Edit: MOE (Thiên Ngọc) “Đã hai ngày, hắn vì sao còn chưa tỉnh?” Tướng quân tuổi trẻ ngồi, cúi đầu nhấp ngụm trà, sương khói lượn lờ che con ngươi như sao. Khuôn mặt tuấn lãng bị hơi nước mờ mịt nhiễm ra mấy phần nhu tình. Bên trong phủ tướng quân, các thái y mỗi người đầu cúi thấp xuống, ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút, không dám nói lời nào. “Lang băm.” Tướng quân nhẹ nhàng phun ra hai chữ, không giận tự uy. Nếu như là ở hiện đại, nhãn hiệu các ngươi sợ là sớm đã bị ta mang người giẫm ba trăm lần. Nhìn bề ngoài tướng quân rất bình tĩnh, trong lòng nghĩ như vậy. Mà đám Thái y viện, người bảo thủ không nghe được nhất người khác xem thường y thuật của bọn họ, Trương thái y dẫn đầu dưới mọi người nhìn chăm chú bước lên, run rẩy chắp tay nói: “Vị này… Chuyện này…” Trương thái y đột nhiên không biết xưng hô người trên giường như thế nào, có thể ngủ ở nội thất tướng quân… Đương nhiên sẽ không là tiểu nhân vật… “Vị công tử này trên người thương tuy ở đầu, tay là chính, đầu gặp…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...