"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết…
Chương 9
(Quyển 2) Cua Vợ Từ NhỏTác giả: Quỳnh Anh NguyễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết… "Anh đến đón đây" Anh vừa bước ra khỏi xe đang định vẫy tay với cô thì người kia đột ngột chạy lại ôm anh "Anh Lục Phong hôm nay biết me thử vai mà đến à? Em nhớ em có nói với anh đâu?"Cô thấy bên ngoài như vậy trong lòng khó chịu khi thấy hai người ôm nhau mà người con gái kia không ai khác là người vừa thử vai Sở Lộ LộVốn muốn ra ngoài hỏi cho ra lẽ nhưng vì fan vây kín lên cô đi theo Diệp Tử bằng đường khác.Anh ở bên ngoài thấy cô đã nhìn thấy mình nhưng lại bơ đi và đi đường khác khiến anh hoảng hốt bỏ tay của Lộ Lộ ra để chạy đếnLộ Lộ thấy vậy thì giậm chân tức giận, ánh mắt liếc theo hướng anh đang chạy"Lâm An, Lâm An" Đám đông quá nhiều khiến anh không thể chen vào được, mặc dù anh có thể dưới 1 người hơn vạn người đấy nhưng mà đối diên với cô anh lại cảm thấy mình là một người nhỏ nhoi đang ngước về phía cô mà không bao giờ biết cô đối với anh là loại tình cảm gì5 tháng về nước cô vẫn vậy, có khi chỉ là bạn có khi thì cao hơn nhưng cũng chỉ là anh trai nhưng thứ anh muốn không phải cái thân phận anh trai đấy!.Cô nghe thấy một giọng trầm gọi cô tiếng gọi khác hẳn những người khác, cô quay mặt lại muốn nhìn anh nhưng khi cô vừa quay mặt lại thì máy ảnh nháy liên tục, đèn flash cứ thế nháy nháy khiến cô không thể thấy gì và rất nhanh Diệp Tử đã kéo cô điAnh rời khỏi đám đông, ánh mắt cực kì thất vọng, có phải cô né tránh anh không, bình thường anh vẫn đến đón cô mà.Anh mở điện thoại định gọi cho cô thì bị Lộ Lộ cướp máy"Em làm gì vậy?""Em về anh không bất ngờ sao?" Cô ta tươi cười nhìn anhSở Lộ Lộ là một tiểu thư có ba là người trong nước, mẹ là người nước ngoài lên từ nhỏ cô ấy đã sống ở nước ngoài, ba cô ấy cũng là một thương gia có tiếng, hầu như tất cả đều lai bố chỉ có làn da trắng là lai mẹ, nhìn cô ta cũng khá ưa nhìn nhưng đối với anh Lăng Lâm An vẫn là người đẹp nhấtLúc ở nước ngoài, cô ta đã từng cứu anh một mạng, sau cái lần đấy vì anh mà cô ta bị gãy chân phải băng bó đến mấy tháng trời, anh vì như thế lên biết ơn cô ta, cô ta đã khá gần gũi với anh suốt thời gian ở bên nước ngoài.Anh biết cô ta thích anh đã rất nhiều lần tỏ tình với anh nhưng đều bị anh lơ đi và không thèm đái hoài.Lúc anh về nước cô ta vốn đã muốn đi theo nhưng bị ba mẹ ngăn lại vì vậy đến nay mới sang được"Anh! sao vậy?" Cô ta xua xua tay trước mắt anh---------------------
"Anh đến đón đây" Anh vừa bước ra khỏi xe đang định vẫy tay với cô thì người kia đột ngột chạy lại ôm anh "Anh Lục Phong hôm nay biết me thử vai mà đến à? Em nhớ em có nói với anh đâu?"
Cô thấy bên ngoài như vậy trong lòng khó chịu khi thấy hai người ôm nhau mà người con gái kia không ai khác là người vừa thử vai Sở Lộ Lộ
Vốn muốn ra ngoài hỏi cho ra lẽ nhưng vì fan vây kín lên cô đi theo Diệp Tử bằng đường khác.
Anh ở bên ngoài thấy cô đã nhìn thấy mình nhưng lại bơ đi và đi đường khác khiến anh hoảng hốt bỏ tay của Lộ Lộ ra để chạy đến
Lộ Lộ thấy vậy thì giậm chân tức giận, ánh mắt liếc theo hướng anh đang chạy
"Lâm An, Lâm An" Đám đông quá nhiều khiến anh không thể chen vào được, mặc dù anh có thể dưới 1 người hơn vạn người đấy nhưng mà đối diên với cô anh lại cảm thấy mình là một người nhỏ nhoi đang ngước về phía cô mà không bao giờ biết cô đối với anh là loại tình cảm gì
5 tháng về nước cô vẫn vậy, có khi chỉ là bạn có khi thì cao hơn nhưng cũng chỉ là anh trai nhưng thứ anh muốn không phải cái thân phận anh trai đấy!.
Cô nghe thấy một giọng trầm gọi cô tiếng gọi khác hẳn những người khác, cô quay mặt lại muốn nhìn anh nhưng khi cô vừa quay mặt lại thì máy ảnh nháy liên tục, đèn flash cứ thế nháy nháy khiến cô không thể thấy gì và rất nhanh Diệp Tử đã kéo cô đi
Anh rời khỏi đám đông, ánh mắt cực kì thất vọng, có phải cô né tránh anh không, bình thường anh vẫn đến đón cô mà.
Anh mở điện thoại định gọi cho cô thì bị Lộ Lộ cướp máy
"Em làm gì vậy?"
"Em về anh không bất ngờ sao?" Cô ta tươi cười nhìn anh
Sở Lộ Lộ là một tiểu thư có ba là người trong nước, mẹ là người nước ngoài lên từ nhỏ cô ấy đã sống ở nước ngoài, ba cô ấy cũng là một thương gia có tiếng, hầu như tất cả đều lai bố chỉ có làn da trắng là lai mẹ, nhìn cô ta cũng khá ưa nhìn nhưng đối với anh Lăng Lâm An vẫn là người đẹp nhất
Lúc ở nước ngoài, cô ta đã từng cứu anh một mạng, sau cái lần đấy vì anh mà cô ta bị gãy chân phải băng bó đến mấy tháng trời, anh vì như thế lên biết ơn cô ta, cô ta đã khá gần gũi với anh suốt thời gian ở bên nước ngoài.
Anh biết cô ta thích anh đã rất nhiều lần tỏ tình với anh nhưng đều bị anh lơ đi và không thèm đái hoài.
Lúc anh về nước cô ta vốn đã muốn đi theo nhưng bị ba mẹ ngăn lại vì vậy đến nay mới sang được
"Anh! sao vậy?" Cô ta xua xua tay trước mắt anh
---------------------
(Quyển 2) Cua Vợ Từ NhỏTác giả: Quỳnh Anh NguyễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết… "Anh đến đón đây" Anh vừa bước ra khỏi xe đang định vẫy tay với cô thì người kia đột ngột chạy lại ôm anh "Anh Lục Phong hôm nay biết me thử vai mà đến à? Em nhớ em có nói với anh đâu?"Cô thấy bên ngoài như vậy trong lòng khó chịu khi thấy hai người ôm nhau mà người con gái kia không ai khác là người vừa thử vai Sở Lộ LộVốn muốn ra ngoài hỏi cho ra lẽ nhưng vì fan vây kín lên cô đi theo Diệp Tử bằng đường khác.Anh ở bên ngoài thấy cô đã nhìn thấy mình nhưng lại bơ đi và đi đường khác khiến anh hoảng hốt bỏ tay của Lộ Lộ ra để chạy đếnLộ Lộ thấy vậy thì giậm chân tức giận, ánh mắt liếc theo hướng anh đang chạy"Lâm An, Lâm An" Đám đông quá nhiều khiến anh không thể chen vào được, mặc dù anh có thể dưới 1 người hơn vạn người đấy nhưng mà đối diên với cô anh lại cảm thấy mình là một người nhỏ nhoi đang ngước về phía cô mà không bao giờ biết cô đối với anh là loại tình cảm gì5 tháng về nước cô vẫn vậy, có khi chỉ là bạn có khi thì cao hơn nhưng cũng chỉ là anh trai nhưng thứ anh muốn không phải cái thân phận anh trai đấy!.Cô nghe thấy một giọng trầm gọi cô tiếng gọi khác hẳn những người khác, cô quay mặt lại muốn nhìn anh nhưng khi cô vừa quay mặt lại thì máy ảnh nháy liên tục, đèn flash cứ thế nháy nháy khiến cô không thể thấy gì và rất nhanh Diệp Tử đã kéo cô điAnh rời khỏi đám đông, ánh mắt cực kì thất vọng, có phải cô né tránh anh không, bình thường anh vẫn đến đón cô mà.Anh mở điện thoại định gọi cho cô thì bị Lộ Lộ cướp máy"Em làm gì vậy?""Em về anh không bất ngờ sao?" Cô ta tươi cười nhìn anhSở Lộ Lộ là một tiểu thư có ba là người trong nước, mẹ là người nước ngoài lên từ nhỏ cô ấy đã sống ở nước ngoài, ba cô ấy cũng là một thương gia có tiếng, hầu như tất cả đều lai bố chỉ có làn da trắng là lai mẹ, nhìn cô ta cũng khá ưa nhìn nhưng đối với anh Lăng Lâm An vẫn là người đẹp nhấtLúc ở nước ngoài, cô ta đã từng cứu anh một mạng, sau cái lần đấy vì anh mà cô ta bị gãy chân phải băng bó đến mấy tháng trời, anh vì như thế lên biết ơn cô ta, cô ta đã khá gần gũi với anh suốt thời gian ở bên nước ngoài.Anh biết cô ta thích anh đã rất nhiều lần tỏ tình với anh nhưng đều bị anh lơ đi và không thèm đái hoài.Lúc anh về nước cô ta vốn đã muốn đi theo nhưng bị ba mẹ ngăn lại vì vậy đến nay mới sang được"Anh! sao vậy?" Cô ta xua xua tay trước mắt anh---------------------