đã nói rồi, bất kể là thức ăn gì, chỉ ăn một lượng nhỏ và chia thành nhiều lần” Trương Tấn Phong: “… Các cuộc đàm phán công việc diễn ra tốt đẹp, và khi hợp đồng cuối cùng đã được ký kết, những người đàn ông khác đã có phần say xỉn ngoại trừ Trương Tấn Phong. Lên xe trở lại, Võ Hạ Uyên cởi giày cao gót, thở dài nhẹ nhõm một hơi. “Mắt cá chân đau?” Trương Tấn Phong cúi người thắt dây an toàn cho Võ Hạ Uyên. “Ừm, hôm nay giày cao quá” Võ Hạ Uyên nói tiếp. “Em miêu tả kiểu gì thế?” Ông Từ cười. “Đúng vậy mà” Bà Từ liếc mắt nhìn đi cùng Trung, không khó nhìn ra vẻ khinh thường. Ông Trung thì lại càng tệ hơn, nếu biết người phụ nữ này chẳng ra gì ngoại trừ việc có chút quyến rũ và làm nũng, ông ta đã đá cô ta lâu rồi. Trương Tấn Phong thấy Võ Hạ Uyên dừng lại, liền hỏi: “Sao không bóc nữa rồi? “ “Chỉ ăn thế thôi, bác sĩ đã nói rồi, bất kể là thức ăn gì, chỉ ăn một lượng nhỏ và chia thành nhiều lần” Trương Tấn Phong: Các cuộc đàm phán công việc diễn ra tốt đẹp, và khi hợp. đồng cuối cùng đã được ký kết, những người đàn ông khác đã có phần say xỉn ngoại trừ Trương Tấn Phong. Lên xe trở lại, Võ Hạ Uyên cởi giày cao gót, thở dài nhẹ nhõm một hơi. “Mắt cá chân đau?” Trương Tấn Phong cúi người thắt dây an toàn cho Võ Hạ Uyên. “Ừm, hôm nay giày cao quá” Võ Hạ Uyên nói tiếp. Trương Tấn Phong tự nhiên nâng chân Võ Hạ Uyên lên trên đầu gối của mình, sau đó xoa mắt cá chân của cô. Võ Hạ Uyên híp mắt hưởng thụ: “Không chê thối à?” Trương Tấn Phong thậm chí cúi người ngửi lấy, nghiêm túc: “Không hôi.” “Hahahaha” Võ Hạ Uyên vô cùng vui vẻ. Lê Hào đang lái xe: “…” Nếu biết trước thế này, bữa tối ban nãy không nên ăn, phí tiền.

Chương 441

“Đi lâu vậy, em đã nói chuyện gì với bà Từ thế?” Trương Tấn Phong bưng một đĩa hạt thông đưa cho Võ Hạ Uyên.

 

“Đừng nhắc tới chuyện đó, em nghi ngờ răng cuộc sống của chúng ta đang bị người khác giám sát, Chúa ơi, bà ta thậm chí biết rằng anh đi làm đúng giờ mỗi ngày” Võ Hạ Uyên trầm giọng kêu lên.

 

Trương Tấn Phong cười: “Mợ chủ Uyên, em nghĩ em, anh sẽ không tham dự trừ khi đó là một dịp đặc biệt quan trọng.

 

Điều này vốn không phải bí mật gì trong giới này rồi. Em nghĩ xem, tại sao anh chăm sóc gia đình như thế?”

 

Võ Hạ Uyên không khỏi nóng bừng cả mặt: “Bởi vì em và Đức Minh đều đang đợi anh ở nhà”

 

“Vậy là rõ rồi chứ?” Trương Tấn Phong nhếch mà: em đã tìm được một người chồng tốt”

 

“Vâng, vâng, ông xã tốt” Võ Hạ Uyên vừa cười vừa bóc quả thông, thịt vừa giòn, vừa dễ bóc, ăn rất ngon, Võ Hạ Uyên chỉ thỉnh thoảng ăn hai cái, phần còn lại đưa hết sang cho Trương Tấn Phong ăn.

 

“Ồ, hãy nhìn xem” Bà Từ không kìm được mà nói với n đầu tiên tôi nhìn thấy anh Trương trong một bữa tiệc, tôi đã nghĩ rằng tôi đã nhìn thấy Diêm Vương sống lại. Ai có thể nghĩ rằng khi anh Trương nói chuyện với mợ chủ lại có thể cười rất vui vẻ và xinh đẹp thế kia, giống như đang sống Là do “Em miêu tả kiểu gì thế?” Ông Từ cười.

 

“Đúng vậy mà” Bà Từ liếc mắt nhìn đi cùng Trung, không khó nhìn ra vẻ khinh thường.

 

Ông Trung thì lại càng tệ hơn, nếu biết người phụ nữ này chẳng ra gì ngoại trừ việc có chút quyến rũ và làm nũng, ông ta đã đá cô ta lâu rồi.

 

Trương Tấn Phong thấy Võ Hạ Uyên dừng lại, liền hỏi: “Sao không bóc nữa rồi? “

 

“Chỉ ăn thế thôi, bác sĩ đã nói rồi, bất kể là thức ăn gì, chỉ ăn một lượng nhỏ và chia thành nhiều lần”

 

Trương Tấn Phong: “…

 

Các cuộc đàm phán công việc diễn ra tốt đẹp, và khi hợp đồng cuối cùng đã được ký kết, những người đàn ông khác đã có phần say xỉn ngoại trừ Trương Tấn Phong.

 

Lên xe trở lại, Võ Hạ Uyên cởi giày cao gót, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

 

“Mắt cá chân đau?” Trương Tấn Phong cúi người thắt dây an toàn cho Võ Hạ Uyên.

 

“Ừm, hôm nay giày cao quá” Võ Hạ Uyên nói tiếp.

 

“Em miêu tả kiểu gì thế?” Ông Từ cười.

 

“Đúng vậy mà” Bà Từ liếc mắt nhìn đi cùng Trung, không khó nhìn ra vẻ khinh thường.

 

Ông Trung thì lại càng tệ hơn, nếu biết người phụ nữ này chẳng ra gì ngoại trừ việc có chút quyến rũ và làm nũng, ông ta đã đá cô ta lâu rồi.

 

Trương Tấn Phong thấy Võ Hạ Uyên dừng lại, liền hỏi: “Sao không bóc nữa rồi? “

 

“Chỉ ăn thế thôi, bác sĩ đã nói rồi, bất kể là thức ăn gì, chỉ ăn một lượng nhỏ và chia thành nhiều lần”

 

Trương Tấn Phong: Các cuộc đàm phán công việc diễn ra tốt đẹp, và khi hợp.

 

đồng cuối cùng đã được ký kết, những người đàn ông khác đã có phần say xỉn ngoại trừ Trương Tấn Phong.

 

Lên xe trở lại, Võ Hạ Uyên cởi giày cao gót, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

 

“Mắt cá chân đau?” Trương Tấn Phong cúi người thắt dây an toàn cho Võ Hạ Uyên.

 

“Ừm, hôm nay giày cao quá” Võ Hạ Uyên nói tiếp.

 

Trương Tấn Phong tự nhiên nâng chân Võ Hạ Uyên lên trên đầu gối của mình, sau đó xoa mắt cá chân của cô.

 

Võ Hạ Uyên híp mắt hưởng thụ: “Không chê thối à?”

 

Trương Tấn Phong thậm chí cúi người ngửi lấy, nghiêm túc: “Không hôi.”

 

“Hahahaha” Võ Hạ Uyên vô cùng vui vẻ.

 

Lê Hào đang lái xe: “…” Nếu biết trước thế này, bữa tối ban nãy không nên ăn, phí tiền.

Cưới Ngay Kẻo LỡTác giả: Cà ChuaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Đừng mà… Đau…” Cơn đau như xé rách nơi th*n d*** khiến Võ Hạ Uyên không chịu nổi mà nức nở, móng tay cô ghim xuống, để lại dấu vết trên tấm lưng người đàn ông. “Thả lỏng.” Động tác của người đàn ông nhẹ nhàng hơn chút, mồ hôi theo xương quai hàm rắn chắc nhỏ xuống khuôn mặt cô. “Ưm ” Võ Hạ Uyên nỉ non một tiếng. Cảm giác đau đớn nơi h* th*n đã biến mất, thay vào đó là một thức cảm giác vui sướng đến khó tả. Người đàn ông hơi dừng lại. Khoảnh khắc tiếp theo, anh ta giữ chân cô, điên cuồng tấn công ra vào. Đôi môi đỏ mọng xinh đẹp cũng bị anh chiếm đoạt đến thảm hại, vấn vương nơi đó là tiếng r*n r* của cô gái. Trên chiếc giường lớn của khách sạn, hai th*n th* tr*n tr** hòa quyện vào nhau, không còn phân biệt, lưu luyến chẳng muốn rời. Sáng hôm sau. Võ Hạ Uyên mở mắt nhìn thấy người đàn ông đang ngồi bên cạnh mình. Tuy ánh sáng trong phòng rất yếu nhưng Võ Hạ Uyên có thể lờ mờ nhìn thấy khuôn mặt điển trai của anh, người đàn ông giống như một con mãnh thú lười biếng nhìn cô chằm chằm,… Chương 441“Đi lâu vậy, em đã nói chuyện gì với bà Từ thế?” Trương Tấn Phong bưng một đĩa hạt thông đưa cho Võ Hạ Uyên. “Đừng nhắc tới chuyện đó, em nghi ngờ răng cuộc sống của chúng ta đang bị người khác giám sát, Chúa ơi, bà ta thậm chí biết rằng anh đi làm đúng giờ mỗi ngày” Võ Hạ Uyên trầm giọng kêu lên. Trương Tấn Phong cười: “Mợ chủ Uyên, em nghĩ em, anh sẽ không tham dự trừ khi đó là một dịp đặc biệt quan trọng. Điều này vốn không phải bí mật gì trong giới này rồi. Em nghĩ xem, tại sao anh chăm sóc gia đình như thế?” Võ Hạ Uyên không khỏi nóng bừng cả mặt: “Bởi vì em và Đức Minh đều đang đợi anh ở nhà” “Vậy là rõ rồi chứ?” Trương Tấn Phong nhếch mà: em đã tìm được một người chồng tốt” “Vâng, vâng, ông xã tốt” Võ Hạ Uyên vừa cười vừa bóc quả thông, thịt vừa giòn, vừa dễ bóc, ăn rất ngon, Võ Hạ Uyên chỉ thỉnh thoảng ăn hai cái, phần còn lại đưa hết sang cho Trương Tấn Phong ăn. “Ồ, hãy nhìn xem” Bà Từ không kìm được mà nói với n đầu tiên tôi nhìn thấy anh Trương trong một bữa tiệc, tôi đã nghĩ rằng tôi đã nhìn thấy Diêm Vương sống lại. Ai có thể nghĩ rằng khi anh Trương nói chuyện với mợ chủ lại có thể cười rất vui vẻ và xinh đẹp thế kia, giống như đang sống Là do “Em miêu tả kiểu gì thế?” Ông Từ cười. “Đúng vậy mà” Bà Từ liếc mắt nhìn đi cùng Trung, không khó nhìn ra vẻ khinh thường. Ông Trung thì lại càng tệ hơn, nếu biết người phụ nữ này chẳng ra gì ngoại trừ việc có chút quyến rũ và làm nũng, ông ta đã đá cô ta lâu rồi. Trương Tấn Phong thấy Võ Hạ Uyên dừng lại, liền hỏi: “Sao không bóc nữa rồi? “ “Chỉ ăn thế thôi, bác sĩ đã nói rồi, bất kể là thức ăn gì, chỉ ăn một lượng nhỏ và chia thành nhiều lần” Trương Tấn Phong: “… Các cuộc đàm phán công việc diễn ra tốt đẹp, và khi hợp đồng cuối cùng đã được ký kết, những người đàn ông khác đã có phần say xỉn ngoại trừ Trương Tấn Phong. Lên xe trở lại, Võ Hạ Uyên cởi giày cao gót, thở dài nhẹ nhõm một hơi. “Mắt cá chân đau?” Trương Tấn Phong cúi người thắt dây an toàn cho Võ Hạ Uyên. “Ừm, hôm nay giày cao quá” Võ Hạ Uyên nói tiếp. “Em miêu tả kiểu gì thế?” Ông Từ cười. “Đúng vậy mà” Bà Từ liếc mắt nhìn đi cùng Trung, không khó nhìn ra vẻ khinh thường. Ông Trung thì lại càng tệ hơn, nếu biết người phụ nữ này chẳng ra gì ngoại trừ việc có chút quyến rũ và làm nũng, ông ta đã đá cô ta lâu rồi. Trương Tấn Phong thấy Võ Hạ Uyên dừng lại, liền hỏi: “Sao không bóc nữa rồi? “ “Chỉ ăn thế thôi, bác sĩ đã nói rồi, bất kể là thức ăn gì, chỉ ăn một lượng nhỏ và chia thành nhiều lần” Trương Tấn Phong: Các cuộc đàm phán công việc diễn ra tốt đẹp, và khi hợp. đồng cuối cùng đã được ký kết, những người đàn ông khác đã có phần say xỉn ngoại trừ Trương Tấn Phong. Lên xe trở lại, Võ Hạ Uyên cởi giày cao gót, thở dài nhẹ nhõm một hơi. “Mắt cá chân đau?” Trương Tấn Phong cúi người thắt dây an toàn cho Võ Hạ Uyên. “Ừm, hôm nay giày cao quá” Võ Hạ Uyên nói tiếp. Trương Tấn Phong tự nhiên nâng chân Võ Hạ Uyên lên trên đầu gối của mình, sau đó xoa mắt cá chân của cô. Võ Hạ Uyên híp mắt hưởng thụ: “Không chê thối à?” Trương Tấn Phong thậm chí cúi người ngửi lấy, nghiêm túc: “Không hôi.” “Hahahaha” Võ Hạ Uyên vô cùng vui vẻ. Lê Hào đang lái xe: “…” Nếu biết trước thế này, bữa tối ban nãy không nên ăn, phí tiền.

Chương 441