"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết…
Chương 19
(Quyển 2) Cua Vợ Từ NhỏTác giả: Quỳnh Anh NguyễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết… "King coong"Cô nghe thấy tiếng chuông thì khó cịu nhíu mày, sao vừa mới nằm một nát mà đã có người tới làm phiền thế này.Đúng là đen đủi hết chỗ nói.Cô cố gắng lê lết tấm thân mệt mỏi dậy và bước những bước chân chậm chạp tiến tới cửa.Cô nhìn qua cái ống nhòm thấy một cô nhân viên liền mở chốt cửa.Cô vừa mở chốt cửa thì cô nhân viên đó cúi xuống chào cô và đưa cho cô một mảnh giấy nhỏ nói "Có một anh chàng gửi cái này cho cô"Cô gật đầu cảm ơn rồi bước vào phòng "Sao fans lại biết phòng của mình ở đây nhỉ, sớm muốn cũng bị lộ" Cô mở tờ giấy ra và đọc "Xuống đây, anh chờ em" Nhìn xuống bên dưới thì là một hình vẽ con sói.Vừa nhìn là cô nhận ra ngay.Cô vội vội vàng vàng mở vali lấy quần áo và thêm cái mũ, cái kính nữa.Hoàn tất, cô phải mặc giống một người thật bình thường.Cô mặc một cái áo sơ mi tráng thêm cái quần dài rộng và cả cái tai mèo màu hồng.Cô chạy vội vội vàng vàng xuống.Vừa xuống đến tầng 1 cô bỗng dừng lại "Chắc không phải anh ấy nhờ mình gửi cái gì cho Lộ Lộ không đây?" Cô ngó ra ngoài nhìn thấy anh đang đưa tay lên xem đồng hồ chắc là đợi cô lâu lắm rồi, đang định bước ra ngoài thì có người vỗ vai cô từ đằng sau."Chị, không về phòng nghỉ mà lấp ló ở đây làm gì?" Không ai khác chính là Sở Lộ Lộ.Cô ta cứ như là ma ám cô không buông vậy, đúng là đáng sợ.Lộ Lộ ngó ra ngoài nhìn thấy anh thì gạt Lâm An sang một bên chạy ra"Aaa, anh Lục Phong" Lộ Lộ cô ta không quan tâm gì đến hình tượng mà xông thẳng ra ôm lấy anh.Mấy cô tiếp tân ở đấy bất ngờ "Không ngờ anh ấy có bạn gái rồi""Nhìn cô ấy cũng xinh thật""Cô gái đó cũng sướng thật đấy""Nhưng xem thái độ của anh ấy đối với bạn gái kìa...có chút....""Sao lại là cô?" Anh đẩy cô ta ra phủi phủi hai cánh tay hỏi, tâm trạng anh đang rất khó chịu.Người muốn gặp thì không thấy đâu, người không muốn gặp thì cứ liên tục xuất hiện thế không biết.Lộ Lộ thấy anh nói thế thì ra vẻ giận dỗi nói "Sao anh lại nói như vậy, chẳng phải anh gọi điện cho em hỏi em ở đâu sao, em cũng đoán là anh tới tìm em, vậy mà không gọi điện cho em trước" Cô ả là đang cô ý, Lộ Lộ cố tình nhìn về phía cô thì thấy Lâm An khuôn mặt đã buồn bã hẳn, hai mắt chớp chớp nhìn.-------------------------------
"King coong"
Cô nghe thấy tiếng chuông thì khó cịu nhíu mày, sao vừa mới nằm một nát mà đã có người tới làm phiền thế này.
Đúng là đen đủi hết chỗ nói.
Cô cố gắng lê lết tấm thân mệt mỏi dậy và bước những bước chân chậm chạp tiến tới cửa.
Cô nhìn qua cái ống nhòm thấy một cô nhân viên liền mở chốt cửa.
Cô vừa mở chốt cửa thì cô nhân viên đó cúi xuống chào cô và đưa cho cô một mảnh giấy nhỏ nói "Có một anh chàng gửi cái này cho cô"
Cô gật đầu cảm ơn rồi bước vào phòng "Sao fans lại biết phòng của mình ở đây nhỉ, sớm muốn cũng bị lộ" Cô mở tờ giấy ra và đọc "Xuống đây, anh chờ em" Nhìn xuống bên dưới thì là một hình vẽ con sói.
Vừa nhìn là cô nhận ra ngay.
Cô vội vội vàng vàng mở vali lấy quần áo và thêm cái mũ, cái kính nữa.
Hoàn tất, cô phải mặc giống một người thật bình thường.
Cô mặc một cái áo sơ mi tráng thêm cái quần dài rộng và cả cái tai mèo màu hồng.
Cô chạy vội vội vàng vàng xuống.
Vừa xuống đến tầng 1 cô bỗng dừng lại "Chắc không phải anh ấy nhờ mình gửi cái gì cho Lộ Lộ không đây?" Cô ngó ra ngoài nhìn thấy anh đang đưa tay lên xem đồng hồ chắc là đợi cô lâu lắm rồi, đang định bước ra ngoài thì có người vỗ vai cô từ đằng sau.
"Chị, không về phòng nghỉ mà lấp ló ở đây làm gì?" Không ai khác chính là Sở Lộ Lộ.
Cô ta cứ như là ma ám cô không buông vậy, đúng là đáng sợ.
Lộ Lộ ngó ra ngoài nhìn thấy anh thì gạt Lâm An sang một bên chạy ra
"Aaa, anh Lục Phong" Lộ Lộ cô ta không quan tâm gì đến hình tượng mà xông thẳng ra ôm lấy anh.
Mấy cô tiếp tân ở đấy bất ngờ "Không ngờ anh ấy có bạn gái rồi"
"Nhìn cô ấy cũng xinh thật"
"Cô gái đó cũng sướng thật đấy"
"Nhưng xem thái độ của anh ấy đối với bạn gái kìa...có chút...."
"Sao lại là cô?" Anh đẩy cô ta ra phủi phủi hai cánh tay hỏi, tâm trạng anh đang rất khó chịu.
Người muốn gặp thì không thấy đâu, người không muốn gặp thì cứ liên tục xuất hiện thế không biết.
Lộ Lộ thấy anh nói thế thì ra vẻ giận dỗi nói "Sao anh lại nói như vậy, chẳng phải anh gọi điện cho em hỏi em ở đâu sao, em cũng đoán là anh tới tìm em, vậy mà không gọi điện cho em trước" Cô ả là đang cô ý, Lộ Lộ cố tình nhìn về phía cô thì thấy Lâm An khuôn mặt đã buồn bã hẳn, hai mắt chớp chớp nhìn.
-------------------------------
(Quyển 2) Cua Vợ Từ NhỏTác giả: Quỳnh Anh NguyễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết… "King coong"Cô nghe thấy tiếng chuông thì khó cịu nhíu mày, sao vừa mới nằm một nát mà đã có người tới làm phiền thế này.Đúng là đen đủi hết chỗ nói.Cô cố gắng lê lết tấm thân mệt mỏi dậy và bước những bước chân chậm chạp tiến tới cửa.Cô nhìn qua cái ống nhòm thấy một cô nhân viên liền mở chốt cửa.Cô vừa mở chốt cửa thì cô nhân viên đó cúi xuống chào cô và đưa cho cô một mảnh giấy nhỏ nói "Có một anh chàng gửi cái này cho cô"Cô gật đầu cảm ơn rồi bước vào phòng "Sao fans lại biết phòng của mình ở đây nhỉ, sớm muốn cũng bị lộ" Cô mở tờ giấy ra và đọc "Xuống đây, anh chờ em" Nhìn xuống bên dưới thì là một hình vẽ con sói.Vừa nhìn là cô nhận ra ngay.Cô vội vội vàng vàng mở vali lấy quần áo và thêm cái mũ, cái kính nữa.Hoàn tất, cô phải mặc giống một người thật bình thường.Cô mặc một cái áo sơ mi tráng thêm cái quần dài rộng và cả cái tai mèo màu hồng.Cô chạy vội vội vàng vàng xuống.Vừa xuống đến tầng 1 cô bỗng dừng lại "Chắc không phải anh ấy nhờ mình gửi cái gì cho Lộ Lộ không đây?" Cô ngó ra ngoài nhìn thấy anh đang đưa tay lên xem đồng hồ chắc là đợi cô lâu lắm rồi, đang định bước ra ngoài thì có người vỗ vai cô từ đằng sau."Chị, không về phòng nghỉ mà lấp ló ở đây làm gì?" Không ai khác chính là Sở Lộ Lộ.Cô ta cứ như là ma ám cô không buông vậy, đúng là đáng sợ.Lộ Lộ ngó ra ngoài nhìn thấy anh thì gạt Lâm An sang một bên chạy ra"Aaa, anh Lục Phong" Lộ Lộ cô ta không quan tâm gì đến hình tượng mà xông thẳng ra ôm lấy anh.Mấy cô tiếp tân ở đấy bất ngờ "Không ngờ anh ấy có bạn gái rồi""Nhìn cô ấy cũng xinh thật""Cô gái đó cũng sướng thật đấy""Nhưng xem thái độ của anh ấy đối với bạn gái kìa...có chút....""Sao lại là cô?" Anh đẩy cô ta ra phủi phủi hai cánh tay hỏi, tâm trạng anh đang rất khó chịu.Người muốn gặp thì không thấy đâu, người không muốn gặp thì cứ liên tục xuất hiện thế không biết.Lộ Lộ thấy anh nói thế thì ra vẻ giận dỗi nói "Sao anh lại nói như vậy, chẳng phải anh gọi điện cho em hỏi em ở đâu sao, em cũng đoán là anh tới tìm em, vậy mà không gọi điện cho em trước" Cô ả là đang cô ý, Lộ Lộ cố tình nhìn về phía cô thì thấy Lâm An khuôn mặt đã buồn bã hẳn, hai mắt chớp chớp nhìn.-------------------------------