Tác giả:

Ban đêm, Los Angeles Tại một quán bar nào đó. "Con mịa nó, vì cái vẹo gì mà bà lại phải về nước chứ, ở đây không tốt sao, lại còn cái gì mà hôn ước với cả kết hôn chứ?" Nam nhân tóc đỏ càu nhàu, đem ly rượu trước mặt uống cạn. "Bớt nói đi, cậu không nói không ai bảo cậu câm đâu" Cô gái bên cạnh lên tiếng. "Cmn, tôi không nói thì ai nói đây, chả nhẽ là cái đồ điên cậu"Nam nhân vẻ mặt trở nên khó coi. " Cậu.." "ĐỦ RỒI"Một giọng nói lạnh lùng cất lên"Nháo đủ chưa?" Giọng nói này làm đôi nam nữ lạnh gáy. "Hic, Tiểu Tinh...cậu xem...lời A Phóng nói cũng không sai, chẳng nhẽ cậu định bỏ mặc Bạch Lan Minh sao?"Nữ nhân e dè. "Ai nói..tôi sẽ bỏ Bạch Lan Minh? Là tôi? Hay là các người?" "Không..không có, không ai nói cả, là chúng tôi tự mình suy diễn, cậu vạn lần đừng có tức giận a"Nữ nhân có chút run rẩy. Đường Tinh cười nhạt "Ha, chẳng qua chỉ là một cuộc liên hôn chính trị, đâu đáng để tôi bận tâm chứ" "Vậy thì tại sao?" Lục Phóng chau mày "Chẳng lẽ...có liên quan tới người đó?" Đường Tinh…

Chương 186

Sở Tổng, Xin Hãy Tránh Đường!Tác giả: Tiểu Địch NhiTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBan đêm, Los Angeles Tại một quán bar nào đó. "Con mịa nó, vì cái vẹo gì mà bà lại phải về nước chứ, ở đây không tốt sao, lại còn cái gì mà hôn ước với cả kết hôn chứ?" Nam nhân tóc đỏ càu nhàu, đem ly rượu trước mặt uống cạn. "Bớt nói đi, cậu không nói không ai bảo cậu câm đâu" Cô gái bên cạnh lên tiếng. "Cmn, tôi không nói thì ai nói đây, chả nhẽ là cái đồ điên cậu"Nam nhân vẻ mặt trở nên khó coi. " Cậu.." "ĐỦ RỒI"Một giọng nói lạnh lùng cất lên"Nháo đủ chưa?" Giọng nói này làm đôi nam nữ lạnh gáy. "Hic, Tiểu Tinh...cậu xem...lời A Phóng nói cũng không sai, chẳng nhẽ cậu định bỏ mặc Bạch Lan Minh sao?"Nữ nhân e dè. "Ai nói..tôi sẽ bỏ Bạch Lan Minh? Là tôi? Hay là các người?" "Không..không có, không ai nói cả, là chúng tôi tự mình suy diễn, cậu vạn lần đừng có tức giận a"Nữ nhân có chút run rẩy. Đường Tinh cười nhạt "Ha, chẳng qua chỉ là một cuộc liên hôn chính trị, đâu đáng để tôi bận tâm chứ" "Vậy thì tại sao?" Lục Phóng chau mày "Chẳng lẽ...có liên quan tới người đó?" Đường Tinh… Bên trong phòng làm việc, Tinh Thần ngồi ở một bên tự chơi, mà Sở Diệc Thần lại vẫn như cũ ngồi phê duyệt tài liệu."Mẹ con đâu?" Sở Diệc Thần vừa phê duyệt tài liệu, vừa mở miệng hỏi, mắt không chớp nhìn chăm chú tài liệu trong tay."Ở nhà ông bà nội!" Cậu bé nhìn về phía Sở Diệc Thần, khẽ đáp."Ừm." Sở Diệc Thần nói xong, tiếp tục công việc."Đói không?"Một lát sau, anh lại lên tiếng lần nữa."Mẹ cho ăn rồi."Tinh Thần trả lời.Sau đó, hai cha con họ lại lần nữa lâm vào trong trầm mặc quỷ dị.Sau khi Sở Diệc Thần phê duyệt xong tài liệu, đã là đêm khuya.Trong lúc đó, Sở Diệc Thần đã để cho Mặc Vô Việt mang đến một chút thức ăn."Mệt không?"Sở Diệc Thần thả chiếc bút trong tay ở trêи bàn đọc sách, nhìn về phía Tinh Thần hỏi."Tạm tạm."Tinh Thần đáp."Đi nghỉ ngơi."Sở Diệc Thần đứng dậy, lại lần nữa dắt tay nhỏ của Tinh Thần, dẫn theo cậu bé đi ra bên ngoài thư phòng.Ước chừng một phút đồng hồ sau, Sở Diệc Thần dẫn theo Tinh Thần đi tới phòng ngủ."Biết tắm rửa sao?"Sở Diệc Thần hỏi."Biết."Tinh Thần gật đầu một cái, xoay người đi vào phòng tắm.Sở Diệc Thần: "Không phải là không biết sao?"Theo như Đường Tinh nói thì trước đây đều là cô giúp cậu nhóc tắm.Tinh Thần mặt không cảm xúc, nghiêng đầu qua nói: "Hiện tại đã biết."Sở Diệc Thần: "..."Anh cũng không nói gì, đem bàn chải đánh răng và khăn lông đặt ở phía trước bồn rửa mặt chải tóc.Một lát sau, anh mở tủ quần áo ra.Nếu như Đường Tinh có ở chỗ này, nhất định sẽ kinh ngạc nói không ra lời. Trong tủ treo quần áo của Sở Diệc Thần, vậy mà toàn bộ lại có thể đều là quần áo trẻ con, thậm chí còn có một vài món đồ chơi!Sở Diệc Thần yên lặng lấy ra một bộ đồ ngủ, đặt ở trước giường."Qua đây!"Anh đứng ở cạnh bồn rửa mặt, hướng về Tinh Thần nói.Nghe tiếng, cậu bé cũng không do dự, đi tới bên cạnh Sở Diệc Thần.Rất nhanh, Sở Diệc Thần lấy máy sấy tóc ra, bật chế độ gió nhẹ, nhẹ nhàng giúp con trai mình sấy khô tóc."Cha, cha có biết dùng máy sấy tóc hay không?!"Tinh Thần hơi nhíu mày. Tại sao hơi nóng trong máy sấy tóc, đều thổi lên trêи mặt của nhóc vậy hả?"Lần đầu tiên."Sở Diệc Thần mặt không cảm xúc."Vậy bình thường cha sấy khô tóc bằng cách nào?" Tinh Thần hỏi.*Mẹ cưng sấy cho chứ sao:3Nhưng mà, Sở Diệc Thần cũng không trả lời câu hỏi này. Sau khi miễn cưỡng sấy khô tóc của Tinh Thần xong, mới dẫn cậu bé đi về phía phòng ngủ.Không bao lâu, Sở Diệc Thần cầm quần áo ngủ trêи giường lên, đưa cho cậu bé."Biết mặc không?" Anh hỏi."Không thích!" Nhìn chằm chằm bộ quần áo ngủ có phần đáng yêu trêи tay cha mình, cậu bé khẽ nhíu mày, mặt đầy vẻ ghét bỏ. Nhóc ghét nhất là loại quần áo này.Lúc này, Sở Diệc Thần liếc mắt nhìn bộ đồ ngủ trong tay, khẽ nhíu mày. Rõ ràng là anh dựa theo sở thích Đường Tinh kể ra mà lấy đồ cho cậu bé.*Nó yêu mẹ nó hơn anh nhiều:>, anh chỉ là bố ghẻ thoiiTrước kia, Đường Tinh mặc cho nhóc loại quần áo ngủ này, nhóc đều rất thích.Còn không đợi Tinh Thần tiếp tục nói gì, Sở Diệc Thần xoay người đi tới cạnh tủ quần áo, mở cửa tủ ra."Chọn."Sở Diệc Thần lạnh lùng nói."Quá cao, không nhìn thấy." Tinh Thần đáp.Sở Diệc Thần yên lặng tại chỗ trong chốc lát, sau đó, ngồi xổm người xuống, một tay bế con trai lên."Chọn." Sở Diệc Thần tiếp tục nói.

Bên trong phòng làm việc, Tinh Thần ngồi ở một bên tự chơi, mà Sở Diệc Thần lại vẫn như cũ ngồi phê duyệt tài liệu.

"Mẹ con đâu?" Sở Diệc Thần vừa phê duyệt tài liệu, vừa mở miệng hỏi, mắt không chớp nhìn chăm chú tài liệu trong tay.

"Ở nhà ông bà nội!" Cậu bé nhìn về phía Sở Diệc Thần, khẽ đáp.

"Ừm." Sở Diệc Thần nói xong, tiếp tục công việc.

"Đói không?"

Một lát sau, anh lại lên tiếng lần nữa.

"Mẹ cho ăn rồi."

Tinh Thần trả lời.

Sau đó, hai cha con họ lại lần nữa lâm vào trong trầm mặc quỷ dị.

Sau khi Sở Diệc Thần phê duyệt xong tài liệu, đã là đêm khuya.

Trong lúc đó, Sở Diệc Thần đã để cho Mặc Vô Việt mang đến một chút thức ăn.

"Mệt không?"

Sở Diệc Thần thả chiếc bút trong tay ở trêи bàn đọc sách, nhìn về phía Tinh Thần hỏi.

"Tạm tạm."

Tinh Thần đáp.

"Đi nghỉ ngơi."

Sở Diệc Thần đứng dậy, lại lần nữa dắt tay nhỏ của Tinh Thần, dẫn theo cậu bé đi ra bên ngoài thư phòng.

Ước chừng một phút đồng hồ sau, Sở Diệc Thần dẫn theo Tinh Thần đi tới phòng ngủ.

"Biết tắm rửa sao?"

Sở Diệc Thần hỏi.

"Biết."

Tinh Thần gật đầu một cái, xoay người đi vào phòng tắm.

Sở Diệc Thần: "Không phải là không biết sao?"

Theo như Đường Tinh nói thì trước đây đều là cô giúp cậu nhóc tắm.

Tinh Thần mặt không cảm xúc, nghiêng đầu qua nói: "Hiện tại đã biết."

Sở Diệc Thần: "..."

Anh cũng không nói gì, đem bàn chải đánh răng và khăn lông đặt ở phía trước bồn rửa mặt chải tóc.

Một lát sau, anh mở tủ quần áo ra.

Nếu như Đường Tinh có ở chỗ này, nhất định sẽ kinh ngạc nói không ra lời. Trong tủ treo quần áo của Sở Diệc Thần, vậy mà toàn bộ lại có thể đều là quần áo trẻ con, thậm chí còn có một vài món đồ chơi!

Sở Diệc Thần yên lặng lấy ra một bộ đồ ngủ, đặt ở trước giường.

"Qua đây!"

Anh đứng ở cạnh bồn rửa mặt, hướng về Tinh Thần nói.

Nghe tiếng, cậu bé cũng không do dự, đi tới bên cạnh Sở Diệc Thần.

Rất nhanh, Sở Diệc Thần lấy máy sấy tóc ra, bật chế độ gió nhẹ, nhẹ nhàng giúp con trai mình sấy khô tóc.

"Cha, cha có biết dùng máy sấy tóc hay không?!"

Tinh Thần hơi nhíu mày. Tại sao hơi nóng trong máy sấy tóc, đều thổi lên trêи mặt của nhóc vậy hả?

"Lần đầu tiên."

Sở Diệc Thần mặt không cảm xúc.

"Vậy bình thường cha sấy khô tóc bằng cách nào?" Tinh Thần hỏi.

*Mẹ cưng sấy cho chứ sao:3

Nhưng mà, Sở Diệc Thần cũng không trả lời câu hỏi này. Sau khi miễn cưỡng sấy khô tóc của Tinh Thần xong, mới dẫn cậu bé đi về phía phòng ngủ.

Không bao lâu, Sở Diệc Thần cầm quần áo ngủ trêи giường lên, đưa cho cậu bé.

"Biết mặc không?" Anh hỏi.

"Không thích!" Nhìn chằm chằm bộ quần áo ngủ có phần đáng yêu trêи tay cha mình, cậu bé khẽ nhíu mày, mặt đầy vẻ ghét bỏ. Nhóc ghét nhất là loại quần áo này.

Lúc này, Sở Diệc Thần liếc mắt nhìn bộ đồ ngủ trong tay, khẽ nhíu mày. Rõ ràng là anh dựa theo sở thích Đường Tinh kể ra mà lấy đồ cho cậu bé.

*Nó yêu mẹ nó hơn anh nhiều:>, anh chỉ là bố ghẻ thoii

Trước kia, Đường Tinh mặc cho nhóc loại quần áo ngủ này, nhóc đều rất thích.

Còn không đợi Tinh Thần tiếp tục nói gì, Sở Diệc Thần xoay người đi tới cạnh tủ quần áo, mở cửa tủ ra.

"Chọn."

Sở Diệc Thần lạnh lùng nói.

"Quá cao, không nhìn thấy." Tinh Thần đáp.

Sở Diệc Thần yên lặng tại chỗ trong chốc lát, sau đó, ngồi xổm người xuống, một tay bế con trai lên.

"Chọn." Sở Diệc Thần tiếp tục nói.

Sở Tổng, Xin Hãy Tránh Đường!Tác giả: Tiểu Địch NhiTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBan đêm, Los Angeles Tại một quán bar nào đó. "Con mịa nó, vì cái vẹo gì mà bà lại phải về nước chứ, ở đây không tốt sao, lại còn cái gì mà hôn ước với cả kết hôn chứ?" Nam nhân tóc đỏ càu nhàu, đem ly rượu trước mặt uống cạn. "Bớt nói đi, cậu không nói không ai bảo cậu câm đâu" Cô gái bên cạnh lên tiếng. "Cmn, tôi không nói thì ai nói đây, chả nhẽ là cái đồ điên cậu"Nam nhân vẻ mặt trở nên khó coi. " Cậu.." "ĐỦ RỒI"Một giọng nói lạnh lùng cất lên"Nháo đủ chưa?" Giọng nói này làm đôi nam nữ lạnh gáy. "Hic, Tiểu Tinh...cậu xem...lời A Phóng nói cũng không sai, chẳng nhẽ cậu định bỏ mặc Bạch Lan Minh sao?"Nữ nhân e dè. "Ai nói..tôi sẽ bỏ Bạch Lan Minh? Là tôi? Hay là các người?" "Không..không có, không ai nói cả, là chúng tôi tự mình suy diễn, cậu vạn lần đừng có tức giận a"Nữ nhân có chút run rẩy. Đường Tinh cười nhạt "Ha, chẳng qua chỉ là một cuộc liên hôn chính trị, đâu đáng để tôi bận tâm chứ" "Vậy thì tại sao?" Lục Phóng chau mày "Chẳng lẽ...có liên quan tới người đó?" Đường Tinh… Bên trong phòng làm việc, Tinh Thần ngồi ở một bên tự chơi, mà Sở Diệc Thần lại vẫn như cũ ngồi phê duyệt tài liệu."Mẹ con đâu?" Sở Diệc Thần vừa phê duyệt tài liệu, vừa mở miệng hỏi, mắt không chớp nhìn chăm chú tài liệu trong tay."Ở nhà ông bà nội!" Cậu bé nhìn về phía Sở Diệc Thần, khẽ đáp."Ừm." Sở Diệc Thần nói xong, tiếp tục công việc."Đói không?"Một lát sau, anh lại lên tiếng lần nữa."Mẹ cho ăn rồi."Tinh Thần trả lời.Sau đó, hai cha con họ lại lần nữa lâm vào trong trầm mặc quỷ dị.Sau khi Sở Diệc Thần phê duyệt xong tài liệu, đã là đêm khuya.Trong lúc đó, Sở Diệc Thần đã để cho Mặc Vô Việt mang đến một chút thức ăn."Mệt không?"Sở Diệc Thần thả chiếc bút trong tay ở trêи bàn đọc sách, nhìn về phía Tinh Thần hỏi."Tạm tạm."Tinh Thần đáp."Đi nghỉ ngơi."Sở Diệc Thần đứng dậy, lại lần nữa dắt tay nhỏ của Tinh Thần, dẫn theo cậu bé đi ra bên ngoài thư phòng.Ước chừng một phút đồng hồ sau, Sở Diệc Thần dẫn theo Tinh Thần đi tới phòng ngủ."Biết tắm rửa sao?"Sở Diệc Thần hỏi."Biết."Tinh Thần gật đầu một cái, xoay người đi vào phòng tắm.Sở Diệc Thần: "Không phải là không biết sao?"Theo như Đường Tinh nói thì trước đây đều là cô giúp cậu nhóc tắm.Tinh Thần mặt không cảm xúc, nghiêng đầu qua nói: "Hiện tại đã biết."Sở Diệc Thần: "..."Anh cũng không nói gì, đem bàn chải đánh răng và khăn lông đặt ở phía trước bồn rửa mặt chải tóc.Một lát sau, anh mở tủ quần áo ra.Nếu như Đường Tinh có ở chỗ này, nhất định sẽ kinh ngạc nói không ra lời. Trong tủ treo quần áo của Sở Diệc Thần, vậy mà toàn bộ lại có thể đều là quần áo trẻ con, thậm chí còn có một vài món đồ chơi!Sở Diệc Thần yên lặng lấy ra một bộ đồ ngủ, đặt ở trước giường."Qua đây!"Anh đứng ở cạnh bồn rửa mặt, hướng về Tinh Thần nói.Nghe tiếng, cậu bé cũng không do dự, đi tới bên cạnh Sở Diệc Thần.Rất nhanh, Sở Diệc Thần lấy máy sấy tóc ra, bật chế độ gió nhẹ, nhẹ nhàng giúp con trai mình sấy khô tóc."Cha, cha có biết dùng máy sấy tóc hay không?!"Tinh Thần hơi nhíu mày. Tại sao hơi nóng trong máy sấy tóc, đều thổi lên trêи mặt của nhóc vậy hả?"Lần đầu tiên."Sở Diệc Thần mặt không cảm xúc."Vậy bình thường cha sấy khô tóc bằng cách nào?" Tinh Thần hỏi.*Mẹ cưng sấy cho chứ sao:3Nhưng mà, Sở Diệc Thần cũng không trả lời câu hỏi này. Sau khi miễn cưỡng sấy khô tóc của Tinh Thần xong, mới dẫn cậu bé đi về phía phòng ngủ.Không bao lâu, Sở Diệc Thần cầm quần áo ngủ trêи giường lên, đưa cho cậu bé."Biết mặc không?" Anh hỏi."Không thích!" Nhìn chằm chằm bộ quần áo ngủ có phần đáng yêu trêи tay cha mình, cậu bé khẽ nhíu mày, mặt đầy vẻ ghét bỏ. Nhóc ghét nhất là loại quần áo này.Lúc này, Sở Diệc Thần liếc mắt nhìn bộ đồ ngủ trong tay, khẽ nhíu mày. Rõ ràng là anh dựa theo sở thích Đường Tinh kể ra mà lấy đồ cho cậu bé.*Nó yêu mẹ nó hơn anh nhiều:>, anh chỉ là bố ghẻ thoiiTrước kia, Đường Tinh mặc cho nhóc loại quần áo ngủ này, nhóc đều rất thích.Còn không đợi Tinh Thần tiếp tục nói gì, Sở Diệc Thần xoay người đi tới cạnh tủ quần áo, mở cửa tủ ra."Chọn."Sở Diệc Thần lạnh lùng nói."Quá cao, không nhìn thấy." Tinh Thần đáp.Sở Diệc Thần yên lặng tại chỗ trong chốc lát, sau đó, ngồi xổm người xuống, một tay bế con trai lên."Chọn." Sở Diệc Thần tiếp tục nói.

Chương 186