Tác giả:

Năm Thành Đức thứ hai đầy sương giá, Tiết Lệnh Vi tránh ở phía sau cây cột, lặng lẽ nhìn một nam một nữ bị áp quỳ xuống trong điện. Nhóm nô bộc trong phủ Công chúa cúi đầu lặng lẽ đứng ở hai bên sườn, cung điện to lớn yên tĩnh không chút tiếng động, vô hình trung làm người ta cảm giác áp lực. Phía trên có một nữ nhân diễm lệ sang quý đang ngồi, là tỷ tỷ của Hoàng đế Thành Tông đương triều, nữ nhi duy nhất do Hoàng hậu Văn Đức sinh ra, là trưởng nữ được Tiên đế Hi Tông sủng ái nhất - Trưởng công chúa Nguyên Hi. Cũng là mẫu thân của Tiết Lệnh Vi. Tháng 11 năm ngoái, Hoàng thái tử vì bại lộ việc ganh đua ghét thắng mà bị phế bỏ, lại thêm tội nguyền rủa Hi Tông và những Hoàng tử khác, làm Hi Tông phẫn nộ ban cho lụa trắng, mà những quan viên triều thần thuộc đảng Hoàng thái tử có liên quan đến Đông Cung thì hoặc bị lưu đày, hoặc bị tru di cửu tộc. Tiết Lập Xuân năm ngoái, Hi Tông chết bất đắc kỳ tử, Trưởng công chúa dốc hết sức tiêu diệt dư đảng, phụ tá đệ đệ khác mẫu Tam hoàng tử Chu…

Chương 32

Nàng Thiếp Của Hoạn QuanTác giả: Ninh Lạc VânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNăm Thành Đức thứ hai đầy sương giá, Tiết Lệnh Vi tránh ở phía sau cây cột, lặng lẽ nhìn một nam một nữ bị áp quỳ xuống trong điện. Nhóm nô bộc trong phủ Công chúa cúi đầu lặng lẽ đứng ở hai bên sườn, cung điện to lớn yên tĩnh không chút tiếng động, vô hình trung làm người ta cảm giác áp lực. Phía trên có một nữ nhân diễm lệ sang quý đang ngồi, là tỷ tỷ của Hoàng đế Thành Tông đương triều, nữ nhi duy nhất do Hoàng hậu Văn Đức sinh ra, là trưởng nữ được Tiên đế Hi Tông sủng ái nhất - Trưởng công chúa Nguyên Hi. Cũng là mẫu thân của Tiết Lệnh Vi. Tháng 11 năm ngoái, Hoàng thái tử vì bại lộ việc ganh đua ghét thắng mà bị phế bỏ, lại thêm tội nguyền rủa Hi Tông và những Hoàng tử khác, làm Hi Tông phẫn nộ ban cho lụa trắng, mà những quan viên triều thần thuộc đảng Hoàng thái tử có liên quan đến Đông Cung thì hoặc bị lưu đày, hoặc bị tru di cửu tộc. Tiết Lập Xuân năm ngoái, Hi Tông chết bất đắc kỳ tử, Trưởng công chúa dốc hết sức tiêu diệt dư đảng, phụ tá đệ đệ khác mẫu Tam hoàng tử Chu… Tiết Lệnh Vi hoảng loạn không thôi, "Ngươi muốn làm gì?"Triệu Duật thấy nàng kinh hoảng thất thố, cong cong môi, ôm nàng tiến lại gần giường.Tiết Lệnh Vi chộp lấy áo ngủ của y, cả người bắt đầu đề phòng.Triệu Duật ôm nàng ngồi xuống mép giường, thuận thế đặt nàng lên đùi mình."Nhiễm Nhiễm, nàng nhẹ hơn trước rồi." Bàn tay của Triệu Duật khẽ lướt qua vòng eo nàng, nhẹ nhàng nhéo một phen cái eo nhỏ ấy. Tiết Lệnh Vi bị ngứa, không kìm được hung hăng vặn vẹo cơ thể một chút.Tiếp theo nghe hắn nói thêm một câu: "Cũng mảnh khảnh hơn trước kia không ít."Tiết Lệnh Vi ngồi trong lòng y mà không được tự nhiên cả người, giãy giụa muốn xuống.Nhưng Triệu Duật lại giam cầm nàng lại, căn bản không có ý định buông nàng ra.Y càng thân mật khó hiểu như vậy, Tiết Lệnh Vi càng cảm thấy sợ hãi."Nếu còn không an phận, thấy cái giá bên kia không?"Ánh mắt Triệu Duật nhìn sang, ám chỉ chiếc giá gỗ treo đầy các loại dụng cụ ẩn phía sau tấm màn lụa bên cạnh.Tiết Lệnh Vi nhất thời không dám nhúc nhích, nơm nớp lo sợ nhỏ giọng nói một câu: "Hôm nay ngươi đã đồng ý với ta.."Triệu Duật cười một tiếng: "Không tin ta thế à?" Bàn tay rộng lớn mang theo hơi ấm của y cách một tầng áo ngủ mỏng manh của nàng, vuốt dọc lên trên theo sống lưng nàng, dừng lại sau gáy nàng, sau đó ấn nàng tựa vào lòng mình, "Nếu dùng vài thứ đó trên người nàng, nàng nhất định chịu không nổi, sao ta có thể nhẫn tâm dùng phương pháp làm người khác đau để làm nàng bị thương chứ?""Thế.. Ngươi phải giữ lời đấy." Tiết Lệnh Vi không nghĩ ra được, ngoại trừ dùng cái cách này để có được kh*** c*m, hắn còn biết gì nữa không.Nàng lại không dám hỏi, sợ sẽ hỏi ra chuyện gì còn đáng sợ hơn nữa.Triệu Duật là thái giám, không có khả năng làm chuyện mà nam nhân bình thường sẽ làm."Ta nói chuyện đương nhiên giữ lời." Triệu Duật duỗi tay cởi bỏ áo choàng của nàng, ném sang một bên, "Nhiễm Nhiễm còn nhớ đã nói gì với ta lúc trước không?""Gì cơ?" Trước kia Tiết Lệnh Vi nói rất nhiều với y, không biết Triệu Duật đang nói câu nào."Nàng nói, muốn chúng ta vĩnh viễn ở bên nhau." Triệu Duật nhìn như nghiêm túc hỏi, "Ta vẫn luôn ghi tạc trong lòng."Xác thật nàng từng nói câu này, chỉ là nay đã khác xưa, những lời này sao còn có thể dùng cho bây giờ chứ?"Đã là chuyện cũ rồi, đại nhân vẫn là xem nó như mây khói thoảng qua đi.."Triệu Duật nghe vậy, tạm dừng một lát, hỏi: "Không muốn ở bên ta sao?""..."Nàng xác thật không biết nên đáp lại câu này thế nào."Vậy là trước kia nàng luôn gạt ta sao?""Không có." Khi ấy nàng chưa bao giờ có lòng phòng bị, làm sao mà lừa gạt hắn được?Triệu Duật hạ một cái hôn xuống trán nàng, "Kẻ lừa đảo."- - Tiết Lệnh Vi thầm không phục trong lòng, từ đầu đến đuôi, đều là hắn lừa nàng mới đúng chứ?Triệu Duật khẽ buông nàng ra, "Nhiễm Nhiễm, tuy ta không đành lòng dùng những thứ là dùng cho Ngọc Như lên người nàng, nhưng nếu nàng không nghe lời, vậy thì không phải chỉ đơn giản hù dọa nàng cho xong đâu.""Trước đó đại nhân đã nói qua, nô gia nhớ rõ."Triệu Duật rất thích bộ dáng ngoan ngoãn này của nàng, nói: "Ngoan lắm. Chỉ là Nhiễm Nhiễm, nàng biết người như ta thế nào rồi đấy, ngoại trừ chuyện đó thì không làm được gì khác nữa, nhưng tối nay là nàng hầu hạ ta, không thể cứ luôn là ta dỗ dành nàng được, nàng nên lấy ra chút thủ đoạn nào đó để làm ta vừa lòng, thay Ngọc Như làm chuyện phải làm mới được."Tiết Lệnh Vi thấy Triệu Duật có vẻ sẽ không ép nàng làm chuyện như Ngọc Như thật, nghe Triệu Duật nói vậy nhanh chóng suy nghĩ phương pháp khác, chỉ cần đừng dùng máy thứ trên giá gỗ với nàng, cái gì cũng dễ nói rồi.Nhưng trầm tư suy nghĩ một hồi, nàng vẫn nghĩ không ra nên làm gì.Nàng trực tiếp hỏi Triệu Duật: "Vậy đại nhân cảm thấy, nô gia nên dùng thủ đoạn gì, mới có thể khiến đại nhân vừa lòng?"* * *Editor: Mi An

Tiết Lệnh Vi hoảng loạn không thôi, "Ngươi muốn làm gì?"

Triệu Duật thấy nàng kinh hoảng thất thố, cong cong môi, ôm nàng tiến lại gần giường.

Tiết Lệnh Vi chộp lấy áo ngủ của y, cả người bắt đầu đề phòng.

Triệu Duật ôm nàng ngồi xuống mép giường, thuận thế đặt nàng lên đùi mình.

"Nhiễm Nhiễm, nàng nhẹ hơn trước rồi." Bàn tay của Triệu Duật khẽ lướt qua vòng eo nàng, nhẹ nhàng nhéo một phen cái eo nhỏ ấy. Tiết Lệnh Vi bị ngứa, không kìm được hung hăng vặn vẹo cơ thể một chút.

Tiếp theo nghe hắn nói thêm một câu: "Cũng mảnh khảnh hơn trước kia không ít."

Tiết Lệnh Vi ngồi trong lòng y mà không được tự nhiên cả người, giãy giụa muốn xuống.

Nhưng Triệu Duật lại giam cầm nàng lại, căn bản không có ý định buông nàng ra.

Y càng thân mật khó hiểu như vậy, Tiết Lệnh Vi càng cảm thấy sợ hãi.

"Nếu còn không an phận, thấy cái giá bên kia không?"

Ánh mắt Triệu Duật nhìn sang, ám chỉ chiếc giá gỗ treo đầy các loại dụng cụ ẩn phía sau tấm màn lụa bên cạnh.

Tiết Lệnh Vi nhất thời không dám nhúc nhích, nơm nớp lo sợ nhỏ giọng nói một câu: "Hôm nay ngươi đã đồng ý với ta.."

Triệu Duật cười một tiếng: "Không tin ta thế à?" Bàn tay rộng lớn mang theo hơi ấm của y cách một tầng áo ngủ mỏng manh của nàng, vuốt dọc lên trên theo sống lưng nàng, dừng lại sau gáy nàng, sau đó ấn nàng tựa vào lòng mình, "Nếu dùng vài thứ đó trên người nàng, nàng nhất định chịu không nổi, sao ta có thể nhẫn tâm dùng phương pháp làm người khác đau để làm nàng bị thương chứ?"

"Thế.. Ngươi phải giữ lời đấy." Tiết Lệnh Vi không nghĩ ra được, ngoại trừ dùng cái cách này để có được kh*** c*m, hắn còn biết gì nữa không.

Nàng lại không dám hỏi, sợ sẽ hỏi ra chuyện gì còn đáng sợ hơn nữa.

Triệu Duật là thái giám, không có khả năng làm chuyện mà nam nhân bình thường sẽ làm.

"Ta nói chuyện đương nhiên giữ lời." Triệu Duật duỗi tay cởi bỏ áo choàng của nàng, ném sang một bên, "Nhiễm Nhiễm còn nhớ đã nói gì với ta lúc trước không?"

"Gì cơ?" Trước kia Tiết Lệnh Vi nói rất nhiều với y, không biết Triệu Duật đang nói câu nào.

"Nàng nói, muốn chúng ta vĩnh viễn ở bên nhau." Triệu Duật nhìn như nghiêm túc hỏi, "Ta vẫn luôn ghi tạc trong lòng."

Xác thật nàng từng nói câu này, chỉ là nay đã khác xưa, những lời này sao còn có thể dùng cho bây giờ chứ?

"Đã là chuyện cũ rồi, đại nhân vẫn là xem nó như mây khói thoảng qua đi.."

Triệu Duật nghe vậy, tạm dừng một lát, hỏi: "Không muốn ở bên ta sao?"

"..."

Nàng xác thật không biết nên đáp lại câu này thế nào.

"Vậy là trước kia nàng luôn gạt ta sao?"

"Không có." Khi ấy nàng chưa bao giờ có lòng phòng bị, làm sao mà lừa gạt hắn được?

Triệu Duật hạ một cái hôn xuống trán nàng, "Kẻ lừa đảo."

- - Tiết Lệnh Vi thầm không phục trong lòng, từ đầu đến đuôi, đều là hắn lừa nàng mới đúng chứ?

Triệu Duật khẽ buông nàng ra, "Nhiễm Nhiễm, tuy ta không đành lòng dùng những thứ là dùng cho Ngọc Như lên người nàng, nhưng nếu nàng không nghe lời, vậy thì không phải chỉ đơn giản hù dọa nàng cho xong đâu."

"Trước đó đại nhân đã nói qua, nô gia nhớ rõ."

Triệu Duật rất thích bộ dáng ngoan ngoãn này của nàng, nói: "Ngoan lắm. Chỉ là Nhiễm Nhiễm, nàng biết người như ta thế nào rồi đấy, ngoại trừ chuyện đó thì không làm được gì khác nữa, nhưng tối nay là nàng hầu hạ ta, không thể cứ luôn là ta dỗ dành nàng được, nàng nên lấy ra chút thủ đoạn nào đó để làm ta vừa lòng, thay Ngọc Như làm chuyện phải làm mới được."

Tiết Lệnh Vi thấy Triệu Duật có vẻ sẽ không ép nàng làm chuyện như Ngọc Như thật, nghe Triệu Duật nói vậy nhanh chóng suy nghĩ phương pháp khác, chỉ cần đừng dùng máy thứ trên giá gỗ với nàng, cái gì cũng dễ nói rồi.

Nhưng trầm tư suy nghĩ một hồi, nàng vẫn nghĩ không ra nên làm gì.

Nàng trực tiếp hỏi Triệu Duật: "Vậy đại nhân cảm thấy, nô gia nên dùng thủ đoạn gì, mới có thể khiến đại nhân vừa lòng?"

* * *

Editor: Mi An

Nàng Thiếp Của Hoạn QuanTác giả: Ninh Lạc VânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNăm Thành Đức thứ hai đầy sương giá, Tiết Lệnh Vi tránh ở phía sau cây cột, lặng lẽ nhìn một nam một nữ bị áp quỳ xuống trong điện. Nhóm nô bộc trong phủ Công chúa cúi đầu lặng lẽ đứng ở hai bên sườn, cung điện to lớn yên tĩnh không chút tiếng động, vô hình trung làm người ta cảm giác áp lực. Phía trên có một nữ nhân diễm lệ sang quý đang ngồi, là tỷ tỷ của Hoàng đế Thành Tông đương triều, nữ nhi duy nhất do Hoàng hậu Văn Đức sinh ra, là trưởng nữ được Tiên đế Hi Tông sủng ái nhất - Trưởng công chúa Nguyên Hi. Cũng là mẫu thân của Tiết Lệnh Vi. Tháng 11 năm ngoái, Hoàng thái tử vì bại lộ việc ganh đua ghét thắng mà bị phế bỏ, lại thêm tội nguyền rủa Hi Tông và những Hoàng tử khác, làm Hi Tông phẫn nộ ban cho lụa trắng, mà những quan viên triều thần thuộc đảng Hoàng thái tử có liên quan đến Đông Cung thì hoặc bị lưu đày, hoặc bị tru di cửu tộc. Tiết Lập Xuân năm ngoái, Hi Tông chết bất đắc kỳ tử, Trưởng công chúa dốc hết sức tiêu diệt dư đảng, phụ tá đệ đệ khác mẫu Tam hoàng tử Chu… Tiết Lệnh Vi hoảng loạn không thôi, "Ngươi muốn làm gì?"Triệu Duật thấy nàng kinh hoảng thất thố, cong cong môi, ôm nàng tiến lại gần giường.Tiết Lệnh Vi chộp lấy áo ngủ của y, cả người bắt đầu đề phòng.Triệu Duật ôm nàng ngồi xuống mép giường, thuận thế đặt nàng lên đùi mình."Nhiễm Nhiễm, nàng nhẹ hơn trước rồi." Bàn tay của Triệu Duật khẽ lướt qua vòng eo nàng, nhẹ nhàng nhéo một phen cái eo nhỏ ấy. Tiết Lệnh Vi bị ngứa, không kìm được hung hăng vặn vẹo cơ thể một chút.Tiếp theo nghe hắn nói thêm một câu: "Cũng mảnh khảnh hơn trước kia không ít."Tiết Lệnh Vi ngồi trong lòng y mà không được tự nhiên cả người, giãy giụa muốn xuống.Nhưng Triệu Duật lại giam cầm nàng lại, căn bản không có ý định buông nàng ra.Y càng thân mật khó hiểu như vậy, Tiết Lệnh Vi càng cảm thấy sợ hãi."Nếu còn không an phận, thấy cái giá bên kia không?"Ánh mắt Triệu Duật nhìn sang, ám chỉ chiếc giá gỗ treo đầy các loại dụng cụ ẩn phía sau tấm màn lụa bên cạnh.Tiết Lệnh Vi nhất thời không dám nhúc nhích, nơm nớp lo sợ nhỏ giọng nói một câu: "Hôm nay ngươi đã đồng ý với ta.."Triệu Duật cười một tiếng: "Không tin ta thế à?" Bàn tay rộng lớn mang theo hơi ấm của y cách một tầng áo ngủ mỏng manh của nàng, vuốt dọc lên trên theo sống lưng nàng, dừng lại sau gáy nàng, sau đó ấn nàng tựa vào lòng mình, "Nếu dùng vài thứ đó trên người nàng, nàng nhất định chịu không nổi, sao ta có thể nhẫn tâm dùng phương pháp làm người khác đau để làm nàng bị thương chứ?""Thế.. Ngươi phải giữ lời đấy." Tiết Lệnh Vi không nghĩ ra được, ngoại trừ dùng cái cách này để có được kh*** c*m, hắn còn biết gì nữa không.Nàng lại không dám hỏi, sợ sẽ hỏi ra chuyện gì còn đáng sợ hơn nữa.Triệu Duật là thái giám, không có khả năng làm chuyện mà nam nhân bình thường sẽ làm."Ta nói chuyện đương nhiên giữ lời." Triệu Duật duỗi tay cởi bỏ áo choàng của nàng, ném sang một bên, "Nhiễm Nhiễm còn nhớ đã nói gì với ta lúc trước không?""Gì cơ?" Trước kia Tiết Lệnh Vi nói rất nhiều với y, không biết Triệu Duật đang nói câu nào."Nàng nói, muốn chúng ta vĩnh viễn ở bên nhau." Triệu Duật nhìn như nghiêm túc hỏi, "Ta vẫn luôn ghi tạc trong lòng."Xác thật nàng từng nói câu này, chỉ là nay đã khác xưa, những lời này sao còn có thể dùng cho bây giờ chứ?"Đã là chuyện cũ rồi, đại nhân vẫn là xem nó như mây khói thoảng qua đi.."Triệu Duật nghe vậy, tạm dừng một lát, hỏi: "Không muốn ở bên ta sao?""..."Nàng xác thật không biết nên đáp lại câu này thế nào."Vậy là trước kia nàng luôn gạt ta sao?""Không có." Khi ấy nàng chưa bao giờ có lòng phòng bị, làm sao mà lừa gạt hắn được?Triệu Duật hạ một cái hôn xuống trán nàng, "Kẻ lừa đảo."- - Tiết Lệnh Vi thầm không phục trong lòng, từ đầu đến đuôi, đều là hắn lừa nàng mới đúng chứ?Triệu Duật khẽ buông nàng ra, "Nhiễm Nhiễm, tuy ta không đành lòng dùng những thứ là dùng cho Ngọc Như lên người nàng, nhưng nếu nàng không nghe lời, vậy thì không phải chỉ đơn giản hù dọa nàng cho xong đâu.""Trước đó đại nhân đã nói qua, nô gia nhớ rõ."Triệu Duật rất thích bộ dáng ngoan ngoãn này của nàng, nói: "Ngoan lắm. Chỉ là Nhiễm Nhiễm, nàng biết người như ta thế nào rồi đấy, ngoại trừ chuyện đó thì không làm được gì khác nữa, nhưng tối nay là nàng hầu hạ ta, không thể cứ luôn là ta dỗ dành nàng được, nàng nên lấy ra chút thủ đoạn nào đó để làm ta vừa lòng, thay Ngọc Như làm chuyện phải làm mới được."Tiết Lệnh Vi thấy Triệu Duật có vẻ sẽ không ép nàng làm chuyện như Ngọc Như thật, nghe Triệu Duật nói vậy nhanh chóng suy nghĩ phương pháp khác, chỉ cần đừng dùng máy thứ trên giá gỗ với nàng, cái gì cũng dễ nói rồi.Nhưng trầm tư suy nghĩ một hồi, nàng vẫn nghĩ không ra nên làm gì.Nàng trực tiếp hỏi Triệu Duật: "Vậy đại nhân cảm thấy, nô gia nên dùng thủ đoạn gì, mới có thể khiến đại nhân vừa lòng?"* * *Editor: Mi An

Chương 32