"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết…
Chương 12
(Quyển 2) Cua Vợ Từ NhỏTác giả: Quỳnh Anh NguyễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết… Lộ Lộ cứng họng không biết nên nói gì nữa cho đúng, cô ta ngớ người ra khiến Lục Thư khó chịu "Trả lời nhanh lênCô ta thấy tình hình không ổn liền quay qua giật lấy tay anh nói "Anh ~"Nhiên Nhiên khoanh tay đứng nhìn, ánh ánh mắt cứ liếc cô ta liên tục, chưa thấy cái loại con gái nào mà ph*ng đ*ng như cô ta, cả gia đình ở nước ngoài nhất quyết về nước theo tri.Bây giờ lại một mình qua nhà con trai ngủ, đúng là cái thứ không có liêm sỉ."Không nói nhiều, mời cô về cho" Nhiên Nhiên nói rồi đi tới đẩy cô ta ra ngoài nhưng cô ta nhất quyết bám chặt lấy tay anh "Lục Phong ~" Cô ta giỡn dẹo gọi.Lục Thư khó chịu móc móc lỗ tai lain tiến đến chỗ cô ta cầm lấy tóc cô ta kéo "Cút! Mẹ mày cay mày từ nãy rồi đấy"Lục Thư vừa chửi vừa kéo cô ta ra ngoài nhưng chỉ vừa kéo được một tí thì bị anh đẩy ra "Em làm cái gì đấy?" Anh tức giận mắng Lục Thư."Làm cái gì không nhìn thấy sao?" Lục Thư cũng không kém cạnh trợn ngược mắt lên quát lại anh.Đúng là Lục Thư từ nhỏ đã có cái tính đanh đá, đầu gấu y như con trai không hề giống cả ba lẫn mẹ một chút gì, còn hay chửi bậy nữa.Lộ Lộ bị một màn như vậy thì khóc sùi sụt núp ở sau lưng anh, cô ta tức chứ muốn đánh Lục Thư chứ nhưng nếu đánh trực tiếp thì không đánh lại chắc chỉ đành vận dụng cái đầu óc mưu mô mà Lộ Lộ đã sẵn có để tiễn biệt Lục Thư thôi.Hai anh em mắng nhau một trận ầm ĩ anh không chịu được liền véo tai Lục Thư khiến cô kêu lên "Ở trong phòng kiểm điểm cho anh""Anh làm cái gì đấy?" Đúng lúc này Lâm An chạy vào đẩy anh ra và che chắn cho Lục Thư.[! ]Quay lại thời gian lúc cô về nhà vì quá buồn chán mà lại nghĩ đến anh và cô gái kia khiến cô không tài nào ngủ hay ăn được gì vậy lên cô quyết định về nhà bố mẹ mà nhà bố mẹ cô thì ở ngay cạnh nhà anh mặc dù không muốn chạm mặt đâu nhưng lại muốn gặp bố mẹ lên chỉ cầu phật không gập anh vậy mà!.Cả nhà cô đã đi ngủ rồi, ba Lăng và Mẹ Lâm ngủ hết cả cô thì ngồi xem ti vi lại nghe thấy tiếng ở bên ngoài nhận thấy rằng nhà anh đang xích mích định không quan tâm cơ nhưng tiếng cãi nhau lại càng to và cô nghe thấy tiếng chửi "Cút, mẹ mày cay mày từ nãy rồi đấy" Thế nên cô mới qua xem thế nào thì thấy cảnh này.------------------------------
Lộ Lộ cứng họng không biết nên nói gì nữa cho đúng, cô ta ngớ người ra khiến Lục Thư khó chịu "Trả lời nhanh lên
Cô ta thấy tình hình không ổn liền quay qua giật lấy tay anh nói "Anh ~"
Nhiên Nhiên khoanh tay đứng nhìn, ánh ánh mắt cứ liếc cô ta liên tục, chưa thấy cái loại con gái nào mà ph*ng đ*ng như cô ta, cả gia đình ở nước ngoài nhất quyết về nước theo tri.
Bây giờ lại một mình qua nhà con trai ngủ, đúng là cái thứ không có liêm sỉ.
"Không nói nhiều, mời cô về cho" Nhiên Nhiên nói rồi đi tới đẩy cô ta ra ngoài nhưng cô ta nhất quyết bám chặt lấy tay anh "Lục Phong ~" Cô ta giỡn dẹo gọi.
Lục Thư khó chịu móc móc lỗ tai lain tiến đến chỗ cô ta cầm lấy tóc cô ta kéo "Cút! Mẹ mày cay mày từ nãy rồi đấy"
Lục Thư vừa chửi vừa kéo cô ta ra ngoài nhưng chỉ vừa kéo được một tí thì bị anh đẩy ra "Em làm cái gì đấy?" Anh tức giận mắng Lục Thư.
"Làm cái gì không nhìn thấy sao?" Lục Thư cũng không kém cạnh trợn ngược mắt lên quát lại anh.
Đúng là Lục Thư từ nhỏ đã có cái tính đanh đá, đầu gấu y như con trai không hề giống cả ba lẫn mẹ một chút gì, còn hay chửi bậy nữa.
Lộ Lộ bị một màn như vậy thì khóc sùi sụt núp ở sau lưng anh, cô ta tức chứ muốn đánh Lục Thư chứ nhưng nếu đánh trực tiếp thì không đánh lại chắc chỉ đành vận dụng cái đầu óc mưu mô mà Lộ Lộ đã sẵn có để tiễn biệt Lục Thư thôi.
Hai anh em mắng nhau một trận ầm ĩ anh không chịu được liền véo tai Lục Thư khiến cô kêu lên "Ở trong phòng kiểm điểm cho anh"
"Anh làm cái gì đấy?" Đúng lúc này Lâm An chạy vào đẩy anh ra và che chắn cho Lục Thư.
[! ]
Quay lại thời gian lúc cô về nhà vì quá buồn chán mà lại nghĩ đến anh và cô gái kia khiến cô không tài nào ngủ hay ăn được gì vậy lên cô quyết định về nhà bố mẹ mà nhà bố mẹ cô thì ở ngay cạnh nhà anh mặc dù không muốn chạm mặt đâu nhưng lại muốn gặp bố mẹ lên chỉ cầu phật không gập anh vậy mà!.
Cả nhà cô đã đi ngủ rồi, ba Lăng và Mẹ Lâm ngủ hết cả cô thì ngồi xem ti vi lại nghe thấy tiếng ở bên ngoài nhận thấy rằng nhà anh đang xích mích định không quan tâm cơ nhưng tiếng cãi nhau lại càng to và cô nghe thấy tiếng chửi "Cút, mẹ mày cay mày từ nãy rồi đấy" Thế nên cô mới qua xem thế nào thì thấy cảnh này.
------------------------------
(Quyển 2) Cua Vợ Từ NhỏTác giả: Quỳnh Anh NguyễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết… Lộ Lộ cứng họng không biết nên nói gì nữa cho đúng, cô ta ngớ người ra khiến Lục Thư khó chịu "Trả lời nhanh lênCô ta thấy tình hình không ổn liền quay qua giật lấy tay anh nói "Anh ~"Nhiên Nhiên khoanh tay đứng nhìn, ánh ánh mắt cứ liếc cô ta liên tục, chưa thấy cái loại con gái nào mà ph*ng đ*ng như cô ta, cả gia đình ở nước ngoài nhất quyết về nước theo tri.Bây giờ lại một mình qua nhà con trai ngủ, đúng là cái thứ không có liêm sỉ."Không nói nhiều, mời cô về cho" Nhiên Nhiên nói rồi đi tới đẩy cô ta ra ngoài nhưng cô ta nhất quyết bám chặt lấy tay anh "Lục Phong ~" Cô ta giỡn dẹo gọi.Lục Thư khó chịu móc móc lỗ tai lain tiến đến chỗ cô ta cầm lấy tóc cô ta kéo "Cút! Mẹ mày cay mày từ nãy rồi đấy"Lục Thư vừa chửi vừa kéo cô ta ra ngoài nhưng chỉ vừa kéo được một tí thì bị anh đẩy ra "Em làm cái gì đấy?" Anh tức giận mắng Lục Thư."Làm cái gì không nhìn thấy sao?" Lục Thư cũng không kém cạnh trợn ngược mắt lên quát lại anh.Đúng là Lục Thư từ nhỏ đã có cái tính đanh đá, đầu gấu y như con trai không hề giống cả ba lẫn mẹ một chút gì, còn hay chửi bậy nữa.Lộ Lộ bị một màn như vậy thì khóc sùi sụt núp ở sau lưng anh, cô ta tức chứ muốn đánh Lục Thư chứ nhưng nếu đánh trực tiếp thì không đánh lại chắc chỉ đành vận dụng cái đầu óc mưu mô mà Lộ Lộ đã sẵn có để tiễn biệt Lục Thư thôi.Hai anh em mắng nhau một trận ầm ĩ anh không chịu được liền véo tai Lục Thư khiến cô kêu lên "Ở trong phòng kiểm điểm cho anh""Anh làm cái gì đấy?" Đúng lúc này Lâm An chạy vào đẩy anh ra và che chắn cho Lục Thư.[! ]Quay lại thời gian lúc cô về nhà vì quá buồn chán mà lại nghĩ đến anh và cô gái kia khiến cô không tài nào ngủ hay ăn được gì vậy lên cô quyết định về nhà bố mẹ mà nhà bố mẹ cô thì ở ngay cạnh nhà anh mặc dù không muốn chạm mặt đâu nhưng lại muốn gặp bố mẹ lên chỉ cầu phật không gập anh vậy mà!.Cả nhà cô đã đi ngủ rồi, ba Lăng và Mẹ Lâm ngủ hết cả cô thì ngồi xem ti vi lại nghe thấy tiếng ở bên ngoài nhận thấy rằng nhà anh đang xích mích định không quan tâm cơ nhưng tiếng cãi nhau lại càng to và cô nghe thấy tiếng chửi "Cút, mẹ mày cay mày từ nãy rồi đấy" Thế nên cô mới qua xem thế nào thì thấy cảnh này.------------------------------