"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết…

Chương 26

(Quyển 2) Cua Vợ Từ NhỏTác giả: Quỳnh Anh NguyễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết… Hôm sau tất cả mọi người dậy sớm để đến phim trường đọc kịch bản cũng như là làm quen với các bạn diễn của mình.Lâm An thức dậy thì mặc một chiếc áo màu đen cộc và một cái quần bò dài sơ vin vào, đeo thêm một đôi giày trắng nữa.Mọi người tập hợp và đến phim trường.Khi tất cả mọi người lên xe thì bỗng nhiên một bóng người đứng ở trong khách sạn nhìn ra hướng chiếc xe của đoàn làm phim, cánh tay làm động tác "Cố lên" Rồi nhìn ra ngoài.Tất cả mọi người trong xe đều nhìn thấy, Lâm An cũng nhận ra bóng dáng đó, Hàn Lục Phong chứ còn ai vào đây.Nhưng mà ngay khi anh làm động tác đó xong thì tất cả mọi người đều xôn xao có một anh chàng đẹp trai, nhà giàu đang nhìn về hướng này, ngay khi chưa xác định được nữ chính của anh chàng ấy thì một giọng nói tự nhận cất lên."Thấy không? Là người mà gọi điện cho tôi đó" Lộ Lộ vui vẻ hò reo lên khiến ai lấy đều nghe được."Đó thật sự là bạn trai của cô sao?" Mấy cô nữ diễn viên khác hỏi.Lộ Lộ hơi lúng túng một tí rồi nói "Cứ coi là vậy đi""Bạn trai của cô sao?" Tự nhiên đạo diễn tiến tới chỗ của Lộ lộ hỏi rồi ông tiếp tục nói "Cậu ta hôm qua đến tìm tôi thương lượng và đầu tư cho chúng ta đấy, là Hàn Lục Phong""Oa, bạn trai cô là Hàn Lục Phong sao, đây hình như là con trai của Hàn Lãnh, ông hoàng lắm giữ nền kinh tế của cả đất nước""Sớm muộn gì số tài sản của Hàn Lãnh chả thuộc về Hàn Lục Phong, Lộ Lộ cậu đúng là may mắn"Mọi người thi nhau reo hò nhưng Lâm An thì ngược lại, cô trầm lặng nhìn qua cửa kính về hướng của anh, anh vẫn là ánh mắt đó nhìn thẳng về phía cô nhưng cô không chắc nữa, nơi anh đứng quá xa khiến cô không xác định được anh đang muốn nhìn ai cả.Cô im lặng quay mặt ra chỗ khác.Sắc mặt của Lục Phong trầm hẳn khi thấy cô không quan tâm đến anh mà quay mặt đi một nơi khác, cách anh thể hiện tình cảm không rõ ràng thế sao.Anh đã bám đến tận đây với cô, ở ngay cạnh phòng của cô, chẳng lẽ cô lại cho rằng mọi thứ anh làm chỉ là trùng hợp?[...]"Đến nơi rồi mọi người mau xuống đi, cẩn thận"Diệp Tử "Sao nay chị thấy sắc mặt em kém quá vậy?"Lâm An gượng cười "Không có gì đâu chị"Diệp Tử kéo cô đến một bóng râm mà đưa nước non cho cô trước "Này, bồi bô tinh thần đấy, đừng để mấy chuyện trần gian ảnh hưởng đến tâm trạng""Trần gian gì chứ?" Lăng Lâm An bật cười.Lộ Lộ bước từ xa đi ngang qua cô không quên ném cho cô một cái nhìn đầu khinh bỉ, Lâm An cũng không kém cạnh cô ném vào mặt cô ta ánh mắt thách thức.----------------------------

Hôm sau tất cả mọi người dậy sớm để đến phim trường đọc kịch bản cũng như là làm quen với các bạn diễn của mình.

Lâm An thức dậy thì mặc một chiếc áo màu đen cộc và một cái quần bò dài sơ vin vào, đeo thêm một đôi giày trắng nữa.

Mọi người tập hợp và đến phim trường.

Khi tất cả mọi người lên xe thì bỗng nhiên một bóng người đứng ở trong khách sạn nhìn ra hướng chiếc xe của đoàn làm phim, cánh tay làm động tác "Cố lên" Rồi nhìn ra ngoài.

Tất cả mọi người trong xe đều nhìn thấy, Lâm An cũng nhận ra bóng dáng đó, Hàn Lục Phong chứ còn ai vào đây.

Nhưng mà ngay khi anh làm động tác đó xong thì tất cả mọi người đều xôn xao có một anh chàng đẹp trai, nhà giàu đang nhìn về hướng này, ngay khi chưa xác định được nữ chính của anh chàng ấy thì một giọng nói tự nhận cất lên.

"Thấy không? Là người mà gọi điện cho tôi đó" Lộ Lộ vui vẻ hò reo lên khiến ai lấy đều nghe được.

"Đó thật sự là bạn trai của cô sao?" Mấy cô nữ diễn viên khác hỏi.

Lộ Lộ hơi lúng túng một tí rồi nói "Cứ coi là vậy đi"

"Bạn trai của cô sao?" Tự nhiên đạo diễn tiến tới chỗ của Lộ lộ hỏi rồi ông tiếp tục nói "Cậu ta hôm qua đến tìm tôi thương lượng và đầu tư cho chúng ta đấy, là Hàn Lục Phong"

"Oa, bạn trai cô là Hàn Lục Phong sao, đây hình như là con trai của Hàn Lãnh, ông hoàng lắm giữ nền kinh tế của cả đất nước"

"Sớm muộn gì số tài sản của Hàn Lãnh chả thuộc về Hàn Lục Phong, Lộ Lộ cậu đúng là may mắn"

Mọi người thi nhau reo hò nhưng Lâm An thì ngược lại, cô trầm lặng nhìn qua cửa kính về hướng của anh, anh vẫn là ánh mắt đó nhìn thẳng về phía cô nhưng cô không chắc nữa, nơi anh đứng quá xa khiến cô không xác định được anh đang muốn nhìn ai cả.

Cô im lặng quay mặt ra chỗ khác.

Sắc mặt của Lục Phong trầm hẳn khi thấy cô không quan tâm đến anh mà quay mặt đi một nơi khác, cách anh thể hiện tình cảm không rõ ràng thế sao.

Anh đã bám đến tận đây với cô, ở ngay cạnh phòng của cô, chẳng lẽ cô lại cho rằng mọi thứ anh làm chỉ là trùng hợp?

[...]

"Đến nơi rồi mọi người mau xuống đi, cẩn thận"

Diệp Tử "Sao nay chị thấy sắc mặt em kém quá vậy?"

Lâm An gượng cười "Không có gì đâu chị"

Diệp Tử kéo cô đến một bóng râm mà đưa nước non cho cô trước "Này, bồi bô tinh thần đấy, đừng để mấy chuyện trần gian ảnh hưởng đến tâm trạng"

"Trần gian gì chứ?" Lăng Lâm An bật cười.

Lộ Lộ bước từ xa đi ngang qua cô không quên ném cho cô một cái nhìn đầu khinh bỉ, Lâm An cũng không kém cạnh cô ném vào mặt cô ta ánh mắt thách thức.

----------------------------

(Quyển 2) Cua Vợ Từ NhỏTác giả: Quỳnh Anh NguyễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết… Hôm sau tất cả mọi người dậy sớm để đến phim trường đọc kịch bản cũng như là làm quen với các bạn diễn của mình.Lâm An thức dậy thì mặc một chiếc áo màu đen cộc và một cái quần bò dài sơ vin vào, đeo thêm một đôi giày trắng nữa.Mọi người tập hợp và đến phim trường.Khi tất cả mọi người lên xe thì bỗng nhiên một bóng người đứng ở trong khách sạn nhìn ra hướng chiếc xe của đoàn làm phim, cánh tay làm động tác "Cố lên" Rồi nhìn ra ngoài.Tất cả mọi người trong xe đều nhìn thấy, Lâm An cũng nhận ra bóng dáng đó, Hàn Lục Phong chứ còn ai vào đây.Nhưng mà ngay khi anh làm động tác đó xong thì tất cả mọi người đều xôn xao có một anh chàng đẹp trai, nhà giàu đang nhìn về hướng này, ngay khi chưa xác định được nữ chính của anh chàng ấy thì một giọng nói tự nhận cất lên."Thấy không? Là người mà gọi điện cho tôi đó" Lộ Lộ vui vẻ hò reo lên khiến ai lấy đều nghe được."Đó thật sự là bạn trai của cô sao?" Mấy cô nữ diễn viên khác hỏi.Lộ Lộ hơi lúng túng một tí rồi nói "Cứ coi là vậy đi""Bạn trai của cô sao?" Tự nhiên đạo diễn tiến tới chỗ của Lộ lộ hỏi rồi ông tiếp tục nói "Cậu ta hôm qua đến tìm tôi thương lượng và đầu tư cho chúng ta đấy, là Hàn Lục Phong""Oa, bạn trai cô là Hàn Lục Phong sao, đây hình như là con trai của Hàn Lãnh, ông hoàng lắm giữ nền kinh tế của cả đất nước""Sớm muộn gì số tài sản của Hàn Lãnh chả thuộc về Hàn Lục Phong, Lộ Lộ cậu đúng là may mắn"Mọi người thi nhau reo hò nhưng Lâm An thì ngược lại, cô trầm lặng nhìn qua cửa kính về hướng của anh, anh vẫn là ánh mắt đó nhìn thẳng về phía cô nhưng cô không chắc nữa, nơi anh đứng quá xa khiến cô không xác định được anh đang muốn nhìn ai cả.Cô im lặng quay mặt ra chỗ khác.Sắc mặt của Lục Phong trầm hẳn khi thấy cô không quan tâm đến anh mà quay mặt đi một nơi khác, cách anh thể hiện tình cảm không rõ ràng thế sao.Anh đã bám đến tận đây với cô, ở ngay cạnh phòng của cô, chẳng lẽ cô lại cho rằng mọi thứ anh làm chỉ là trùng hợp?[...]"Đến nơi rồi mọi người mau xuống đi, cẩn thận"Diệp Tử "Sao nay chị thấy sắc mặt em kém quá vậy?"Lâm An gượng cười "Không có gì đâu chị"Diệp Tử kéo cô đến một bóng râm mà đưa nước non cho cô trước "Này, bồi bô tinh thần đấy, đừng để mấy chuyện trần gian ảnh hưởng đến tâm trạng""Trần gian gì chứ?" Lăng Lâm An bật cười.Lộ Lộ bước từ xa đi ngang qua cô không quên ném cho cô một cái nhìn đầu khinh bỉ, Lâm An cũng không kém cạnh cô ném vào mặt cô ta ánh mắt thách thức.----------------------------

Chương 26