Tác giả:

- Ông chủ? Hàng thế nào rồi? - Đã chuẩn bị xong. - Được - Mời ông đi lối này. Cộp… cộp những tiếng bước chân vang lên càng to. Két…cánh cửa bật mở. Ánh sáng ló ra chiếu thẳng vào cô gái run rẩy ngồi trên giường kia trong căn phòng tối om, lạnh lẽo đến run người. Mắt, miệng và tay của cô đều bị buộc chặt. Dường như cảm nhận được ai đó đến, theo bản năng cô dùng hết sức lực của mình mà lùi lại. - Tiêm đi! Nói rồi từ đâu có hai người đàn ông xông đến túm chặt tay chân cô. - Ư... - một thứ chất lỏng từ từ chảy vào trong trong người. Hơi thở cô càng trở nên gấp gáp, cả người nóng bừng như lửa đốt. Rầm… Cánh cửa lạnh lẽo đóng lại chỉ còn mình cô. Những đợt gió lạnh lẽo lùa vào làm cô không khỏi rùng mình. Nhưng đáng sợ hơn hết là tiếng bước chân đang đến gần kia. Tiếng càng to cô càng sợ hãi cố gắng đẩy lùi người dựa vào thành giường tay với với, mò mẫm cố bật chiếc đèn ngủ. Cơ thể nóng bừng như lửa đốt, bên dưới thật sự rất khó chịu. Hạ Vy rất ghét sự h*m m**n này. Cái thứ dơ bẩn chúng…

Chương 15

Độc Nhất Vợ Yêu Của Tổng TàiTác giả: NgTD214Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng- Ông chủ? Hàng thế nào rồi? - Đã chuẩn bị xong. - Được - Mời ông đi lối này. Cộp… cộp những tiếng bước chân vang lên càng to. Két…cánh cửa bật mở. Ánh sáng ló ra chiếu thẳng vào cô gái run rẩy ngồi trên giường kia trong căn phòng tối om, lạnh lẽo đến run người. Mắt, miệng và tay của cô đều bị buộc chặt. Dường như cảm nhận được ai đó đến, theo bản năng cô dùng hết sức lực của mình mà lùi lại. - Tiêm đi! Nói rồi từ đâu có hai người đàn ông xông đến túm chặt tay chân cô. - Ư... - một thứ chất lỏng từ từ chảy vào trong trong người. Hơi thở cô càng trở nên gấp gáp, cả người nóng bừng như lửa đốt. Rầm… Cánh cửa lạnh lẽo đóng lại chỉ còn mình cô. Những đợt gió lạnh lẽo lùa vào làm cô không khỏi rùng mình. Nhưng đáng sợ hơn hết là tiếng bước chân đang đến gần kia. Tiếng càng to cô càng sợ hãi cố gắng đẩy lùi người dựa vào thành giường tay với với, mò mẫm cố bật chiếc đèn ngủ. Cơ thể nóng bừng như lửa đốt, bên dưới thật sự rất khó chịu. Hạ Vy rất ghét sự h*m m**n này. Cái thứ dơ bẩn chúng… - " bao giờ tỉnh " - Mạc Cao Kì đã lấy lại khí phách hàng ngày hiện đang đứng trước bàn làm việc đối mặt Cố Từ Niên. Anh tay vẫn lật xem hồ sơ bệnh nhận không trả lời.- " Y Tá Ân cho tôi cà phê nhé " - Anh tươi cười giơ tay ra hiệu, liếc mắt nhìn hắn rồi nói " một cốc thôi "Hắn nhíu mày chống tay nói.- " Giận "- " Sao cậu không đi thăm cô gái quan trọng đến nỗi mà cũng không tìm hiểu sự việc đã xông ra đánh bạn thân không lí do rồi... nói cách khác tớ đâu bằng chị dâu "- Anh chỉnh gọng kính nói châm biếm.- " Ăn nói "- " Hì.. "- Từ Niên tháo kính cười nguy hiểm tiến đến trước mặt hắn kéo cavat lại " tớ dù mai ko có làm bác sĩ thì ít ra vẫn còn có cái mặt để kiếm tiềm cậu như thế là muốn hại bạn à "Hắn cũng chẳng kém nhếch cười nói.- " Cậu có muốn tháo tấm thẻ viện trưởng ra không?"- " Tùy thôi xin mời "- anh nhún vai nói.- " Cốc cốc... Cà phê của viện trưởng Cố ạ " - Lucy không biết xuất hiện lúc nào đã cầm cốc cà phê thơm phức trong tay.- " Lucy à... Cao Kì bắt nạt anh..." - anh mếu máo bước đến ôm lấy vòng eo con kiến của cô. Đầu thì dúi vào tóc nâu hạt dẻ xoăn, mùi dầu gọi đầu dễ chịu tỏa lên.- " biến nhanh " - cô gằn giọng nói.- " Ơ... quá đáng "- Anh bĩu mồm đón lấy cốc cà phê thổi thổi rồi thưởng thức mà không quan tâm ai đó đang sát khí nhìn. Cố bình tĩnh Cao Kì hỏi lại:- " Bao giờ cô ấy tỉnh "- " Không biết được " - lần này anh có vẻ trả lời rất nghiêm túc.- " Tại sao "- " Dù đã thành công nhưng độc dược quá mạnh... nhưng cô gái này không tầm thường đâu "- " ý gì "- " đây là một loại độc dược nổi tiếng của nước Anh... nếu là người khác thì đã chết nhưng cô ấy lại không thế. Xét nghiệm trong máu có chứu một loại thuốc miễn nhiễm chất độc mà chỉ có người hoàng gia cao quý mới có được "- Anh nhìn bản xét nghiệm phán.- " Nhưng.."Reng... reng...- " Alo " - Từ Niên giơ kí hiệu im lặng.- " Cái gì... tôi biết rồi " - Anh cúp máy rồi nói tiếp - " Cao Kì cô ấy tỉnh rồi "Hắn không chần chừ mà chạy thẳng đến phòng bệnh của Hạ Vy. Cũng chẳng quan sát mặt ai đó đang cố nhịn cười rồi phán câu:- " Cao Kì cậu thay đổi rồi "- " đùa không sợ mất chức à " - Lucy đứng bên cạnh nói.- " Sợ gì có người nuôi mà "- " Lại cô gái nào vào tròng của cậu đây " - Lucy thở dài. Cái mặt nai tơ như thế mà rõ đào hoa.- " Không có "- " Thế.... "Anh không để cho Lucy ấm ứ câu nào đã dành thế chủ động áp cô vào tường nói.- " Ghen à... Vậy cậu nuôi tớ nhé " - Anh thì thầm bên tai cô nói.- " Không rảnh tiền... tớ còn phải mua sắm nữa " - cô cười khí phách chống chả Từ Niên. Nếu là phụ nữ khác chắc hẳn đã đổ gục tên khốn này.- " Vậy bảo Mạc Cao Kì đừng gây khó dễ... tớ sẽ nuôi cậu Lucy, mua sắm thỏa thích " - Anh vuốt tóc cài lên tai cô nói.- " Tớ có thể tự lập "Nói rồi cô phá vòng vây của anh bước ra nhg lại bị Anh kéo lại.- " A "- " Lần thứ bao nhiêu rồi "- " Không biết... buông... "Chưa nói hết câu cô đã bị Anh áp đảo tiến vào khoang miệng trêu đùa, tay cũng bắt đầu lộng hành.- " Đây là bệnh viện "- " Ngoan cố... đây là phòng cách âm " - anh di chuyển môi đến tai cô nói -" lần thứ 214... cậu từ chối tớ "Cô mở to mắt nhìn anh một cách ngây ngốc... sao anh nhớ. Nhìn khuôn mặt bất ngờ của cô anh phì cười đang định tuyên chiến thì...- " Tên khốn... gan cậu hôm nay hơi lớn đấy " - Mạc Cao Kì phừng phừng sát khí nhìn hắn.- " Lucy thôi để dịp khác nhé " - Anh cười như mất mật rồi chạy tót ra ngoài.- " Đứng lại " - tên khốn đó hôm nay hắn không đánh Từ Niên. Hắn thề hắn không là người.Một mình chạy nhanh lên tầng 30 vì nghe tin Hạ Vi tỉnh thế mà y tá đáp lại rằng " Cô ấy chưa tỉnh ạ " rồi vú nuôi trêu " Chưa tỉnh ngủ à con "Tên đó dám lừa hắn để ở đây trêu gái. Đời hắn hôm nay đã gánh 2 phen lừa rồi một là thư kí, một là bạn thân còn đâu là mặt mũi của một tổng tài nữa.- " Tớ xin lỗi aaaa Lucy cứu "- " im mồm "- " Đừng đánh vào mặt kiếm cơm đấy ".........Bệnh viện bỗng chốc ồn ào bởi tiếng la hét thất thanh của một mỹ nhân viện trưởng làm y tá có ai đi qua cũng phì cười...***********Vote nào ~~~Mai sẽ đăng tiếp nhé???????????? chap này hơi nhạt nhỉ??? Có mấy nàng hỏi ta có thể viết thêm truyện H không??? trả lời luôn nhé khi nào có time ta sẽ viết cho nha???????????? chờ đi sẽ không uổng công đâu????????????.Nhận xét nhé ♡♡♡ tại ta thấy dạo này mik vt kém quá????????????

- " bao giờ tỉnh " - Mạc Cao Kì đã lấy lại khí phách hàng ngày hiện đang đứng trước bàn làm việc đối mặt Cố Từ Niên. Anh tay vẫn lật xem hồ sơ bệnh nhận không trả lời.

- " Y Tá Ân cho tôi cà phê nhé " - Anh tươi cười giơ tay ra hiệu, liếc mắt nhìn hắn rồi nói " một cốc thôi "

Hắn nhíu mày chống tay nói.

- " Giận "

- " Sao cậu không đi thăm cô gái quan trọng đến nỗi mà cũng không tìm hiểu sự việc đã xông ra đánh bạn thân không lí do rồi... nói cách khác tớ đâu bằng chị dâu "- Anh chỉnh gọng kính nói châm biếm.

- " Ăn nói "

- " Hì.. "- Từ Niên tháo kính cười nguy hiểm tiến đến trước mặt hắn kéo cavat lại " tớ dù mai ko có làm bác sĩ thì ít ra vẫn còn có cái mặt để kiếm tiềm cậu như thế là muốn hại bạn à "

Hắn cũng chẳng kém nhếch cười nói.

- " Cậu có muốn tháo tấm thẻ viện trưởng ra không?"

- " Tùy thôi xin mời "- anh nhún vai nói.

- " Cốc cốc... Cà phê của viện trưởng Cố ạ " - Lucy không biết xuất hiện lúc nào đã cầm cốc cà phê thơm phức trong tay.

- " Lucy à... Cao Kì bắt nạt anh..." - anh mếu máo bước đến ôm lấy vòng eo con kiến của cô. Đầu thì dúi vào tóc nâu hạt dẻ xoăn, mùi dầu gọi đầu dễ chịu tỏa lên.

- " biến nhanh " - cô gằn giọng nói.

- " Ơ... quá đáng "- Anh bĩu mồm đón lấy cốc cà phê thổi thổi rồi thưởng thức mà không quan tâm ai đó đang sát khí nhìn. Cố bình tĩnh Cao Kì hỏi lại:

- " Bao giờ cô ấy tỉnh "

- " Không biết được " - lần này anh có vẻ trả lời rất nghiêm túc.

- " Tại sao "

- " Dù đã thành công nhưng độc dược quá mạnh... nhưng cô gái này không tầm thường đâu "

- " ý gì "

- " đây là một loại độc dược nổi tiếng của nước Anh... nếu là người khác thì đã chết nhưng cô ấy lại không thế. Xét nghiệm trong máu có chứu một loại thuốc miễn nhiễm chất độc mà chỉ có người hoàng gia cao quý mới có được "- Anh nhìn bản xét nghiệm phán.

- " Nhưng.."

Reng... reng...

- " Alo " - Từ Niên giơ kí hiệu im lặng.

- " Cái gì... tôi biết rồi " - Anh cúp máy rồi nói tiếp - " Cao Kì cô ấy tỉnh rồi "

Hắn không chần chừ mà chạy thẳng đến phòng bệnh của Hạ Vy. Cũng chẳng quan sát mặt ai đó đang cố nhịn cười rồi phán câu:

- " Cao Kì cậu thay đổi rồi "

- " đùa không sợ mất chức à " - Lucy đứng bên cạnh nói.

- " Sợ gì có người nuôi mà "

- " Lại cô gái nào vào tròng của cậu đây " - Lucy thở dài. Cái mặt nai tơ như thế mà rõ đào hoa.

- " Không có "

- " Thế.... "

Anh không để cho Lucy ấm ứ câu nào đã dành thế chủ động áp cô vào tường nói.

- " Ghen à... Vậy cậu nuôi tớ nhé " - Anh thì thầm bên tai cô nói.

- " Không rảnh tiền... tớ còn phải mua sắm nữa " - cô cười khí phách chống chả Từ Niên. Nếu là phụ nữ khác chắc hẳn đã đổ gục tên khốn này.

- " Vậy bảo Mạc Cao Kì đừng gây khó dễ... tớ sẽ nuôi cậu Lucy, mua sắm thỏa thích " - Anh vuốt tóc cài lên tai cô nói.

- " Tớ có thể tự lập "

Nói rồi cô phá vòng vây của anh bước ra nhg lại bị Anh kéo lại.

- " A "

- " Lần thứ bao nhiêu rồi "

- " Không biết... buông... "

Chưa nói hết câu cô đã bị Anh áp đảo tiến vào khoang miệng trêu đùa, tay cũng bắt đầu lộng hành.

- " Đây là bệnh viện "

- " Ngoan cố... đây là phòng cách âm " - anh di chuyển môi đến tai cô nói -" lần thứ 214... cậu từ chối tớ "

Cô mở to mắt nhìn anh một cách ngây ngốc... sao anh nhớ. Nhìn khuôn mặt bất ngờ của cô anh phì cười đang định tuyên chiến thì...

- " Tên khốn... gan cậu hôm nay hơi lớn đấy " - Mạc Cao Kì phừng phừng sát khí nhìn hắn.

- " Lucy thôi để dịp khác nhé " - Anh cười như mất mật rồi chạy tót ra ngoài.

- " Đứng lại " - tên khốn đó hôm nay hắn không đánh Từ Niên. Hắn thề hắn không là người.

Một mình chạy nhanh lên tầng 30 vì nghe tin Hạ Vi tỉnh thế mà y tá đáp lại rằng " Cô ấy chưa tỉnh ạ " rồi vú nuôi trêu " Chưa tỉnh ngủ à con "

Tên đó dám lừa hắn để ở đây trêu gái. Đời hắn hôm nay đã gánh 2 phen lừa rồi một là thư kí, một là bạn thân còn đâu là mặt mũi của một tổng tài nữa.

- " Tớ xin lỗi aaaa Lucy cứu "

- " im mồm "

- " Đừng đánh vào mặt kiếm cơm đấy "

.........

Bệnh viện bỗng chốc ồn ào bởi tiếng la hét thất thanh của một mỹ nhân viện trưởng làm y tá có ai đi qua cũng phì cười...

***********

Vote nào ~~~

Mai sẽ đăng tiếp nhé???????????? chap này hơi nhạt nhỉ??? Có mấy nàng hỏi ta có thể viết thêm truyện H không??? trả lời luôn nhé khi nào có time ta sẽ viết cho nha???????????? chờ đi sẽ không uổng công đâu????????????.

Nhận xét nhé ♡♡♡ tại ta thấy dạo này mik vt kém quá????????????

Độc Nhất Vợ Yêu Của Tổng TàiTác giả: NgTD214Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng- Ông chủ? Hàng thế nào rồi? - Đã chuẩn bị xong. - Được - Mời ông đi lối này. Cộp… cộp những tiếng bước chân vang lên càng to. Két…cánh cửa bật mở. Ánh sáng ló ra chiếu thẳng vào cô gái run rẩy ngồi trên giường kia trong căn phòng tối om, lạnh lẽo đến run người. Mắt, miệng và tay của cô đều bị buộc chặt. Dường như cảm nhận được ai đó đến, theo bản năng cô dùng hết sức lực của mình mà lùi lại. - Tiêm đi! Nói rồi từ đâu có hai người đàn ông xông đến túm chặt tay chân cô. - Ư... - một thứ chất lỏng từ từ chảy vào trong trong người. Hơi thở cô càng trở nên gấp gáp, cả người nóng bừng như lửa đốt. Rầm… Cánh cửa lạnh lẽo đóng lại chỉ còn mình cô. Những đợt gió lạnh lẽo lùa vào làm cô không khỏi rùng mình. Nhưng đáng sợ hơn hết là tiếng bước chân đang đến gần kia. Tiếng càng to cô càng sợ hãi cố gắng đẩy lùi người dựa vào thành giường tay với với, mò mẫm cố bật chiếc đèn ngủ. Cơ thể nóng bừng như lửa đốt, bên dưới thật sự rất khó chịu. Hạ Vy rất ghét sự h*m m**n này. Cái thứ dơ bẩn chúng… - " bao giờ tỉnh " - Mạc Cao Kì đã lấy lại khí phách hàng ngày hiện đang đứng trước bàn làm việc đối mặt Cố Từ Niên. Anh tay vẫn lật xem hồ sơ bệnh nhận không trả lời.- " Y Tá Ân cho tôi cà phê nhé " - Anh tươi cười giơ tay ra hiệu, liếc mắt nhìn hắn rồi nói " một cốc thôi "Hắn nhíu mày chống tay nói.- " Giận "- " Sao cậu không đi thăm cô gái quan trọng đến nỗi mà cũng không tìm hiểu sự việc đã xông ra đánh bạn thân không lí do rồi... nói cách khác tớ đâu bằng chị dâu "- Anh chỉnh gọng kính nói châm biếm.- " Ăn nói "- " Hì.. "- Từ Niên tháo kính cười nguy hiểm tiến đến trước mặt hắn kéo cavat lại " tớ dù mai ko có làm bác sĩ thì ít ra vẫn còn có cái mặt để kiếm tiềm cậu như thế là muốn hại bạn à "Hắn cũng chẳng kém nhếch cười nói.- " Cậu có muốn tháo tấm thẻ viện trưởng ra không?"- " Tùy thôi xin mời "- anh nhún vai nói.- " Cốc cốc... Cà phê của viện trưởng Cố ạ " - Lucy không biết xuất hiện lúc nào đã cầm cốc cà phê thơm phức trong tay.- " Lucy à... Cao Kì bắt nạt anh..." - anh mếu máo bước đến ôm lấy vòng eo con kiến của cô. Đầu thì dúi vào tóc nâu hạt dẻ xoăn, mùi dầu gọi đầu dễ chịu tỏa lên.- " biến nhanh " - cô gằn giọng nói.- " Ơ... quá đáng "- Anh bĩu mồm đón lấy cốc cà phê thổi thổi rồi thưởng thức mà không quan tâm ai đó đang sát khí nhìn. Cố bình tĩnh Cao Kì hỏi lại:- " Bao giờ cô ấy tỉnh "- " Không biết được " - lần này anh có vẻ trả lời rất nghiêm túc.- " Tại sao "- " Dù đã thành công nhưng độc dược quá mạnh... nhưng cô gái này không tầm thường đâu "- " ý gì "- " đây là một loại độc dược nổi tiếng của nước Anh... nếu là người khác thì đã chết nhưng cô ấy lại không thế. Xét nghiệm trong máu có chứu một loại thuốc miễn nhiễm chất độc mà chỉ có người hoàng gia cao quý mới có được "- Anh nhìn bản xét nghiệm phán.- " Nhưng.."Reng... reng...- " Alo " - Từ Niên giơ kí hiệu im lặng.- " Cái gì... tôi biết rồi " - Anh cúp máy rồi nói tiếp - " Cao Kì cô ấy tỉnh rồi "Hắn không chần chừ mà chạy thẳng đến phòng bệnh của Hạ Vy. Cũng chẳng quan sát mặt ai đó đang cố nhịn cười rồi phán câu:- " Cao Kì cậu thay đổi rồi "- " đùa không sợ mất chức à " - Lucy đứng bên cạnh nói.- " Sợ gì có người nuôi mà "- " Lại cô gái nào vào tròng của cậu đây " - Lucy thở dài. Cái mặt nai tơ như thế mà rõ đào hoa.- " Không có "- " Thế.... "Anh không để cho Lucy ấm ứ câu nào đã dành thế chủ động áp cô vào tường nói.- " Ghen à... Vậy cậu nuôi tớ nhé " - Anh thì thầm bên tai cô nói.- " Không rảnh tiền... tớ còn phải mua sắm nữa " - cô cười khí phách chống chả Từ Niên. Nếu là phụ nữ khác chắc hẳn đã đổ gục tên khốn này.- " Vậy bảo Mạc Cao Kì đừng gây khó dễ... tớ sẽ nuôi cậu Lucy, mua sắm thỏa thích " - Anh vuốt tóc cài lên tai cô nói.- " Tớ có thể tự lập "Nói rồi cô phá vòng vây của anh bước ra nhg lại bị Anh kéo lại.- " A "- " Lần thứ bao nhiêu rồi "- " Không biết... buông... "Chưa nói hết câu cô đã bị Anh áp đảo tiến vào khoang miệng trêu đùa, tay cũng bắt đầu lộng hành.- " Đây là bệnh viện "- " Ngoan cố... đây là phòng cách âm " - anh di chuyển môi đến tai cô nói -" lần thứ 214... cậu từ chối tớ "Cô mở to mắt nhìn anh một cách ngây ngốc... sao anh nhớ. Nhìn khuôn mặt bất ngờ của cô anh phì cười đang định tuyên chiến thì...- " Tên khốn... gan cậu hôm nay hơi lớn đấy " - Mạc Cao Kì phừng phừng sát khí nhìn hắn.- " Lucy thôi để dịp khác nhé " - Anh cười như mất mật rồi chạy tót ra ngoài.- " Đứng lại " - tên khốn đó hôm nay hắn không đánh Từ Niên. Hắn thề hắn không là người.Một mình chạy nhanh lên tầng 30 vì nghe tin Hạ Vi tỉnh thế mà y tá đáp lại rằng " Cô ấy chưa tỉnh ạ " rồi vú nuôi trêu " Chưa tỉnh ngủ à con "Tên đó dám lừa hắn để ở đây trêu gái. Đời hắn hôm nay đã gánh 2 phen lừa rồi một là thư kí, một là bạn thân còn đâu là mặt mũi của một tổng tài nữa.- " Tớ xin lỗi aaaa Lucy cứu "- " im mồm "- " Đừng đánh vào mặt kiếm cơm đấy ".........Bệnh viện bỗng chốc ồn ào bởi tiếng la hét thất thanh của một mỹ nhân viện trưởng làm y tá có ai đi qua cũng phì cười...***********Vote nào ~~~Mai sẽ đăng tiếp nhé???????????? chap này hơi nhạt nhỉ??? Có mấy nàng hỏi ta có thể viết thêm truyện H không??? trả lời luôn nhé khi nào có time ta sẽ viết cho nha???????????? chờ đi sẽ không uổng công đâu????????????.Nhận xét nhé ♡♡♡ tại ta thấy dạo này mik vt kém quá????????????

Chương 15