Chương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói…
Chương 647
Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé NhỏTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 647: Cho một người đàn bà đến đâyNhư vậy còn được, Hà Dĩ Phong gật đầu và thừa cơ này giữ chặt tay của Lê Minh Nguyệt lại.Cô ấy đã khơi gợi cơn lửa ở trong người anh ta lên rồi, tuy rằng cô ấy hơi ngốc nhưng đôi khi vần hay thông minh đột xuất, lỡ như cô ấy phản ứng trở lại rồi bỏ chạy thì sao.Lê Minh Nguyệt ngơ ngác, ngay cả quần áo cả người bị cởi bỏ cũng không quát hiện ra, Hà Dĩ Phong cũng khiêu khích cô ấy với kỹ thuật rất đỉnh, động tác cũng rất là dịu dàng.“Xịt” Lê Minh Nguyệt cảm thấy có một chút đau sau đó mới chợt phản ứng mạnh trở lại: “Hà Dĩ Phong, anh là một đồ ghê tởm!”“Đã không chạy kịp rồi”“Hà Dĩ Phong.” Lê Minh Nguyệt đột nhiên biểu hiện oan ức.Lâm Quân tự chế giễu mình mà cười một cái, trước đó anh đã từng rất xem thường loại đàn ông như vậy đấy, nhưng bây giờ anh lại dùng rượu bia để làm tê dại bản thân.Anh thật sự không thể nào chấp nhận được, Lê Nhật Linh đã làm chuyện đó với người khác…sao cô lại dám!Bàn tay to rộng thon dài của Lâm Quân cầm lấy ly rượu và nốc một ngụm lớn, nó giống như là anh đang uống một chai nước suối bình thường vậy. Cũng do căn phòng này không có bất kỳ ai cả, không thì e răng Lâm Quân đã sớm tàn phá môi sinh Chỉ là một con Lê Nhật Linh thôi mà! Cùng lắm thì anh không lấy nữa thôi! Do chính miệng cô tự nói mà, bên cạnh anh chưa từng thiếu phụ nữ.Lâm Quân nhếch cả miệng lên, đúng vậy, cô cũng không quan tâm rồi anh còn quan tâm gì nữa. Anh một đấng đàn ông như vậy thì mắc gì phải giữ thân như ngọc cho cô?“Cho một phụ nữ vào đây, phải sạch” Giọng nói của Lâm Quân trầm thấp mà gợi cảm, tay anh nằm chặt ly rượu nhưng trong lòng lại chợt nhói đau.Lâm Quân khẽ nhảm mắt lại. Rõ ràng anh phải cảm thấy thoải mái mới đúng chứ, anh phải trả thù sự không giữ trinh tiết của Lê Nhật Linh, nhưng dường như cô không hề để ý chứ nhỉ Mắt thấy một chai rượu vang sắp hết rồi, Lâm Quân mỉm cười mà mở thêm một chai nữa, sau đó tâm trạng phức tạp mà tìm một cái ly mới ra.Anh lấy điện thoại ra, sau đó lại để xuống.Thôi bỏ đi, kêu người ra uống một ly với anh cũng được, nhưng may là anh gọi Hà Dĩ Phong không chịu nghe điện thoại đấy, nếu không để cho anh 1a biết được anh tìm một người phụ nữ không làm gì cả, mà chỉ gọi đến để uống rượu thôi thì chắc sẽ bị anh cười rất lâu.
Chương 647: Cho một người đàn bà đến đây
Như vậy còn được, Hà Dĩ Phong gật đầu và thừa cơ này giữ chặt tay của Lê Minh Nguyệt lại.
Cô ấy đã khơi gợi cơn lửa ở trong người anh ta lên rồi, tuy rằng cô ấy hơi ngốc nhưng đôi khi vần hay thông minh đột xuất, lỡ như cô ấy phản ứng trở lại rồi bỏ chạy thì sao.
Lê Minh Nguyệt ngơ ngác, ngay cả quần áo cả người bị cởi bỏ cũng không quát hiện ra, Hà Dĩ Phong cũng khiêu khích cô ấy với kỹ thuật rất đỉnh, động tác cũng rất là dịu dàng.
“Xịt” Lê Minh Nguyệt cảm thấy có một chút đau sau đó mới chợt phản ứng mạnh trở lại: “Hà Dĩ Phong, anh là một đồ ghê tởm!”
“Đã không chạy kịp rồi”
“Hà Dĩ Phong.” Lê Minh Nguyệt đột nhiên biểu hiện oan ức.
Lâm Quân tự chế giễu mình mà cười một cái, trước đó anh đã từng rất xem thường loại đàn ông như vậy đấy, nhưng bây giờ anh lại dùng rượu bia để làm tê dại bản thân.
Anh thật sự không thể nào chấp nhận được, Lê Nhật Linh đã làm chuyện đó với người khác…sao cô lại dám!
Bàn tay to rộng thon dài của Lâm Quân cầm lấy ly rượu và nốc một ngụm lớn, nó giống như là anh đang uống một chai nước suối bình thường vậy. Cũng do căn phòng này không có bất kỳ ai cả, không thì e răng Lâm Quân đã sớm tàn phá môi sinh Chỉ là một con Lê Nhật Linh thôi mà! Cùng lắm thì anh không lấy nữa thôi! Do chính miệng cô tự nói mà, bên cạnh anh chưa từng thiếu phụ nữ.
Lâm Quân nhếch cả miệng lên, đúng vậy, cô cũng không quan tâm rồi anh còn quan tâm gì nữa. Anh một đấng đàn ông như vậy thì mắc gì phải giữ thân như ngọc cho cô?
“Cho một phụ nữ vào đây, phải sạch” Giọng nói của Lâm Quân trầm thấp mà gợi cảm, tay anh nằm chặt ly rượu nhưng trong lòng lại chợt nhói đau.
Lâm Quân khẽ nhảm mắt lại. Rõ ràng anh phải cảm thấy thoải mái mới đúng chứ, anh phải trả thù sự không giữ trinh tiết của Lê Nhật Linh, nhưng dường như cô không hề để ý chứ nhỉ Mắt thấy một chai rượu vang sắp hết rồi, Lâm Quân mỉm cười mà mở thêm một chai nữa, sau đó tâm trạng phức tạp mà tìm một cái ly mới ra.
Anh lấy điện thoại ra, sau đó lại để xuống.
Thôi bỏ đi, kêu người ra uống một ly với anh cũng được, nhưng may là anh gọi Hà Dĩ Phong không chịu nghe điện thoại đấy, nếu không để cho anh 1a biết được anh tìm một người phụ nữ không làm gì cả, mà chỉ gọi đến để uống rượu thôi thì chắc sẽ bị anh cười rất lâu.
Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé NhỏTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 647: Cho một người đàn bà đến đâyNhư vậy còn được, Hà Dĩ Phong gật đầu và thừa cơ này giữ chặt tay của Lê Minh Nguyệt lại.Cô ấy đã khơi gợi cơn lửa ở trong người anh ta lên rồi, tuy rằng cô ấy hơi ngốc nhưng đôi khi vần hay thông minh đột xuất, lỡ như cô ấy phản ứng trở lại rồi bỏ chạy thì sao.Lê Minh Nguyệt ngơ ngác, ngay cả quần áo cả người bị cởi bỏ cũng không quát hiện ra, Hà Dĩ Phong cũng khiêu khích cô ấy với kỹ thuật rất đỉnh, động tác cũng rất là dịu dàng.“Xịt” Lê Minh Nguyệt cảm thấy có một chút đau sau đó mới chợt phản ứng mạnh trở lại: “Hà Dĩ Phong, anh là một đồ ghê tởm!”“Đã không chạy kịp rồi”“Hà Dĩ Phong.” Lê Minh Nguyệt đột nhiên biểu hiện oan ức.Lâm Quân tự chế giễu mình mà cười một cái, trước đó anh đã từng rất xem thường loại đàn ông như vậy đấy, nhưng bây giờ anh lại dùng rượu bia để làm tê dại bản thân.Anh thật sự không thể nào chấp nhận được, Lê Nhật Linh đã làm chuyện đó với người khác…sao cô lại dám!Bàn tay to rộng thon dài của Lâm Quân cầm lấy ly rượu và nốc một ngụm lớn, nó giống như là anh đang uống một chai nước suối bình thường vậy. Cũng do căn phòng này không có bất kỳ ai cả, không thì e răng Lâm Quân đã sớm tàn phá môi sinh Chỉ là một con Lê Nhật Linh thôi mà! Cùng lắm thì anh không lấy nữa thôi! Do chính miệng cô tự nói mà, bên cạnh anh chưa từng thiếu phụ nữ.Lâm Quân nhếch cả miệng lên, đúng vậy, cô cũng không quan tâm rồi anh còn quan tâm gì nữa. Anh một đấng đàn ông như vậy thì mắc gì phải giữ thân như ngọc cho cô?“Cho một phụ nữ vào đây, phải sạch” Giọng nói của Lâm Quân trầm thấp mà gợi cảm, tay anh nằm chặt ly rượu nhưng trong lòng lại chợt nhói đau.Lâm Quân khẽ nhảm mắt lại. Rõ ràng anh phải cảm thấy thoải mái mới đúng chứ, anh phải trả thù sự không giữ trinh tiết của Lê Nhật Linh, nhưng dường như cô không hề để ý chứ nhỉ Mắt thấy một chai rượu vang sắp hết rồi, Lâm Quân mỉm cười mà mở thêm một chai nữa, sau đó tâm trạng phức tạp mà tìm một cái ly mới ra.Anh lấy điện thoại ra, sau đó lại để xuống.Thôi bỏ đi, kêu người ra uống một ly với anh cũng được, nhưng may là anh gọi Hà Dĩ Phong không chịu nghe điện thoại đấy, nếu không để cho anh 1a biết được anh tìm một người phụ nữ không làm gì cả, mà chỉ gọi đến để uống rượu thôi thì chắc sẽ bị anh cười rất lâu.