Tháng năm ở Hà Thành, trời vẫn mưa rả rích, cả thành phố đều bị bao trùm trong một mảnh mông lung Bên trong một khách sạn cao cấp nào đó Mạc Hân Hy mở mắt ra, gãi gãi đầu, cô lập tức bị cảnh tượng trước mặt dọa cho sợ hết cả hồn Một mớ hỗn độn đập vào trong mắt Cộng thêm Lục Khải Vũ nằm ngay bên cạnh! Lục Khải Vũ là hot boy của trường bọn họ, là người khiến bao cô gái phải gào thét điên cuồng Những hồi ức đứt quãng dồn dập tràn vào trong đầu óc cô Hình như hôm qua cô đã uống quá nhiều? Sau đó thì gặp được nam thần Lục Khải Vũ trước cửa phòng khách sạn. Thế là đầu óc cô nảy lên một cái, còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, lập tức kéo đối phương vào bên trong Lúc này, hình như Lục Khải Vũ còn đang chìm trong giấc ngủ say. Mạc Hân Hy hối hận dùng tay gõ gõ lên đầu mình, ôi trời đất ơi, cô đã làm ra những chuyện gì thế này! Nếu để đám con gái điên cuồng kia biết được cô ở cùng nam thần đại học Bắc Đại, e là cô sẽ chết không toàn thây mất thôi Mà còn Lục nam thần nữa chứ, cả ngày cứ lạnh lùng…

Chương 1667: 1667: Chương 1666

9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng TàiTác giả: Nhất Phiến Thu DiệpTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTháng năm ở Hà Thành, trời vẫn mưa rả rích, cả thành phố đều bị bao trùm trong một mảnh mông lung Bên trong một khách sạn cao cấp nào đó Mạc Hân Hy mở mắt ra, gãi gãi đầu, cô lập tức bị cảnh tượng trước mặt dọa cho sợ hết cả hồn Một mớ hỗn độn đập vào trong mắt Cộng thêm Lục Khải Vũ nằm ngay bên cạnh! Lục Khải Vũ là hot boy của trường bọn họ, là người khiến bao cô gái phải gào thét điên cuồng Những hồi ức đứt quãng dồn dập tràn vào trong đầu óc cô Hình như hôm qua cô đã uống quá nhiều? Sau đó thì gặp được nam thần Lục Khải Vũ trước cửa phòng khách sạn. Thế là đầu óc cô nảy lên một cái, còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, lập tức kéo đối phương vào bên trong Lúc này, hình như Lục Khải Vũ còn đang chìm trong giấc ngủ say. Mạc Hân Hy hối hận dùng tay gõ gõ lên đầu mình, ôi trời đất ơi, cô đã làm ra những chuyện gì thế này! Nếu để đám con gái điên cuồng kia biết được cô ở cùng nam thần đại học Bắc Đại, e là cô sẽ chết không toàn thây mất thôi Mà còn Lục nam thần nữa chứ, cả ngày cứ lạnh lùng… “Chị cũng vừa nói chuyện điện thoại với mẹ cậu ấy.Sau khi Bối Nghiên gửi ảnh của Tương Trúc nhà mình qua đó, gia đình họ rất hài lòng! Chị biết đấy, có cô gái nào ở Thủy Nguyên này không muốn kết hôn với Tống Hàn chứ? Có hàng trăm người, không thì ít nhất cũng phải hàng chục.Nhưng cậu không hề để ý đến ai trong số họ.Nhà người ta là muốn tìm một cô gái có văn hóa, có kiến thức để có thể tạo nên những thế hệ sau thông minh hơn và có hiểu biết hơn”“Ngoài ra, nhà họ cũng đề nghị sẽ đính hôn trước, đợi đến khi Tương Trúc tốt nghiệp đại học rồi mới kết hôn.Và họ sẽ sửa sang lại ngôi nhà ở Hà Thành cho hai mẹ con chị chuyển vào đó ở, tiền học phí của Tương Trúc cũng sẽ do nhà họ trả hết.Chuyện tốt như thế này chị có thắp đèn lồng cũng khó tìm được!”Phan Xuyến An càng nói càng tỏ ra phấn khích.Lưu Lệ cũng hơi động lòng.Lúc đầu, bà ấy nghĩ rằng Tương Trúc vẫn còn nhỏ, không hề muốn đồng ý với loại chuyện này.Tuy nhiên, sau khi nghe chị dâu nói thì xem ra nhà họ Tống cũng rất có thành ý.Nếu như cậu Tống Hàn này nhân cách tốt, là một chàng trai tốt thì nên thử một lần xem sao!Lưu Lệ, chỉ học hết cấp hai, con gái chính là niềm hy vọng duy nhất của bà trong cuộc sống, bà mong con gái mình sẽ được sống hạnh phúc, có người thật lòng yêu thương cô bé.Mặc dù vậy, bà vẫn luôn dặn dò Tương Trúc phải học thật tốt, tương lai chăm chỉ làm việc, sau đó hai mẹ con sẽ mua một căn nhà ở Hà Thành sống cùng nhau.Tuy nhiên, chẳng có người mẹ nào lại muốn nhìn thấy con gái mình ở độ tuổi đôi mươi mà phải vật lộn với đống tiền vay thế chấp trên lưng, suốt ngày đi làm thuê và phải sống một cuộc sống khó khăn.Dù cuộc đời của Lưu Lệ có nhiều bất hạnh nhưng trong †ầm hiểu biết hạn hẹp của mình, bà hiểu rằng hạnh phúc của một người con gái không thể tách rời một người chồng kiên định, giỏi giang và chu đáo.Phan Xuyến An nói rằng Tống Hàn rất tốt, trẻ trung và có tiền đồ, lại lịch sự, không có thói hư tật xấu, hiểu chuyện và chu đáo.Vì vậy, Lưu Lệ trong lòng có chút từ chối nói: “Chị dâu, hay là thế này đi! Ngày mai cứ gặp mặt Tống Hàn xong rồi nói tiếp.”Tuy nhiên, vừa dứt lời, con gái Hàn Tương Trúc đã trực tiếp đẩy cửa đi vào.“Mẹ, mẹ nói như vậy là có ý gì? Con mới mười bảy tuổi, còn đang học cấp ba.Không phải suốt ngày mẹ nói với con là không được phép yêu sớm hay sao? Mẹ đang làm cái gì vậy?”“Bởi vì quá kích động nên Hàn Tương Trúc lần đầu tiên trong đời nói chuyện với mẹ cô bé bằng giọng điệu khó chịu như thế.Lưu Lệ hơi sửng sốt, nhanh chóng đứng dậy giải thích: “Tương Trúc, con nghe mẹ giải thích! Mẹ nghe mợ con nói Tống Hàn là người tốt, hiện tại nhà họ cũng không yêu cầu con phải làm như thế ngay, sẽ đợi đến lúc con tốt nghiệp đại học.”Phan Xuyến An cũng lên tiếng: “Đúng vậy, Tương Trúc à, đây là chuyện tốt cả đời chỉ có một lần.Cháu có biết bao nhiêu cô gái ở Thủy Nguyên này đang ngưỡng mộ cháu hay không!”Hàn Tương Trúc khó chịu liếc nhìn mợ, giọng điệu thẳng thắn: “Dù sao cháu cũng không quan tâm người khác nói gì, cháu kiên quyết không đồng ý với chuyện này”Sau đó, cô bé nhìn sang mẹ mình: “Mẹ, con nói nghiêm túc, mẹ đừng ép con! Nếu không, con không biết con sẽ làm ra chuyện gì đâu”.Nói xong, cô tức giận quay lưng bỏ chạy ra sân, trong lòng vừa tủi thân vừa khó chịu, nước mắt cũng như vậy mà rơi theo.Có thể là nỗi buồn của cô đã lây nhiễm tiết trời mùa thu, bầu trời vốn ảm đạm u ám lại lất phất những cơn mưa phùn.Lưu Lệ vội vàng từ phòng đuổi theo, muốn kéo cô vào trong phòng: “Tương Trúc, con đừng tức giận, là mẹ không tốt, con mới mười bảy tuổi, mẹ không nên có suy nghĩ như vậy”.

“Chị cũng vừa nói chuyện điện thoại với mẹ cậu ấy.

Sau khi Bối Nghiên gửi ảnh của Tương Trúc nhà mình qua đó, gia đình họ rất hài lòng! Chị biết đấy, có cô gái nào ở Thủy Nguyên này không muốn kết hôn với Tống Hàn chứ? Có hàng trăm người, không thì ít nhất cũng phải hàng chục.

Nhưng cậu không hề để ý đến ai trong số họ.

Nhà người ta là muốn tìm một cô gái có văn hóa, có kiến thức để có thể tạo nên những thế hệ sau thông minh hơn và có hiểu biết hơn”

“Ngoài ra, nhà họ cũng đề nghị sẽ đính hôn trước, đợi đến khi Tương Trúc tốt nghiệp đại học rồi mới kết hôn.

Và họ sẽ sửa sang lại ngôi nhà ở Hà Thành cho hai mẹ con chị chuyển vào đó ở, tiền học phí của Tương Trúc cũng sẽ do nhà họ trả hết.

Chuyện tốt như thế này chị có thắp đèn lồng cũng khó tìm được!”

Phan Xuyến An càng nói càng tỏ ra phấn khích.

Lưu Lệ cũng hơi động lòng.

Lúc đầu, bà ấy nghĩ rằng Tương Trúc vẫn còn nhỏ, không hề muốn đồng ý với loại chuyện này.

Tuy nhiên, sau khi nghe chị dâu nói thì xem ra nhà họ Tống cũng rất có thành ý.

Nếu như cậu Tống Hàn này nhân cách tốt, là một chàng trai tốt thì nên thử một lần xem sao!

Lưu Lệ, chỉ học hết cấp hai, con gái chính là niềm hy vọng duy nhất của bà trong cuộc sống, bà mong con gái mình sẽ được sống hạnh phúc, có người thật lòng yêu thương cô bé.

Mặc dù vậy, bà vẫn luôn dặn dò Tương Trúc phải học thật tốt, tương lai chăm chỉ làm việc, sau đó hai mẹ con sẽ mua một căn nhà ở Hà Thành sống cùng nhau.

Tuy nhiên, chẳng có người mẹ nào lại muốn nhìn thấy con gái mình ở độ tuổi đôi mươi mà phải vật lộn với đống tiền vay thế chấp trên lưng, suốt ngày đi làm thuê và phải sống một cuộc sống khó khăn.

Dù cuộc đời của Lưu Lệ có nhiều bất hạnh nhưng trong †ầm hiểu biết hạn hẹp của mình, bà hiểu rằng hạnh phúc của một người con gái không thể tách rời một người chồng kiên định, giỏi giang và chu đáo.

Phan Xuyến An nói rằng Tống Hàn rất tốt, trẻ trung và có tiền đồ, lại lịch sự, không có thói hư tật xấu, hiểu chuyện và chu đáo.

Vì vậy, Lưu Lệ trong lòng có chút từ chối nói: “Chị dâu, hay là thế này đi! Ngày mai cứ gặp mặt Tống Hàn xong rồi nói tiếp.”

Tuy nhiên, vừa dứt lời, con gái Hàn Tương Trúc đã trực tiếp đẩy cửa đi vào.

“Mẹ, mẹ nói như vậy là có ý gì? Con mới mười bảy tuổi, còn đang học cấp ba.

Không phải suốt ngày mẹ nói với con là không được phép yêu sớm hay sao? Mẹ đang làm cái gì vậy?”

“Bởi vì quá kích động nên Hàn Tương Trúc lần đầu tiên trong đời nói chuyện với mẹ cô bé bằng giọng điệu khó chịu như thế.

Lưu Lệ hơi sửng sốt, nhanh chóng đứng dậy giải thích: “Tương Trúc, con nghe mẹ giải thích! Mẹ nghe mợ con nói Tống Hàn là người tốt, hiện tại nhà họ cũng không yêu cầu con phải làm như thế ngay, sẽ đợi đến lúc con tốt nghiệp đại học.”

Phan Xuyến An cũng lên tiếng: “Đúng vậy, Tương Trúc à, đây là chuyện tốt cả đời chỉ có một lần.

Cháu có biết bao nhiêu cô gái ở Thủy Nguyên này đang ngưỡng mộ cháu hay không!”

Hàn Tương Trúc khó chịu liếc nhìn mợ, giọng điệu thẳng thắn: “Dù sao cháu cũng không quan tâm người khác nói gì, cháu kiên quyết không đồng ý với chuyện này”

Sau đó, cô bé nhìn sang mẹ mình: “Mẹ, con nói nghiêm túc, mẹ đừng ép con! Nếu không, con không biết con sẽ làm ra chuyện gì đâu”.

Nói xong, cô tức giận quay lưng bỏ chạy ra sân, trong lòng vừa tủi thân vừa khó chịu, nước mắt cũng như vậy mà rơi theo.

Có thể là nỗi buồn của cô đã lây nhiễm tiết trời mùa thu, bầu trời vốn ảm đạm u ám lại lất phất những cơn mưa phùn.

Lưu Lệ vội vàng từ phòng đuổi theo, muốn kéo cô vào trong phòng: “Tương Trúc, con đừng tức giận, là mẹ không tốt, con mới mười bảy tuổi, mẹ không nên có suy nghĩ như vậy”.

9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng TàiTác giả: Nhất Phiến Thu DiệpTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTháng năm ở Hà Thành, trời vẫn mưa rả rích, cả thành phố đều bị bao trùm trong một mảnh mông lung Bên trong một khách sạn cao cấp nào đó Mạc Hân Hy mở mắt ra, gãi gãi đầu, cô lập tức bị cảnh tượng trước mặt dọa cho sợ hết cả hồn Một mớ hỗn độn đập vào trong mắt Cộng thêm Lục Khải Vũ nằm ngay bên cạnh! Lục Khải Vũ là hot boy của trường bọn họ, là người khiến bao cô gái phải gào thét điên cuồng Những hồi ức đứt quãng dồn dập tràn vào trong đầu óc cô Hình như hôm qua cô đã uống quá nhiều? Sau đó thì gặp được nam thần Lục Khải Vũ trước cửa phòng khách sạn. Thế là đầu óc cô nảy lên một cái, còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, lập tức kéo đối phương vào bên trong Lúc này, hình như Lục Khải Vũ còn đang chìm trong giấc ngủ say. Mạc Hân Hy hối hận dùng tay gõ gõ lên đầu mình, ôi trời đất ơi, cô đã làm ra những chuyện gì thế này! Nếu để đám con gái điên cuồng kia biết được cô ở cùng nam thần đại học Bắc Đại, e là cô sẽ chết không toàn thây mất thôi Mà còn Lục nam thần nữa chứ, cả ngày cứ lạnh lùng… “Chị cũng vừa nói chuyện điện thoại với mẹ cậu ấy.Sau khi Bối Nghiên gửi ảnh của Tương Trúc nhà mình qua đó, gia đình họ rất hài lòng! Chị biết đấy, có cô gái nào ở Thủy Nguyên này không muốn kết hôn với Tống Hàn chứ? Có hàng trăm người, không thì ít nhất cũng phải hàng chục.Nhưng cậu không hề để ý đến ai trong số họ.Nhà người ta là muốn tìm một cô gái có văn hóa, có kiến thức để có thể tạo nên những thế hệ sau thông minh hơn và có hiểu biết hơn”“Ngoài ra, nhà họ cũng đề nghị sẽ đính hôn trước, đợi đến khi Tương Trúc tốt nghiệp đại học rồi mới kết hôn.Và họ sẽ sửa sang lại ngôi nhà ở Hà Thành cho hai mẹ con chị chuyển vào đó ở, tiền học phí của Tương Trúc cũng sẽ do nhà họ trả hết.Chuyện tốt như thế này chị có thắp đèn lồng cũng khó tìm được!”Phan Xuyến An càng nói càng tỏ ra phấn khích.Lưu Lệ cũng hơi động lòng.Lúc đầu, bà ấy nghĩ rằng Tương Trúc vẫn còn nhỏ, không hề muốn đồng ý với loại chuyện này.Tuy nhiên, sau khi nghe chị dâu nói thì xem ra nhà họ Tống cũng rất có thành ý.Nếu như cậu Tống Hàn này nhân cách tốt, là một chàng trai tốt thì nên thử một lần xem sao!Lưu Lệ, chỉ học hết cấp hai, con gái chính là niềm hy vọng duy nhất của bà trong cuộc sống, bà mong con gái mình sẽ được sống hạnh phúc, có người thật lòng yêu thương cô bé.Mặc dù vậy, bà vẫn luôn dặn dò Tương Trúc phải học thật tốt, tương lai chăm chỉ làm việc, sau đó hai mẹ con sẽ mua một căn nhà ở Hà Thành sống cùng nhau.Tuy nhiên, chẳng có người mẹ nào lại muốn nhìn thấy con gái mình ở độ tuổi đôi mươi mà phải vật lộn với đống tiền vay thế chấp trên lưng, suốt ngày đi làm thuê và phải sống một cuộc sống khó khăn.Dù cuộc đời của Lưu Lệ có nhiều bất hạnh nhưng trong †ầm hiểu biết hạn hẹp của mình, bà hiểu rằng hạnh phúc của một người con gái không thể tách rời một người chồng kiên định, giỏi giang và chu đáo.Phan Xuyến An nói rằng Tống Hàn rất tốt, trẻ trung và có tiền đồ, lại lịch sự, không có thói hư tật xấu, hiểu chuyện và chu đáo.Vì vậy, Lưu Lệ trong lòng có chút từ chối nói: “Chị dâu, hay là thế này đi! Ngày mai cứ gặp mặt Tống Hàn xong rồi nói tiếp.”Tuy nhiên, vừa dứt lời, con gái Hàn Tương Trúc đã trực tiếp đẩy cửa đi vào.“Mẹ, mẹ nói như vậy là có ý gì? Con mới mười bảy tuổi, còn đang học cấp ba.Không phải suốt ngày mẹ nói với con là không được phép yêu sớm hay sao? Mẹ đang làm cái gì vậy?”“Bởi vì quá kích động nên Hàn Tương Trúc lần đầu tiên trong đời nói chuyện với mẹ cô bé bằng giọng điệu khó chịu như thế.Lưu Lệ hơi sửng sốt, nhanh chóng đứng dậy giải thích: “Tương Trúc, con nghe mẹ giải thích! Mẹ nghe mợ con nói Tống Hàn là người tốt, hiện tại nhà họ cũng không yêu cầu con phải làm như thế ngay, sẽ đợi đến lúc con tốt nghiệp đại học.”Phan Xuyến An cũng lên tiếng: “Đúng vậy, Tương Trúc à, đây là chuyện tốt cả đời chỉ có một lần.Cháu có biết bao nhiêu cô gái ở Thủy Nguyên này đang ngưỡng mộ cháu hay không!”Hàn Tương Trúc khó chịu liếc nhìn mợ, giọng điệu thẳng thắn: “Dù sao cháu cũng không quan tâm người khác nói gì, cháu kiên quyết không đồng ý với chuyện này”Sau đó, cô bé nhìn sang mẹ mình: “Mẹ, con nói nghiêm túc, mẹ đừng ép con! Nếu không, con không biết con sẽ làm ra chuyện gì đâu”.Nói xong, cô tức giận quay lưng bỏ chạy ra sân, trong lòng vừa tủi thân vừa khó chịu, nước mắt cũng như vậy mà rơi theo.Có thể là nỗi buồn của cô đã lây nhiễm tiết trời mùa thu, bầu trời vốn ảm đạm u ám lại lất phất những cơn mưa phùn.Lưu Lệ vội vàng từ phòng đuổi theo, muốn kéo cô vào trong phòng: “Tương Trúc, con đừng tức giận, là mẹ không tốt, con mới mười bảy tuổi, mẹ không nên có suy nghĩ như vậy”.

Chương 1667: 1667: Chương 1666