Tháng năm ở Hà Thành, trời vẫn mưa rả rích, cả thành phố đều bị bao trùm trong một mảnh mông lung Bên trong một khách sạn cao cấp nào đó Mạc Hân Hy mở mắt ra, gãi gãi đầu, cô lập tức bị cảnh tượng trước mặt dọa cho sợ hết cả hồn Một mớ hỗn độn đập vào trong mắt Cộng thêm Lục Khải Vũ nằm ngay bên cạnh! Lục Khải Vũ là hot boy của trường bọn họ, là người khiến bao cô gái phải gào thét điên cuồng Những hồi ức đứt quãng dồn dập tràn vào trong đầu óc cô Hình như hôm qua cô đã uống quá nhiều? Sau đó thì gặp được nam thần Lục Khải Vũ trước cửa phòng khách sạn. Thế là đầu óc cô nảy lên một cái, còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, lập tức kéo đối phương vào bên trong Lúc này, hình như Lục Khải Vũ còn đang chìm trong giấc ngủ say. Mạc Hân Hy hối hận dùng tay gõ gõ lên đầu mình, ôi trời đất ơi, cô đã làm ra những chuyện gì thế này! Nếu để đám con gái điên cuồng kia biết được cô ở cùng nam thần đại học Bắc Đại, e là cô sẽ chết không toàn thây mất thôi Mà còn Lục nam thần nữa chứ, cả ngày cứ lạnh lùng…
Chương 1692: 1692: Chương 1691
9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng TàiTác giả: Nhất Phiến Thu DiệpTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTháng năm ở Hà Thành, trời vẫn mưa rả rích, cả thành phố đều bị bao trùm trong một mảnh mông lung Bên trong một khách sạn cao cấp nào đó Mạc Hân Hy mở mắt ra, gãi gãi đầu, cô lập tức bị cảnh tượng trước mặt dọa cho sợ hết cả hồn Một mớ hỗn độn đập vào trong mắt Cộng thêm Lục Khải Vũ nằm ngay bên cạnh! Lục Khải Vũ là hot boy của trường bọn họ, là người khiến bao cô gái phải gào thét điên cuồng Những hồi ức đứt quãng dồn dập tràn vào trong đầu óc cô Hình như hôm qua cô đã uống quá nhiều? Sau đó thì gặp được nam thần Lục Khải Vũ trước cửa phòng khách sạn. Thế là đầu óc cô nảy lên một cái, còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, lập tức kéo đối phương vào bên trong Lúc này, hình như Lục Khải Vũ còn đang chìm trong giấc ngủ say. Mạc Hân Hy hối hận dùng tay gõ gõ lên đầu mình, ôi trời đất ơi, cô đã làm ra những chuyện gì thế này! Nếu để đám con gái điên cuồng kia biết được cô ở cùng nam thần đại học Bắc Đại, e là cô sẽ chết không toàn thây mất thôi Mà còn Lục nam thần nữa chứ, cả ngày cứ lạnh lùng… Bởi sốt cao, hai má Hàn Tương Trúc vẫn tái nhợt, cả người có chút phờ phạc.Lục Vũ Tuấn nhìn thấy một sợi tóc rối trên mặt cô ấy, liền đưa tay lên nhẹ nhàng gạt ra.“Hàn Tương Trúc, em biết không? Anh Vũ Tuấn từ hồi cấp hai đã luôn thích em.Anh không thể chấp nhận chuyện em và anh ta đính hôn”Rốt cuộc, cậu không nhịn được mà nhìn chằm chằm vào người con gái đang ngủ trên giường.Cậu khẽ thở dài, nói điều cậu muốn nói với cô ấy nhất.“Hàn Tương Trúc, cái thứ hồ đồ này, có phải thật sự em chỉ xem anh như anh trai không?”Cậu cúi người, chống tay xuống giường, hai tay chạm vào má cô, nhìn chằm chằm vào gò má đang say ngủ của Hàn Hàn Tương Trúc.“Đồ ngốc, anh không muốn làm anh trai em, anh muốn làm bạn trai của em, làm người yêu của em, bảo hộ em cả đời, thương em, yêu em, chiều chuộng em mãi mãi.Chúng ta sẽ Vĩnh viễn không bao giờ xa cách!”Vừa nói, tay cậu lại không nhịn được v**t v* má Hàn Tương Trúc.Nhưng, vào lúc này, Hàn Tương Trúc hai mắt chậm rãi mở ra.Đôi mắt đẹp ướt át, giống như ánh mặt trời từ kế nứt của cành lá xanh tươi trong rừng sau cơn mưa, tỏa sáng rực rỡ.Lục Vũ Tuấn đang âu yếm cô gái đang ngủ, không ngờ người trên giường lại đột nhiên tỉnh lại, cậu sửng sốt, trong lòng có chút hụt hãng.“Cái này, Hàn Tương Trúc, em dậy rồi, anh mang đồ ăn tới, anh đi lấy bát dọn bữa”Để tránh bối rối, cậu nhanh chóng đứng dậy, tìm lý do, chuẩn bị đi ra ngoài trước.Cậu cũng không chắc liệu Hàn Tương Trúc có nghe thấy những gì anh vừa nói hay không!Tuy nhiên, vừa quay đầu lại, anh đã nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của Hàn Tương Trúc: “Anh Vũ Tuấn!”Sau đó, Hàn Tương Trúc chân trân bước xuống giường, trực tiếp ôm lấy cậu từ phía sau: “Anh Vũ Tuấn, lời anh vừa nói có phải là thật không? Anh, anh cũng thích em sao?”Lục Vũ Tuấn khẽ rung động, xoay người lại, kinh ngạc nhìn chăm chằm vào má Hàn Tương Trúc: “Hàn Tương Trúc, em, em…Cậu vừa nghe thấy có phải thật không, Hàn Tương Trúc, cô ấy nói “anh cũng thích em”.Vậy ra, những gì mẹ cậu nói là đúng, Hàn Tương Trúc cũng thích cậu!Hàn Hàn Tương Trúc ngẩng đầu với đôi má ửng hồng, dũng cảm nhìn anh, ôn nhu nói: “Anh Vũ Tuấn, em thích anh!Em rất thích anh!”Lục Vũ Tuấn nhìn thấy bóng cậu trong đôi mắt sáng long lanh t của cô ấy, bởi vì lời nói của đó, trong phút chốc giống bản thân cậu như một viên kẹo đầy màu sắc sắp nổ tung, cảm giác ngọt ngào vô tận từ trong lòng truyền đến tứ chỉ.Cậu kinh ngạc nhìn chằm chằm vào mắt Hàn Tương Trúc, yết hầu của cậu khẽ nhúc nhích, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Hàn Tương Trúc, em vừa nói cái gì?”Hàn Tương Trúc ôm đầu có chút ngượng ngùng, say sưa ngửi mùi trên người cậu, nghe nhịp tim mạnh mẽ của cậu, tâm trạng rối ren suốt hai ngày nay rốt cuộc cũng bớt được phần nào..
Bởi sốt cao, hai má Hàn Tương Trúc vẫn tái nhợt, cả người có chút phờ phạc.
Lục Vũ Tuấn nhìn thấy một sợi tóc rối trên mặt cô ấy, liền đưa tay lên nhẹ nhàng gạt ra.
“Hàn Tương Trúc, em biết không? Anh Vũ Tuấn từ hồi cấp hai đã luôn thích em.
Anh không thể chấp nhận chuyện em và anh ta đính hôn”
Rốt cuộc, cậu không nhịn được mà nhìn chằm chằm vào người con gái đang ngủ trên giường.
Cậu khẽ thở dài, nói điều cậu muốn nói với cô ấy nhất.
“Hàn Tương Trúc, cái thứ hồ đồ này, có phải thật sự em chỉ xem anh như anh trai không?”
Cậu cúi người, chống tay xuống giường, hai tay chạm vào má cô, nhìn chằm chằm vào gò má đang say ngủ của Hàn Hàn Tương Trúc.
“Đồ ngốc, anh không muốn làm anh trai em, anh muốn làm bạn trai của em, làm người yêu của em, bảo hộ em cả đời, thương em, yêu em, chiều chuộng em mãi mãi.
Chúng ta sẽ Vĩnh viễn không bao giờ xa cách!”
Vừa nói, tay cậu lại không nhịn được v**t v* má Hàn Tương Trúc.
Nhưng, vào lúc này, Hàn Tương Trúc hai mắt chậm rãi mở ra.
Đôi mắt đẹp ướt át, giống như ánh mặt trời từ kế nứt của cành lá xanh tươi trong rừng sau cơn mưa, tỏa sáng rực rỡ.
Lục Vũ Tuấn đang âu yếm cô gái đang ngủ, không ngờ người trên giường lại đột nhiên tỉnh lại, cậu sửng sốt, trong lòng có chút hụt hãng.
“Cái này, Hàn Tương Trúc, em dậy rồi, anh mang đồ ăn tới, anh đi lấy bát dọn bữa”
Để tránh bối rối, cậu nhanh chóng đứng dậy, tìm lý do, chuẩn bị đi ra ngoài trước.
Cậu cũng không chắc liệu Hàn Tương Trúc có nghe thấy những gì anh vừa nói hay không!
Tuy nhiên, vừa quay đầu lại, anh đã nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của Hàn Tương Trúc: “Anh Vũ Tuấn!”
Sau đó, Hàn Tương Trúc chân trân bước xuống giường, trực tiếp ôm lấy cậu từ phía sau: “Anh Vũ Tuấn, lời anh vừa nói có phải là thật không? Anh, anh cũng thích em sao?”
Lục Vũ Tuấn khẽ rung động, xoay người lại, kinh ngạc nhìn chăm chằm vào má Hàn Tương Trúc: “Hàn Tương Trúc, em, em…
Cậu vừa nghe thấy có phải thật không, Hàn Tương Trúc, cô ấy nói “anh cũng thích em”.
Vậy ra, những gì mẹ cậu nói là đúng, Hàn Tương Trúc cũng thích cậu!
Hàn Hàn Tương Trúc ngẩng đầu với đôi má ửng hồng, dũng cảm nhìn anh, ôn nhu nói: “Anh Vũ Tuấn, em thích anh!
Em rất thích anh!”
Lục Vũ Tuấn nhìn thấy bóng cậu trong đôi mắt sáng long lanh t của cô ấy, bởi vì lời nói của đó, trong phút chốc giống bản thân cậu như một viên kẹo đầy màu sắc sắp nổ tung, cảm giác ngọt ngào vô tận từ trong lòng truyền đến tứ chỉ.
Cậu kinh ngạc nhìn chằm chằm vào mắt Hàn Tương Trúc, yết hầu của cậu khẽ nhúc nhích, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Hàn Tương Trúc, em vừa nói cái gì?”
Hàn Tương Trúc ôm đầu có chút ngượng ngùng, say sưa ngửi mùi trên người cậu, nghe nhịp tim mạnh mẽ của cậu, tâm trạng rối ren suốt hai ngày nay rốt cuộc cũng bớt được phần nào..
9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng TàiTác giả: Nhất Phiến Thu DiệpTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTháng năm ở Hà Thành, trời vẫn mưa rả rích, cả thành phố đều bị bao trùm trong một mảnh mông lung Bên trong một khách sạn cao cấp nào đó Mạc Hân Hy mở mắt ra, gãi gãi đầu, cô lập tức bị cảnh tượng trước mặt dọa cho sợ hết cả hồn Một mớ hỗn độn đập vào trong mắt Cộng thêm Lục Khải Vũ nằm ngay bên cạnh! Lục Khải Vũ là hot boy của trường bọn họ, là người khiến bao cô gái phải gào thét điên cuồng Những hồi ức đứt quãng dồn dập tràn vào trong đầu óc cô Hình như hôm qua cô đã uống quá nhiều? Sau đó thì gặp được nam thần Lục Khải Vũ trước cửa phòng khách sạn. Thế là đầu óc cô nảy lên một cái, còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, lập tức kéo đối phương vào bên trong Lúc này, hình như Lục Khải Vũ còn đang chìm trong giấc ngủ say. Mạc Hân Hy hối hận dùng tay gõ gõ lên đầu mình, ôi trời đất ơi, cô đã làm ra những chuyện gì thế này! Nếu để đám con gái điên cuồng kia biết được cô ở cùng nam thần đại học Bắc Đại, e là cô sẽ chết không toàn thây mất thôi Mà còn Lục nam thần nữa chứ, cả ngày cứ lạnh lùng… Bởi sốt cao, hai má Hàn Tương Trúc vẫn tái nhợt, cả người có chút phờ phạc.Lục Vũ Tuấn nhìn thấy một sợi tóc rối trên mặt cô ấy, liền đưa tay lên nhẹ nhàng gạt ra.“Hàn Tương Trúc, em biết không? Anh Vũ Tuấn từ hồi cấp hai đã luôn thích em.Anh không thể chấp nhận chuyện em và anh ta đính hôn”Rốt cuộc, cậu không nhịn được mà nhìn chằm chằm vào người con gái đang ngủ trên giường.Cậu khẽ thở dài, nói điều cậu muốn nói với cô ấy nhất.“Hàn Tương Trúc, cái thứ hồ đồ này, có phải thật sự em chỉ xem anh như anh trai không?”Cậu cúi người, chống tay xuống giường, hai tay chạm vào má cô, nhìn chằm chằm vào gò má đang say ngủ của Hàn Hàn Tương Trúc.“Đồ ngốc, anh không muốn làm anh trai em, anh muốn làm bạn trai của em, làm người yêu của em, bảo hộ em cả đời, thương em, yêu em, chiều chuộng em mãi mãi.Chúng ta sẽ Vĩnh viễn không bao giờ xa cách!”Vừa nói, tay cậu lại không nhịn được v**t v* má Hàn Tương Trúc.Nhưng, vào lúc này, Hàn Tương Trúc hai mắt chậm rãi mở ra.Đôi mắt đẹp ướt át, giống như ánh mặt trời từ kế nứt của cành lá xanh tươi trong rừng sau cơn mưa, tỏa sáng rực rỡ.Lục Vũ Tuấn đang âu yếm cô gái đang ngủ, không ngờ người trên giường lại đột nhiên tỉnh lại, cậu sửng sốt, trong lòng có chút hụt hãng.“Cái này, Hàn Tương Trúc, em dậy rồi, anh mang đồ ăn tới, anh đi lấy bát dọn bữa”Để tránh bối rối, cậu nhanh chóng đứng dậy, tìm lý do, chuẩn bị đi ra ngoài trước.Cậu cũng không chắc liệu Hàn Tương Trúc có nghe thấy những gì anh vừa nói hay không!Tuy nhiên, vừa quay đầu lại, anh đã nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của Hàn Tương Trúc: “Anh Vũ Tuấn!”Sau đó, Hàn Tương Trúc chân trân bước xuống giường, trực tiếp ôm lấy cậu từ phía sau: “Anh Vũ Tuấn, lời anh vừa nói có phải là thật không? Anh, anh cũng thích em sao?”Lục Vũ Tuấn khẽ rung động, xoay người lại, kinh ngạc nhìn chăm chằm vào má Hàn Tương Trúc: “Hàn Tương Trúc, em, em…Cậu vừa nghe thấy có phải thật không, Hàn Tương Trúc, cô ấy nói “anh cũng thích em”.Vậy ra, những gì mẹ cậu nói là đúng, Hàn Tương Trúc cũng thích cậu!Hàn Hàn Tương Trúc ngẩng đầu với đôi má ửng hồng, dũng cảm nhìn anh, ôn nhu nói: “Anh Vũ Tuấn, em thích anh!Em rất thích anh!”Lục Vũ Tuấn nhìn thấy bóng cậu trong đôi mắt sáng long lanh t của cô ấy, bởi vì lời nói của đó, trong phút chốc giống bản thân cậu như một viên kẹo đầy màu sắc sắp nổ tung, cảm giác ngọt ngào vô tận từ trong lòng truyền đến tứ chỉ.Cậu kinh ngạc nhìn chằm chằm vào mắt Hàn Tương Trúc, yết hầu của cậu khẽ nhúc nhích, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Hàn Tương Trúc, em vừa nói cái gì?”Hàn Tương Trúc ôm đầu có chút ngượng ngùng, say sưa ngửi mùi trên người cậu, nghe nhịp tim mạnh mẽ của cậu, tâm trạng rối ren suốt hai ngày nay rốt cuộc cũng bớt được phần nào..