Thời tiết sáng sủa, vạn dặm không mây. # bên trong cửa hàng tiện lợi # Một nữ sinh mặc đồng phục cao trung (tương đương cấp 3 bên Việt Nam), đeo cặp sách màu vàng nhạt, dáng người nhỏ gầy. Ngồi ở cửa sổ trước mặt, cắn ống hút nhìn người qua đường lui đến lui đi trước mắt. Con ngươi giống như hạnh nhân long lanh nước, khuôn mặt nhỏ tinh xảo phấn nộn (hồng hồng mềm mềm) có chút giống trẻ con, bộ dáng thật nghiêm túc. Bởi vì đang cắn ống hút, cho nên nói chuyện có chút mơ hồ "Tiểu Hoa, ta cứ như vậy liền bị đưa đến thế giới vị diện khác rồi?" Tiếng nói vừa dứt. Bên tai Tô Yên vang lên thanh âm: [Ký chủ yên tâm, tìm được mảnh nhỏ Chủ Thần mà cô bị mất, cô liền có thể trở về.] Thanh âm kia rất nhẹ, rất nhỏ, chỉ đủ một mình cô nghe được. "Ừ." Cô gái không nặng không nhẹ lên tiếng. Tiểu Hoa là hệ thống của cô, trợ giúp cô quen thuộc với các thế giới, hơn nữa tìm được mảnh nhỏ Chủ Thần. Cô cắn ống hút, một hồi lâu sau mới lên tiếng, giọng nói thật nhẹ: "Hiện tại ta phải làm gì?" [Ký chủ, căn…
Chương 19
Nam Chính Hắc Hoá Muốn Kịch Bản Của TaTác giả: Tần NguyênTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngThời tiết sáng sủa, vạn dặm không mây. # bên trong cửa hàng tiện lợi # Một nữ sinh mặc đồng phục cao trung (tương đương cấp 3 bên Việt Nam), đeo cặp sách màu vàng nhạt, dáng người nhỏ gầy. Ngồi ở cửa sổ trước mặt, cắn ống hút nhìn người qua đường lui đến lui đi trước mắt. Con ngươi giống như hạnh nhân long lanh nước, khuôn mặt nhỏ tinh xảo phấn nộn (hồng hồng mềm mềm) có chút giống trẻ con, bộ dáng thật nghiêm túc. Bởi vì đang cắn ống hút, cho nên nói chuyện có chút mơ hồ "Tiểu Hoa, ta cứ như vậy liền bị đưa đến thế giới vị diện khác rồi?" Tiếng nói vừa dứt. Bên tai Tô Yên vang lên thanh âm: [Ký chủ yên tâm, tìm được mảnh nhỏ Chủ Thần mà cô bị mất, cô liền có thể trở về.] Thanh âm kia rất nhẹ, rất nhỏ, chỉ đủ một mình cô nghe được. "Ừ." Cô gái không nặng không nhẹ lên tiếng. Tiểu Hoa là hệ thống của cô, trợ giúp cô quen thuộc với các thế giới, hơn nữa tìm được mảnh nhỏ Chủ Thần. Cô cắn ống hút, một hồi lâu sau mới lên tiếng, giọng nói thật nhẹ: "Hiện tại ta phải làm gì?" [Ký chủ, căn… Nhìn dáng vẻ, hẳn là một kẻ già đời thường xuyên câu dẫn đàn ông. Loại kỹ nữ trà xanh như vậy, chính là ghê tởm nhất.Tô Yên ở trong lòng Diêu Vũ Phỉ, đã rơi xuống tầng thấp nhất.Thậm chí khi cô ta nhìn về phía Tô Yên, ánh mắt không hề che dấu sự khinh thường.Diêu Vũ Phỉ hừ nhẹ một tiếng, đôi tay khoanh trước ngực, thần thái cao ngạo xoay người đi vào lớp.Tô Yên một mình đứng ở ngoài hành lang ngây người mất một lúc.Chỉ là có rất nhiều vấn đề còn chưa nghĩ xong.Ví dụ như, tại sao Diêu Vũ Phỉ lại gọi mình ra ngoài nói chuyện.Nhưng mà ···· bây giờ cô còn có một việc khác phải làm, cho nên rất nhanh chuyện của Diêu Vũ Phỉ liền bị cô ném ra sau đầu.Chiều hôm qua, thầy dạy Hóa nói cô sáng nay đến văn phòng tìm thầy.Bước bước chân, đi xuống dưới.Hệ thống Tiểu Hoa kịp thời nhắc nhở:[Ký chủ, văn phòng của thầy dạy Hóa ở tầng một.]"Ừm." Cô nhẹ nhàng lên tiếng.Kết quả là vừa mới từ tầng hai đi xuống, Tô Yên đã nhìn thấy mấy nam sinh kề vai sát cánh trêu đùa làm càn xuất hiện ở trước mắt.Vốn dĩ, chuyện này cũng không liên quan gì đến cô.Nhưng không biết ai trong mấy nam sinh này liếc mắt phát hiện Tô Yên. Ánh mắt sáng ngời, kích động lên tiếng:"Ai ai ai, là cậu ta, là nữ sinh mà ngày đó nói chuyện cùng anh Khương trên sân bóng rổ.""A! Tao nhớ ra rồi, đây chẳng phải nữ sinh bị phạt đứng trước cửa lớp 3/11 hôm nọ sao, anh Khương còn mua kẹo cho người ta.. ngô!"Nam sinh nói được một nửa đã bị người đi bên cạnh bịt kín miệng.Nhỏ giọng nói:"Mày muốn chết à, anh Khương đang ở phía sau"Lần trước ··· bọn họ lén nhìn trộm, sao có thể đem chuyện này ra nói?Người kia biết chính mình nói lỡ miệng, nhưng thấy Khương Nhiên lười nhác đi ở phía sau, hiển nhiên không hề chú ý chuyện ở bên này.Mấy nam sinh xô xô đẩy đẩy ở phía trước, làm mặt quỷ, không biết là giọng nói của ai:"Di? Nữ sinh này thật quen mắt a, đây không phải là ···· người trên sân bóng rổ sao?"Khương Nhiên đi ở cuối cùng nâng nâng mí mắt, vốn là muốn nhìn xem nhóm người này đang làm chuyện xấu gì.Kết quả vừa nhấc mắt, liền thấy được Tô Yên.Nhướn mày, ánh sáng trong mắt loé lên một cái."Chúng mày đi về trước đi."Bỏ lại một câu, bước nhanh đi về phía Tô Yên.Mấy nam sinh có tâm hồn hóng chuyện, tất cả đều trốn hết sang một bên.Mỗi lần gặp nữ sinh này, Khương Nhiên sẽ xuất hiện một số hành vi không thể tưởng tượng nổi.Chuyện này còn khiến bọn họ hưng phấn hơn so với scandal của minh tinh hẹn hò, ngoại tình gì đó."Ai ai ai, tránh xa một chút, đừng chắn tao!""Mẹ nó, đừng dẫm tao được không hả.""Cái bụi cây xanh này bé như vậy làm gì hả? Một người cũng không che được, phế vật!""Lớn lên lùn như vậy, có thể tinh lọc được bao nhiêu CO2? Nên cho nó thêm chất k*ch th*ch để lớn lên một chút..""Đúng thế, cả ngày uống nhiều nước như vậy, cũng không thấy cao lên, nhìn cây ngô đồng kia lớn lên rất cao, cũng không cần uống nhiều nước như vậy." Blah blah, mấy thanh niên học dốt cái gì cũng không hiểu, nhưng lại phê bình bụi cây này cực kì hợp tình đúng lý.Vốn là muốn hóng hớt chuyện của Khương Nhiên, kết quả không hiểu sao lại tiến hành phê bình đạo đức lùm cây này một trận, phê bình xong còn không quên giáo dục một phen.Trình Tinh Dương đứng ở một bên, nhìn mấy đứa "bạn ngu ngốc" này. Trong lòng yên lặng kết luận ···· chắc là, đầu óc ngu si tứ chi phát triển ···.Khương Nhiên đương nhiên không hề chú ý nhóm bạn "hồ bằng cẩu hữu" đang làm gì, bới vì sự chú ý của hắn đều ở trên người Tô Yên.
Nhìn dáng vẻ, hẳn là một kẻ già đời thường xuyên câu dẫn đàn ông. Loại kỹ nữ trà xanh như vậy, chính là ghê tởm nhất.
Tô Yên ở trong lòng Diêu Vũ Phỉ, đã rơi xuống tầng thấp nhất.
Thậm chí khi cô ta nhìn về phía Tô Yên, ánh mắt không hề che dấu sự khinh thường.
Diêu Vũ Phỉ hừ nhẹ một tiếng, đôi tay khoanh trước ngực, thần thái cao ngạo xoay người đi vào lớp.
Tô Yên một mình đứng ở ngoài hành lang ngây người mất một lúc.
Chỉ là có rất nhiều vấn đề còn chưa nghĩ xong.
Ví dụ như, tại sao Diêu Vũ Phỉ lại gọi mình ra ngoài nói chuyện.
Nhưng mà ···· bây giờ cô còn có một việc khác phải làm, cho nên rất nhanh chuyện của Diêu Vũ Phỉ liền bị cô ném ra sau đầu.
Chiều hôm qua, thầy dạy Hóa nói cô sáng nay đến văn phòng tìm thầy.
Bước bước chân, đi xuống dưới.
Hệ thống Tiểu Hoa kịp thời nhắc nhở:
[Ký chủ, văn phòng của thầy dạy Hóa ở tầng một.]
"Ừm." Cô nhẹ nhàng lên tiếng.
Kết quả là vừa mới từ tầng hai đi xuống, Tô Yên đã nhìn thấy mấy nam sinh kề vai sát cánh trêu đùa làm càn xuất hiện ở trước mắt.
Vốn dĩ, chuyện này cũng không liên quan gì đến cô.
Nhưng không biết ai trong mấy nam sinh này liếc mắt phát hiện Tô Yên. Ánh mắt sáng ngời, kích động lên tiếng:
"Ai ai ai, là cậu ta, là nữ sinh mà ngày đó nói chuyện cùng anh Khương trên sân bóng rổ."
"A! Tao nhớ ra rồi, đây chẳng phải nữ sinh bị phạt đứng trước cửa lớp 3/11 hôm nọ sao, anh Khương còn mua kẹo cho người ta.. ngô!"
Nam sinh nói được một nửa đã bị người đi bên cạnh bịt kín miệng.
Nhỏ giọng nói:
"Mày muốn chết à, anh Khương đang ở phía sau"
Lần trước ··· bọn họ lén nhìn trộm, sao có thể đem chuyện này ra nói?
Người kia biết chính mình nói lỡ miệng, nhưng thấy Khương Nhiên lười nhác đi ở phía sau, hiển nhiên không hề chú ý chuyện ở bên này.
Mấy nam sinh xô xô đẩy đẩy ở phía trước, làm mặt quỷ, không biết là giọng nói của ai:
"Di? Nữ sinh này thật quen mắt a, đây không phải là ···· người trên sân bóng rổ sao?"
Khương Nhiên đi ở cuối cùng nâng nâng mí mắt, vốn là muốn nhìn xem nhóm người này đang làm chuyện xấu gì.
Kết quả vừa nhấc mắt, liền thấy được Tô Yên.
Nhướn mày, ánh sáng trong mắt loé lên một cái.
"Chúng mày đi về trước đi."
Bỏ lại một câu, bước nhanh đi về phía Tô Yên.
Mấy nam sinh có tâm hồn hóng chuyện, tất cả đều trốn hết sang một bên.
Mỗi lần gặp nữ sinh này, Khương Nhiên sẽ xuất hiện một số hành vi không thể tưởng tượng nổi.
Chuyện này còn khiến bọn họ hưng phấn hơn so với scandal của minh tinh hẹn hò, ngoại tình gì đó.
"Ai ai ai, tránh xa một chút, đừng chắn tao!"
"Mẹ nó, đừng dẫm tao được không hả."
"Cái bụi cây xanh này bé như vậy làm gì hả? Một người cũng không che được, phế vật!"
"Lớn lên lùn như vậy, có thể tinh lọc được bao nhiêu CO2? Nên cho nó thêm chất k*ch th*ch để lớn lên một chút.."
"Đúng thế, cả ngày uống nhiều nước như vậy, cũng không thấy cao lên, nhìn cây ngô đồng kia lớn lên rất cao, cũng không cần uống nhiều nước như vậy." Blah blah, mấy thanh niên học dốt cái gì cũng không hiểu, nhưng lại phê bình bụi cây này cực kì hợp tình đúng lý.
Vốn là muốn hóng hớt chuyện của Khương Nhiên, kết quả không hiểu sao lại tiến hành phê bình đạo đức lùm cây này một trận, phê bình xong còn không quên giáo dục một phen.
Trình Tinh Dương đứng ở một bên, nhìn mấy đứa "bạn ngu ngốc" này. Trong lòng yên lặng kết luận ···· chắc là, đầu óc ngu si tứ chi phát triển ···.
Khương Nhiên đương nhiên không hề chú ý nhóm bạn "hồ bằng cẩu hữu" đang làm gì, bới vì sự chú ý của hắn đều ở trên người Tô Yên.
Nam Chính Hắc Hoá Muốn Kịch Bản Của TaTác giả: Tần NguyênTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngThời tiết sáng sủa, vạn dặm không mây. # bên trong cửa hàng tiện lợi # Một nữ sinh mặc đồng phục cao trung (tương đương cấp 3 bên Việt Nam), đeo cặp sách màu vàng nhạt, dáng người nhỏ gầy. Ngồi ở cửa sổ trước mặt, cắn ống hút nhìn người qua đường lui đến lui đi trước mắt. Con ngươi giống như hạnh nhân long lanh nước, khuôn mặt nhỏ tinh xảo phấn nộn (hồng hồng mềm mềm) có chút giống trẻ con, bộ dáng thật nghiêm túc. Bởi vì đang cắn ống hút, cho nên nói chuyện có chút mơ hồ "Tiểu Hoa, ta cứ như vậy liền bị đưa đến thế giới vị diện khác rồi?" Tiếng nói vừa dứt. Bên tai Tô Yên vang lên thanh âm: [Ký chủ yên tâm, tìm được mảnh nhỏ Chủ Thần mà cô bị mất, cô liền có thể trở về.] Thanh âm kia rất nhẹ, rất nhỏ, chỉ đủ một mình cô nghe được. "Ừ." Cô gái không nặng không nhẹ lên tiếng. Tiểu Hoa là hệ thống của cô, trợ giúp cô quen thuộc với các thế giới, hơn nữa tìm được mảnh nhỏ Chủ Thần. Cô cắn ống hút, một hồi lâu sau mới lên tiếng, giọng nói thật nhẹ: "Hiện tại ta phải làm gì?" [Ký chủ, căn… Nhìn dáng vẻ, hẳn là một kẻ già đời thường xuyên câu dẫn đàn ông. Loại kỹ nữ trà xanh như vậy, chính là ghê tởm nhất.Tô Yên ở trong lòng Diêu Vũ Phỉ, đã rơi xuống tầng thấp nhất.Thậm chí khi cô ta nhìn về phía Tô Yên, ánh mắt không hề che dấu sự khinh thường.Diêu Vũ Phỉ hừ nhẹ một tiếng, đôi tay khoanh trước ngực, thần thái cao ngạo xoay người đi vào lớp.Tô Yên một mình đứng ở ngoài hành lang ngây người mất một lúc.Chỉ là có rất nhiều vấn đề còn chưa nghĩ xong.Ví dụ như, tại sao Diêu Vũ Phỉ lại gọi mình ra ngoài nói chuyện.Nhưng mà ···· bây giờ cô còn có một việc khác phải làm, cho nên rất nhanh chuyện của Diêu Vũ Phỉ liền bị cô ném ra sau đầu.Chiều hôm qua, thầy dạy Hóa nói cô sáng nay đến văn phòng tìm thầy.Bước bước chân, đi xuống dưới.Hệ thống Tiểu Hoa kịp thời nhắc nhở:[Ký chủ, văn phòng của thầy dạy Hóa ở tầng một.]"Ừm." Cô nhẹ nhàng lên tiếng.Kết quả là vừa mới từ tầng hai đi xuống, Tô Yên đã nhìn thấy mấy nam sinh kề vai sát cánh trêu đùa làm càn xuất hiện ở trước mắt.Vốn dĩ, chuyện này cũng không liên quan gì đến cô.Nhưng không biết ai trong mấy nam sinh này liếc mắt phát hiện Tô Yên. Ánh mắt sáng ngời, kích động lên tiếng:"Ai ai ai, là cậu ta, là nữ sinh mà ngày đó nói chuyện cùng anh Khương trên sân bóng rổ.""A! Tao nhớ ra rồi, đây chẳng phải nữ sinh bị phạt đứng trước cửa lớp 3/11 hôm nọ sao, anh Khương còn mua kẹo cho người ta.. ngô!"Nam sinh nói được một nửa đã bị người đi bên cạnh bịt kín miệng.Nhỏ giọng nói:"Mày muốn chết à, anh Khương đang ở phía sau"Lần trước ··· bọn họ lén nhìn trộm, sao có thể đem chuyện này ra nói?Người kia biết chính mình nói lỡ miệng, nhưng thấy Khương Nhiên lười nhác đi ở phía sau, hiển nhiên không hề chú ý chuyện ở bên này.Mấy nam sinh xô xô đẩy đẩy ở phía trước, làm mặt quỷ, không biết là giọng nói của ai:"Di? Nữ sinh này thật quen mắt a, đây không phải là ···· người trên sân bóng rổ sao?"Khương Nhiên đi ở cuối cùng nâng nâng mí mắt, vốn là muốn nhìn xem nhóm người này đang làm chuyện xấu gì.Kết quả vừa nhấc mắt, liền thấy được Tô Yên.Nhướn mày, ánh sáng trong mắt loé lên một cái."Chúng mày đi về trước đi."Bỏ lại một câu, bước nhanh đi về phía Tô Yên.Mấy nam sinh có tâm hồn hóng chuyện, tất cả đều trốn hết sang một bên.Mỗi lần gặp nữ sinh này, Khương Nhiên sẽ xuất hiện một số hành vi không thể tưởng tượng nổi.Chuyện này còn khiến bọn họ hưng phấn hơn so với scandal của minh tinh hẹn hò, ngoại tình gì đó."Ai ai ai, tránh xa một chút, đừng chắn tao!""Mẹ nó, đừng dẫm tao được không hả.""Cái bụi cây xanh này bé như vậy làm gì hả? Một người cũng không che được, phế vật!""Lớn lên lùn như vậy, có thể tinh lọc được bao nhiêu CO2? Nên cho nó thêm chất k*ch th*ch để lớn lên một chút..""Đúng thế, cả ngày uống nhiều nước như vậy, cũng không thấy cao lên, nhìn cây ngô đồng kia lớn lên rất cao, cũng không cần uống nhiều nước như vậy." Blah blah, mấy thanh niên học dốt cái gì cũng không hiểu, nhưng lại phê bình bụi cây này cực kì hợp tình đúng lý.Vốn là muốn hóng hớt chuyện của Khương Nhiên, kết quả không hiểu sao lại tiến hành phê bình đạo đức lùm cây này một trận, phê bình xong còn không quên giáo dục một phen.Trình Tinh Dương đứng ở một bên, nhìn mấy đứa "bạn ngu ngốc" này. Trong lòng yên lặng kết luận ···· chắc là, đầu óc ngu si tứ chi phát triển ···.Khương Nhiên đương nhiên không hề chú ý nhóm bạn "hồ bằng cẩu hữu" đang làm gì, bới vì sự chú ý của hắn đều ở trên người Tô Yên.