Lộc cộc lộc cộc… Tiếng bánh xe từ chiếc vali cũ đang vang lên hòa cùng tiếng bước chân rụt rè, e sợ nhưng cũng đầy dứt khoát của cô gái 17 tuổi. Cô bé đang hướng về ngôi nhà mới của cô. Đó là một ngôi nhà, không phải nói nó như một tòa lâu đài tráng lệ, rộng lớn. Từ nay đây sẽ là nhà cô. Từ từ tiến tới, cô bé run rẩy bấm chuông, bất chợt cánh cửa bật mở, một người phụ nữ trung niên cao, hơi đậm người bước ra với khuôn mặt hiền hậu đang mỉm cười với cô: - Cháu là Diệp Xuân đúng không? Cô bé hơi bất ngờ vì nhưng cũng vui vẻ đáp lại nụ cười đó: - Dạ. Cháu chào bác, cháu là Diệp Xuân. Người phụ nữa kéo cô vào, nhẹ nhàng đỡ chiếc vali của cô: - Ừm, ngoan lắm. Bác là Kim, người giúp việc ở đây. Vừa bước vào ngôi nhà, cô không khỏi ngạc nhiên vì sự to lớn của nó. Cô thầm nghĩ: “ Chậc, thật phung phí, tại sao họ có thể xây ngôi nhà to như thế này chỉ cho 6 “cậu chủ” ở chứ”. Lật đật bước theo bác Kim về phòng mình. Căn phòng không lớn lắm nhưng cũng không phải là nhỏ. Vội vàng cất đồ xong, cô…
Chương 12
Tình Yêu Quý TộcTác giả: Nhung_kut3_tiaraTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLộc cộc lộc cộc… Tiếng bánh xe từ chiếc vali cũ đang vang lên hòa cùng tiếng bước chân rụt rè, e sợ nhưng cũng đầy dứt khoát của cô gái 17 tuổi. Cô bé đang hướng về ngôi nhà mới của cô. Đó là một ngôi nhà, không phải nói nó như một tòa lâu đài tráng lệ, rộng lớn. Từ nay đây sẽ là nhà cô. Từ từ tiến tới, cô bé run rẩy bấm chuông, bất chợt cánh cửa bật mở, một người phụ nữ trung niên cao, hơi đậm người bước ra với khuôn mặt hiền hậu đang mỉm cười với cô: - Cháu là Diệp Xuân đúng không? Cô bé hơi bất ngờ vì nhưng cũng vui vẻ đáp lại nụ cười đó: - Dạ. Cháu chào bác, cháu là Diệp Xuân. Người phụ nữa kéo cô vào, nhẹ nhàng đỡ chiếc vali của cô: - Ừm, ngoan lắm. Bác là Kim, người giúp việc ở đây. Vừa bước vào ngôi nhà, cô không khỏi ngạc nhiên vì sự to lớn của nó. Cô thầm nghĩ: “ Chậc, thật phung phí, tại sao họ có thể xây ngôi nhà to như thế này chỉ cho 6 “cậu chủ” ở chứ”. Lật đật bước theo bác Kim về phòng mình. Căn phòng không lớn lắm nhưng cũng không phải là nhỏ. Vội vàng cất đồ xong, cô… Vừa đạp xe được nửa đoạn đường thì trời bỗng mưa cái rào xuống. May là cô đã kịp trú tạm dưới cái mái hiên của ngôi nhà gần đó nhưng cũng không thể nào tránh toàn bộ đượcVừa đạp xe được nửa đoạn đường thì trời bỗng mưa cái rào xuống. May là cô đã kịp trú tạm dưới cái mái hiên của ngôi nhà gần đó nhưng cũng không thể nào tránh toàn bộ được. Vội lấy chiếc khăn tay từ trong cặp lau qua loa với hy vọng sẽ đỡ ướt và cũng là kiểm tra xem đống tài liệu kia có ướt không. Vừa lau vừa thầm than trời. Mặc dù cô rất thích mưa nhưng không phải là những lúc này >”
Vừa đạp xe được nửa đoạn đường thì trời bỗng mưa cái rào xuống. May là cô đã kịp trú tạm dưới cái mái hiên của ngôi nhà gần đó nhưng cũng không thể nào tránh toàn bộ được
Vừa đạp xe được nửa đoạn đường thì trời bỗng mưa cái rào xuống. May là cô đã kịp trú tạm dưới cái mái hiên của ngôi nhà gần đó nhưng cũng không thể nào tránh toàn bộ được. Vội lấy chiếc khăn tay từ trong cặp lau qua loa với hy vọng sẽ đỡ ướt và cũng là kiểm tra xem đống tài liệu kia có ướt không. Vừa lau vừa thầm than trời. Mặc dù cô rất thích mưa nhưng không phải là những lúc này >”
Tình Yêu Quý TộcTác giả: Nhung_kut3_tiaraTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLộc cộc lộc cộc… Tiếng bánh xe từ chiếc vali cũ đang vang lên hòa cùng tiếng bước chân rụt rè, e sợ nhưng cũng đầy dứt khoát của cô gái 17 tuổi. Cô bé đang hướng về ngôi nhà mới của cô. Đó là một ngôi nhà, không phải nói nó như một tòa lâu đài tráng lệ, rộng lớn. Từ nay đây sẽ là nhà cô. Từ từ tiến tới, cô bé run rẩy bấm chuông, bất chợt cánh cửa bật mở, một người phụ nữ trung niên cao, hơi đậm người bước ra với khuôn mặt hiền hậu đang mỉm cười với cô: - Cháu là Diệp Xuân đúng không? Cô bé hơi bất ngờ vì nhưng cũng vui vẻ đáp lại nụ cười đó: - Dạ. Cháu chào bác, cháu là Diệp Xuân. Người phụ nữa kéo cô vào, nhẹ nhàng đỡ chiếc vali của cô: - Ừm, ngoan lắm. Bác là Kim, người giúp việc ở đây. Vừa bước vào ngôi nhà, cô không khỏi ngạc nhiên vì sự to lớn của nó. Cô thầm nghĩ: “ Chậc, thật phung phí, tại sao họ có thể xây ngôi nhà to như thế này chỉ cho 6 “cậu chủ” ở chứ”. Lật đật bước theo bác Kim về phòng mình. Căn phòng không lớn lắm nhưng cũng không phải là nhỏ. Vội vàng cất đồ xong, cô… Vừa đạp xe được nửa đoạn đường thì trời bỗng mưa cái rào xuống. May là cô đã kịp trú tạm dưới cái mái hiên của ngôi nhà gần đó nhưng cũng không thể nào tránh toàn bộ đượcVừa đạp xe được nửa đoạn đường thì trời bỗng mưa cái rào xuống. May là cô đã kịp trú tạm dưới cái mái hiên của ngôi nhà gần đó nhưng cũng không thể nào tránh toàn bộ được. Vội lấy chiếc khăn tay từ trong cặp lau qua loa với hy vọng sẽ đỡ ướt và cũng là kiểm tra xem đống tài liệu kia có ướt không. Vừa lau vừa thầm than trời. Mặc dù cô rất thích mưa nhưng không phải là những lúc này >”